Có điều… hắn ta phải loại trừ kẻ điên cuồng trước mắt này trước…
K phát ra một chiêu hư ảo, bốn phía lại trở nên lạnh hơn một chút…
Trên bãi cỏ trong rừng, chẳng biết từ lúc nào đã phủ đầy băng sương, trên một chỗ cao cách mặt đất nửa thước có một tầng sương trắng quanh quẩn, đó là hơi nước bị sự lạnh giá từ bốn phía ngưng tụ lại.
Giờ khắc này Tiểu Sửu Hoàng đã nằm trong trạng thái “Ác ma hóa” cộng thêm “Huyết Lục Vong Giả”, biểu hiện của gã rất ngông cuồng, thế nhưng trên mặt đã hiện ra sự mệt mỏi.
Đây là một cuộc ác chiến, chỉ vì đối thủ của gã là K.
Có điều ánh mắt của Tiểu Sửu Hoàng vẫn vô cùng hưng phấn, bởi vì đã lâu rồi gã chưa gặp được một cuộc chiến vui vẻ như vậy.
K, một đối thủ rất tuyệt.
Trong lòng Tiểu Sửu đánh giá như vậy.
Pháp thuật hệ băng hoàn mỹ, ra tay chính xác và sự nắm bắt thời cơ đúng lúc của K tuyệt đối có thể tính là trình độ nhất lưu trên thế giới.
Có điều thứ khiến cho Tiểu Sửu Hoàng hưng phấn nhất chính là K sở hữu một kỹ năng nghịch thiên, đọc suy nghĩ!
Vào giây phút K nhìn thấu “Ma Thuật Hí Pháp” mà Tiểu Sửu Hoàng dùng để đánh nghi binh, gã liền biết thủ đoạn của đối thủ.
Hai mắt của tên này có thể nhìn rõ nội tâm của gã.
Nhưng Tiểu Sửu Hoàng sẽ không rút lui, bởi vì chỉ có đối thủ càng mạnh, mới có thể hiện ra ý nghĩa giết chóc của gã!
Tiểu Sửu Hoàng phất tay, mà cái ánh bạc gã phất ra cũng càng cuồng bạo hơn!
Nhưng Ngân Sắc Bạo Vũ khiến Robinson không thể làm gì được lại không làm K thay đổi sắc mặt, phi đao bay được một nửa thì tốc độ đã chậm lại, lúc đến được trước người K thì nó đã biến thành băng mà rơi xuống.
Ngân Vũ đầy trời đã bị đông cứng vô cùng thê lương.
Tiểu Sửu Hoàng chỉ có thể tiến về phía trước một mình, hóa thân thành mũi nhọn, ý muốn đâm thủng lớp bình phong này.
Nhìn thấy Tiểu Sửu Hoàng đang vọt về phía mình, K không có biểu lộ gì. Dưới thực lực tuyệt đối, ngay cả Tiểu Sửu Hoàng cũng không thể khiến hắn ta mất sức quá nhiều.
…
Đối với ác ma mà nói, pháp thuật là một thứ rất xa xỉ, đối với K mà nói thì cũng là như vậy.
Lúc đầu khi đăng nhập vào trận doanh Ác Ma, hắn ta giống như kỵ sĩ vậy, vung kiếm chém về phía quái vật.
Khi đó Harley đã xuất hiện ở bên cạnh hắn ta, lĩnh ngộ được một loại pháp thuật là “Tâm Linh Chi Hỏa”.
K rất yêu thích pháp thuật, thế nhưng hắn ta không hâm mộ lửa của Harley, bởi vì hắn ta cảm thấy mình và lửa không hợp với nhau.
Ngọn lửa đó có tính ổn định rất kém, giống như cái đầu óc đầy đậu của Harley vậy, suy nghĩ không ngừng bay xa, luôn luôn nghĩ về những thứ rất hoang đường.
Vì vậy K chọn băng, nhiệt độ lạnh lẽo có thể làm cho người ta bình tĩnh lại, trạng thái như vậy càng dễ làm cho hắn ta suy nghĩ một cách rõ ràng.
Lựa chọn xong, cho dù tộc Ác Ma nhất tộc và pháp thuật cách xa nhau đến mấy, K cũng có thể chạm tới ngưỡng cửa.
Chỉ cần hắn ta bước vào ngưỡng cửa, tất cả những điều sau đó đều thuận theo tự nhiên.
K toại nguyện mà nhận được băng, hơn nữa băng mà hắn ta nắm giữ cũng không phải là loại lạnh bình thường, đó là sự lạnh giá đến cực hạn mà K tỉ mỉ chế tạo ra.
Năng lực tình báo của Mister Weston, cộng thêm tài nguyên nhân lực mạnh mẽ của “Avengers League”, tất cả đều được K sử dụng.
K bắt đầu thu thập tất cả kỹ năng hệ băng có giá trị, dược tề cường hóa kỹ năng, đạo cụ pháp thuật vân vân. Chỉ cần có liên quan đến băng, K đều cố gắng thu về cho mình.
Pháp vương Apollo của Tinh Thần lợi dụng tài nguyên của công hội Tinh Thần để chế tạo ra một loại kỹ năng “Thuật Phong Tức” cực mạnh. K tiêu hao tài nguyên của “Avengers League” thì sẽ tạo ra thứ gì?
Đó chính là sự giá lạnh có thể đóng băng cả trời đất!
…
U u…
Tiếng gió lạnh đến thấu xương gào thét, đây là một sự rét lạnh chưa từng có.
Tóc của Tiểu Sửu Hoàng đã dính đầy bông tuyết.
