favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ác Ma Doanh Địa
  3. Chương 1059: Kiếm Thành

Chương 1059: Kiếm Thành

Shiva tuy rằng không biết tất cả kỹ năng của Tiêu Phàm nhưng hắn ta cũng hiểu được chính mình chỉ có thể sử dụng ba lần liên tục “Di Hình Sa Hàng” trong thời gian ngắn.

Dựa theo thông lệ, vì thăng bằng của trò chơi, năng lực cũng như kỹ năng, số lần sử dụng hẳn là thống nhất.

Mà Tiêu Phàm đã dùng ba lần, mà hắn ta vẫn còn lần thứ ba, giờ phút này nên dùng “Di Hình Sa Hàng” một lần cuối cùng để quyết định thắng bại của trận chiến này!

Cảm giác sau lưng có tiếng xé gió, Shiva đắc ý cười, hóa thành một bãi cát vàng…

Tiêu Phàm dùng “Tửu Ngọc Ma Tượng” để tấn công, Shiva theo sau dùng “Di Hình Sa Hàng” để phản công, hai người không ngừng di chuyển vể sau lưng của đối phương, mà đến lần thứ ba chuyển đổi vị trí đã chính là cực hạn của đối phương.

Shiva cười, hắn ta sử dụng tiếp “Di Hình Sa Hàng” lần thứ ba, bóng người lẩn trốn vào trong cát!

Loại kỹ năng biến hóa hình dạng này, người sử dụng sau mới là người chiến thắng!

Shiva đã không thể chờ đợi thêm nữa để thấy được hình ảnh ngã xuống của Tiêu Phàm!

Chỉ có điều đợi đến khí Shiva ngưng hình một lần nữa, hắn ta không lập tức ra ra tay, bởi vì thứ đang đứng trước mặt hắn không còn là Tiêu Phàm nữa mà là một ngọn lửa hình người!

Shiva hoàn toàn kinh ngạc, ý thức được mình bị Tiêu Phàm lừa đảo.

Nếu như kẻ địch không ở phía trước, vậy thì tất nhiên…

Xoạt…

Một cây kiếm đầy máu từ bụng Shiva đâm ra!

Shiva nhịn đau đạp một chân về phía sai, mượn thế nhanh chóng rút lui!

“Ngươi chơi xấu!”

Shiva vô cùng tức giận nhìn Tiêu Phàm chằm chằm, mặt mùi vặn vẹo, cũng không biết đây bởi vì lửa giận hay vì đau đớn.

“Điều này không phải rất bình thường sao, binh bất yếm trá*, chơi trò chơi thì phải dùng đầu óc.”

*Trong chiế tranh thì không ngại việc lừa dối.

Tiêu Phàm vung kiếm lên, máu tươi trên thân kiếm đã bị ngọn lửa đốt cháy đi.

Khoảnh khắc lúc Shiva sử dụng “Di Hình Sa Hàng” kia, Tiêu Phàm đối với kế hoạch của hắn ta đã sáng tỏ trong lòng.

Bởi vì từ lúc bắt đầu, tất cả mọi thứ của Shiva đều không thoát khỏi cặp mắt của Tiêu Phàm.

Nếu đã biết được sự tồn tại của “Di Hình Sa Hàng”, hắn sẽ tương kế tựu kế, liên tục sử dụng “Tửu Ngọc Ma Tượng”, thông qua tiết tấu chiến đấu mạnh mẽ, đánh loạn suy tính của Shiva, khiến hắn ta sinh ra suy nghĩ này, rơi vào bẫy rập ở giữa, cuối cùng hắn đi trước một bước ngưng hình ngọn lửa lại, đên khi xuất hiện một lần nữa thì đã lừa Shiva vào trong đó.

Tiểu Miêu có chút kinh ngạc, cô ta không biết miêu tả trận chiến vừa rồi như thế nào, vị trí của Shiva và Tiêu Phàm không ngừng thay đổi, khiến cho cô ta cảm thấy mơ hồ.

