Chương 1091: Cướp Hôn

Tịch Dương ngửa mặt lên trời cười to, hắn ta cảm thấy cơ hội báo thù cho Tiểu Thúy đã tới!

Tịch Dương nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang đứng phía trước, càng ngày càng hưng phấn.

Thế nhưng Tịch Dương phát hiện, hôm nay Tiêu Phàm hơi khác biệt, mặt giống như là… đặc biệt đen…

Hả?

Đen?

Oa! Mặt của Phàm ca thật là u ám mà!

Thế nhưng tại sao lại u ám như vậy đây?

Chẳng lẽ anh ta đoán được sẽ ngã xuống dưới mũi tên của ta, cho nên vẻ mặt mới như vậy?

Ha ha, chắc chắn là như vậy rồi!

“Hừ, hiện tại anh sám hối cũng vô dụng, hãy xuống địa ngục xin lỗi Tiểu Thúy đi!”

Tịch Dương cầm mũi tên ánh sáng của mình ra, mà đúng lúc này, Tiêu Phàm cũng ngẩng đầu lên, đôi mắt hung ác của hắn làm Tịch Dương giật mình!

Sau đó Tịch Dương chỉ nghe thấy hai chữ “ngớ ngẩn” rồi trong mắt xuất hiện một ánh kiếm sáng lấp lánh…

“Oa! Ta vừa thấy cái gì? ‘Truy Phong Giả’ Tịch Dương lại bị ‘Lich King’ Mệnh Phàm một kiếm đổ gục!”

Toàn trường xôn xao lên!

“Móa, ngươi có cảm thấy một chiêu vừa rồi của ‘Lich King’ rất quen mắt hay không?”

“Ngạo Thiên Kiếm Pháp - Mộng Đoạn Tinh Hồn?”

“Đúng đúng đúng, chính là cái chiêu này!”

“Không phải có lời đồn, khi nhiệm vụ ‘toàn dân công địch’ diễn ra thì Long Ngạo Thiên bái sư học nghệ với ‘Lich King’ Mệnh Phàm mà. Cái chiêu ‘Mộng Đoạn Tinh Hồn’ của Long Ngạo Thiên có lẽ dựa vào chiêu kiếm vừa rồi của Mệnh Phàm mới sáng tạo thành…”

Toàn trường vẫn đang ầm ỹ, thế nhưng chiêu kiếm vừa rồi của Tiêu Phàm chỉ bởi vì tâm trạng hiện tại của hắn không ổn mà thôi.

Bởi vì Hổ Nữu không chỉ không online, còn rời khỏi đội ngũ, xóa bỏ hảo hữu nữa!

Cô nàng kia muốn làm gì vậy?

Sau khi xử lý Tịch Dương thì Tiêu Phàm gào thét trong lòng!

“Nếu không thì đội trưởng offline đi xem chị Hổ Nữu xem, xem chị ấy có chuyện gì hay không? Chị ấy cũng xóa hảo hữu với em luôn rồi…”

Xà Cơ hơi lo lắng mà nói.

“Không cần để ý tới cô ta, chờ khi chúng ta vào trận chung kết, sẽ trở nên rất náo nhiệt, với tích cách của cô ta chắc chắn sẽ tham gia vào.”

“Điều này…”

“Hãy cứ đánh hết các trận trong hôm nay đi, cô ấy cũng không muốn thấy chúng ta thua.”

“Được rồi.”

Bởi vì tới tận hiện tại cũng không còn bao nhiêu đội ngũ, cho nên hôm nay sẽ liên tục đấu vòng tứ kết lẫn bán kết, cho nên Tiêu Phàm dẫn theo “Vũ Hội Ác Ma” vào bán kết thì vẫn còn phải đấu một trận nữa.

Trong lúc rảnh rỗi, Tiêu Phàm mở bảng hảo hữu của mình ra, nhìn chằm chằm vào vị trí trống không kia mà ngẩn người.

