Tiêu Phàm bị Hào Đại Bàn đang động dục lắc qua lắc lại đến mức choáng đầu hoa mắt.
Có phúc cùng hưởng? Phúc từ đâu đến, ở đây trừ hai anh em chúng ta thì chẳng còn người nào là bình thường cả, vì sự an toàn của em nên anh mới không kéo em xuống nước thôi, người anh em à…
Bởi vì dáng người của Hào Đại Bàn nên thể lực của cậu quả thực không tốt lắm, cậu dùng sức lắc Tiêu Phàm một hồi thì đã thở không ra hơi, nhưng vào đúng lúc này, Miên Miên bỗng nhiên chui ra từ phía sau Bán Trường Miên…
“A a a, Phàm ca anh là một tên cầm thú, ngay cả một cô bé mà anh cũng không buông tha, em đã nhìn nhầm anh rồi!”
Sức mạnh của tên béo lại bùng nổ lần thứ hai…
Theo màn hình phía trên sân thi đấu đình chỉ sàng lọc tuyển thủ, sự lay động vốn nên tiếp tục trên người Tiêu Phàm rốt cuộc cũng dừng lại.
Đôi mắt của Hào Đại Bàn thẳng tắp nhìn lên cái màn hình đang chiếu chân dung của tuyển thủ, thản nhiên nói: “Người lên sân khấu để thi đấu đầu tiên lại là hội trưởng của công hội Chiến Minh chúng em.”
Tiêu Phàm nghe thấy vậy thì cũng nhìn về phía màn hình giữa sân…
Trên màn ảnh là một người đàn ông có tướng mạo thô lỗ, sau đó còn có bốn dòng chữ giới thiệu tư liệu của tuyển thủ:
ID trò chơi: Reginald
Cấp: 30
Chủng tộc: Thú Nhân
Nghề nghiệp: Cuồng Chiến Sĩ
…
Cùng với sự xuất hiện của Reginald trên sàn thi đấu, màn hình của sàn đấu cũng xuất hiện, trên sân cũng lóe lên một luồng ánh sáng, sau khi luồng ánh sáng đó tản đi, một người đàn ông khôi ngô xuất hiện trên sàn thi đấu.
Sau khi người đàn ông này di chuyển về phía giữa sân, giơ tay phải chỉ thẳng lên phía trên.
Sau đó Tiêu Phàm liền nhìn thấy một loạt những người đàn ông cao lớn trong phòng cho khán giả lớn tiếng la lên: “Chiến Minh Chiến Minh, vừa thiện chiến vừa đẹp trai! Chiến Minh Chiến Minh, càng đánh càng đẹp trai!”
…
“Tiểu Bàn, là công hội của mày sao?” Tiêu Phàm nghe được khẩu hiệu của Chiến Minh, biểu cảm có chút giật giật.
“Ừm, bọn họ là thành viên của công hội đến đây cùng với hội trưởng Reginald, đặc biệt đến để cổ vũ hội trưởng.”
“Một đám đàn ông to lớn của công hội các người, kêu khẩu hiệu này thật sự thích hợp sao?”
“Phàm ca, cái này đại ca không biết đâu, đẹp như tâm, phi như hình, hơn nữa đây cũng là một đặc điểm của công hội bọn em, sự đáng yêu tương phản với vẻ bề ngoài.”
Nghe được những lời nghiêm trang của Tiểu Bàn giải thích với mình sự “đáng yêu tương phản”, Tiêu Phàm cảm thấy như có hàng ngàn vạn con thảo nê mã đang chạy qua trước mặt mình, sự tương phản này cũng quá lớn rồi.
Tiêu Phàm nhìn chăm chú vào người đàn ông khôi ngô đang đứng trên sàn đấu.
Reginald vô cùng cuồng dã khoác da thú, hai tay chống lên một thanh cự kiếm, mắt nhìn về phía trước không hổ là hội trưởng của Chiến Minh - một trong hai công hội lớn nhất của trận doanh Thú Nhân, nhìn từ xa cũng khiến cho người khác cảm nhận được khí phách vô cùng lớn của hắn.
Sau khi Tiêu Phàm quan sát vẻ bề ngoài của hắn, mở miệng khen ngợi: “Vẻ ngoài của nhân vật cũng rất xuất sắc, Tiểu Bàn, hội trưởng của mày hẳn là lựa chọn loại hình Tinh Linh của tộc Tinh Linh hả, hệ thống còn điều chỉnh vẻ bề ngoài của hắn được như vậy, tao nhìn một cái là nhận ra ngay nhưng mà sở thích của hắn cũng thật là đặc biệt.”
Tiểu Bàn nghe được Tiêu Phàm nói như vậy, có chút xấu hổ nói: “Phàm ca, anh hiểu lầm rồi, hội trưởng Reginald của bọn em lúc lựa chọn nhân vật là chọn tộc Hổ Nhân của trận doanh Thú Nhân.”