Khán giả cũng không thấy rõ mọi chuyện vừa mới diễn ra, chỉ thấy hai người Tiêu Phàm và Shiva không ngừng thay đổi vị trí, chém giết lẫn nhau, cuối cùng chỉ thấy Shiva bị thương, bọn họ vui mừng hò reo!

Tâm trạng của Shiva ngày hôm nay rất tệ. để hóa thành “Ác Ma Hóa – Ngày của Shiva”, hắn ta đã từ bỏ hoàn toàn ánh sáng, toàn thân vứt vào trong bóng tối, cho nên kỹ năng hồi phục của “Đạo Phục Sinh” hắn ta đã không thể sử dụng nữa.

Mà hóa thành ình thái lần này, Shiva muốn hủy diệt đối thủ hoàn toàn, nhưng sau loạt đụng chạm này, hắn ta lại vẫn không thể làm bị thương đối thủ, ngược lại chính mình còn bị đâm lại một kiếm, điều này đối với Shiva mà nói thì quả thực là đả kích quá lớn.

Shiva cực kì tức giận, rồi sau đó lại thở ra một hơi thật dài, hai mắt nhắm chặt lại.

Những hành động nhỏ của Shiva làm cho Tiêu Phàm cảm thấy đến giờ phút này trên người Shiva dường như đã phát sinh điều gì đó.

Đợi Shiva mở mắt ra một lần nữa thì đôi mắt đã bình thường lại như cũ.

Giờ đây trong lòng của Shiva đã không còn suy nghĩ chuyện gì khác nữa, hắn ta chỉ nhớ mình sinh ra ở bang Kerala thuộc miền Nam Ấn Độ, được mọi người xưng tụng là bậc thầy vì đại của Kalaripa Yatu!

Đã như vậy thì hãy để cho đối thủ cảm nhận một chút Vũ Điệu Hủy Diệt Ấn Độ!

Shiva vọt về phía trước, tốc độ như cũ, rất nhanh đã áp sát bên người Tiêu Phàm, bốn cánh tay đốt lên ngọn lửa tấn công về phía Tiêu Phàm.

Một chiêu này không có sự điên cuồng như lúc trước, nhưng lại nhiều thêm một chút vững vàng, điều này trái lại làm cho Tiêu Phàm cảm thấy khó giải quyết!

Bởi vì lần tấn công này của Shiva có thêm nhiều kỹ xảo rất lớn, mỗi sức lực sử dụng, mỗi góc độ thâm nhập đều là tinh túy lắng đọng từ lịch sử của Kalaripa Yatu, mà giờ phút này Shiva đã thi triển ra toàn bộ!

…

Tiêu Phàm cùng kiế, gặp gỡ đều là do kế hoạch của lão ăn mày Lý Tiêu Sái gây nên, nhưng Tiêu Phàm chỉ đơn thuần cho rằng đây là sự trùng hợp, cho nên Tiêu Phàm xác định vị trí của mình chỉ là môn đồ bên ngoài của phái Thục Sơn.

Hắn biết Kiếm Thần mạnh mẽ, biết được Thục Sơn trên thế giới, mới có thể khiêm tốn đi đến vị trí ngày hôm nay, giờ đây lại gặp phải một vị tông sư đánh cận chiến, thì lúc này đây hắn làm sao có thể bỏ qua chứ?

Huyết kiếm trong tay xoay tròn, tửu hỏa sáng lạng chói mắt, đó là điệu múa kiếm chỉ thuộc về riêng hắn!

Kiếm thế tuy có phong thái của Thục Sơn nhưng thực ra đã khác xa từ lâu.

Thậ tra thì khi Tiêu Phàm cầm song kiếm thì đã không còn đường lui nữa. Cho nên lúc ban đầu Kiếm Thần mới có thể lên tiếng trách móc, nói hắn không chuyên tâm.

