Hắn liều mạng dùng chút sức lực cuối cùng, kiếm sắc cầm trong tay nhanh chóng đâm về phía K!
K không ngờ Tiêu Phàm lại ngoan cường đến như vậy, cho nên không chút do dự mà nắm chặt tay phải!
Mũi kiếm trên thân K hiện ra một chút máu, trong miệng Tiêu Phàm lại phun ra cả ngụm máu lớn, sức sống bắt đầu không ngừng mà biến mất.
K dùng đôi mắt xanh thẳm nhìn về phía Tiêu Phàm, sau đó cười nói: “Tôi còn tưởng rằng có chuyện gì xảy ra? Hóa ra là rốt cuộc anh cũng hiểu rõ ngụ ý ‘Phản Sắc Ác Ma Hóa’ của mình. Màn đêm qua đi bình minh tới, tượng trưng cho hi vọng. Hi vọng, chính là ngụ ý phản sắc của anh? Ha ha, đúng là một ngụ ý không tồi. Cho nên anh muốn đem phần hi vọng này cho đồng đội của mình, có điều thật đáng tiếc, đối thủ của anh là tôi, cho nên chỉ có thể tuyệt vọng. Kế hoạch của tôi không thể thay đổi, anh cũng không phải là một điều ngoài ý muốn!”
Tiêu Phàm thất vọng, bởi vì trong một khắc vừa nãy, HP của hắn đã trở về 0, nói cách khác, hắn tử trận.
Nhưng hắn vẫn trông ngóng có kì tích xảy ra, giống như lúc trước vậy.
Loại hi vọng bất lực này của hắn, qua nhiều năm như vậy, cũng chưa từng thay đổi.
Nhưng hiện thực là tàn khốc, hệ thống nhắc nhở nói cho hắn biết, hắn thật sự đã chết trên chiến trường.
Trong lòng Tiêu Phàm mặc niệm một tiếng xin lỗi, cũng không biết nói với người nào, liền nhắm hai mắt lại…
Tiểu Ngũ nhìn chăm chú lên màn hình trên trời, cảm thấy vô cùng buồn bã, Mệnh Phàm bại trận, nói cách khác server Trung Quốc chịu thua.
Mà Mệnh Phàm lại chịu kết cục trái tim bị vò nát, dường như không ổn lắm, cũng không biết con quái vật Số 0 kia có nổi giận hay không.
Tiểu Ngũ cẩn thận từng li từng tí quay đầu lại, thế mà lại thấy được một màn cực kì kinh dị, Số 0 đang cười!
“Tiền… Tiền bối… Ngài…”
“Tôi làm sao?
“Ngài giống như đang vô cùng vui vẻ?!”
“À, có một chút. Bởi vì tôi phải lên sàn, có một chút hưng phấn!”
“Hả?!”
…
Cùng lúc đó, bên trong chiến trường Tiêu Phàm đang hấp hối lại mở hai mắt ra lần nữa, con ngươi màu đỏ thắm kia trở nên càng thêm lóe sáng!
Hắn điên cuồng cười lớn, truyền đạt tin tức về phía người xem đang ở ngoài sân: “Ha ha ha! Chúng ta thắng rồi! Là chúng ta thắng! Chúng ta thật sự đã thắng rồi!”
Bộ dạng của hắn cực kỳ giống một người điên, nhưng lại không có ai chế giễu nó.
Bởi vì mọi người hiểu rõ, trong trận chiến đấu này, “Lick King” Mệnh Phàm đã vất vả rồi.
Mà hốc mắt Tiêu Phàm lại có nước mắt, khiến người xem cảm thấy đau thương mà sinh ra một chút đồng tình, không khí bên ngoài sân trở nên càng thêm bi thương đè nén.
…
Chỉ có Tiêu Bình là hiểu rõ tất cả, nước mắt lúc này của Tiêu Phàm chính là vui đến phát khóc.
Bởi vì hắn thật sự đã làm được, thắng lợi chiến dịch lần này là thuộc về bọn hắn…
Điên rồi sao?
K không hiểu nhìn xem vị kia chuẩn bị rời đi, hắn ở trước người mình rú lên.
Loài người quả nhiên yếu ớt, chịu không nổi khó khăn.
K suy tư như thế, nhưng anh ta lại thấy được trên mặt Tiêu Phàm có một loại cảm xúc không nên xuất hiện.
Năng lực quan sát của K luôn luôn cao, chính bởi vì như vậy, anh ta mới có thể tùy tiện đánh giá được tâm tình của người khác.
Vui sướng?
Cái này không phải là tuyệt vọng đến điên cuồng chứ?
Mà vì sao thần sắc của hắn lại đột nhiên trở thành như vậy, giống như là gặp được chuyện vui vẻ?
K bắt đầu trở nên có chút bất an, bởi vì anh ta cảm thấy bộ dạng của Tiêu Phàm không giống người mất lý trí.
Thế là anh ta bắt đầu tự hỏi mọi thứ…
Thắng bại của “Hỗn chiến ở thế giới song song” được định ở chỗ phá hủy server “Thế giới chi nguyên” của từng người, mà “Thế giới chi nguyên” server Bắc Mĩ vẫn ở trên người anh ta, nếu muốn chiến thắng, bước đầu tiên mà Tiêu Phàm phải làm chính là chiến thắng anh ta.
Nói cách khác, nếu như lời nói thắng lợi của Tiêu Phàm là đúng, vậy thì, anh ta sẽ chết…
Có điều… Sao lại có thể như vậy chứ?
