Cho nên trong thời khắc Indra cùng Tiêu Phàm chạm nhau đó, Tiêu Phàm luôn luôn dùng kỹ năng bảo vệ tính mạng, cho nên lập tức mất hiệu lực hoàn toàn.
Ngay sau đó, Tiêu Phàm cảm nhận được luồng khí khủng bố trên đỉnh đầu, chỗ thi triển “Liệt Thiên Lôi Xà” của Indra đã bắt đầu từ trên trời giáng xuống!
Tình huống vô cùng khẩn cấp, nhưng Tiêu Phàm lại không chút lo ngại, trực tiếp dùng kiếm xoay người lên!
Từ thời khắc hút vào lượng lớn mùi “Túy Uyên Tửu Hỏa” đó, Tiêu Phàm luôn ở trong trạng thái làm việc theo bản năng, mà tiến hành giờ phút này, cũng là bản năng gây ra.
“Kim Tàm Thoát Xác” bị phong ấn, Indra lại không có cách nào dựa vào thân thể đang khóa kín Tiêu Phàm mà hành động, cho nên Tiêu Phàm đem tất cả mọi thứ ký thác vào hành động của mình.
Phải để thân pháp nhanh hơn sấm sét?
Không, chỉ cần né tránh sấm sét, mà lại không nhất định phải tránh quá nhanh.
Bùng cháy lên, là ánh lửa đỏ bừng, mượn lực Tiêu Phàm quay vòng, tách khỏi Indra!
Trong thời khắc sấm sét rơi xuống đó, Tiêu Phàm đã tách khỏi Indra, mà hỏa diễm lại chưa ngừng, cuồng bạo như sóng triều, nâng Indra lên!
Đây là năng lực khống hỏa của “Túy Uyên Tửu Hỏa”, sau khi học hỏi “Nghĩ Thái Tĩnh Liên” cùng “Nghĩ Thái Băng Mạch” của K, Tiêu Phàm cũng bỏ công luyện tập một chút, hỏa diễm vì ở trong trạng thái bị kích thích thì phóng ra phần tử khí, mặc dù không thể dễ dàng ngưng hình giống như băng sương, nhưng năng lực bộc phát lại cao hơn một bậc, mà giờ khắc này thứ Tiêu Phàm cần có chính là bộc phát1
Oành!
Giữa sân có một luồng ánh sáng rực sáng lên, người xem bên ngoài sân vô cùng khẩn trương nhìn lại chiến trường.
Cái đạo thiên lôi kia đã sớm bị đánh tan không thấy đâu, chỉ có một chỗ tro tàn bị lửa thiêu đốt.
Miên Miên đã bị dọa một chút mà trở về bên trong khối băng, cô bé vô cùng lo lắng mà nhìn qua bốn phía, ở trong ngọn lửa tìm kiếm thân ảnh của Tiêu Phàm, sốt ruột đến sắp khóc.
Nhưng ở trong biển lửa, làm gì có một bóng người nào?
Trong thời điểm Miên Miên vô cùng tuyệt vọng, cô bé bỗng nhiên phát hiện trong ngọn lửa có một chỗ sáng tỏ đỏ tươi…
Tách tách, từ chỗ ngọn lửa kia nhảy vọt xuống, truyền ra một âm thanh ho khan.
Trong miệng Tiêu Phàm phun là một luồng khói đen, thân thể đã bị sấm sét tác động đến, miễn cưỡng trúng tay bên phải, cũng may cuối cũng vẫn là còn tồn tại, hắn đang dùng đặc tính của “Túy Uyên Chi Thể” để chậm rãi chữa trị cho cơ thể.
“Mẹ nó, những cuồng tín đồ này thật đúng là điên cuồng!”
Nhìn xem chỗ đất khô cằn, Tiêu Phàm không khỏi mắng, có điều giờ phút này bên ngoài sân lại vang lên tiếng hoan hô!
Tinh Thần đã đi rồi, Hoa Nguyệt Chiến Minh bang Long Hổ cũng theo đó mà đi.
