favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ác Ma Doanh Địa
  3. Chương 1078: Không Độ Tuyệt Đối

Chương 1078: Không Độ Tuyệt Đối

Bởi vì người cùng hắn ta giao chiến mà chú ý đến chi tiết này, Tiêu Phàm vẫn là người đầu tiên.

Đáng tiếc chuyện này cũng vô dụng, không thể hoàn toàn phong bế, cơ hội thắng vẫn đang được hắn ta nắm giữ trong tay.

K phát hiện Tiêu Phàm hít một hơi sâu, dường như đã điều chỉnh xong xuôi, xem ra muốn bắt đầu đợt tấn công tiếp theo.

K đang mong đợi Tiêu Phàm hành động, hy vọng Tiêu Phàm có thể điểm tô cho sân khấu tạm biệt của mình càng thêm hoa lệ một chút, nhưng khi K nhìn chằm chằm vào đôi mắt đỏ như rượu đó, bỗng nhiên hắn ta cảm nhận được một mối nguy hiểm.

K chưa hề cảm nhận qua cảm giác như vậy, cho nên khi cảm giác nguy cơ này xuất hiện, hắn ta lập tức sững sờ, mà trong khoảnh khắc hắn ta sững sờ đó, bầu trời bỗng tối xầm…

Tiêu Phàm hiểu rõ mười giây này đại biểu cho thứ gì, cho nên hắn muốn bộc phát sức mạnh bản thân trong mười giây này!

Sử dụng “Túy Uyên Sát – Vĩnh Dạ”, màn đêm ngắn ngủi này chính là hình thái mạnh nhất của hắn!

Nhưng Tiêu Phàm sợ như thế vẫn chưa đủ, cho nên hắn lại sử dụng tuyệt kỹ lúc chém Shiva một lần nữa!

Lửa và kiếm nhảy múa trong đêm tối, biến thành Luyện Ngục kinh khủng nhất, Phần Viêm Kiếm Ngục!

K là băng pháp, nhưng dù sao hắn ta cũng không phải là pháp sư chính thống, loại kỹ năng vô địch đông cứng bản thân “Lá Chắn Băng” hắn ta không học được, mà trong khoảnh khắc bầu trời tối xầm đó, K cảm thấy da đầu có chút tê dại.

Hắn ta biết trong màn đêm kia có hung thú đang ẩn hiện, cho nên vội vàng điều khiển băng tuyết, vây chính mình vào trung tâm.

Hắn ta không thể sử dụng “Lá Chắn Băng”, nhưng hắn ta có thể mô phỏng, “Tuyệt Duyên Băng Bạo” chính là K dùng băng hệ tạo hình mô phỏng kỹ năng “Kháng Cự Hỏa Hoàn” của Harley, mà lần này hắn ra tạo ra “Lá Chắn Băng Giả”!

Nguyên tố băng bắt đầu ngưng tụ xung quanh K, hình thành từng lớp băng thật dày, như vỏ trứng, bao quanh bảo vệ K ở bên trong!

“Lá Chắn Băng Giả” sở dĩ được gọi là “Giả”, bởi vì nó không có tính chất vô địch như “Lá Chắn Băng”, nhưng là kỹ năng phòng ngự, tuyệt đối không yếu, bên ngoài K hình thành băng cứng, thậm chí có thể tiếp nhận sự tấn công của cấm chú, nếu không phải như vậy, K cũng sẽ không gọi nó bằng cái tên “Lá Chắn Băng”!

Đây là kỹ năng phòng ngự mà K tự tin nhất!

Nhưng trong giờ phút này, trong lòng K lại dao động.

Bên trong bóng tối, K chỉ có thể nhìn thấy nhiều đốm lửa đỏ như rượu, bọn chúng mãnh liệt thiêu đốt bên ngoài lớp băng, để lại từng trận âm thanh lóc bóc.

Lớp băng cứng của K dưới sự tấn công giữa kiếm và lửa không ngừng vỡ nát!

