favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ác Ma Doanh Địa
  3. Chương 1050: Thần

Chương 1050: Thần

Kỹ năng siêu phàm của Tịch Dương lại giống như mất hiệu lực trước mặt Shiva, mà sau đó Tịch Dương bị Shiva đánh vô cùng thẻm, bọn họ đã không biết đây là lần thứ mấy nhìn thấy Tịch Dương bị Shiva đánh bay ra ngoài, giờ phút này nhìn thấy có người đến đây, trong lòng dâng lên một chút chờ mong.

Nhưng nhìn thấy người tới, vẻ mặt của người xem lại vô cùng vi diệu, sở dĩ không thất vọng giống như mấy người Ngọc Sinh Yên, là bởi vì bọn họ có hiểu rõ một chút, mặc dù cũng là mới biết không lâu.

Nhưng hắn ta đến, sẽ mang đến ảnh hưởng gì đối với chiến trường bên này chứ?

…

Hộc hộc, tiếng thở dốc rất nặng.

Nguồn gốc của tiếng soàn soạt trước đó, cũng không phải là tiếng bước chân đi xuyên qua rừng của hắn ta, bởi vì hắn ta là bò tới.

Hắn ta ngẩng đầu lên, nhìn thấy có bóng người, đầu tiên là vô cùng hoảng sợ.

Sau đó cẩn thận quét mắt một chút, giống như phát hiện điều gì đó, mới thoáng thở nhẹ ra, nằm trên đất nghỉ ngơi.

Shiva nhìn về phía hắn ta, cũng không phải là không cho hắn ta một cái nhìn giống như đám người Ngọc Sinh yên, bởi vì trong mắt Shiva thêm một chút vẻ khinh bỉ.

Người đến đây lần này, thực sự quá yếu, mà cái tên yếu gà này lại khiến Shiva không thể coi nhẹ.

…

Long Ngạo Thiên, một “Mộng Đoạn Tinh Hồn” chém chết Nữ La Sát, để nhân sinh của hắn ta được lóe sáng lên một chút.

Nhưng cũng bởi vậy mà hắn ta cũng phải nhận lấy một vận mệnh đáng sợ…

Long Ngạo Thiên thời khắc này giống như đã trải qua cực khổ vô cùng lớn, so sánh với vẻ mặt khi thực hiện xong “Mộng Đoạn Tinh Hồn” thì tiều tụy hơn một chút.

Trên người hắn ta dính đấy tro bụi, đầu bẩn mặt cũng bẩn, nặng nề mà thở hổn hển, dù là một chút dưỡng khí, cũng có thể làm cho hắn ta cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

Có điều càng thêm khoa trương hơn chính là, phía trên đồ phòng ngự thần khí cao quý của Long Ngạo Thiên, thế mà lại xuất hiện một vết lõm!

Trời ạ! Long Ngạo Thiên phải trải qua trận chiến đấu khốc liệt như thế nào mới có thể lưu lại vết tích như vậy!

Nhìn thấy màn này, người xem bên ngoài sân liền nổi lòng tôn kính, bọn họ cảm thấy Long Ngạo Thiên bên trong chiến trường lần này cũng là tận tâm tận lực.

Mà ở trong rừng rậm, A Hoa tỷ bị lạc đường, một nụ cười đáng nghi xuất hiện trên mặt thiếu nữ, lộ ra vẻ đáng sợ.

…

Long Ngạo Thiên xuất hiện ngoài ý muốn chỉ là một khúc nhạc đệm, dù có là đám người Ngọc Sinh Yên thì Shiva cũng không để ở trong lòng, nhưng Tịch Dương lại khác biệt, thời khắc Tịch Dương đem hai mắt đặt lên không trung đó, thấy được trong tay Long Ngạo Thiên phát ra ánh sáng lấp lóe.