Tại thời khắc kiềm chế này, mọi người đã bất tri bất giác đem hi vọng trong lòng phó thác trên người nhân vật này.
Nếu như “Lick King” Mệnh Phàm đặt dấu chấm hết ở đây, vậy thì server Trung Quốc sẽ không còn hi vọng gì nữa rồi.
“Ha ha, “Lick King” Mệnh Phàm chém mãi không chết, đúng là quá ương ngạnh rồi!”
“Mẹ nó, vừa mới trong nháy mắt kia tôi đã thật sự cho rằng hắn chết rồi! Thế mà hiện giờ vẫn còn sống tiếp được, thật là cái tên luôn khiến người ta bất ngờ!”
“Lúc trước tôi nghe nói hắn đã độ kiếp trong thành Aris trận doanh Thú Nhân, bây giờ xem xét, quả là vậy, như vậy cũng không chết được, Tiểu Cường cũng không vô lại như vậy nha…”
…
Trong nháy mắt giữa sân vang lên một trận cười vang, bỏ đi vẻ lo lắng trước đó, nghe giống như quở trách, nhưng trong lòng bọn họ thực ra đều đang cảm thấy may mắn.
May mắn rằng trong server Trung Quốc còn có một “Lick King”, cũng may mắn rằng hắn vẫn còn tiếp tục kiên trì, vất vả cho hắn rồi…
…
Indra lấy bản thân làm dẫn, dẫn động thiên lôi, vì “Thiên Đạo - Liệt Thiên Lôi Xà” mà dẫn đường, mà như vậy Indra chính là điện cực, cho nên Indra mới là mục tiêu cuối cùng nhất của sấm sét.
Trong nháy mắt sấm sét rơi xuống, Tiêu Phàm dựa vào lực hỏa diễm bộc phát, thoát khỏi Indra,
Mình lui về phía sau, cũng điều khiển “Túy Uyên Tửu Hỏa” xông về phía sấm sét, mượn lực hỏa diễm để triệt tiêu một lượng lớn lực thiên lôi, cũng đem hỏa diễm bọc thân, ý định sử dụng tác dụng “quấy nhiễu” làm suy yếu pháp thuật “Liệt Thiên Lôi Xà”, cuối cùng mới có thể may mắn thoát khỏi.
Có điều cuối cùng bản thân cũng nhận lượng lớn tác động, suýt nữa trong chớp mắt đã mất luôn cánh tay phải, cũng may có chức năng chữa trị tứ chi của “Túy Uyên Chi Thể”, mới không còn rơi vào trạng thái mất đi chiến lực.
Sau khi hoàn tất việc chữa trị thân thể, Tiêu Phàm liền dẫn Miên Miên tiếp tục lên đường, một Indra kinh khủng như vậy, tình hình chiến đấu giờ phút này thực sự không có cách nào khiến Tiêu Phàm an tâm, cho nên Tiêu Phàm nhất định phải nhanh chóng tiến lên trợ giúp, hắn không muốn gặp chuyện như vậy nữa.
…
Trong rừng rậm, có ba cô gái kết bạn với nhau, bọn họ cũng không phải đến từ trận doanh Ác Ma, chỉ là những người may mắn sống sót trong kiếp nạn lần này.
Ngọc Sinh Yên cùng Hàn Tiểu Yêu, đối tượng truy đuổi lúc trước của Nữ La Sát, Ngọc Sinh Yên vốn định chạy trốn, nhưng lại không yên lòng về Hàn Tiểu Yêu, chỉ có thể nghe phân phó của Mị Hỏa, mang theo em gái dẫn đầu lui ra, đi lên tìm kiếm đồng minh trợ giúp.
Thái Thập Tam, người duy nhất còn sống sót trong cuộc chiến của Suriya cùng bang Long hổ, được Đại Ca Cầm Đầu liều mình cứu ra, các thành viên còn lại đều bị “Viêm Dương - Lục Mang” thôn tính, sau đó trên đường chạy trốn lại trùng hợp gặp được chị em Ngọc Sinh Yên.
