John nhìn Shiva đang nở nụ cười trong trực tiếp, một nụ cười cực kỳ gian xảo.
…
Arthur có lẽ rất rõ John nghĩ gì, nếu như việc này đúng như hắn ta nói thì sự xuất hiện của “Thần Kỹ”, John làm ra chỉ là do cái thú quái lạ của hắn ta.
Nhưng trong “Tân Sinh”, John lại sáng tạo ra một “Thần Kỹ” nghịch thiên như thế, anh ta nên ứng đối thế nào đây?
“Bởi vì ông cảm thấy thú vị nên tăng thêm phiền phức cho tôi sao. Ông không cảm thấy thế là quá đà lắm sao!”
“Hả? Thật ra, lúc đầu ba tạo ra nó cũng không nghĩ sẽ có người có được. Thu thập tín ngưỡng của mọi người, và cũng để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người khác, đây cũng chẳng phải là việc dễ hoàn thành gì.”
John trưng ra vẻ mặt vô tội, còn Arthur thì oán thầm trong lòng, lão này nhất định cảm thấy có người có thể thu có được “Thần Kỹ” nên mới thiết lập hệ thống đây mà!
“Con đừng nhìn ba như vậy, ba nói thật cả đấy. Nếu không, ‘Thần Kỹ’ cũng sẽ không phải chỉ có mình Shiva có được.”
“Sự thật chứng minh vẫn là có người có được.”
“Ớ… Chỉ có thể nói, loài người là loài sinh vật rất thông minh, chỉ dựa vào người chơi không sẽ không thể làm việc này được, cái tên Shiva kia thế mà dám mượn danh nghĩa của thần thánh trong hiện thực, đồng thời bản thân cũng có được ấn tượng sâu sắc của mọi người về thần thánh. Không thể không nói, cách làm này vô cùng tuyệt vời. Ba nhớ, bên Nhật Bản có một người tên là Momoi Nami, hình như cũng biết lợi dụng điều này, cũng chính vì vậy, cô ta mới có thể đổi ID game của mình thành Izanami, cả hai đều mượn danh tiếng thần thánh lừa mọi người để có được thần lực, phát huy sức mạnh trong ‘Tân Sinh’, con người đúng là vô cùng thông minh nhỉ!”
Nhìn John che giấu đến nỗi trông thật giả tạo, Arthur cũng lười truy cứu John: ” ‘Thần Kỹ’ kinh khủng như thế, tôi nghĩ ông không thể nào không thiết lập nhược điểm được!”
“Không hổ là con trai bảo bối của ba, có thể phát hiện mánh của ông bố già này nhanh như vậy. Cách đối phó ‘Thần hóa’ có hai cách, thứ nhất, chính là tự mình đối kháng với ‘Thần Kỹ’, ai mạnh thì người đấy thắng.”
“Tôi không nghĩ đó là cách chơi của người bình thường, tôi cũng không muốn cùng với tên điên Shiva này…”
“Ha ha, cách thứ hai đơn giản hơn rất nhiều, đó chính là trốn!”
“Trốn?”
“Đúng, đánh không lại thì chạy thôi, không phải là chuyện bình thường như cân đường hộp sữa sao?”
“Ông nói vậy là có ý gì?”
“Phát động ‘Thần Kỹ’ cần phải được người khác chú ý, nên ứng dụng trường hợp chỉ có thể là ở các chiến trường được trực tiếp như ‘Chúng Thần Di Tích Chi Chiến’ hoặc ‘Hỗn chiến Thế Giới Song Song’. Tiếp theo, uy lực của rất to lớn nên thời gian cooldown cũng tương đối dài. ‘Nửa Thần Kỹ’ là giai đoạn đầu của ‘Thần Kỹ’, thời gian hồi chiêu là mười lăm ngày, mà ‘Thần Kỹ’ khi đã hoàn thiện thì hồi chiêu đến tận một tháng tròn! Nói cách khác ‘Thần Kỹ’ không thể sử dụng liên tục trong một đoạn thời gian.
Ngoài ra, lúc ba thiết kế ‘Thần Kỹ’, ‘Thần Kỹ’ là kỹ năng có thể biến đổi trạng thái, nói cách khác, kéo dài thời gian sẽ giải trừ được trạng thái Thần Hóa, khi đó con có thể đánh bại được đối phương rồi. Ba nghĩ với con mà nói, sẽ không bị giết dưới trạng thái ‘Thần hóa’ của đối phương đâu. Đây là việc dễ như trở bàn tay mà. Và cả, cho dù đối phương có giết sạch bạn của con, chỉ cần trên chiến trường còn lại một người là con, kết cục không phải vẫn là không thay đổi sao?”
“Thì ra là thế, nói cách khác, Shiva sử dụng ‘Thần Hóa’ ở chiến trường server Trung Quốc, lúc đấu với tôi sẽ không sử dụng được nữa. Tên người chơi có tên Mệnh Phàm của server Trung Quốc này, ngược lại đang giúp tôi gánh lấy không ít phiền phức. Nhưng tôi còn có một vấn đề muốn hỏi, nếu như tôi tập được ‘Thần Kỹ’, có thể mượn sức mạnh của ‘Chiếc hộp Pandora để đưa nó ra ngoài hiện thực không?”
“Ha ha, Arthur, con cảm thấy ba có thể tạo ra thần thánh trong hiện thực hả?”
“Không thể.”
