favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ác Ma Doanh Địa
  3. Chương 1095: Giao Hàng Nhanh

Chương 1095: Giao Hàng Nhanh

“Tôi là lão bất tử cái gì! Tên chết dẫm Lý Tiêu Sái ông!”

“Tôi đâu có ý này đâu, tôi nói là ông nghĩ lại xem, lúc mà nhà gái đau lòng tuyệt vọng, nhà trai anh hùng cứu mỹ nhân, lúc này bỗng nhiên có một lão già chạy đến, đấy không phải là một lão già phá hoại không khí sao!”

“Ông lại mắng tôi! Không được, bây giờ ông nhanh trả đống tiền còn thiếu lại cho tôi!”

“Lão Hồ ông sao lại như vậy chứ! Tôi vừa rồi mới nói lí với ông! Ông nghĩ xem, cướp hôn thành công, bọn họ mà tốt đẹp, không phải ông sẽ rất nhanh được ôm cháu ngoại rồi sao. Bốn thế hệ một chỗ, hình ảnh tuyệt vời biết bao.”

“Ừm? Hình như không tệ lắm.”

“Hơn nữa tôi thấy, đồ đệ của tôi cực kì mạnh về khoản đó, bây giờ ông đi quả thực là làm lỡ dở!”

“Nhưng mà con người đồ đệ ông như thế nào? Nghe nói hắn cực kì đào hoa, còn tự gọi là “Lich King” gì đó? Có điều “Lich King” là có ý gì?”

“Đều là lời đồn mà thôi, đồ đệ của tôi đặc biệt trong sạch, còn sạch sẽ hơn tôi nhiều!”

“Nói gì thì nói,ông có thể không đem bản thân ra để so sánh không, như vậy rất khiến người ta bất an đấy…”

“Trong sạch cái rắm! Rõ là một củ cà rốt đào hoa, tôi nghe nói tên đó cũng có quan hệ với Hạo Hạo nhà tôi!”

Người vừa xem mồm vào là lão già họ Cơ, ông ta chính là nguyên lão trong quân đội.

“Này, sao ông có thể nói như vậy, là do mị lực của đồ đệ tôi lớn y như tôi vậy!”

“Im đi! Ông có thể không hướng đề tài lên người bản thân có được không hả!”

“Được rồi, lại nói, không phải là dạo này không còn thấy cháu gái Cơ Hạo Hạo của ông nữa sao, đó hoàn toàn là công lao của đồ đệ tôi đấy!”

Nhắc đến chuyện của Cơ Hạo Hạo, vẻ mặt của ông Cơ ảm đạm, trên gương mặt có đôi chút áy náy.

Lúc Cơ Hạo Hạo còn nhỏ, cha mẹ cô vì bận rộn công việc, thường xuyên lơ là chăm sóc cô, điều này khiến cô cảm thấy cực kì cô đơn.

Ngày nào đó, cô bị thương ngoài ý muốn, cha mẹ vội vàng quay về xem xem, khiến cô cực kì vui vẻ.

Vì thế để khiến cha mẹ quan tâm mình nhiều hơn, cô lúc nhỏ đã sinh ra một suy nghĩ kì quái…

…

“Đúng vậy, dường như nó đã sửa được thói quen không tốt rồi. Nhưng mà tôi nghe nói đồ đệ của ông…”

“Quên đi, quên đi, tôi nói huỵt toẹt ra đây này, đồ đệ này của tôi có số đào hoa.”

“Số đào hoa à?”

“Đúng, đúng là như vậy, cháu gái lão Hồ, cháu gái của ông, đứa con gái nhà họ Thường, chị em nhà họ Hàn, con gái một của bá vương xã hội đen Hồng Công, còn có… người bên nhà họ Lâm nữa, có vể đều rất thích đồ đệ của tôi.”

“Sao lại lăng nhăng như vậy, nhưng mà nhà họ Lâm… con gái nhà họ Lâm không phải vừa rồi mới chuẩn bị lên nhà trẻ sao?”

“Ối… xin lỗi nhá… tôi nhận nhầm người. Ta quên mất cách dạy dỗ nữ chủ nhân nhà họ Lâm có hơi quái dị, giới tính trẻ con khó phân biệt. Dù sao cũng gần gần vậy, hơn nữa số lượng fan nữa của nó trong trò chơi đang dần dần nhiều lên.”

“Không được rồi, đồ đệ của ông tuổi còn trẻ như vậy sao có thể làm được như thế.”

“Các ông còn nói được sao? Nơi này ngoại trừ tôi là tên lưu manh, đám người các ông có ai không phải người phong lưu!”

“Đây… này… Chuyện này sao lại giống nhau được, tuổi chúng tôi lớn cả rồi!”

“Chuyện này có liên quan đến tuổi tác sao?”

“Nói gì thì nói tôi không quan tâm, hắn phải chịu trách nhiệm với Hạo Hạo.”

“Có điều Phỉ Phỉ nhà chúng tôi phải ưu tiên hàng đầu, bằng không dựa theo tính cách của nó sẽ lật tung cả cái nhà lên!”

“Tôi cảm thấy làm như vậy Hạo Hạo nhà rồi rất thiệt thòi!”

“Ông không biết được Phỉ Phỉ nhà tôi nóng nảy lên đáng sợ đến mức nào đâu, cho nên phải để Phỉ Phỉ lên trước!”

…

“Tôi nói này, các ông đừng tranh nhau nữa, ông xem xem lão quỷ họ Tiêu này đang cười ghê tởm đến mức nào, ngoài ra đám người các ông ai cho tôi mượn tiền đây…”

“Nhưng mà tôi nói này, Lý Tiêu Sái ông chắc chắn đồ đệ của ông có thể đánh bại được người nhân tạo kia đến thế sao?”

