favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ác Ma Doanh Địa
  3. Chương 1088: Yêu Cầu Của Hồ Bác

Chương 1088: Yêu Cầu Của Hồ Bác

Arthur xoay người, dưới chân sáng lên ánh sáng ma pháp!

Anh ta đã sớm xâm lấn hệ thống định vị vệ tinh toàn cầu, nhờ vào năng lực của vệ tinh, trước đó “Cấm Chú - Truyện Tống Thời Không” đã làm xong ký hiệu định vị, bởi vậy kế hoạch có thể bắt đầu!

Ánh sáng lấp lánh, Arthur liền biến mất trong không trung, John nhìn ngắm khối băng to lớn bị bỏ không trong phòng mà thở dài một tiếng: “Haizz, rốt cuộc ba cũng đã hiểu vì sao con có thể không sử dụng đến cửa sau mà ba lưu lại vẫn có thể tiến vào được trận doanh Ác Ma rồi…”

“Đối với nhân loại mà nói, thiếu thốn cảm tính, quá nhiều lý tính, cũng là một loại biến thái…”

“Ba quả nhiên không am hiểu việc trồng người, đến bao giờ con mới có thể hiểu rõ những điều này chứ, Arthur?”

…

Đêm khuya, căn cứ quân sự Hoàng Hải Trung Quốc, cảnh báo không ngừng vang lên, mà kẻ địch lại chỉ có một.

“Rốt cuộc cậu là người nơi nào, tranh thủ thời gian mà khoanh tay chịu trói đi!”

Sĩ quan hô to, binh sĩ cầm súng nhắm ngay vào không trung, mà Arthur vẫn đứng yên như vậy, nhìn xuống phía dưới, ánh mắt lạnh lẽo.

“Tôi cũng không có ác ý, chỉ là muốn cùng lãnh đạo của các ông đàm phán chút chuyện quan trọng.”

“Cậu đang nói đùa sao? Lãnh đạo của chúng tôi không phải người mà cậu muốn gặp liền có thể gặp, cậu có biết bây giờ mình đang làm cái gì không! Cậu đã xâm nhập vào địa phận quân sự trọng yếu của nước ta! Nếu còn không khoanh tay chịu trói, chúng tôi sẽ phải nổ súng bắn!”

Arthur không thèm để ý, cứ như vậy mà nhìn xuống phía dưới, từ lúc vừa mới bắt đầu anh ta đã hiểu rõ mọi chuyện sẽ không thuận lợi như thế, cho nên anh ta không trực tiếp đi tìm lãnh đạo quốc gia, mà là đến nơi này, bởi vì nơi này là sân khấu tốt nhất để anh ta thể hiện vũ lực một cách rõ ràng!

Nhiệt độ chợt hạ thấp, bầu trời bỗng nhiên có bông tuyết bay xuống…

…

Cục Quốc An, màn hình treo trên cao lóe lên, phía trên phát tình hình chiến đầu của bân căn cứ quân sự Hoàng Hải.

Trán Tiểu Ngũ không ngừng toát mồ hôi, cảm thấy có chút khẩn trương, bởi vì mấy phỏng đoán biến thái của “Số 0” đều linh nghiệm!

Sau khi người nhân tạo mà John tạo ra sẽ xuất hiện dị năng, bây giờ ở ngay tại căn cứ quân sự Hoàng Hải đại náo một phen.

“Đây không phải là tình huống mà bọn họ có thể ứng phó.”

Độc Cô Thần nhìn màn hình trên cao, trầm giọng nói.

Vẻ mặt của Tiêu Lập Thụ giờ phút này cũng trở nên âm trầm: “Thần nhi, cậu đi đi.”

“Vâng.”

Nói xong, Độc Cô Thần liền rút kiếm đi ra ngoài cửa.

Sắc mặt mọi người đều nghiêm túc, bọn họ biết Độc Cô Thần phải đi hoàn thành chính là vì trách nhiệm bảo vệ tôn nghiêm của quốc gia.