Mà đúng lúc này, có một tin tức từ hệ thống truyền tới…

[Nhắc nhở từ hệ thống: Ở thế giới hiện thực có người gọi…]

Tiêu Phàm sững người, hắn lần đầu tiên gặp được loại tin tức này, bởi vì căn phòng hắn ở luôn có mỗi mình hắn mà thôi, chẳng lẽ là cô ấy?

Tiêu Phàm tự nhiên cảm thấy hơi khẩn trương, vội vàng thông báo cho đồng đội một câu rồi offline luôn.

Tiêu Phàm mở máy chơi game ra, khi thấy được đôi mắt híp híp quen thuộc kia thì cảm thấy hơi mất mác.

“Hóa ra là anh à, anh…”

Tiêu Bình dùng tay đập vào đầu Tiêu Phàm: “Vậy mày tưởng rằng là ai? Tại sao khi thấy anh lại cảm thấy thất vọng, chẳng lẽ anh đáng ghét vậy hay sao?”

“Em… em cũng không có ý vậy.”

Tiêu Phàm rót cho Tiêu Bình một chén trà rồi hỏi: “Anh, tại sao đột nhiên anh lại tới đây?”

“Không có chuyện gì anh không thể tới sao?”

“Em chỉ cảm thấy bình thường anh rất bận rộn mà thôi…”

“Aiz, còn không phải vì chuyện của mày hay sao!”

“Em?”

“Đúng vậy, một trong số bạn gái của mày, cái cô gọi là Hồ Phỉ Phỉ sắp kết hôn…”

“Một trong số những bạn gái của em? Chờ đã! Anh vừa mới nói cái gì, ai sắp kết hôn?”

“Hồ Phỉ Phỉ, hôm nay sẽ cử hành hôn lễ, thời gian … địa điểm …”

“A, thảo nào…”

Tiêu Phàm nghe được tới đây thì mặt xám như tro.

“Này, thảo nào cái gì hả? Em dâu của anh sắp kết hôn cùng với người khác đấy!”

“Em dâu? Ặc! Anh, không phải… giữa hai người chúng em… không phải như vậy…”

“Anh còn tưởng mày thông minh lên chứ! Tại sao vẫn đần như trước vậy?”

“Tại sao anh đánh em?”

“Suy nghĩ kỹ vào, mày có muốn nhìn em ấy kết hôn cùng người khác hay không?”

“Em… không muốn. Thế nhưng có thể làm sao được chứ, đây chính là sự lựa chọn của cô ấy…”

“Ai nói đây là sự lựa chọn của em ấy, chuyện là như thế này…”

“A! Vậy em…”

“Vậy em cái gì?”

“Đi cướp hôn đê! Đồ ngu! Náo loạn một lần! Đừng để mình phải hối hận, mày đã quên quá khứ của mình hay sao?”

“Quá khứ… em hiểu rồi, cám ơn anh!”

“Rất tốt, không hổ là em trai của Tiêu Bình ta, nếu như mày vẫn không có hành động thì anh đây phải đưa ảnh của A Hoa tỷ cho mẹ xem thôi.”

“Anh…”

Tiêu Phàm nhìn vào vẻ mặt tươi cười của Tiêu Bình mà cảm thấy, có lẽ có một người anh trai như này cũng không phải tất cả đều là chuyện tốt…

Đội Ngũ Quyết Đấu, vòng bán kết, Vũ Hội Ác Ma vs Huyết Tinh Ma Thuật xã…

“Hắn ở đâu?”

Khi Tiểu Sửu Hoàng không thấy người mình muốn gặp thì rất khó chịu.

“Trong hiện thực đã xảy ra chuyện, anh ấy cần xử lý, cho nên chỉ còn mấy người chúng ta đánh với anh mà thôi…”

Tuyết Dạ trả lời.

Mười phút trước…

“Xin lỗi mọi người. Tôi có chuyện quan trọng cần xử lý gấp, phải offline ngay bây giờ, trận chiến đấu tiếp theo tôi không thể tham gia được.”

Tiêu Phàm cúi đầu, giải thích cho đồng đội của mình.