Tịch Dương đi tới, nói với Long Ngạo Thiên: “Kẻ địch này có chút khó giải quyết, một mình tôi không thể đối phó được, cần sự trợ giúp của anh.”

Lời nói này của Tịch Dương khiến Shiva cũng nhóm người Ngọc Sinh Yên cảm thấy vô cùng bất ngờ, bọn họ cảm thấy đầu óc Tịch Dương nhất định là xảy ra vấn đề gì, nếu không thì tại sao lại cầu viện Long Ngạo Thiên.

Nhưng Tịch Dương vẫn chăm chú nói với Long Ngạo Thiên: “Tôi sẽ vì anh mà tạo ra cơ hội, cuối cùng… Liền nhờ anh.”

Long Ngạo Thiên nhìn Tịch Dương một chút, không nói gì, bắt đầu tập trung tinh lực tiến hành khôi phục bản thân, mà Tịch Dương lại đi đến giữa sân một lần nữa.

“Anh thế mà lại đem hi vọng ký thác lên một người yếu ớt như vậy, xem ra thật sự là cái gì anh cũng có thể thử khi đang tuyệt vọng nha.”

Nghe thấy Shiva cười nhạo, Tịch Dương cũng im lặng, lại đem quang tiễn bắn ra một lần nữa, lần này chỗ Tịch Dương bắt tiễn có chút lộn xộn, cũng không phải là nhắm ngay vào Shiva, mà là phân tán ở bốn phía của Shiva.

Bởi vì thời khắc Long Ngạo Thiên xuất hiện đó, Tịch Dương đã không còn là tay chủ công rồi, hắn ta đem tất cả hi vọng ký thác vào “Mộng Đoạn Tinh Hồn” của Long Ngạo Thiên, mà việc bây giờ hắn ta muốn làm, chính là hạn chế Shiva ở giữa sân, tạo ra thời cơ cho Long Ngạo Thiên.

Tịch Dương không ngừng nhanh chóng bắn khắp nơi, bỏ qua việc tiến công, đem trọng tâm đặt lên việc hạn chế Shiva, làm như vậy thực sự đem đến cho Shiva tăng thêm không ít phiền phức, chí ít Shiva không thể tùy tiện đuổi kịp Tịch Dương không như vừa mới đây.

Trước đó Tịch Dương có ý định giết người bên trong trận chiến, tích cực ứng phó, mới có thể va chạm cùng Shiva, bây giờ tiết tấu chính của Tịch Dương là kéo dài thời gian, kéo để Long Ngạo Thiên khôi phục thể lực, kéo để từ đó tìm kiếm thời cơ.

Phương pháp tiêu cực hơi lệch lạc này của Tịch Dương khiến Shiva cảm thấy vô cùng bực bội, anh ta không có ý định tiếp tục tiêu hao sức lực cùng Tịch Dương, dùng sức vọt lên, bay thẳng mà giết!

Shiva không quan tâm đến mũi tên bên người đang bắn nhanh đến, phát động công kích mãnh liệt nhất về phía Tịch Dương!

Tiễn của Tịch Dương giờ phút này, chính là muốn hạn chế đường đi của Shiva,

Nếu như Shiva xông đến, quang tiễn sẽ đâm vào cơ thể Shiva, nhưng Shiva lại giống như không cảm giác được, sau khi trúng tên vẫn tiến lên như cũ!

Tịch Dương nhíu mày, bởi vì hắn ta lại phát hiện ra chỗ khó chơi trên người Shiva.

Nhưng vết thương mà bị mũi tên của hắn ta gây thương tích đã khép lại một cách nhanh chóng, cho nên Shiva mới có thể không hề để ý như thế.

…

Shiva, Thần Hủy Diệt trong thần thoại Ấn Độ, cũng là thần sinh thực, cho nên anh ta có được hai mặt thần tính giống như Rudra, giống như Hủy Diệt Đạo đại diện cho sự phá hủy, thì Phục Sinh Đạo đại biểu cho một mặt khác của anh ta,

Phục Sinh Đạo - Thiên Dũ, kỹ năng bị động của Shiva, chỉ cần không thể hủy diệt hoàn toàn nó trong nháy mắt thì chỗ vết thương trên người Shiva sẽ nhanh chóng khép lại!

