favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ác Ma Doanh Địa
  3. Chương 1069: Tân Hỏa Tương Truyền

Chương 1069: Tân Hỏa Tương Truyền

Ngọn lửa trong tay Harley bùng nổ, không ngừng đốt thân thể của cô ta, Harley tắm lấy ánh lửa, cười to.

“Mặc dù sự cường đại của anh cũng làm ta mê muội, nhưng dánh vẻ băng lãnh của K càng khiên ta mê say, vì thế… mời anh đi chết đi. Lấy Thân Làm Củi, Tân Hỏa Bất Diệt…”

Lúc hỏa diễm vọt lên lần nữa, bóng hình xinh đẹp của Harley cũng biến mất, tuy nhiên cô ta đã để lại cho Tiêu Phàm lời nguyền rủa kinh khủng nhất…

Ánh lửa lan tràn, sắc mặt của Tiêu Phàm thay đổi, có “Con Mắt Túy Uyên” hắn đã sớm biết Harley có kỹ năng này, nhưng hắn không ngờ, Harley lại quả quyết như vậy.

Người của trận doanh Ác Ma quả nhiên đều là kẻ điên.

Hàm Nghĩa Của Dung Viêm – Lấy Thân Làm Củi, giống như tên của nó, đem tính mệnh của bản thân hóa thành nhiên liệu đốt lửa, sau đó dùng lửa đã tạo ra đốt cháy kẻ địch.

Đây là một lời nguyền mà kẻ địch không chết thì không dừng lại, lấy thân thể của chủ làm nguyên liệu đốt lửa, trở thành vũ khí báo thù cuối cùng của chủ nhân.

Mnag theo ý chí bất diệt, đánh giết kẻ địch, hảo diễm phải hoàn thành ý muốn của chủ nhân. Nó muốn đốt thân thể của Tiêu Phàm để hắn chôn cùng Harley!

Thân ảnh của Harley đã biến mất không thấy, ngọn lửa cũng đã cháy thành một đám. Nó phảng phất như có được bản thân, không ngừng cháy to, sau đó vọt tới Tiêu Phàm!

Huyết Kiếm mang theo phong mang vô thượng đâm tới, uy thế trong nháy mắt xoắn nát ngọn lửa đang lao tới. Nhưng ngọn lửa đó chính là nguyên tố chi thể, bị cắt ra ở giữa rồi lại nhanh chóng hợp lại cùng nhau.

Giống như Harley nói, Tân Hỏa Bất Diệt. Lúc nó cháy hết là lúc tước đi tính mạng người khác.

Ngọn lửa lấy sinh mệnh của Harley làm cái giá để dấy lên, chỉ có thể dùng sinh mệnh của một người khác để dập tắt.

Côn kích không có kết quả, Tiêu Phàm bắt đầu né tránh, nhưng ngọn lửa tựa như u hồn, đuổi sát mà tới.

Kỹ năng khó chơi bực này khiến Tiêu Phàm chau mày. Ngọn lửa bình thường có thể tùy tiện ứng đối, nhưng ngọn lửa ý chí lại khiến người ta vô cùng đau đầu!

Tiêu Phàm cắn răng, một luồng kiếm quang sáng lên, chém xuống cánh tay của hắn!

Hắn có khả năng tự chữa trị thân thể, không e ngaị bản thân bị thương. Hắn muốn thử làm bị thương bản thân xem có dập tắt được mối hận trong lòng nó

Nhưng ngọn lửa đảo mắt thấy cánh tay bị chặt của Tiêu Phàm, lại không có nửa điểm suy yếu. Bởi vì gãy tay cũng không phải mục đích củ nó, cái nó cần hủy diệt chính là tính mệnh của địch nhân!

Tiêu Phàm không nghĩ tới một kế này cũng không có tác dụng, chẳng lẽ kỹ năng tuyệt sát của Harley “Lấy Thân Hóa Củi” không có chút sơ hở nào?

