favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ác Ma Doanh Địa
  3. Chương 1068: Tân Hỏa Bất Diệt

Chương 1068: Tân Hỏa Bất Diệt

Harley chạy lên, xuất ra một ngọn lửa lớn, vô cùng lộng lẫy!

Ngọn lửa vọt ra khiến cho Harley có thể nhanh chóng thay đổi vị trí, cũng để lại một ngọn lửa để thiêu đốt đường sống của địch nhân phía sau lưng!

Ngọc Sinh Yên hiển nhiên sẽ không nghĩ tới địch nhân sẽ táo bạo như vậy, nhưng nếu cô đã ở lại chiến đấu, sẽ không bao giờ lùi bước!

Kiếm Tây Dương bỗng nhiên vung lên, quang mang nở rộ, Úc Kim Hương Đoạt Mệnh!

“Thật sự chóng quên…”

Harley cười nhạo một tiếng, một ngọn lửa vọt ra từ trên người cô ta, Dung Viêm – Kháng Cự Hỏa Hoàn!

“Kháng Cự Hỏa Hoàn” vốn được Harley nghiên cứu để sử dụng khi cận chiến, vì thế đối với công kích mạnh mẽ của kẻ địch lúc cận chiến có hiệu quả vô cùng cao!

Kiếm của Ngọc Sinh Yên không tiến lên được, bởi vì thân thể của cô đã bị “Kháng Cự Hỏa Hoàn” đánh bay.

Harley nhìn Ngọc Sinh Yên đang bay lên một cách chăm chú, trong lòng tính toán điểm rơi.

Một tiếng búng tay thanh thúy, lần này từ dưới đất bốc lên hai ngọn lửa, mà Ngọc Sinh Yên đang ở chỗ giao giữa hai ngọn lửa. Nếu thật sự bị hai “Dung Viêm – Hỏa Trụ” oanh tạc, Ngọc Sinh Yên chắc chắn phải chết!

Lần này sẽ không thất thủ.

Nhìn ánh lửa phóng lên trời, Harley tự nhủ.

Điểm rơi hoàn hảo nhưu tự tính, tính toán tổn thương một cách chuẩn xác, cô ta không biết còn có gì giúp Ngọc Sinh Yên may mắn thoát chết.

Đáng tiếc hôm nay cô ta thật sự không thuận lợi, lúc Ngọc Sinh Yên chuẩn bị ngã vào địa ngục, trên hỏa trụ, thân ảnh một người lóe lên…

Lúc bị Kháng Cự Hỏa Hoàn đánh bay, Ngọc Sinh Yên đã cảm thấy hỏng bét, cô rõ ràng cảm nhận được hai luồng năng lượng kinh khủng đang bạo liệt phía dưới, nhưng cô không có cách nào tránh được.

Đây thực sự là kết thúc sao?

Ngọc Sinh Yên bi ai nghĩ, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia thê lương.

Ngay thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, bỗng nhiên có một mùi hương quen thuộc theo gió mà đến.

Đó là mùi rượu, cùng với đó còn có một ánh lửa vô cùng diễm lệ…

Đợi Ngọc Sinh Yên lấy lại tinh thần, phát hiện mình đã tựa vào một lồng ngực rắn chắc.

Cô hướng ánh mắt lên, đụng phải một khuôn mặt, trong lòng không biết có cảm giác gì…

Tiêu Phàm không nhiều lời, sau khi cứu Ngọc Sinh Yên liền trực tiếp thả nhẹ cô sang một bên.

Ngọc Sinh Yên đứng đó, khó có được nhu thuận, cô vốn định mở lời cảm ơn một tiếng, nhưng lời nói lên đến miệng lại khó thốt lên thành lời.

“A…. Trời ơi, xin nhờ, xin các người có thể đừng lãng phí thời gian của ta không! Xa cách Băng Đế một giây thôi, ta lại càng nhớ anh ấy hơn, phải biết nỗi khổ tương tư là nỗi dày vò lớn nhất của thiếu nữ chứ. Mà các người lại còn chơi anh hùng cứu mỹ nhân, không bị hỏa trụ của ta đốt cháy, trình diễn một màn tình cảm anh anh em em cho ai xem!”