“Là chuyện của chị Hổ Nữu hay sao?”

“Ặc… đúng vậy.”

“Vậy hãy đi đi, làm sao phải xin lỗi chứ? Phải đưa cô ấy trở về đội ngũ chúng ta nhé…”

“Mọi người…”

Tiêu Phàm nhìn đồng đội của mình mà không nói lên thành lời.

“Không có việc gì, mặc dù trận đấu kế tiếp phải đánh với ‘Huyết Tinh Ma Thuật xã’, không có nah thì chúng tôi cũng sẽ không bị thất bại đơn giản đâu…”

Tuyết Dạ cười khẽ mà nói.

“Ừm, tôi sẽ mang cô ấy trở về!”

“Cho nên Mệnh Phàm không thể chiến đấu với ta hay sao? Tại sao lại như vậy, làm sao không cho ta cơ hội hưởng thụ chiến đấu một lần chứ?”

Tiểu Sửu Hoàng che trán, cảm thấy rất buồn rầu.

“Thật xin lỗi, lần này cũng chỉ có mấy người chúng tôi chiến đấu với anh mà thôi.”

“Thật không thú vị mà, nếu như hắn ta không ở đây, ta đánh với mấy người làm cái gì chứ?”

Sau khi nói xong, Tiểu Sửu Hoàng đi xuống dưới đài.

“Này, lão đại, anh cứ đi như vậy hay sao?”

Khi Bạch Y Công Tử thấy Tiểu Sửu Hoàng đi xuống dưới thì cảm thấy hốt hoảng.

“Mục đích của ta khi tới đây là vì giết hắn, nếu hắn đã không ở đây thì ta ở lại làm gì nữa?”

Tiểu Sửu Hoàng xoay người lại, ánh sáng lạnh lóe lên, một thanh phi đao bay tới cắm trước mặt Tuyết Dạ.

“Lần này coi như hắn thiếu ta một nhân tình, lần sau hắn phải chiến đấu với ta một trận…”

“Tôi nghĩ chắc chắn đội trưởng sẽ đồng ý lời mời của bạn bè…”

“Bạn bè à? Cạc cạc, có vẻ như giết rất vui tay…”

Tiểu Sửu Hoàng lại bước những bước buồn cười kia, tâm trạng có vẻ như không còn khó chịu như trước.

“Hoàng Hạ Tứ Kiệt” nhìn Tuyết Dạ, lại nhìn về Tiểu Sửu Hoàng đang đi xuống dưới, cuối cùng quyết định đi theo phía sau Tiểu Sửu Hoàng.

Tiêu Phàm ngự kiếm bay đi, y hệ như Độc Cô Thần đêm đó vậy.

Hiện tại là ban ngày, hành vi của Tiêu Phàm quá mức thu hút, thế nhưng hắn lại không thể dùng cách khác được, bởi vì thời gian còn lại không nhiều, hôn lễ sắp bắt đầu rồi.

Huyết kiếm bay ở trên không, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của mọi người…

“Mẹ, đó là cái gì vậy?”

“Có lẽ là đang đóng phim.”

Cũng may thời đại này có khoa học kỹ thuật rất phát triển, kỹ thuật từ để lơ lửng đã được áp dụng mọi nơi, mọi người cũng đã biết được rất nhiều phương tiện giao thông có thể bay trên trời rồi.

Về phần dụng cụ bay dưới chân của Tiêu Phàm chỉ là dụng cụ hơi nhỏ mà thôi, cũng không quá lạ kỳ.

Giáo đường Thiên Chúa thành phố S, là nơi kết hôn của những nhân sĩ thượng tầng trong xã hội.

Cha xứ chủ trì buổi lễ cũng đã xuất hiện trên đài cao, nhìn ông có vẻ hơi khẩn trương.

Bởi vì người hôm nay sẽ kết hôn chính là đại tiểu thư của tập đoàn Hổ thị.

Cha xứ đương nhiên là biết tập đoàn Hổ thị mạnh như thế nào, cũng bởi vì hiểu nên ông mới thấy khẩn trương.