Sắc mặt K xanh xám, không ngừng tỏa khí lạnh ra ngoài, anh ta hoàn toàn không ngờ tới đòn tấn công của Tiêu Phàm lại có thể có loại cường độ này.

Đây chính là “Lá Chắn Băng Giả” có thể chịu được sự tấn công của cấm chú đó!

Làm sao lại có thể dần dần bị ăn mòn như vậy?!

Không có ai có thể trả lời câu hỏi của K, lúc này chỉ có lửa nóng thiêu đốt và vụn băng bị kiếm chém vụn.

Tiêu Phàm sử dụng lửa và kiếm mạnh nhất trong mười giây này, hắn nhất định phải phá nát những chướng ngại chặn trước người mình trong bóng tối này! Trút toàn lực vào đòn tấn công này, không có đường lui!

Ánh lửa lập lòe, huyết kiếm không ngừng chém giết trong đêm tối, trên bầu trời đêm có một chút hạt mưa và mưa đá rơi xuống.

Ầm ầm ——

Tiếng vang thanh thúy, kiếm sắc rốt cuộc đâm xuyên lớp băng, đồng thời bầu trời cũng sáng trở lại…

Đêm tối buông xuống, khán giả vẫn luôn hy vọng và cầu nguyện, bọn họ hy vọng nhìn thấy ánh sáng lại sợ hãi nhìn thấy ánh sáng, chẳng qua ánh sáng rốt cuộc vẫn đến.

Khán giả đưa ánh mắt hướng lên bầu trời, suýt chút nữa hưng phấn thét lên, bởi vì huyết kiếm đã đâm vào cơ thể của K.

Nhưng bọn họ không thể kêu lên thành tiếng, bởi vì sau lưng Tiêu Phàm đang dần dần xuất hiện một K khác vẻ mặt lạnh lẽo.

“Vĩnh Dạ” kết hợp với “Phần Viêm Kiếm Ngục”, cuối cùng cũng khiến cho huyết kiếm trong tay Tiêu Phàm chém nát băng cứng.

Nhưng Tiêu Phàm lại chưa thả lỏng, bởi vì cảm giác lúc đâm kiếm vào có chút không đúng.

Dù cho K có là người băng, thì cơ thể cũng không thể nào có thể có cảm xúc như băng tuyết này được.

Nếu thứ mà mình đâm cũng không phải là cơ thể K, như vậy thì…

Ầm ầm, hạt băng vỡ vụn lại vang lên, người Tiêu Phàm đâm rạn nứt rồi vỡ vụn hóa thành một đống bột phấn trong suốt, theo gió bay đi.

Sắc mặt Tiêu Phàm đại biến, nhanh cóng rút lui về một bên, nhưng K làm sao có thể cho Tiêu Phàm cơ hội?

Lại là một bàn tay băng khổng lồ giáng xuống, bỗng nhiên đập Tiêu Phàm xuống mặt đất!

“Anh là người đầu tiên ép tôi phải sử dụng ‘Sương Tuyết Phân Thân’, tôi phải có lời khen cho anh!”

“Sương Tuyết Phân Thân” là tuyệt kỹ bảo mệnh giúp K hóa thành “Hàn Xuyên Băng Ma”, nó không giống với “Tửu Ngọc Ma Tượng” của Tiêu Phàm, không hạn chế số lần sử dụng, chẳng qua anh ta cần thời gian hồi chiêu là hai mươi phút, nói cách khác kỹ năng này không thể sử dụng liên tục như “Tửu Ngọc Ma Tượng” của Tiêu Phàm và “Di Hình Sa Tàng” của Shiva.

Cho nên bên trong câu nói lạnh như băng hiện tại của K loáng thoáng ẩn chứa một tia lửa giận, bởi vì mất đi kỹ năng bảo mệnh khiến cho anh ta có chút bất an.

Mà cảm giác bất an chính là thứ mà K ghét nhất, đó là một thứ sẽ ảnh hưởng đến trạng thái bình tĩnh tĩnh tâm của anh ta, cho nên anh ta muốn Tiêu Phàm phải nhận sự trừng phạt tương xứng!