“Bây giờ chúng ta đi đâu?”
Hàn Tiểu Yêu lo lắng nói.
“Tìm Phàm ca.”
Đối với việc này, mục tiêu của Thái Thập Tam cực rõ ràng.
“Việc này… Tại sao lại muốn tìm hắn?”
Mặc dù trong lòng Ngọc Sinh Yên cũng nghĩ như vậy, nhưng nghe nói đến tên Tiêu Phàm, cô vẫn lộ ra biểu hiện không vui vẻ nổi.
“Tôi cảm thấy chỉ có anh ấy mới có thể khiến tôi cảm thấy an tâm, kẻ địch lần này quá mạnh.”
“Bên trong đồng minh của chúng ta cũng có không ít người mạnh, không nhất định phải tìm Mệnh Phàm.”
“Ví dụ như ai?”
“Ặc.. ‘Truy Phong Giả’ Tịch Dương không được sao?”
Ngọc Sinh Yên do dự một chút, đem Tịch Dương làm bia đỡ đạn tạm thời.
“Cái tên Tịch Dương đó được sao?”
Thái Thập Tam vô cùng chán ghét Tịch Dương, bởi vì con gái là chúa thù dai, nỗi hận từ giải đấu PK biểu diễn “Tân Sinh” kia, Thái Thập Tam có thể ghi hận Tịch Dương cả đời.
“Tịch Dương không tệ đâu, Truy Phong Giả cũng không phải là thổi phồng lên, cái thủ tiễn thuật kia cô hẳn đã thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ.”
“Cô đừng khiêu khích tôi, hiện tại tôi không quá vui vẻ đâu. Chỉ là tôi cảm thấy chỉ có Phàm ca đáng tin cậy, nếu so sánh với Phàm ca thì Tịch Dương kia thực sự quá yếu!”
“Hừ, rốt cuộc hắn đã cho cô uống thuốc mê gì vậy?”
Nhìn thấy người khác có tâm tư với Tiêu Phàm, không biết tại sao Ngọc Sinh Yên lại cảm thấy không vui.
Mắt thấy Ngọc Sinh Yên cùng Thái Thập Tam sắp sinh ra mâu thuẫn, Hàn Tiểu Yêu vội vàng mở miệng ngăn lại: “Đừng ồn ào, gần đây còn có kẻ địch đó, chúng ta nhất định phải cẩn thận mới được…”
Oành!
Hàn Tiểu Yêu vừa nói xong, liền thấy cây cối liên tiếp sụp đổ, ngay sao đó thì có một vật bay tới, rơi xuống bên cạnh truyền đến một tiếng vang thật lớn.
Đợi cả sân bình tĩnh, bọn họ mới nhìn kỹ, phát hiện ra vật bay tới lại là một người.
“Đây chính là ‘Truy Phong Giả’ Tịch Dương mà cô nhắc tới?”
Thái Thập Tam nhìn Tịch Dương té ngã trên đất, bất đắc dĩ nhún vai với Ngọc Sinh Yên.
…
“Haizz, tại sao anh lại biến thành bộ dạng đức hạnh như vậy?”
Thái Thập Tam lắc lắc đầu, nói với Tịch Dương đang té ngã trên đất.
Tịch Dương có vẻ hơi chật vật, hắn ta bối rối bò dậy, khuôn mặt nghiêm túc, chăm chú nhìn về phía trước: “Mấy cô mau rời khỏi nơi này đi, chỗ này rất nguy hiểm…”
Các cô trong lòng nghi ngờ, nhìn lại Tịch Dương, chỉ thấy phương hướng mà Tịch Dương bay tới, cây cối một đoạn đường bị đổ hết, lộ ra vẻ kinh khủng dị thường.
Không bao lâu sau, một người con trai tóc nâu, thân mặc bộ quần áo truyền thống của Ấn Độ, từ phương xa đã hiện ra thân hình.