Nhưng vốn dĩ Tiêu Phàm không phải là người tuân thủ nội quy như vậy, tung mây lướt gió như ngựa thần mới là quy chế phù hợp với hắn.

Cầm hai thanh kiếm thuận tay thì liền dùng cả hai, mặc dù “Nhị Đao Lưu*” trong lịch sử bị danh môn chính phái bác bỏ.

*là danh từ tổng hợp để chỉ kỹ thuật dùng kiếm, tấn công và phòng thủ hợp nhất bằng cách vận dụng hai thanh kiếm trái phải trên tay.

Tiêu Phàm vẫn kiên trì đi theo con đường này.

Mà loại phóng khoáng không bị trói buộc này thuộc về phần đặc sắc Tửu Kiếm của phái Thục Sơn, mà hắn lại là Tửu Kiếm Tiên đời thứ hai mươi bốn!

Ầm!

Mũi kiếm bùng lên hỏa tửu, lão ăn mày đang dùng bữa cùng với Ma Youmao bỗng nhiên dừng lại, tựa hồ cảm nhận được điều gì đó, sau đó cười lớn!

“Ha ha, ta hiểu rồi!”

Bất quá tiếng cười của lão ăn mày lại bị mọi người phê phán: “Lý Tiêu Sái! Cái lão chợ búa này, chính lão bị hoa mắt, làm bọn ta bị hoa mắt theo, dám lừa đảo hả?”

“A? Là như vậy sao? Ha ha ha…”

Bị trách mắng liên tục nhưng lão ăn mày vẫn cười vui vẻ như cũ…

…

Shiva điều chỉnh trạng thái của mình đến mức cao nhất, bốn tay tấn công liên tục, sử dụng hoàn mỹ tinh túy của Kalaripa Yatu, nhưng dù như thế nào hắn ta cũng không thể ngờ rằng dù đã như vậy thì hắn ta và Tiêu Phàm cũng không thể phân cao thấp!

Làm hắn ta hoảng sợ hơn nữa chính là hắn ta có thể cảm giác được lửa trên người của Tiêu Phàm đang không ngừng dâng cao, cuối cùng sẽ nuốt chửng hắn ta!

Cái gì gọi là bảo kiếm, chính là càng chiến đấu càng mài giũ lại càng sắc bén mới lag bảo kiếm, mà không ngừng khiêu chiến chính là quá trình ma luyện của Tiêu Phàm.

Shiva đắm chìm Kalaripa Yatu ở Kerala nhiều năm, không ngừng tích lũy mới có thể trở thành một bậc thầy, mà Tiêu Phàm cũng giống như vậy, thông qua sự khiêu chiến không ngừng, va chạm liên tục mới có được chút thành tựu.

Chuyện gì cũng không thể chỉ chạm vào một cái là thành công, luôn kiên trì cố gắng nhất định sẽ có ngày đơm hoa kết quả, mà giờ khắc này, kiếm của Tiêu Phàm lại trở nên sáng chói!

Thái đọ nhẹ tựa lông hồng, kiếm như ảo ảnh, sóng lửa cuộn trào!

Kiếm quang mang theo tia lửa, không ngừng nở rộ ra ngoài, như bút lông thấm mực, mực đen thấm hương!

Shiva cảm nhận được thủy triều đang lên, tựa như thấy thấy được ánh mặt trời mới mọc…

…

Khi đó, hắn ta còn nhỏ.

Trên nền đất trống, tung quyền múa cước, theo sư phụ học tập cơ sở của vũ điệu hủy diệt Kalaripa Yatu

Để rèn luyện thân thể mềm dẻo bị đau đớn, khiến cho nước mắt của Shiav chảy dài, nhưng hắn ta vẫn cắn răng nhẫn nại như cũ.

Mấy năm sau hắn đã trở thành đại sư, tất cả những điều này đã rất lâu rồi hắn ta không còn nhớ tới, cho đến hôm nay khi hắn ta nhìn thấy một người khác đi đến cảnh giới tông sư.

Chương trướcChương tiếp