“Vậy không được rồi, nếu con thi triển ‘Thần Kỹ’ trong hiện thực thì có khác gì với thần thánh? Cho nên ‘Thần Kỹ’ chỉ là một kỹ năng giả lập trong ‘Tân Sinh’ mà thôi, đó cũng là kỹ năng với mộng ảo lớn nhất, tín ngưỡng chính là mộng ảo tươi đẹp của mọi người đối với thần thánh…”
“Hừ, đúng là kỹ năng chán ngắt. Nhưng mà cái tên Mệnh Phàm sao lại không trốn, tôi cảm thấy ánh mắt kia hẳn là nên nhìn thấu hết tất cả những gì trước mắt mới đúng chứ.”
Ánh mắt Arthur lại giương về phía trực tiếp, nhìn Tiêu Phàm đang giằng co với Shiva.
“Quả nhiên, con ngươi của tên kia lóe lên ánh sáng nhạt, hẳn là thuộc về một loại kỹ năng nhìn thấu nào đó, sớm nên nhìn ra được thời gian hồi chiêu của ‘Thần Hóa Shiva’ mới đúng. Sở dĩ không trốn, có lẽ là bởi vì có gì đó đang ràng buộc…”
“Ràng buộc?”
“Nếu như hắn lui, người bên cạnh hắn người sẽ dính chưởng.”
“Cái này có ý nghĩa sao? Con người yếu đuối thật, kiểu gì cũng sẽ đưa ra những lựa chọn không quả quyết mà lại còn không hợp lí.”
“Nhưng có đôi khi dũng khí lại sinh ra lúc này đấy…”
“Dũng khí? Là sự kích động không hợp lý kia đó hả?”
“Đó là thứ đẹp đẽ hơn cả sự kích động ấy chứ…”
John quay người, không tiếp tục tranh luận với Arthur nữa, hắn ta biết Arthur hiện tại sẽ không thể hiểu được những thứ này. Con người vốn chính là một tập hợp với rất nhiều những thứ không hợp lý mà, cũng chính là vì như thế mà thế giới mới thú vị đến vậy.
…
Arthur không thèm để ý John làm gì, tất nhiên biết được tất cả mọi thứ, nội tâm anh ta liền thả lỏng.
Arthur lại nhìn về phía màn hình lần nữa, anh ta giờ lại muốn xem thử tên người chơi server Trung Quốc này dùng dũng khí đối phó với tất cả những thứ đó như thế nào…
…
Giọng nói Shiva càng cao thêm, hắn ta đang giảng giải, ca ngợi mọi thứ!
Nhưng đối với Tiêu Phàm mà nói, đó không phải là thứ có thể hiểu được.
Thế nên trong đầu Tiêu Phàm tự động phiên dịch lại lời nói của Shiva một cách đầy ác ý…
Shiva trong game được rất người yêu mến, khá là giống với những người nổi tiếng trên mạng như Microblogging các kiểu.
Mặc dù hắn ta cũng không đến mức là một người nổi tiếng trên mạng, nhưng chưa từng trì hoãn việc tuyên truyền tà giáo của mình.
Thông qua cuộc chiến đấu ‘Thăng Thần Chi Dịch’, Shiva PK đánh bại được một người nổi tiếng cùng tổ chức, người tên In nào đó, A nào đó, La nào đó vân vân, đồng thời tạo ra một đoàn fan hâm mộ cho chính mình.
Sau đó nhờ fan hâm mộ tiếp ứng rộng rãi, Shiva có được “Thần Kỹ” trong “Hỗn chiến Thế Giới Song Song”, cũng tự ảo tưởng cho mình là nam thần toàn dân.
…
“Anh hiểu không?”
Shiva hỏi Tiêu Phàm, Tiêu Phàm thầm suy tư trong lòng, gật gật đầu một cách thật chắc chắn, trong mắt hắn, Shiva đã không khác gì người nổi tiếng rồi.
Có điều, giờ phút này cũng không phải là chỉ có mình Tiêu Phàm là nghĩ như vậy…
“Nói như vậy, ‘Thần Kỹ’ xuất hiện toàn bộ là nhờ mọi người yêu mến? Ngọc Sinh Yên, cô biết loại kỹ năng này không?” Thái Thập Tam hỏi Ngọc Sinh Yên đang đứng bên cạnh.
“Này! Ánh mắt này của cô là có ý gì, chẳng lẽ cô cũng cảm thấy tôi giống người nổi tiếng lắm sao?”
“Chẳng lẽ không phải…”
Thái Thập Tam nhìn chằm chằm Ngọc Sinh Yên, ánh mắt kia rõ ràng đang nói, cô tự mình biết mình giùm cái đi.
“Tôi đây là nhờ vào thực lực! Danh hiệu của ‘Hoa Nguyệt Kiếm Cơ’ đấy !”
“À, thế ‘Nữ Thần Võng Du’ là ai?”
“Cô… Đáng ghét! Đấy là tự bọn họ gọi thôi!”
“Lười cãi với cô vãi, Phàm Ca, anh biết không? Theo cách nói của Shiva thì anh cũng nên biết ‘Thần Kỹ’ mới đúng chứ. Bây giờ server Trung Quốc của ‘Tân Sinh’, người chơi được nhiều người biết nhất là anh mà?”
“Hả? Tôi á? Vì sao?”
Tiêu Phàm được tâng bốc mà hoảng.
“Bởi vì anh là ‘Lich King’ chứ sao…”
Nghe đáp án, sắc mặt Tiêu Phàm hoàn toàn thay đổi.
Nhưng Shiva bên cạnh đã hoàn toàn nổi điên!
“Nói cho mấy người biết, tín ngưỡng là sự tồn tại vĩ đại! Không giống với được nhiều người biết mà mấy người nói đâu! Muốn có ‘Thần Kỹ’, chỉ có thể nhờ vào tín ngưỡng! Chứ không phải là được nhiều người biết cứt chó gì đó đâu, xem ra nói thì mấy người cũng chẳng thể hiểu được, đúng là con người ngu xuẩn!”
…