Có điều sắc mặt Tiêu Bình vẫn hiển hiện nụ cười như vậy, bởi vì hắn ta căn bản không quan tâm đến những điều này, hắn ta chỉ quan tâm đến em trai của mình.

Biểu hiện Arthur đại náo căn cứ quân sự Hoàng Hải, hắn ta chỉ là cảm thấy hứng thú thôi, nhìn thấy Độc Cô Thần tiến lên xử lý, hắn ta liền một mình đi trở về bên trong phòng tối của mình.

Bên trong đêm tối, trời u ám, không ai có thể nhìn thấy gì.

Độc Cô Thần điều khiển Ngự Kiếm Thuật đi trong không trung, hắn ta cần nhanh chóng tiến lên trợ giúp.

Nhưng hắn ta chợt dừng chân, bởi vì có người xuất hiện ở trước mặt hắn ta.

Đầu bù tóc rối, vẫn là lôi thôi như thế, lão ăn mày ngáp một cái, ngồi ở trên đám mây, bộ dáng có chút lười biếng.

“Sư điệt Độc Cô Thần, bái kiến Lý sư thúc.”

“Được rồi, đừng khách sáo, thực tế một chút, chuyển khoản Wechat.”

Độc Cô Thần sững sờ giữa không trung.

“Sư thúc đùa với cậu à, cậu cảm thấy sư thúc tôi sẽ là người lừa tiền cậu sao?”

Độc Cô Thần trầm mặc không nói gì.

“Haizz, được rồi, cậu đúng là khúc gỗ. Tôi biết cậu có việc gấp, hiện tại tôi chỉ muốn giao cho cậu vài thứ, sau này cậu giúp tôi tìm cơ hội giúp tôi tặng cho sư đệ của cậu…”

…

Tiêu Phàm cảm thấy đầu của mình hơi choáng váng, rồi thấy trên ngực của mình có thứ gì đó mềm mại, còn có từng đợt khí ấm phả vào ngực hắn một cách có quy luật nữa.

Hắn mở mắt ra, sau đó không biết mình nên làm cái gì bây giờ nữa.

Trước mắt hắn là khuôn mặt của Hồ Phỉ Phỉ, khi nhìn gần thật sự rất đẹp.

Điều này làm cho Tiêu Phàm nhớ tới chuyện đêm hôm qua, cơ thể lại trở nên nóng nực…

Tiêu Phàm không dám nhúc nhích, thế nhưng mà trên bảo dưới không nghe, điều đó đã làm cô gái trong ngực cảm thấy hơi khó chịu, rồi dần dần mở mắt ra.

Khi thấy Hồ Phỉ Phỉ nhìn chằm chằm vào mình thì Tiêu Phàm hoảng loạn: “Tối hôm qua… tôi… tôi… cô… cô… chuyện đó…”

Tiêu Phàm không biết mình nên nói cái gì, cảm giác rất khó tả.

Hồ Phỉ Phỉ trừng mắt nhìn hắn, rồi lại hôn hắn lần nữa…

…

Hồ Phỉ Phỉ đã rời đi khá lâu rồi, thế nhưng Tiêu Phàm vẫn không thể nào bình tĩnh được.

Hắn ngồi đờ người ra trên giường, trong đầu luôn xuất hiện cảnh tượng đêm hôm qua làm hai má hắn đỏ lên.

“A! Không thể nghĩ những thứ này nữa!”

Từ trong phòng trọ truyền ra một tiếng hét lớn.

Trong ngôi nhà họ Hồ tại thành phố S…

Tình hình cũng không tốt hơn bên kia bao nhiêu.

“A! Ta vừa làm những cái gì vậy!”

Hồ Phỉ Phỉ lăn qua lăn lại trên chiếc giường của mình, đỏ mặt mà úp mặt vào gối.

…

Một lúc lâu sau, Tiêu Phàm mới đăng nhập vào “Tân Sinh”.