“Tin tưởng tôi được không, tôi đoán mệnh cực chuẩn luôn. Lúc trước các ông đồng ý đề nghị của tôi, không phải là vì để lại tên này cho đồ đệ của tôi đối phó à. Hơn nữa, tôi đã tặng cho nó toàn bộ mánh khóe kiếm cơm của tôi rồi, sao lại không ổn được chứ! Đừng nhắc đến chuyện nhàm chán đó mãi thế, chúng ta tiếp tục high lên. Đúng rồi, các ông mau cho tôi mượn tiền đi, không có tiền tôi chơi kiểu gì được…”

Chưa được bao lâu, trong phòng lại vang lên tiếng chơi mạt chược không tốt đẹp…

Không gian phía trước người Arthur đã trở nên yên lặng, nhưng tâm trạng rối rắm của những người khách ở đây đang được diễn tả giữa hai đầu lông mày, chứng minh lúc này trong đầu bọn họ vẫn được không ngừng suy nghĩ.

Kĩ năng “Đóng băng kỉ niệm” chỉ có thể dừng vật lí, không thể đông cứng suy nghỉ của mọi người, nhưng chỉ cần năng lực đóng băng trên mặt vật lí cũng đã đủ để anh ta xưng bá nơi này.

Hồ Phỉ Phỉ không thể cử động, cô nhìn Tiêu Phàm bằng ánh mắt tràn đầy lo lắng, bởi vì lúc trước Độc Cô Thần cũng thất bại như thế này…

Độc Cô Thần dùng thuật ngự kiếm tung ra ma trận ẩn núp bảy sao, ở căn cứ quân sự Hoàng Hải, hắn ta đã phong ấn được Băng tuyết đầy trời của Arthur, nhưng đúng vào thời điểm phi kiếm của hắn ta sắp đâm xuyên ngực Arthur, mọi thứ bỗng nhiên dừng lại!

Mà lúc hắn ta có thể hoạt động lại, Độc Cô Thần đã hóa thành khối băng cực lớn, rơi từ trên cao xuống…

Trong không khí yên lặng lúc này, Arthur chính là chúa tể của mọi thứ, đây cũng chính là lí do mà Hồ Phỉ Phỉ không muốn để Tiêu Phàm biết được chuyện này.

Không thể đột phá được thời gian ngưng đọng, trong trận chiến này, Tiêu Phàm sẽ không có khả năng chiến thắng…

Arthur nhìn chăm chú vào Tiêu Phàm, anh ta vẫn chưa nhìn thấy cảm xúc tuyệt vọng trong đôi mắt Tiêu Phàm: “Đã đến lúc này rồi, anh con kiên trì điều gì nữa?”

Tiêu Phàm không nói gì, bởi vì hắn đã không thể nói chuyện được nữa, nhưng Arthur lại có thể “nghe được” tiếng lòng của hắn: “Bởi vì không còn đường lui cho nên mới kiên trì sao? Bởi vì không muốn hối hận cho nên mới kiên trì sao?”

“Tôi cảm thấy loài ngươi thật sự ngu xuẩn, không có đường lui đáng lẽ nên tỏ ra tuyệt vọng, tiếp tục kiên trì để không hối hận cũng chỉ là lừa mình gạt người. Đối mặt với tình huống hiện nay, từ bỏ mới là lựa chọn hợp lí có khoa học nhất. Tôi có năng lực đông cứng không gian, cho nên ngay từ lúc bắt đầu, anh đã không phải là đối thủ của tôi rồi, cần gì phải tới đây gây loạn? Vậy bây giờ… để tôi kết thúc vở hài kịch này đi!”

Arthur nâng tay lên, nhắm thẳng vào trán Tiêu Phàm, chỉ cần băng mạch phun thẳng ra, mọi thứ sẽ kết thúc.

Nhưng đúng giờ khắc này, Arthur cảm nhận được trong không khí yên tĩnh lúc này xuất hiện một vài rung động rất nhỏ…

Arthur nhìn chằm chằm vào tay phải bỗng nhiên nổi lửa của Tiêu Phàm, không gian đã bị đóng băng xung quanh dường như đang từ từ vỡ vụn, bởi vì thân thể Tiêu Phàm đang bắt đầu hơi hơi run run.

Nhưng Arthur lại không quá ngạc nhiên, bởi vì anh ta biết được đó là thứ gì.

“Tính thích ứng của “Bạch Ma Túy Uyên” và năng lực quấy nhiễu của “Túy Uyên Tửu Hỏa” đang chồng lên nhau sao? Thực lực của anh cũng đáng gờm nhỉ, vậy mà lại có thể tạo ra động tĩnh trong không gian đóng băng này, nhưng có như vậy vậy không đủ để đánh đổ tôi đâu.”

Arthur hơi ngưng một chút, giống như đang nhớ lại chuyện gì đó: “Đã từng có người có thể cử động trong không gian này, nhưng cuối cùng cũng không thể ngăn cản kế hoạch của tôi được,

Bây giờ anh cũng giống như cô ấy, kiểu hành động động tác chậm rãi này căn bản không thể tạo ra bất cứ nguy hiểm gì.”

Đúng vậy, Tiêu Phàm dựa vào tính thích ứng mạnh mẽ của “Bạch Ma Túy Uyên” và năng lực quấy nhiễu của “Túy Uyên Tửu Hỏa” để cử động trong “Đóng Băng Kỉ Niệm”, nhưng vẫn không thể hoàn toàn phá bỏ được cảm giác giam cầm mà không gian đông cứng đem lại, hắn đứng giữa không gian rét lạnh này, giống như một hình nhân có thân thể chịu đủ giá rét, hành động cực kì cứng ngắc.

Chương trướcChương tiếp