“Đội chúng ta có ba trong Thất Đại Tội cơ mà, chỉ cần thấy chúng ta thì đối phương đã bị dọa sợ rồi, còn đánh thế nào được nữa chứ.”
Hổ Nữu xua tay, không thèm để ý chút nào cả.
“Đúng vậy, đội trưởng, Tuyết Dạ và Bán Trường Miên đều quá mạnh đi.”
Xà Cơ nhìn ba đồng đội của mình với ánh mắt hâm mộ: “À mà chị Hổ Nữu, gần đây chị và đội trưởng sao vậy? Tại sao cả hai người đều không nói lời nào?”
“Hả? Có chuyện này sao?”
Hổ Nữu lén nhìn bóng lưng của Tiêu Phàm, đỏ mặt lên: “Anh ta chọc tức chị!”
Đúng vậy, thời điểm này đánh nhẽ đàn ông phải chủ động chứ!
Thế mà mấy ngày trôi qua rồi, cái tên kia vẫn ngây ngốc như khúc gỗ vậy á!
Hiện tại, thính lực của Tiêu Phàm rất tốt, đương nhiên cũng nghe được lời nói của Hổ Nữu, thế nhưng hắn lại không biết làm sao cho phải nữa.
Chọc tức cô ấy rồi sao?
Khi uống say thì thật sự là toàn chuyện xấu xảy ra thôi mà!
Tại sao ta vẫn không thể ghi nhớ cái câu uống rượu hỏng việc chứ?
Như vậy, hiện tại ta phải làm gì đây?
A a a…
…
Sau khi thoát game thì Hồ Phỉ Phỉ cảm thấy bực mình, bởi vì tới hôm nay Tiêu Phàm vẫn không để ý tới cô.
Thế nhưng khi nghĩ tới bộ dáng đần độn của Tiêu Phàm thì cô lại nở một nụ cười ngọt ngào.
Hồ Phỉ Phỉ đi ra máy chơi game, lại thấy được Hồ Bác đang ngồi trong phòng cô, khi cô đang định nổi giận thì lại thấy sắc mặt hiện giờ của Hồ Bác không tốt lắm.
“Con gái, cả đời này cha còn chưa yêu cầu con làm chuyện gì, lần này cha hi vọng con có thể nghe lời của cha!”
“Hả? Chuyện gì vậy?”
Lời nói của Hồ Bác quá đột ngột làm Hồ Phỉ Phỉ không hiểu chuyện gì đang xảy ra cả.
“Để cha cho con xem một đoạn video trước đi…”
Hồ Bác thở dài, mở một đoạn video được quay cảnh phía trên không của căn cứ quân sự tại Hoàng Hải…
Hồ Phỉ Phỉ nhìn thấy một anh chàng đang đứng trên không mà giật mình: ” ‘Băng Đế’ K?”
” ‘Băng Đế’ K sao? Chẳng lẽ đây là tên của cậu ta trong ‘Tân Sinh’? ‘Băng Đế’, thật đúng là một danh hiệu rất thích hợp với cậu ta. Cậu ta tên là Arthur, người Mỹ, thân phận thực sự của cậu ta chính là một người nhân tạo do người nhân tạo No. 8 tạo ra, mà người nhân tạo No. 8 chính là sản phẩm của thí nghiệm bí mật ‘Sáng tạo tân nhân loại’ của nước Mỹ. Con cũng có thể xem như cậu ta là No. 9.”
“No. 9? Là thứ gì?”
“Tóm lại, cậu ta là một thực thể vượt trội so với loài người.”
“Vượt trội so với loài người sao?”
“Con cứ xem hết đoạn video này đi đã…”
Hổ Nữu nhìn tiếp vào màn hình, dần dần cô trở nên khiếp sợ!
Cô nhìn thấy, những viên đạn không thể bắn về phía trước do gió lạnh, từng chiếc máy bay chiến đấu mất điều khiển mà lao xuống, đạn đạo cũng bị đông cứng lại ở trên không. Toàn bộ năng lực của Arthur có được trong trò chơi, thế mà lại có thể sử dụng ở trong hiện thực!
Cuối cùng, cô còn nhìn thấy một người đàn ông hơi quen mặt nữa…
“Cậu ta là Độc Cô Thần, nhân viên cục Quốc An, cũng là đệ tử của phái Thục Sơn, sư huynh của Tiêu Phàm - bạn của con đó.”
Phái Thục Sơn?
Thật sự không nghĩ tới, Tiêu Phàm lại là đệ tử của phái Thục Sơn nha.
Hồ Phỉ Phỉ cũng đã nhìn thấy thanh kiếm trên người Độc Cô Thần, đó là một thanh kiếm sắc bén hơn nhiều kiếm trong tay Tiêu Phàm!
Khi thanh kiếm kia chuẩn bị chém trúng người Arthur, thế nhưng cuối cùng vẫn thất bại…
Bởi vì Arthur đã Đóng Băng Thời Không!
“Cha để cho con nhìn cái video này làm gì?”
Hồ Phỉ Phỉ đã nhìn thấy rất nhiều điều không thể tưởng tượng nổi ở trong cái video này, thế nhưng cô vẫn không biết tại sao lại phải xem cái video này nữa.
“Arthur hi vọng thông gia với gia đình chúng ta.”
Thông gia?
Tinh Tinh vẫn còn nhỏ, như vậy người mà Arthur muốn lấy là…
“Nói đùa sao? Con không thích anh ta!”
Hồ Phỉ Phỉ hét lớn, ngay từ lần đầu tiên gặp mặt ở trong game, cô đã rất ghét Arthur rồi. Bởi vì cô cảm thấy Arthur lạnh như một tảng băng vậy, chắc chắn là một người không thú vị chút nào cả.