Thấy Tiêu Phàm xuất hiện, Harley phàn nàn liên tục, dù sao niềm vui thật sự của cô ta không phải là chiến đấu.

Đối với lời nói của Harley, Tiêu Phàm khso có thể hiểu được, trực tiếp hướng mũi kiếm về phía Harley, biểu lộ ý đồ của mình.

“A? Anh muốn đánh nhau với Harley tôi sao, anh dựa vào cái gì mà cuồng vọng như vậy? Anh cảm thấy anh đủ bản lĩnh đánh bại tôi à? Trên đời này ngoại trừ Băng Đế đại nhân thân yêu ra, dù ai cũng không thể dập tắt lửa trong lòng của Harley!”

Tâm tình phiền não khiến cho khuôn mặt Harley vặn vẹo, cô ta muốn đốt cháy cả Tiêu Phàm lẫn Ngọc Sinh Yên.

Đùng!

Một âm thanh vang lên, mấy viên hỏa cầu lơ lửng bay lên, Harley vung tay lên, bắn mấy hỏa cầu về phía Tiêu Phàm!

Mấy hỏa cầu này cũng không oanh tạc lung tung, trong đó chất chứa dự đoán cùng tính toán của Harley, phong tỏa tất cả các vị trí có thể chạy trốn của Tiêu Phàm!

Đường đạn mà Harley bắn hỏa cầu khiến ánh mắt Tiêu Phàm vụt sáng, hắn tất nhiên có thể nhìn ra có kỹ thuật ẩn chưa trong đó, trong lòng nóng lên, thu lại kiếm, lấy ra súng lục huyết sắc của mình!

Tiếng súng liên tục vang lên, mấy viên hỏa cầu đều bị mấy viên đạn pahs được.

Harley híp mắt nhìn Tiêu Phàm, nhẹ nhàng cắn móng tay, cô ta cũng nhìn ra sự hứng thú của Tiêu Phàm.

Đối phương cũng giống cô ta, là người chơi đẳng cấp, hắn muốn cùng cô ta đấu trò chơi kỹ thuật à?

Thú vị, Harley cô ta, ngoại trừ Băng Đế K, chưa từng phục ai!

Harley vẫy tay, hỏa cầu mới kia, kỹ thuật thế nào, thông qua đối chiến công kích pháp thuật liền có thể phân rõ cao thấp!

Rầm rầm rầm!

Hỏa cầu mới hình thành của Harley đều bị đạn của Tiêu Phàm hủy trước!

Thấy Harley nhìn mình chăm chú, Tiêu Phàm chỉ nhún vai.

Cái tên này đnag gây hấn sao!

Harley khó thở, lại gọi hỏa cầu ra nhưng dù sao Tiêu Phàm bắn súng đều nhanh hơn cô ta một bước, lúc hỏa cầu hình thành, tiếng súng sớm đã vang lên, đây chính là áp chế bằng tốc độ!

Hỏa cầu liên tiếp bị đạn phá hủy, Harley cũng nổi giân, một ngọn lửa xung kích tiến lên, định đối cứng với Tiêu Phàm!

Mặc dù phong cách của Harley gần như hỏa pháp, nhưng cô ta cũng từng là thành viên của trận doanh Ác Ma! Nếu là một ác ma, trong phương diện cận chiến chắc chắn không bị hạ!

Tiêu Phàm vốn muốn đánh xa với Harley một lúc, ai ngờ đối phương lại nhanh chóng bở ý định đọ sức này nhanh như vậy.

Tuy nhiên Harley muốn đánh cận chiến với hắn, không phải là tự tìm đường chết à?

Thấy Harley tiến lại gần, Ngọc Sinh Yên muốn nhắc nhở, nhưng Harley nhanh hơn, dùng lại chiêu cũ Kháng Cự Hỏa Hoàn!

Cảm nhận được ngọn lửa vọt tới, Tiêu Phàm cũng chẳng sợ hãi.

Bài trừ sao?

Đáng tiếc lực lượng vẫn còn quá nhỏ…

Súng lục trong tay biến mất.