Bị trang điểm một cách lóng lánh như thế, trên người Tiểu Sửu Hoàng lại có thêm một chút hơi thở nghệ thuật, giống như một cái tượng băng tao nhã vậy.
Đúng thế, Tiểu Sửu Hoàng đã không thể tiến lên nữa rồi.
Con đường phía trước phủ đầy băng sương, hàn băng đã từ hai chân của gã mà đông hết cả người.
Pháp thuật hệ băng được dùng vô số dược tề cường hóa kỹ năng của K có thể ngăn cản tất cả các công kích thay hắn ta, đông tất cả kẻ địch ở trước người hắn ta lại!
“Đấu đá lung tung quả nhiên không thích hợp với tôi.”
Một đám sương trắng kèm theo đó là tiếng tự giễu của Tiểu Sửu Hoàng.
Có thể ép Tiểu Sửu Hoàng xông vào một mình, ở trong “Tân Sinh” cũng chỉ có một mình K có thể làm được điều này thôi.
Tiểu Sửu Hoàng không thích cách tấn công như vậy, bởi vì làm vậy có vẻ rất lỗ mãng, ngu xuẩn giống đám người trong bang Hắc Long.
Nhưng giờ khắc này gã đã không còn cách nào, dưới đôi mắt lạnh lẽo kia, tất cả thủ đoạn của gã đều bị nhìn thấu.
“Vì vậy tôi đã sớm nói với anh phải bình tĩnh, nội tâm của anh quá điên cuồng.”
K nhìn Tiểu Sửu Hoàng bị đông cứng đến mức không thể nhúc nhích được ở trước người mình, lạnh lùng nói.
“Khặc khặc, không cần. Nếu giống như anh thì cuộc sống của tôi còn nghĩa lý gì nữa chứ!”
Tiểu Sửu Hoàng quát to một tiếng, băng trên người gã triệt để vỡ vụn, thanh đoản kiếm sắc bén tiếp tục đâm về phía K một cách hung ác!
K rất rõ cường độ pháp thuật mà mình dùng để đông cứng Tiểu Sửu Hoàng, hắn ta không ngờ dưới tình huống như vậy mà Tiểu Sửu Hoàng còn có thể thoát được. K hơi kinh hãi, sau đó lại nhanh chóng bình tĩnh lại.
K giơ bàn tay phải trắng nõn của mình ra, thăm dò về phía trước, tốc độ không tính là nhanh, thế nhưng lại chính xác nắm được lưỡi kiếm mà Tiểu Sửu Hoàng đâm tới.
Bởi vì mọi hành động của Tiểu Sửu Hoàng đều không thể thoát khỏi đôi mắt của hắn ta. Hắn ta có thể biết được tất cả suy nghĩ của Tiểu Sửu Hoàng, đương nhiên cũng rõ vị trí và thời cơ của thanh kiếm này.
Lưỡi kiếm không thể mang ra một chút máu tươi nào, bởi vì một lớp băng cứng đã tách hai người ra, hàn khí lạnh lẽo không ngừng toát ra từ lòng bàn tay của K.
“Cuộc sống hợp lý là được, không cần nhiều thú vị đâu.”
Đôi mắt không chút gợn sóng, lời nói lạnh lùng đủ để Tiểu Sửu Hoàng cảm nhận được ý nghĩa sâu sắc trong từ khối băng mà Tiêu Phàm nói tới. Thậm chí Tiểu Sửu Hoàng bắt đầu cảm thấy sự tồn tại của một con người vô vị như vậy trên cõi đời này thật sự là một chuyện rất khó tin.
K biết được ý nghĩ trong lòng của Tiểu Sửu Hoàng, trong lòng không có cảm xúc gì, hắn ta sẽ nói cho Tiểu Sửu Hoàng biết ý nghĩa trong lời nói của mình.
Thực lực tuyệt đối chính là hợp lý, thất bại thì chẳng có nghĩa gì cả.
Hàn khí đang phun trào, K không nương tay nữa. Gió tuyết bay, đóng băng tất cả những thứ trước người K, ngay cả sự điên cuồng của Tiểu Sửu Hoàng cũng bị đông lại trong băng.
Một tiếng vang ầm ầm xuất hiện, lớp băng trong suốt đã nát, thế nhưng Tiểu Sửu Hoàng lại không thể ra khỏi đó lần nào nữa…
Vào lúc K nhìn xuống thì trong lòng đã tính toán, đã đến lúc rồi.
Từ trong ký ức của một thành viên Huyết Tinh Ma Thuật Xã mà K gặp trong rừng, hắn ta tìm được tin tức mấu chốt liên quan tới cuộc chiến lần này.
Vào lúc cuộc chiến bắt đầu, thành viên của Huyết Tinh Ma Thuật Xã đã tận mắt xác nhận, “Thế Giới Chi Nguyên” vô cùng quan trọng đã rơi vào tay của “Lich King” Mệnh Phàm.
Mà trong cuộc tác chiến lần này, Mệnh Phàm lấy thân làm mồi nên đã đi vào theo đại đội.
Vì vậy nếu K muốn kết thúc cuộc chiến này, hắn ta phải về chiến trường chính, ra tay giết chết Mệnh Phàm.
Bây giờ đã qua một tiếng sau lần truyền tống đầu tiên của hắn ta, mà sau một tiếng thì “Cấm Chú - Truyền Tống Thời Không” được hồi chiêu…
…
Sau khi thoát khỏi Ngọn Lửa Báo Thù của Harley, Tiêu Phàm nhanh chóng đi tìm K.
Trong rừng bỗng nhiên toát ra hơi thở lạnh như băng khiến Tiêu Phàm cảm thấy khiếp đảm, trong lòng càng lúc càng bất an.