“Thông gia cùng cậu ta có gì không tốt chứ? Arthur rất thông minh, cũng rất mạnh mẽ, có cậu ấy gia nhập thì Hồ gia chúng ta sẽ mạnh mẽ hơn nhiều lần.”
“Không! Không! Không! Con không đồng ý!”
Hồ Phỉ Phỉ còn muốn nói thêm cái gì nữa, thế nhưng hành động của Hồ Bác lại làm cho cô giật mình!
“Xin lỗi, Phỉ Phỉ, cha cũng không muốn, thế nhưng cha van con!”
Hồ Bác rưng rưng nước mắt, quỳ xuống…
Trong vòng đấu mười sáu đội mạnh nhất tại server Trung Quốc, “Vũ Hội Ác Ma” giải quyết đối thủ một cách dễ dàng.
Thế nhưng thành viên lần này ra sân thi đấu chính là tuyển thủ dự bị của “Vũ Hội Ác Ma”, “Nữ Thần Chiến Thắng” Miên Miên đang rất nổi danh.
“Hôm nay cô ấy cũng không online sao?”
Tiêu Phàm quay đầu lại hỏi những đồng đội của mình, tự nhiên hắn cảm thấy hơi bực bội.
Từ ngày offline hôm đó, Tiêu Phàm còn chưa từng gặp Hổ Nữu online, trong bảng hảo hữu vẫn luôn luôn là màu xám.
Điều này có hai khả năng xảy ra, một là Hổ Nữu không online, hai chính là cô đặt chế độ offline cho mình.
Theo tính cách của cô ấy thì không thể nào đặt mình tại chế độ offline được.
“Không có…”
Không gặp Hổ Nữu thì Xà Cơ cũng có vẻ buồn buồn, sau đó lại cẩn thận mà bổ sung một câu: “Chị Hổ Nữu nói rằng đội trưởng ca ca chọc giận chị ấy.”
“Anh chọc giận cô ta á? Là do cô ta chọc giận anh mới đúng…”
Sau khi nghe được lời nói của Xà Cơ thì Tiêu Phàm không hiểu gì cả, rồi sau đó cảm thấy tức giận, cũng mặc kệ tiếng hoan hô xung quanh, hắn rời khỏi chiến trường luôn.
Mà trên khán đài, cô gái vừa được hắn nhắc tới thì yên lặng mà theo dõi trận đấu này, rất là điềm tĩnh.
Khi cô thấy Tiêu Phàm rời khỏi thì mình cũng rời khỏi nơi đó.
Sau khi ra khỏi khán đài, Hổ Nữu cứ như là mất hồn vậy, đi về phía trước không có mục đích nào cả.
Bên cạnh cô không ngừng có người chơi đi ngang qua, họ đang thảo luận về trận chiến đấu vừa rồi của “Đội Ngũ Quyết Đấu”…
“Vũ Hội Ác Ma của ‘Lich King’ Mệnh Phàm cũng quá mạnh đi!”
“Ai nói không mạnh đâu, ngoài Mệnh Phàm ra, họ còn có hai trong Thất Đại Tội nữa mà, còn một thành viên nữ trông khá dịu dàng lại cũng có kiến thức cơ bản vững chắc về phương diện tanker, ta cảm thấy bọn họ có cơ hội rất lớn trở thành quán quân trong ‘Đội Ngũ Quyết Đấu’ lần này!”
“Điều này là đương nhiên rồi, có ‘Lich King’ tham dự thì có trận nào không được quán quân đâu? Hơn nữa, trong đội ngũ bọn họ còn có ‘Nữ Thần Chiến Thắng’ Miên Miên nữa mà!”
“Đúng vậy, hôm nay cô bé cũng ra sân nữa. Mặc dù chỉ đứng yên không làm gì, thế nhưng vẫn rất đáng yêu!”
“Ta nhớ được thành viên lúc trước tham gia trận đấu của ‘Vũ Hội Ác Ma’ là người khác, không phải Miên Miên nhỉ?”
“Có sao đâu chứ, chỉ cần có ‘Lich King’ Mệnh Phàm thì không cần làm gì cũng sẽ thắng thôi! Mà ta càng hi vọng Miên Miên ra sân hơn…”
…
Đúng vậy, Phàm muội muội hiện tại rất mạnh, mọi người cũng ngày càng tốt hơn, chỉ có ta là vẫn như lúc trước không tiến bộ chút nào cả, ở lại đó cũng chỉ có thể liên lụy tới mọi người mà thôi.
Ta rời khỏi đó, mọi người có lẽ sẽ càng ngày càng tốt hơn…
Sắc mặt của Hổ Nữu hơi u ám, cô cúi đầu đi về phía trước, cô không biết mình nên đi đâu cả, thế nhưng vẫn theo bản năng đi trở về con đường lúc trước cô đã đi, bởi vì nơi đó có lưu giữ những kỷ niệm của cô.
Cô nhìn về phía xa, tân thủ thôn của trận doanh Ác Ma vẫn như trước toàn là cát vàng, mà trình độ náo nhiệt đã không được như lúc vừa mới mở trò chơi này.
“Tân Sinh” có giới hạn về mặt tuổi tác, cũng không phải tất cả mọi người đều có điều kiện như Miên Miên, có thể dùng tiền chơi trò chơi. Cho nên nơi này vẫn thỉnh thoảng xuất hiện người chơi vừa đủ tuổi đăng nhập vào trò chơi.
Thế nhưng điều kiện để gia nhập vào trong tộc Ác Ma khá đặc biệt, cho nên số người chơi vẫn không thể nào nhiều được.
Cũng không tới mức rách nát hoang vu, bởi vì những người được sinh ra tại nơi này đều có cách sống và phong cách riêng của bản thân mình.