Huyết Kiếm lại lần nữa ro khỏi vỏ!

Tân Sinh Trảm Kích đụng vào hỏa diễm, lưỡi kiếm không gì địch nổi trực tiếp chém vỡ “Kháng Cự Hỏa Hoàn”, uy lực của tông sư không thể khinh thường!

Harley lách mình, nhanh chóng lùi lại. Cô ta không hề nghĩ đối phương lại cường đại như vậy, trong lòng quýnh lên, gọi mấy luồng hỏa trụ ra!

Ánh lửa vạn trượng vọt lên, phủ kín con đường trước mắt!

Đáng tiếc kiếm quang sắc bén lượn quanh, trực tiếp xé mở tấm chắn bằng lửa này, Tiêu Phàm cầm song kiếm trong tay, ánh lửa tỏa ra, bước đến.

Giờ phút này, Harley rốt cục cũng cảm nhận được áp lực vô cùng lớn tỏa ra từ người Tiêu Phàm, đây không phải là lực lượng của một cấp bậc.

Nhưng cô ta sẽ không nhận thua như vậy. Nếu cô ta dừng bước tại đây, sau khi trở về K sẽ đối xử với cô ta thế nào?

Ầm!

Hỏa diễm chọc trời dâng lên như nhạm thạch, khói đen cuồn cuộn bốc lên.

Hoặc có thể nói đó không phải là khói, mà là một thứ Tiêu Phàm rất quen thuộc.

Dưới áp lực của Tiêu Phàm, Harley trực tiếp ác ma hóa, đó là ngọn lửa ma có màu đỏ và đen giao nhau, hội tụ tất cả lực lượng của các ngọn lửa mạnh nhất!

Harley vung tay, hư không xuất hiện ba ngọn lửa hình lưỡi dao, chém về phía Tiêu Phàm, Dung Viêm – Móng Vuốt!

Vụt!

Tiếng vang thanh thúy vang lên, Huyết Kiếm lại được tuốt ra khỏi vỏ, chém xuống một cách bình thường, lại tựa như mang thần uy. Đây cũng chính là lực lượng sau khi kiếm kĩ của Tiêu Phàm thăng cấp!

Kiếm và hỏa diễm chạm nhau, sau đó tách ra, bắn lên người Harley…

Cảm thấy đau đớn trước ngực, Harley biết mình đã đụng phải cao thủ, trong lòng cảm thán tại sao hôm nay lại không may như vậy.

“Anh có thể tha cho tôi không, coi như chúng ta chưa từng gặp nhau.”

Có thể nói ra được lời này, trong chiến trường chắc chỉ có Harley.

Co ta bây giờ đã biêt Tiêu Phàm mạnh mẽ, biết người trước mắt không phải người mình có thể đối phó. Mà điều cô ta quan tâm không phải chiến đấu mà là K, vì thế đối với co ta mà nói, tất cả đều chẳng là gì cả.

Tiêu Phàm sững sờ, không nghĩ tới đối phương lại đưa ra yêu cầu như vậy. Tuy nhiên hắn vẫn lắc đầu, coi như bây giờ Harley không có chút chiến ý nào, nhưng trên chiến trường vẫn sẽ phân biệt địch ta.

“Ha ha, thật là một tên đàn ông không thức thời.”

Harley thở dài, lại búng tay một cái, theo tiếng búng tay vang lên, một đám lửa nhen lên trong lòng bàn tay cô ta.

“Anh không thả tôi đi, vậy tôi cũng sẽ không để anh được tốt. “Dung Viêm” này là hệ liệt kỹ năng do tôi tỉ mỉ nghiên cứu sáng tạo ra. Mà kỹ năng cuối cùng nay ta muốn dùng trên người ta yêu – K. Cái tên lúc nào cũng mang dáng vẻ băng lãnh kia, không biết lúc nào mới có thể tiếp nhận tình yêu của tôi. Vì thế ta định cùng hắn tự tử, sáng tạo ra “Hàm Nghĩa Của Dung Viêm – Lấy Thân Làm Củi” này, không nghĩ tới hôm nay lại dùng trên người anh…”

Chương trướcChương tiếp