favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ác Ma Doanh Địa
  3. Chương 1074: Chiến Pháp Thay Đổi Suy Nghĩ

Chương 1074: Chiến Pháp Thay Đổi Suy Nghĩ

Con người không thể loại bỏ hết suy nghĩ trong lòng mình được, cho dù không nghĩ điều gì thì trong lòng cũng sẽ có tạp niệm, tại sao Mệnh Phàm lại có thể phóng không lòng mình chứ?

Giữa lúc trong lòng K không hiểu, Tiêu Phàm đã chém một kiếm tới trước!

K không hề kinh hoảng, hắn ta tiện tay vung một băng quyền ra!

Quả đấm to của K nện xuống người Tiêu Phàm, có vẻ cực kỳ uy mãnh, thế nhưng Nhiên Viêm Hỏa Kiếm của Tiêu Phàm lại càng sắc bén hơn, chỉ một đòn thôi mà băng quyền đã tan nát!

Nhưng Tiêu Phàm vẫn chưa tiếp tục xông lên, trái lại còn lùi về phía sau.

…

Phương pháp bài trừ tạp niệm trong lòng này đến từ Thục Sơn, để cho đệ tử trong phái tu thân dưỡng tính.

Nhưng mỗi ngày Tiêu Phàm đều tập kiếm, luyện khí dưỡng tức chỉ là phụ, hắn không hề chuyên tâm tập những thứ này.

Vì vậy hắn chỉ có thể duy trì trạng thái tâm không tạp niệm này trong vòng mười giây, sau mười giây thì hắn cần phải nghỉ ngơi một lát.

Để không bị nhìn thấy suy nghĩ trong lòng mình, hắn cần phải lùi ra khỏi phạm vi “Tâm Điện Tĩnh Lưu”, giống như khi bơi thì phải nín thở vậy.

Dù sao hắn cũng chỉ là một phàm nhân, khó có thể không nghĩ ngợi lung tung.

Là cường giả, giác quan của K đương nhiên không hề đơn giản, sự khác thường của Tiêu Phàm khiến K ý thức được điều gì đó.

Thế là hắn ta bước về phía trước, trong lúc giơ tay lên, gió sương đã hội tụ lại.

K chỉ tay một cái, từng cái gai băng vùng lên khỏi đất, tràn về phía Tiêu Phàm!

Nghỉ ngơi xong, Tiêu Phàm lại tiến vào trong trạng thái đó, hắn vung kiếm chém ra một vòng lửa!

Băng hỏa chạm vào nhau, hai luồng năng lượng triệt để vỡ ra, giữa chiến trường bốc lên khói trắng, lập tức làm mờ mắt.

Mà ở trong sương mù này bỗng nhiên dấy lên một ngọn lửa, bao phủ về phía K!

K vẫn bình tĩnh như trước, hắn ta am hiểu việc đắp nặn băng, đắp nặn có thể hóa thành vô số thứ, mà vô số thứ tức là vạn năng!

Giờ khắc này ngưng tụ lại chính là một bức tường băng, trong nháy mắt tách lửa ra khỏi đó!

…

Tiêu Phàm thầm than đáng tiếc, hắn khống hỏa tập kích, cơ hội tốt như vậy vẫn bị K phá được!

Mà giờ khắc này hắn không thể ở lại đây được nữa, mười giây đã đến, hắn nhất định phải lui ra khỏi phạm vi mà K đọc được, nếu không thì sẽ bị K đọc được suy nghĩ ở trong lòng.

Nhưng sao K có thể dễ dàng thả Tiêu Phàm đi được chứ?

Sự công kích không liên tục và tần suất ra tay của Tiêu Phàm sớm bị K ghi nhớ ở trong lòng, hắn ta đương nhiên có thể tính toán chính xác thời gian mà Tiêu Phàm lui lại, vì vậy trước đó một khắc, hắn ta không chỉ ngưng tụ một lớp tường băng!

Tiêu Phàm xoay người lại, trong lòng lập tức kinh hãi, hắn phát hiện ra không biết từ lúc nào mà phía sau mình đã xuất hiện thêm một lớp tường.

Hắn có thể cầm kiếm chém tường rồi đi qua, thế nhưng lại không đủ thời gian.

Nếu suy nghĩ của hắn bị K nhìn thấu, thế thì tất cả những kỹ năng mà hắn nắm giữ sẽ rơi vào trong mắt của hắn ta, chuyện này đối với hắn mà nói là một chuyện vô cùng bất lợi.

Thế nhưng hắn chỉ có thể kiên trì trạng thái nội tâm không minh nhiều nhất là mười giây, mười giây qua thì hắn phải làm thế nào cho phải đây!

Vào giờ phút mấu chốt này, trong lòng Tiêu Phàm nảy sinh một kế, sắc mặt của hắn hơi rối rắm, nhưng lại không quan tâm được nhiều như vậy, hắn lập tức quay đầu nhìn về phía ngoài!

Thân thể không thể thoát ra được, vậy thì hắn sẽ mang tầm mắt của mình thoát ra khỏi đây!

Xin lỗi, hãy giúp tôi một tay!

…

K ngẩn ra, rốt cuộc hắn ta cũng nhìn thấy suy nghĩ ở trong lòng của Tiêu Phàm, thế nhưng bởi vì thấy được nên hắn ta không thể nào phản ứng lại kịp.

Cái danh xưng “Lich King” này rất kỳ quái, K từng điều tra cái danh xưng này rồi, thế nhưng kết quả điều tra lại rất lộn xộn, dường như là cách nói “khắc tinh của nữ tính” gì đó vậy.

Vì thế hắn ta chỉ nở nụ cười, thế nhưng bây giờ K lại phát hiện chuyện này có vẻ là thật.