Nhưng K là người cẩn thân, vẫn là tự đem trạng thái của bản thân đi tra xét một lần.
Kết quả xem xét, K phát hiện tuyến máu của mình đã trượt đến 20%!
Anh ta không lo được nhiều như vậy, lập tức xuất ra bình máu bổ sung.
Bát Kỳ Xà San, mỗi giây giảm 10% HP đối với kẻ địch, cho đến khi đối phương tử vong, Mệnh Phàm liều mạng dùng toàn lực cuối cùng vào một nhát kiếm đó, chính là dựa vào cái debuff bá đạo này?
Thật sự là không nghĩ đến, bởi vì cái này không có cách nào để giải trừ hoàn toàn, việc tử trận trên chiến trường cứ thế mà thành lập.
Biết được mình sẽ bị đặc hiệu của “Thanh kiếm Kusanagi” giết chết, K vẫn trấn định như cũ, bởi vì anh ta còn có thể trước khi chết một bước, làm bể nát “Thế giới chi nguyên” trên người Tiêu Phàm, dù sao giờ phút này Tiêu Phàm cũng đã chết.
Mặt khác, từ khi bắt đầu anh ta đã xác nhận, “Thế giới chi nguyên” ở trên người Tiêu Phàm.
Mệnh Phàm trong trí nhớ của mình sẽ không gạt người, đây cũng là lòng tin của K.
Hừ, chẳng lẽ kéo tôi chết cùng, chính là thắng lợi trong lời nói của anh sao?
Kẻ thất bạt thật sự là vô cùng đáng buồn…
K nghĩ như vậy, anh ta nhìn về hai mắt của Tiêu Phàm một lần nữa, chợt phát hiện mắt của Tiêu Phàm trở nên có chút khác biệt, màu sắc kia trở nên càng thêm diễm lệ.
Người khác có lẽ sẽ không để ý, K lại cảm thấy đây chính là điều bất thường, trước đó khi Tiêu Phàm biến mất khỏi chiến trường, K đã vận dụng “Tâm Điện Tĩnh Lưu” của mình một lần nữa, anh ta biết được ý nghĩ chân thực trong nội tâm của người trước mặt này…
Chỉ là một cái chớp mắt, thần sắc K đã chợt biến, không để ý đến Tiêu Phàm đang sắp biến mất, xông vào giữa chiến trường, thần sắc anh ta vô cùng khẩn trương, xem xét bốn phía, giống như đang tìm kiếm thứ gì đó!
Bởi vì vừa trong một khoảnh khắc đó, từ trong mắt của Tiêu Phàm, anh ta thấy được một người con trai khác…
…
“Hello, thật vui khi được gặp cậu, tôi tên là Tiêu Bình. Là anh trai của tên ngu ngốc trước mặt cậu.”
Lần đầu tiên Tiêu Phàm nhìn về phía mắt Tiêu Phàm, đã xuất hiện một hình tượng kỳ lạ như vậy, đó là một người mà anh ta chưa bao giờ thấy qua.
Có điều bản năng của K đã cảm thấy chán ghét người này, anh ta cảm thấy con người có mắt hồ ly híp híp này, có cùng một cảm giác giảo hoạt giống như John.
“Tôi nên gọi cậu là ‘Băng Đế’ K à? Hay vẫn là Arthur? Có điều việc này cũng không quan trọng. Bởi vì đây chỉ là một đoạn hình ảnh mà tôi lưu lại trong lòng em trai tôi, tôi không có cách nào có thể đối thoại với cậu. Tôi rất muốn có thể cùng John đọ sức một phen, nhưng luôn luôn không có cơ hội, mặc dù cậu và John có liên quan đến nhau, nhưng tôi sẽ không ra tay với cậu, bởi vì cậu chính là đối thủ của người em ngu ngốc của tôi.”
“Cậu bây giờ có lẽ không hiểu ra sao, nhưng tôi có thể rất rõ ràng mà nói cho cậu, em trai ngu ngốc của tôi sẽ đánh bại cậu, bởi vì điều kiện để phát ra đoạn video chông giấu trong nội tâm của hắn chính là hắn thu hoạch được thắng lợi cuối cùng nhất trong ‘Hỗn chiến ở thế giới song song’.”
“Nói như thế nào đây? Quá trình thì chính cậu tự xem đi, đây là trí nhớ của hắn…”
…
Thành phố S, đêm mà Tiêu Bình đưa Tiêu Phàm trở về…
“Nói đi, tìm anh làm gì?”
” ‘Hỗn chiến ở thế giới song song’, có tên gọi là K, em không đối phó được, cần sự trợ giúp của anh.”
“Công hội Trật Tự đã chính thức rời khỏi ‘Tân Sinh’, cho nên anh sẽ không đăng nhập trò chơi giúp cho em, mà anh cũng không báo danh cho chiến dịch lần này. Mặt khác cá nhân anh cũng không nhúng tay vào nguyện vọng, cho nên coi như em là em trai anh, anh cũng sẽ không cung cấp bất kỳ trợ giúp nào cho em ở trong ‘Tân Sinh’.”
“Em không cần anh online, chỉ cần anh giúp em một chuyện, mà chuyện này cũng chỉ có anh mới có thể làm được.”
“Nói đi xem nào.”
“Chuyện là như thế này, em đã điều tra rõ ràng tin tức đối thủ, anh ta có hai cái pháp thuật khá là phiền toái, một cái là đọc tâm, một cái khác là đông kết thời gian.”