John liếc qua Shiva đang nổi điên và Tiêu Phàm cực kỳ vô tội, nghĩ thầm, có lẽ hắn ta về sau nếu có thời gian sẽ vào game xem sao, nhìn thử những con người thú vị trong đấy.
…
“Rốt cuộc thì anh làm gì tôi rồi?”
Shiva hỏi Tiêu Phàm một câu hỏi mà giờ phút này ai nấy cũng muốn biết, nhưng Tiêu Phàm lại chẳng biết nên trả lời như thế nào.
“Tôi… Tôi có biết đâu… Anh nói ‘Thần Kỹ’ có thể đối phó với ‘Thần Kỹ’ còn gì, vì đối phó anh nên chuyện biến thành như vậy đấy…”
“Hèn hạ thiêt sự, vì muốn đánh bại tôi, anh biến tôi thành bộ dạng như vầy à?”
“Tôi cũng không biết sẽ biến thành như thế, kỹ năng đã nói có thể sinh ra hiệu quả thần kỳ đối với đối thủ nên tôi mới…”
“Anh cảm thấy cái này thần kỳ á?”
“Không, tôi không có ý này, anh trước tiên tỉnh táo lại chút…”
“Anh biến tôi thành như vầy, tôi còn tỉnh táo được hả!”
Shiva không thể bình tĩnh được nữa, bởi vì hắn ta cảm nhận được tín ngưỡng đang liên tục sụp đổ, thần lực đang trôi ra khỏi cơ thể hắn ta, cũng bởi vì tên hèn hạ trước mặt đã biến hắn ta thành bộ dạng như thế này!
“Cái này… Lần đầu tiên là như vậy đấy chứ quen rồi sẽ ổn thôi…”
Là một người có kinh nghiệm, Tiêu Phàm che giấu lương tâm đi an ủi Shiva, bởi vì cho đến ngày hôm nay Tiêu Phàm vẫn khó mà quen được trạng thái của Phàm Tử.
“Ai sẽ quen cơ! Anh mau biến tôi về lại đi!”
“Tôi… Tôi không biết…”
Ngọc Sinh Yên đứng bên cạnh cũng cảm thấy đồng tình đôi chút với Shiva, bởi vì cô cũng từng có kinh nghiệm tương tự, đoạn thời gian dây dưa với Tiêu Phàm kia, quả thực nhớ đến mà hoảng.
Ngay lúc tình cảnh sắp mất khống chế, ầm một tiếng, trên người Shiva nổ ra một đám khói trắng hệt như ảo thuật vậy, Shiva lại lại lần nữa đổi trở về như cũ, như lời Arthur đã nói, đây quả thực là một trò hề.
Phản ứng của Shiva đầu tiên là giật mình, sau đó đôi mắt ngập tràn vui sướng, ánh mắt quét về phía Tiêu Phàm xong thì liếc sang chỗ khác trong phẫn nộ, hắn ta không cách nào quên được nỗi nhục nhã lúc nãy!
Tiêu Phàm thấy vậy cũng sững sờ, hắn không ngờ hiệu quả của “Vương Ngôn Thuật” cũng chỉ duy trì trong một thời gian ngắn, nhưng khi hắn nhìn về phía Shiva, trong lòng lại vui mừng lên.
Quả nhiên, có thể đối phó “Thần Kỹ” cũng chỉ có “Thần Kỹ” …
Hiệu quả tổng thể của “Vương Ngôn Thuật” thật vớ vẩn, chỉ cho Shiva thêm một cái buff đảo ngược giới tính, nghe thì giống như đùa, nhưng tác dụng thực tế lại cực kỳ to lớn.
Nó thông qua trạng thái trao cho Shiva một cách cưỡng ép, bao trùm lên kỹ năng Thần Hóa trên người Shiva, nói cách khác khi Shiva lại lần nữa biến về giây phút đó, trạng thái Thần Hóa đã được giải trừ.