Server Trung Quốc đã chiến thắng tại sự kiện “Hỗn chiến tại thế giới song song”, hiện tại thế giới này càng ngày càng náo nhiệt rồi, mà người chiến thắng cũng được ban thưởng cực kỳ phong phú.

Trên không, xuất hiện thêm một đồng hồ đếm ngược, rất thu hút ánh nhìn.

Đó là thời gian liên thông server toàn cầu, tới lúc đó, những công ty và doanh nghiệp tại thế giới hiện thực cũng có thể gia nhập “Tân Sinh”, lúc đó thì “Tân Sinh” sẽ trở thành một thế giới đầy ắp cơ hội kinh doanh.

Mà trong lúc này, sau khi kết thúc hoạt động “Hỗn chiến tại thế giới song song” thì “Tân Sinh” lại cho ra một hoạt động mới tinh, đó chính là “Đội Ngũ Quyết Đấu”.

Đây là một hoạt động giành cho đội ngũ năm người tham gia, phạm vi bao trùm toàn bộ thế giới này!

Mỗi một server sẽ tổ chức vòng loại để chọn ra bốn đội ngũ mạnh mẽ nhất của server mình, sau đó sẽ đại diện cho server của mình tham dự vào vòng chung kết, tranh tài với những đội ngũ của các server khác!

Trong nước có những đội ngũ như “Bá Vương Hoa”, “Truy Phong Liệp Đoàn” và vài đội ngũ do các công hội lớn tạo thành, đương nhiên “Vũ Hội Ác Ma” cũng sẽ không bỏ qua hoạt động này.

Bởi vì số lượng đội ngũ tham gia quá nhiều, cho nên muốn vào được vòng chung kết là một chuyện rất khó khăn, thế nhưng điều này cũng không áp dụng đối với đội ngũ của Tiêu Phàm.

…

“Ôi mẹ ơi, đối thủ của chúng ta lại là ‘Vũ Hội Ác Ma’ do ‘Lich King’ Mệnh Phàm làm đội trưởng! GG()!” (gg: good game - thuật ngữ game, trước khi game đối kháng hoặc moba kết thúc sẽ ghi vầy để khen đối thủ hoặc trận này hay. Hiện tại còn áp dụng khi muốn đầu hàng, kết thúc trận chiến sớm.)

Khi đối thủ thấy được bọn họ đều chọn đầu hàng, hoặc có thể trở thành một cuộc gặp gỡ giao lưu giữa thần tượng và fan hâm mộ.

“Oa! Mệnh Phàm! Em là fan hâm mộ trung thành của anh, là thành viên của ‘Đoàn tiếp viện Lich King’ đó!”

Tiêu Phàm cũng không nghĩ tới trong trò chơi mà mình cũng có fan hâm mộ, thế nhưng khi hắn cảm nhận được một ánh mắt sắc bén từ phía sau thì cũng không dám làm điều gì quá thân mật với fan của mình.

Trừ hai loại đó, Tiêu Phàm còn gặp phải một vài người chơi rất kỳ lạ…

“A! Hãy giúp ta xin chữ ký của ‘Nữ Thần Chiến Thắng’ Miên Miên đi!”

Khi thấy được ánh mắt cuồng nhiệt của người đó đối với Miên Miên thì Bán Trường Miên đã giết gã ta một cách dứt khoát.

Cứ như vậy, “Đội Ngũ Quyết Đấu” diễn ra rất thuận lợi, mà “Vũ Hội Ác Ma” chưa bao giờ chiến đấu thật sự với một đội ngũ nào, cũng đã được lọt vào vòng mười sáu đội mạnh nhất rồi.

…

“Tới hôm nay vẫn không được chiến đấu nữa, lúc đầu em còn muốn rèn luyện kỹ xảo chiến đấu nữa mà!”

Xà Cơ còn muốn dùng cơ hội này để rèn luyện kỹ xảo chiến đấu, thế nhưng thật sự không ngờ rằng không có đội ngũ nào chiến đấu với đội họ cả.

Chương trướcChương tiếp