Nếu cứ như vậy, hắn thật sự chỉ còn cách lấy tính mệnh bồi thường. Nhưng hắn không thể bỏ mình ở đây, tuyệt đối không thể!

Ngọn lửa tự như ác quỷ đòi mạng, đuổi sát Tiêu Phàm trong sân không thả. Tiêu Phàm không biết ứng đối ra sao, nhưng có người lại hiểu được.

Bởi vì Tiêu Phàm vẫn một mực đơn độc chiến đấu, thị giác đã đến cực hạn, vì thế không chú ý đến điểm này.

Mà cô vẫn luôn chiến đấu cùng đồng đội. Mặc dù trong mắt của người kia, cô vẫn luôn không được coi là lực lượng chiến đấu.

Ngọc Sinh Yên thấy Tiêu Phàm chặt đứt cánh tay của mình mà vẫn không thể ngăn cản được ngọn lửa, cảm thấy vô cùng lo lắng.

Cô nhìn qua ngọn lửa đang đuổi sát không ngừng, thở dài một tiếng, trong mắt hiện lên một chút bi thương.

Sau đó lần nữa kiên định quyết tâm, phấn chấn tiến lên.

Cô muốn mình có thể làm chút gì đó, vì thể không nên thở dài.

Cánh tay đã cụt của Tiêu Phàm đã được chữa trị, kiễm kỹ hoa mỹ đã sớm đánh lên ngọn lửa mấy lần lại không thể ngăn được nó. Cứ dây dưa như vậy, hắn không thể chú ý đến những cái khác trong chiến trường, đây không phải là cục diện mà hắn muốn!

Tiêu Phàm không suy nghĩ cách giải quyết, những hắn phát hiện ngoài kiên cường chống cự thì không còn cách nào khác. Chẳng lẽ hắn phải dừng bước ở đây, không tiến thêm được nữa?

Tiêu Phàm không cam lòng, hắn cảm thấy đây không phải là lúc mà hắn nên ngã xuống!

Ánh lửa lại đánh tới lần nữa, Tiêu Phàm đang chuẩn bị vung kiếm đón. Nhưng lần này có người đã xông đến trước, đứng chắn trước mặt hắn, một mình lao vào ngọn lửa!

“Cô!”

Tiêu Phàm hô lên một tiếng, rốt cục cũng không nói nên lời, bởi vì trong nháy mắt hắn hiểu ra ý định của Ngọc Sinh Yên.

Đám Tân Hỏa này, chỉ có thể sinh mệnh để dập tắt. Ngọc Sinh Yên định dùng mạnh của mình để đổi.

Mà giờ phút này, cô gái đang bị ngọn lửa lan tràn toàn thân mỉm cười ngoái nhìn: “Trước đó tôi nợ anh, tôi trả, giờ đến anh nợ tôi…”

Trước đó Ngọc Sinh Yên đã được Tiêu Phàm cứu rất nhiêu lần, đối với cô mà nosim đây chính là một loại thua thiệt.

Cô hy vọng thông qua lần này sẽ trả hết nợ, mà cô muốn đổi lấy một lời hứa của Tiêu Phàm, đây chính là lấy một lời hứa từ người chơi Server.

Tiêu Phàm nhìn Ngọc Sinh Yên trong ngọn lửa, cảm thấy nao nao. Bởi vì sau biết bao ngày đêm, cái tên đàn ông trì độn này cuối cùng cũng cảm nhận được vì sao cô gái xinh đẹp này được xưng là “Nữ thần võng du”.

Tiêu Phàm mở miệng, muốn nói rất nhiều điều với Ngọc Sinh Yên, đến cuối cùng lại chẳng thể thốt thành câu.

Tiêu Phàm khép mắt, lúc mở ra đã khôi phục lại tinh thần, hắn nhấc huyết kiếm lên chỉ về phía cô, giống như lần đầu tiên hắn gặp cô trong giải thi đấu biểu diễn Tân Sinh, vô cùng oai phong.