Sự tồn tại của kỹ năng “Phục Sinh Đạo” cũng là một trong những nguyên nhân Shiva chiến thắng “Chiến dịch thành Thần”!

Kỹ năng cường đại có thể giết chết được Shiva ngay lập tức bên trong kỹ năng của Tịch Dương, chỉ có “Hoàng Kim Tiễn” có thể thỏa mãn điều kiện này.

Nhưng “Hoàng Kim Tiễn” lại cần tụ lực, khó có thể thi triển nhanh chóng trong khí đáng đánh nhau.

Trong lòng Tịch Dương liền gấp gáp, giờ phút này hắn ta chỉ có thể tiến hành ngăn cản Shiva một chút thông qua tiễn kỹ, lại thống qua bộ pháp của bản thân để lẩn tránh sự tiến công của Shiva.

Thuật đánh không cố định của “Truy Phong Giả” thật sự rất mạnh, nhưng người Tịch Dương đối đầu lại là Shiva, anh ta là người mang chiến thuật võ của Ấn Độ, tông sư của Kalaripayattu!

Một khi bị cận chiến cùng Shiva, Tịch Dương tất sẽ trở thành thế yếu!

Xoay tròn, nhảy lên, thân thể mềm dẻo của Shiva đang múa may, giống như vũ giả trên sân khấu, nhưng chiến vũ của anh ta lại không ưu nhã nhu hòa giống như vũ đạo, mà là bộc phát lực lượng tràn đầy!

Tịch Dương cảm thấy vô cùng rối rắm, hắn ta muốn thoát khỏi Shiva, nhưng lại không thể làm gì.

Thế là trong lòng hắn ta liền nổi tức giận, viện quân từ trên trời giáng xuống!

Đó là một tiếng chim ưng, giống như mũi tên của Tịch Dương!

Cảm nhận được tiếng gió sau lưng, Shiva hất tay lượn vòng, bàn tay mang theo minh viêm trong thời gian ngắn đã bọc được động vật đồng minh của Tịch Dương lại!

Một kích trí mạng Tịch Dương ấp ủ đã lâu cứ như vậy mà bị Shiva tùy tiện phá, Shiva đã vận quyền đánh về phía Tịch Dương!

Quyền này đã không thể né tránh, Tịch Dương lại cười, cười đến vô cùng nhẹ nhõm, bởi vì hắn ta nhìn thấy người luôn ngồi xổm kia đã đứng lên.

Long Ngạo Thiên nhìn chăm chú, đại kiếm đã ra khỏi vỏ, nhắm chuẩn Shiva mà chém “Ngạo Thiên Kiếm Pháp” của hắn ta ra!

Mộng Đoạn Tinh Hồn!

Một tia cực quang xẹt qua giữa sân, dừ là ở bên trong thiên nhãn cũng cực kì nhanh chóng, nó bộ phát chỉ có 0,1 giây, nhưng cái 0,1 giây này ẩn chứa lực lượng đủ để diệt trừ Shiva, dù Shiva có được “Phục Sinh Đạo - Thiên Dũ” cũng khó mà tồn tại!

Shiva cảm nhận được Long Ngạo Thiên mang đến cho anh ta nguy hiểm, liền từ bỏ ý định chém chết Tịch Dương, nhanh chóng quay người trở lại, nhưng giờ phút này anh ta đã không thể né tránh!

…

Âm thanh xé gió, kiếm đã không vào cơ thể Shiva, nhưng vẻ mệt mỏi trên mặt Long Ngạo Thiên lại không có một chút vẻ vui sướng, chỉ là yên tĩnh đứng ở đó.

Chương trướcChương tiếp