…

Hổ Nữu và Xà Cơ vô cùng sốt ruột nhìn những chuyện xảy ra trong chiến trường, hai người phát hiện trong công kích của Tiêu Phàm có sự bất thường.

Điều này làm cho hai người cảm thấy vô cùng nghi hoặc, rõ ràng hắn có thể tiếp tục truy kích, thế nhưng tại sao hắn cứ lùi lại chứ?

Mà ngay lúc đường lui của Tiêu Phàm bị chặn lại, hắn bỗng nhiên đưa mắt nhìn về phía họ.

Hai người Hổ Nữu chưa bao giờ thấy sự xâm lược như vậy trong mắt của Tiêu Phàm, hơn nữa hai người còn có thể cảm nhận được tiêu điểm trong tầm mắt của hắn…

Khuôn mặt của Hổ Nữu và Xà Cơ đỏ lên, hai người dùng tay che trước ngực mình.

Xà Cơ đã xấu hổ cúi đầu xuống từ lâu, Hổ Nữu thì lại mạnh mẽ trừng mắt nhìn, ý nghĩa mà cô muốn truyền đạt chính là anh chết chắc rồi!

…

Tiêu Phàm rất là xấu hổ, hắn biết đối phương lại sinh ra sự hiểu lầm kỳ quái với hắn.

Nhưng cũng chẳng còn cách nào, muốn một suy nghĩ nào đó trong lòng mình không bị người ta đọc được, ngoại trừ cách triệt để thanh trừ thì còn một cách nữa, đó chính là dùng những chuyện khác lấp đầy nội tâm của mình.

Mà thanh niên bình thường như hắn muốn lấp kín các khe hở trong nội tâm của mình, chỉ có phương pháp này là đơn giản và trực tiếp nhất.

Quả nhiên cái tên mà ông nội đặt không hề sai chút nào, chung quy mình cũng chỉ là người phàm, suy nghĩ thấp kém như vậy.

Chỉ cần một khoảng thời gian giảm xóc như vậy, trạng thái không suy nghĩ của hắn lại khôi phục, thế là Tiêu Phàm mang theo sự tức giận mà vung kiếm chém tới!

Tìm được biện pháp mới, Tiêu Phàm không cần phải lui ra khỏi phạm vi mà “Tâm Điện Tĩnh Lưu” có tác dụng nữa. Kiếm thuật của hắn cũng bắt đầu nối liền, chỉ có điều suy nghĩ trong lúc giảm xóc thật sự rất kích thích, Tiêu Phàm sợ sự chuyển đổi lạnh nóng bất thường thế này sẽ làm cho hắn tẩu hỏa nhập ma.

Sắc mặt của K cũng không tốt lắm, bởi vì hắn ta có thể nhìn thấy suy nghĩ trong lòng Tiêu Phàm. Hắn ta đang hoài nghi Tiêu Phàm bị bệnh “động dục” ngắt quãng, nếu không thì tại sao trong lòng hắn lại nảy sinh sự gợn sóng như vậy được chứ?

Có điều lý do tại sao Tiêu Phàm là một thành viên trong trận doanh Ác Ma, bị mọi người gọi là “Lich King”, dường như hắn ta đã hiểu được.

Trong lòng đang rối rắm, kiếm ý của Tiêu Phàm lại càng tàn nhẫn hơn, bởi vì hắn không muốn để cho danh dự của mình bị hy sinh một cách vô ích.

Kiếm ý của cảnh giới tông sư quả thực rất khó chơi, băng sương mà K đắp nặn liên tiếp nổ tung. K vừa đưa chân bước ra, băng cũng vòng quanh về phía sau, hắn ta tạm thời kéo ra khoảng cách với Tiêu Phàm.

K nhìn chăm chú vào Tiêu Phàm, nghi hoặc hỏi: “Hợp Hoan Kiếm Pháp?”

Tiêu Phàm sững sờ, hắn lại cầm kiếm bổ tới với vẻ nổi giận: “Cút!”

K hơi buồn bực, ở Trung Quốc, kiếm pháp móc nối với thứ này không phải là Hợp Hoan Kiếm Pháp sao?

Nếu đối phương đã không thừa nhận, hắn ta cũng lười rối rắm với chuyện này. K đưa tay ra phát một chiêu, đó là một con Băng Sương Cự Long.

…

Băng Sương Cự Long của K, đây là lần thứ hai Tiêu Phàm thấy sinh vật này. Vào lần đầu tiên, cái tên này đang đấu ngang tay với boss Linh Hồn Thiên Sứ trong di tích cổ của Thánh đường.

Sủng vật cũng chính là sức chiến đấu của người chơi trong “Hỗn chiến ở thế giới song song”, trước đó sở dĩ chúng không lên sàn là do vấn đề đẳng cấp.

Vào lần “Chúng thần di tích chi chiến” trước đó, thật ra sự tổn thất to lớn nhất chính là sủng vật của người chơi, chúng nó đều chết trước chủ nhân.

Mà sau lần “Chúng thần di tích chi chiến”, vì chuẩn bị ứng chiến cho lần “Hỗn chiến ở thế giới song song” này, trong lúc luyện cấp thì mọi người đều đặt đa số kinh nghiệm lên người mình.

Vì vậy ở trong “Hỗn chiến ở thế giới song song” đã tạo thành một hồng câu, đó chính là cấp bậc của sủng vật không theo kịp người chơi.

Đây chính là lý do tại sao tất cả người chơi đều không ném “Tinh Linh Cầu” ra, bởi vì sủng vật của bọn họ không thể trở thành sức chiến đấu.

Chương trướcChương tiếp