“Tôi nhất định sẽ trả lại!”

Ngọc Sinh Yên ngẩn ngơ, nhìn ngọn lửa lan tràn trên sân, cảm nhận được hương vị của tân hỏa tương truyền, mang theo nét cười mỹ lệ, biến mất trong sân…

Trong rừng tỏa ra hơi ấm, K vô cùng mẫn cảm với nhiệt độ, anh ta cảm nhận được biến hóa rất nhỏ này.

Đây là hương vị của ngọn lửa, anh ta biết Harley đã bắt đầu hoạt động. Mà kết quả thế nào cũng không quan trọng. Cho dù cuối cùng chỉ còn mình anh ta, thắng lợi vẫn thuộc về anh ta mà thôi.

Trước đó K đã gặp người của Huyết Tinh ma Thuật Xã, biêt được hết thảy ở đây đều do Lich King kia sắp xếp, nhưng K vẫn cảm thấy kế hoạch này vô cùng quỷ dị.

Hắn ta rốt cục làm thế nào mà biết được anh ta sẽ phát động công kích dựa vào “Thời Không Truyền Tống”?

Được rồi, không quan trọng, bởi điều này cũng chẳng thay đổi được gì.

Bây giờ K chỉ dạo bước trong rừng, anh ta chỉ chờ đợi thời cơ lật đổ tình thế.

Vì thế anh ta lần theo tiếng gầm gừ mà bước đến.

A Hoa tỷ ngồi bệt dưới gốc cây, sắc mặt trắng bệch, đầu óc càng mụ mị, cô khong biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.

A Hoa tỷ nhớ rõ mình bị tên cơ bắp kia đánh, chuyện sau đó đều quên hết.

Điều này không thể trách A Hoa tỷ, lúc đó cô đang trong trạng thái ác ma hóa bùng nổ, đầu óc chỉ còn điên cuồng, không còn chút lý trí nào, không còn nhớ gì đến chuyện khác.

Mà dưới trạng thái bùng nổ, nội lực trong thân thể cảu A Hoa tỷ phóng thích một cách không hạn chế, vì thế giờ phút này A Hoa tỷ tựa như đã phóng thích cạn năng lực.

Cũng bởi thế, cô mới có thể thoát ra khỏi trạng thái bùng nổ, biến trở lại thành dáng dấp ban đầu.

Nhưng A Hoa tỷ hoàn toàn không biết đến điều này, cô chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn, cảm giác mệt mỏi này khiến cô không thể hiểu nổi.p

Sau đó cô nghĩ đến chuyện mình gặp phải chuyện không hay…

Trước đó cái tên cơ bắp kia vẫn luôn nhòm ngó cơ thể của mình, sau đó mình liền mất đi tri giác. Khi tỉnh lại, phát hiện bản thân mềm nhũn bất lực, chẳng lẽ… Không thể nào!

A Hoa tỷ giật mình, nhấc váy lên, phát hiện tất cả vẫn còn nguyên, mới thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng khi cô ngẩng đầu lên đã thấy một tên mày da trắng nõn, màu tóc và đôi mắt xanh thẳm đang hoảng sợ nhìn cô.

Tên này xuất hiện ở đây khi nào?

Chẳng lẽ mình vừa mới bị cái tên này nhìn thấy hết?

“A! Sắc lang!”

Một tiếng tru lên truyền ra từ miệng A Hoa tỷ khiến cho trái tim đông kết nhiều năm của K phát run vỡ nứt…

K không ngừng tiến lên theo tiếng vang phía trước.

Thân cây đứt gãy, mặt đất rạn nứt, bốn phía hỗn loạn không thể tả nổi, trên chiến trường để lại rất nhiều dấu vết khiến K có thể kết luận rằng đây chính là vị trí chiến đấu lúc trước của Al Baba.

Chương trướcChương tiếp