Không có “Phục Sinh Đạo · Thiên Sa Lưu Thể” và “Hủy Diệt đạo - Phong Sa Mẫn Diệt”, thực lực Shiva đã giảm đi nhiều, cuộc chiến đấu lại lần nữa trở về giai đoạn ban đầu!
Thế nhưng, Shiva cũng chẳng thèm để ý đến việc này, hắn ta phải đánh bại được Tiêu Phàm để báo thù rửa hận, trạng thái kỳ diệu kia dù chỉ trong chớp mắt, thế nhưng cảm giác xấu hổ theo đó làm cho Shiva vĩnh viễn khó mà quên được!
Shiva phóng ra một chiêu, Phong Sa Địa Tẩu!
Phong Sa Địa Tẩu, kỹ năng Hủy Diệt đạo, sử dụng cát vàng tấn công địch dọc theo mặt đất!
Thấy Shiva xuất thủ, Tiêu Phàm cũng không nóng vội, Shiva đã không còn “Thần Hóa”, Tiêu Phàm cũng không còn e ngại hắn ta nữa.
Chân Tiêu Phàm di chuyển, tránh được phạm vi công kích của “Phong Sa Địa Tẩu”.
Có điều, đối với Shiva mà nói, “Phong Sa Địa Tẩu” chỉ là giả vờ tiến công, mục đích thực sự của hắn ta là mượn cát vàng che mắt đối thủ để mình tiếp cận!
Ầm!
Shiva tuôn ra từ trong màn cát, đánh về phía Tiêu Phàm!
Tiêu Phàm thì vung ngược tay lên, cầm kiếm lao về phía Shiva!
Chẳng biết từ lúc nào, trên thân kiếm đã dấy lên một ngọn lửa!
Shiva trong nháy mắt hóa quyền trong bàn tay, một ngọn lửa thình lình được đốt lên, trong giây lát Shiva đã dùng tay nắm chặt lấy kiếm của Tiêu Phàm!
Thiên Nhãn có thể giúp cho Shiva khóa kín sát cơ của đối phương, Hủy Diệt Đạo - Ảm Diệt Minh Viêm, càng có thể giúp Shiva đánh tan tất cả thương tổn, dù không còn “Thần Hóa” nữa, nhưng Shiva vẫn là người chiến thắng cuối cùng của “Thăng Thần Chi Dịch”.
Có điều, đối với Tiêu Phàm mà nói, kiếm cũng không phải có có một thanh.
Thanh kiếm này rời tay, sau đó là một điệu múa điên cuồng!
Một tàn ảnh ngay lúc Shiva nắm chặt Huyết Kiếm của Tiêu Phàm, đã đánh về phía ngực của Shiva!
Có thể được gọi là Huyễn Kiếm Chi Pháp, tất phải có mộng ảo!
Hai mắt Shiva trừng lớn, tàn ảnh màu máu trong mắt người khác, trong Thiên Nhãn của hắn ta thì bị thả chậm lại gấp hai lần.
Nhưng đường kiếm này vẫn nhanh quá mức, hắn ta giờ phút này vốn không còn né tránh kịp!
Mà “Ảm Diệt Minh Viêm” chỉ có thể sinh ra trong hai tay, không cách nào chống cự được nữa!
Shiva hít sâu một hơi, thân thể bắt đầu xoay về phía sau!
Tông sư Kalaripayattu Chiến Vũ, thân thể cực kì mềm dẻo, Shiva rút lui về phía sau xong thì thân thể cũng cố hết sức né tránh thương tổn!
Shiva lùi về sau mấy bước, hai người lại lần nữa tách rời.
Shiva vuốt bụng một cái, ngón trỏ và ngón cái vuốt lẫn nhau, hắn ta cảm giác được đầu ngón tay có gì đó ướt ướt, hắn ta giơ tay lên, đưa đến mũi ngửi, đó là mùi máu.
Hắn ta bị đả thương, mặc dù “Phục Sinh Đạo · Thiên Dũ” đang không ngừng chửa trị vết thương cho hắn ta, Shiva vẫn cảm thấy cực kì tức giận.
