favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ác Ma Doanh Địa
  3. Chương 1075: Phản Sắc

Chương 1075: Phản Sắc

Thế nhưng người cực kỳ cá biệt lại không giống thế, ví dụ như K.

Sủng vật của K không hề bị mất một chút kinh nghiệm nào trong “Chúng thần di tích chi chiến”, sau đó cũng tăng cấp, vì vậy hoàn toàn có thể trở thành sức chiến đấu cho hắn ta.

…

Nhìn Băng Long đang bay lượn trên bầu trời, vẻ mặt của Tiêu Phàm hơi khó coi, hắn thực sự không hy vọng lúc mình đối chiến với K còn phải bận tâm đến cái tên to xác này. Vì vậy Tiêu Phàm nắm vào trong hư không, ném một con lông xù màu đen ra ngoài!

“Sao ngươi lại ném ta như vậy, meo!”

“Đừng tưởng rằng tiềm hành thì tao không biết mày ở đây, đi giết chết cái con thằn lằn kia cho ta!”

Tom Cruise quay đầu lại, liếc nhìn cái tên to xác trên trời: “Ta là một con mèo yêu hòa bình, meo ~”

“Đánh bại nó, tao sẽ thuật lại cho Irina biết dáng vẻ oai phong khi đồ long của mày. Nếu không, tao sẽ nói cho Irina biết mày bị một con thằn lằn lớn dọa khóc!”

“Ngươi… Ngươi đê tiện, meo!”

“Có làm hay không thì mày tự suy nghĩ đi.”

“Ngươi thật sự sẽ thuật lại cho Irina biết dáng vẻ oai phong của ta, meo?”

“Đương nhiên.”

“Vậy thì nhớ giữ lời, meo!”

Tom Cruise xoay người, nó đã hóa thân thành người chơi “Miêu thân sĩ”.

…

“Mèo biết nói?” K tò mò nhìn thoáng qua Tom Cruise, sau đó thầm mắng một tiếng: “Quả nhiên giống y như chủ nhân của nó vậy, cả đầu đều là thứ vô liêm sỉ!”

Tuy Tiêu Phàm không biết Tom Cruise đang suy nghĩ gì ở trong lòng, thế nhưng hắn cũng có thể đoán được đại khái, hắn nhẹ nhàng than thở một tiếng.

Có điều bây giờ rốt cuộc hắn cũng có thể yên tâm giao chiến với K, hắn đều sẽ dùng kiếm để giải quyết tất cả mọi thứ!

Giữ vững bình tĩnh, Tiêu Phàm dần dần quen thuộc phương pháp thay đổi suy nghĩ này. Hắn bắt đầu dùng một số ký ức tẻ nhạt để thay thế những suy nghĩ kích thích kia, cũng bởi vì vậy mà K đã nhìn ra nguyên lý Tiêu Phàm đang dùng để quấy rầy kỹ năng “Tâm Điện Tĩnh Lưu” của mình.

“Thì ra là như vậy, dùng suy nghĩ khác để che giấu suy nghĩ chiến đấu của mình. Mạch suy nghĩ chiến đấu của anh quả nhiên khác mọi người. Nhưng tôi không hiểu, tại sao trước khi chúng ta gặp mặt thì anh đã biết tôi có thể đọc được suy nghĩ của người khác chứ?”

Tiêu Phàm không có thời gian để ý đến chuyện này, hắn chỉ chém một chiêu kiếm đến, mà hàn băng cũng theo đó dâng trào, tiến lên nghênh tiếp.

“Không muốn nói sao? Nhưng ai có thể che giấu được con mắt của tôi chứ?”

Vẻ mặt của K vẫn như cũ, thế nhưng gió càng lúc càng lạnh hơn…

K giao chiến với Tiêu Phàm, lúc mới bắt đầu thì hắn ta vẫn chưa dùng hết sức, hắn ta cho rằng đây là trận chiến cuối cùng trong thế giới giả lập này, trong tiềm thức có sự lưu luyến, khiến cho hắn ta đồng ý ở đây lâu hơn một chút.

Bởi vậy cho dù có tiêu tốn thời gian với Tiêu Phàm, hắn ta cũng bằng lòng.

…

Khi K đi đến thế giới này, không có ai dạy hắn ta điều gì cả, thế nhưng vào giây phút hắn ta mở hai mắt ra, đã có thể biết được tất cả.

Hắn ta khác mọi người, hắn ta là người nhân tạo.

Quan niệm của K không giống với John, hắn ta không cho rằng người nhân tạo là một nhân loại thiếu sót, trái lại còn cho rằng người nhân tạo là sự tối ưu hóa của nhân loại. Cũng bởi vì tối ưu hóa của nhân loại nên hắn ta mới xuất sắc hơn người bình thường rất nhiều lần.

Vì vậy đối với chuyện John tìm kiếm và nghiên cứu sự huyền bí trong tình cảm của nhân loại, K hết sức không đồng ý. Ở trong mắt hắn ta, nhân loại có tình cảm mới chính là sự thiếu sót to lớn nhất, bởi vì quá cảm tính sẽ ảnh hưởng đến tư duy lý trí, làm mọi chuyện một cách bất hợp lý, cuối cùng dẫn đến thất bại.

K đánh bại kẻ địch, phương thức đơn giản nhất chính là lợi dụng sự cảm tính của đối phương, bởi vì đó chính là nhược điểm lớn nhất của nhân loại.

K cảm thấy Tiêu Phàm rất lợi hại, có thể rơi vào trạng thái không nghĩ trong vòng mười giây, cũng có thể lợi dụng việc suy nghĩ chuyện khác để biến nó thành thời gian giảm xóc, quấy rầy sự dòm ngó của hắn ta.