Tiêu Phàm rơi xuống đất, K không có ý định cho hắn bất cứ thời gian thở dốc nào, anh ta mở bàn tay, trong lòng bàn tay phun ra chính là Băng Mạch Xung Kích đơn giản mà thô bạo nhất!

Anh ta muốn dùng thuật Thâu Xuất Công Suất, nén Tiêu Phàm xuống mặt đất!

Âm thanh vù vù, mưa đá từ trên trời giáng xuống đập xuống người Tiêu Phàm, vô cùng rét lạnh.

Chẳng qua thứ kinh khủng nhất vẫn là áp lực do dòng chảy băng hình thành, khiến Tiêu Phàm dường như rơi vào dòng nước xiết, thân bất do kỷ.

Nhưng Tiêu Phàm không muốn cứ vậy mà khuất phục, điều khiển ngọn lửa, va chạm!

K đứng trên không trung cười lạnh nói: “Ngọn lửa của anh có khả năng quấy nhiễu pháp thuật, vả lại trên mặt thuộc tính, lửa là thứ khắc chế băng, nhưng mà…Băng của tôi cũng không phải như bình thường!”

Đúng vậy, băng mà K điều khiển chính là dùng toàn bộ tài nguyên mà Avengers League thu thập được để cường hóa nó trở nên cực kỳ rét lạnh!

Công suất tối đa của pháp thuật hệ băng của K chính là đóng băng toàn bộ mọi thứ trong trời đất!

Trời đất, tất nhiên cũng bao gồm cả lửa…

Tiêu Phàm giật mình nhìn “Túy Uyên Tửu Hỏa” càng cháy càng nhỏ, cuối cùng lụi tắt, hắn không ngờ K lại mạnh đến mức này!

Không thể dựa vào lửa, băng trên người Tiêu Phàm liền bắt đầu lan ra, càng ngày càng dày, cuối cùng đông cứng toàn bộ tay chân của Tiêu Phàm.

Khi K hạ tay xuống, một lần nữa hạ xuống đất, Tiêu Phàm đã không thể nào nhúc nhích nữa.

“Thấy rồi chứ? Đây chính là chênh lệch sức mạnh chân chính, tôi chính là đệ nhất nhân trong ‘Tân Sinh’, mà hiện tại nên hoàn toàn kết thúc rồi…”

Nhìn thấy K chậm rãi đến gần.

Tiêu Phàm dùng sức giãy dụa, lại không hề có tác dụng.

Băng của K, cũng không bình thường, có một loại đặc hiều “Băng Phong”, một khi bị hạn chế di chuyển, tất cả kỹ năng đều sẽ không thể phát động.

“Túy Uyên Tửu Hỏa” không thể nào cháy được, “Kim Tàm Thoát Xác” cũng không sử dụng được, ngay cả “Tửu Ngọc Ma Tượng” cũng bị phong ấn luôn một cục, thứ chờ đợi Tiêu Phàm dường như chỉ có một con đường chết.

Mặc dù thật sự K rất mạnh, nhưng mình chỉ có thể đi đến bước này thật sao?!

Không được, đã đi đến đây rồi, không thể từ bỏ như vậy được!

“Không có tác dụng gì đâu, tôi biết anh muốn thắng, nhưng hiện thực chính là như vậy. Tôi mới là người mạnh nhất, cho nên anh có thể ngoan ngoãn ngã xuống rồi…”

K mở tay ra, một thanh kiếm băng ngưng tụ thành hình trong tay anh ta, chỉ cần đâm thanh kiếm vào trong cơ thể Tiêu Phàm, hành trình thế giới giả tưởng của anh ta liền hoàn toàn kết thúc.

K dừng lại, anh ta dường như đang nhớ lại quá khứ, đây là sự lưu luyến còn sót lại của anh ta đối với thế giới này.

Chương trướcChương tiếp