Nếu hắn ta không nhớ lầm thì từ khi cái tên Mệnh Phàm này xuất hiện đến giờ, hắn ta chưa bao giờ làm người này bị thương được dù chỉ là một ít, mà bây giờ hắn ta lại bị thương trước đối thủ, đây là chuyện xưa nay chưa từng xảy ra!
“Đừng tưởng Shiva tôi không có ‘Thần Hóa’ thì anh có thể chiến thắng. Lúc tôi đánh với sáu người kia cũng không có ‘Thần Hóa’ đâu!”
Một cơn sóng đen lập tức lướt qua giữa sân!
Đợi đến khi hắc triều tuôn đến bên người Tiêu Phàm, ác ma đã được sinh ra!
Tiêu Phàm cảm thấy sau lưng có gì đó nguy hiểm, đang muốn xê dịch bước chân tránh nó, nhưng chẳng biết từ lúc nào, hai tay đã bị Shiva khóa chặt bằng tay.
Dùng hai tay hạn chế đối thủ thì công kích chiêu khác bằng cách nào?
Đối người thường mà nói, đúng là như thế, nhưng là hắn ta là “Hoá Ác Ma” Shiva, tay của hắn ta có tận bốn cái!
Tiêu Phàm cảm thấy vô cùng hoảng sợ, hắn không nghĩ tới Shiva lại còn có thể đánh hai tay về phía hắn, hơn nữa nghe tiếng gió, một chưởng này đủ để đập nát xương sọ hắn chứ đùa!
Không do dự, sử dụng đến “Kim Tàm Thoát Xác”!
Tiêu Phàm thoát thân, đứng bên cạnh, nhìn con quái vật trước mắt.
Trong thần thoại Ấn Độ, Shiva bốn tay ba mắt, giờ phút này Shiva “Hoá Ác Ma” hình như đã bị dị hóa ảnh hưởng.
Nhưng hình ảnh này của Shiva trong mắt Tiêu Phàm chính xác là một con quái vật.
“Anh lại tránh thoát được.”
“Ờ, suýt nữa là mất mạng rồi.”
“Tiếp theo anh sẽ không còn may mắn như thế nữa đâu…”
“Chờ một chút, tôi còn mộy vấn đề muốn hỏi.”
Shiva vừa định ra tay, không ngờ lại bị Tiêu Phàm ngăn lại, hắn ta cực kỳ bất mãn: “Nói!”
“Ngươi dùng Khí Công Pháo sao?”
Shiva sững sờ, không hiểu, sau đó như nghĩ tới điều gì, hắn ta cực kì phẫn nộ: “Anh cũng sẽ không dùng ‘Nguyên Khí Đạn’, sao tôi dùng loại công phu đấy!”
“À, vậy tôi yên tâm rồi.”
Tiêu Phàm thở dài một hơi, đảo mắt một cái cả người đã trắng như tuyết, “Bạch Ma Hóa” xuất hiện!
Sau khi Ác Ma Hóa, ở lần đầu tiên tập kích Shiva rất nhanh đã có thể kìm chế Tiêu Phàm, Tiêu Phàm liền biết lần này không thể khinh thường.
Nói chuyện để kéo dài chút thời gian, sau đó Tiêu Phàm trực tiếp xuất ra hình thái mạnh nhất của mình.
Shiva nhìn “Bạch Ma Hóa” Tiêu Phàm, cảm thấy hơi kinh ngạc.
Trạng thái hiện tại của hắn ta được gọi là “Ác Ma Hóa – ngày của Shiva”, cũng chính là “Ác Ma Hóa” đã dị hóa, đây là thứ Shiva tập hợp được của ba người Dạ Xoa, Asura và Nữ La Sát.
Càng nghiêng về phía hắc ám thì “Ác Ma Hóa” sẽ càng sinh ra nhiều thay đổi hơn, Shiva vốn dĩ là thần hai mặt Hủy Diệt và Phục Sinh, chỉ cần từ bỏ “Đạo Phục Sinh” để dồn toàn lực vào “Đạo Hủy Diệt”, Shiva liền có thể tạo nên hình thái này.