Có điều trạng thái như thế này rất mệt và còn không được ổn định, muốn loại bỏ thực sự là một việc cực kỳ đơn giản.

Bắn băng mạch ra, K dựa vào lực phản chấn đó, đẩy mình về phía sau.

Không phải là K đang e ngại không muốn đánh giáp lá cà với Tiêu Phàm, mà là do hắn ta muốn đổi mục tiêu công kích.

Sự tồn tại của Hổ Nữu và Xà Cơ cũng không phải là do K mở lòng từ bi, cũng không phải là hắn ta thương hương tiếc ngọc, đây chỉ công cụ mà hắn ta chuẩn bị để phòng ngừa. Nếu là công cụ thì đương nhiên phải phát huy được tác dụng của mình!

Gió tuyết bao phủ, trong nháy mắt ngưng tụ thành một cái cự trảo, đập xuống hai cô gái đang ở trong lồng!

Hổ Nữu và Xà Cơ thấy vậy, kinh hãi đến biến sắc!

Tiêu Phàm không ngờ K lại đê tiện như thế, ra tay với đồng đội của mình đang ở một bên. Dưới chân hắn lóe ra một tia lửa, vội vã chạy về phía lồng băng!

Nhưng sao có thể đến kịp chứ?

K cũng không phải là người thường, nếu ra tay thì đương nhiên phải đạt được mục đích!

Lồng băng sụp xuống, băng vỡ và cự trảo đồng loạt rơi lên người hai cô!

Hổ Nữu và Xà Cơ cùng bay ngược ra ngoài, trong miệng phun ra một ngụm máu.

Tiêu Phàm xoay người lại rồi trừng mắt nhìn K, vô cùng phẫn nộ: “Anh và tôi đang giao chiến với nhau, tại sao phải ra tay với người khác.”

K chỉ khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói: “Lòng người quả nhiên yếu ớt, chỉ cần đánh một đòn vào thì sẽ triệt để dao động…”

Tiêu Phàm lập tức hiểu chuyện gì đã xảy ra, sắc mặt của hắn trở nên trắng bệch.

Đôi mắt của K sáng lên lần nữa, hắn ta nhìn thấy một trái tim đang dao động, không hề giữ lại điều gì nữa. Cho nên nói tình cảm mới là sự thiếu sót to lớn nhất của nhân loại.

…

Để làm cho suy nghĩ của mình rỗng tuếch, Tiêu Phàm đã rất mệt lòng. Hắn là người trong trần thế, không phải là đạo sĩ khổ tu trong núi sâu, có thể làm được điều đó đã quá lắm rồi.

Nhưng so với lòng đánh nhau thì sự ràng buộc với đồng đội càng mạnh hơn. Mắt thấy Hổ Nữu và Xà Cơ bị công kích, lửa giận trong lòng Tiêu Phàm dâng trào, trong nháy mắt phá vỡ bình phong mà hắn vất vả lắm mới dựng lên được ở trong lòng.

Vì vậy tất cả những thứ ở trong lòng hắn đều được bày ra trước mắt K…

“Hả? Ánh sáng trong bóng đêm? Anh thật sự rất đặc biệt…”

K nhìn thấy tất cả, đương nhiên “ánh sáng trong bóng đêm” cũng rơi vào trong mắt hắn ta.

Trước đó, Mister Weston của Avengers League đã ngã xuống ở đây, K đương nhiên có ấn tượng rất sâu sắc với “ánh sáng trong bóng đêm”.

Tiêu Phàm xác nhận Hổ Nữu và Xà Cơ vẫn còn sống, việc chiến pháp đã mất hiệu lực cũng chẳng còn quan trọng lắm.

“Dường như anh vẫn còn đang ẩn giấu điều gì đó?”

K nhìn chăm chú vào hai mắt của Tiêu Phàm, dường như đang quan sát cái gì đó.

Bởi vì vào lúc K nói ra chữ “ánh sáng trong bóng đêm”, Tiêu Phàm lập tức đưa suy nghĩ của mình về cái kỹ năng này, chuyện này thực sự quá đáng nghi.

Tiêu Phàm không nói gì, hắn không thể bị K quấy nhiễu tâm thần nữa, ít nhất thì hắn phải che giấu cái ủy thác của Ma vương, khoảng thời gian vào server Bắc Mĩ.

Tuy nhiệm vụ kia đã qua, nhưng Tiêu Phàm cũng không biết bị phát hiện thì có trừng phạt tương ứng hay không, nếu như trừng phạt xuất hiện, cuộc chiến này chưa đấu đã bại thì thua quá oan rồi.

K thấy Tiêu Phàm như vậy thì khẽ mỉm cười, không truy cứu nữa, bởi vì thứ mà hắn ta muốn nhìn đã rơi vào trong mắt.

Kỹ năng của đối thủ và vị trí của “Thế giới chi nguyên”.

Thấy được kỹ năng của Tiêu Phàm, hắn ta sẽ có thể ứng chiến một cách hoàn mỹ hơn. Mà xác nhận được “Thế giới chi nguyên” ở trên người Tiêu Phàm, vậy thì cuộc chiến đấu này đã có thể vẽ lên một dấu chấm tròn.

K triệu hồi gió tuyết, đẩy về phía Tiêu Phàm!

Còn Hổ Nữu Xà Cơ, K không để ý tới nữa, nếu đã dùng công cụ xong, vậy thì nó chẳng còn ý nghĩa gì.

Tiêu Phàm cảm nhận được sự lạnh lẽo khác trước kia, hắn biết lúc này K thật sự quyết tâm đánh thật.

Chương trướcChương tiếp