“Hả?” Tiêu Phàm lại liếc mắt nhìn Reginald trên đài một cái, vô cùng nghi hoặc hỏi lại: “Hổ Nhân?”
“Đúng vậy, anh xem trên đầu nhân vật của anh ấy không phải là “Hổ vương văn” đặc thù của tộc Hổ Nhân hay sao?”
“Mày chắc chắn đó không phải là nếp nhăn trên trán chứ? Vậy vì sao vẻ ngoài của hắn lại giống Tinh Linh như vậy?”
“Cái này…” Tiểu Bàn lập tức nghẹn lời: “Phàm ca, anh ngàn vạn lần đừng nói vậy trước mặt hội trưởng của bọn em, anh ấy sẽ tức giận đó.”
Cuối cùng Tiểu Bàn cũng không giải thích nữa nhưng Tiêu Phàm đại khái đã hiểu rồi.
Reginald này ở một mức độ nào đó cũng là người tài, ngay cả đặc tính chủng tộc của hệ thống cũng không thể cải biến được vẻ đặc thù của vẻ bề ngoài của hắn.
Thế giới rộng lớn này thật sự là không có gì là không thể, cái tên có vẻ ngoài đẹp đẽ này lại là người của tộc Hổ Nhân sao.
…
“Hệ thống chọn ra người thi đấu trận đàu tiến chính là hội trưởng của công hội Chiến Minh của trận doanh Thú Nhân - Reginald, cuồng chiến sĩ cấp 30!” Tiểu Miêu nhìn thấy thứ tự của Reginald cũng hưng phấn mà la lên: “Chúng ta muốn xem đối thủ của anh ta là ai, màn hình mau chiếu lên đi!”
Lúc tiểu Miêu đang kêu gọi ầm ĩ, trên màn hình cũng nhanh chóng chọn lựa giữa các hình ảnh người chơi, cuối cùng dừng lại trên bức ảnh nửa người của một cô gái.
Hả, con gái sao?!
Trận đấu này ngoại trừ Ngọc Sinh Yên và A Hoa Tỷ thì còn có nữ sao?
…
ID trò chơi: Thái Thập Tam.
Cấp bậc: 30.
Chủng tộc: Thú Nhân.
Chúc nghiệp: Kiếm sĩ.
…
Người con gái này chính là hội trưởng công hội Long Hổ bang của trận doanh Thú Nhân - Thái Thập Tam!?
Phương thức xuất hiện không khác với Reginald cho lắm.
Sau một luồng sáng, dù cho Tiêu Phàm có nghi hoặc như thế nào thì người con gái kia vẫn xuất hiện trên sàn thi đấu, đối diện với chỗ đứng của Reginald.
Ánh mắt của Thái Thập Tam vô cùng kiên định, khí thế hoàn toàn vượt qua độ tuổi của cô.
Một mái tóc ngắn gọn gàng lộ ra đôi tai thú đáng yêu, một chiếc đai lưng hệ lửa đỏ rực rỡ quấn quanh chiếc quần lửng, cô ôm hai cánh tay, khí thế lợi hại tản ra từ người, đứng giữa sàn thi đấu.
Điều khiến cho người ta bất ngờ nhất chính là trên người cô gái tên là Thái Thập Tam này quấn một cái băng quấn ngực đơn giản nhất!
Đáng tiếc, cô chỉ có một cái sân bay, nhìn vào chỗ đó, trong lòng Tiêu Phàm sinh ra cảm giác tiếc nuối.
“Thật không ngờ, hội trưởng công hội Long Hổ bang một trong hai công hội lớn nhất của trận doanh Thú Nhân lại là một cô gái đáng yêu, khiến cho tiểu Miêu thật quá kinh ngạc rồi!” Tiểu Miêu nhìn thấy Thái Thập Tam, kinh ngạc nói.
“Cô nói ai là cô gái đáng yêu, đồ xấu xí đáng chết!” Thái Thập Tam nghe được Tiểu Miêu nói rằng mình là một cô gái đáng yêu, vô cùng bất mãn rút ra ông tuýt đang được buộc vào dây lưng( rõ ràng chức nghiệp là kiếm sĩ, tại sao lại dùng ống tuýt chứ? Đơn giản là Thái Thập Tam muốn dùng cái này cho thuận tay mà thôi.), chỉ vào Tiểu Miêu mắng.
Tiểu Miêu không ngờ rằng tuyển thủ Thái Thập Tam này lại mắng cô trước mặt nhiều gười đang đứng xem như vậy, lập tức vô cùng bực bội, đang muốn phản bác nhưng một bàn tay chặn cô lại…
Phong Ma Tiểu Xích Lang ý bảo cô bình tĩnh, sau đó nhận lại microphone.
Haizzz, làm khách mời đặc biệt không thể hiện được năng lực của bản thân thì không được, như vậy ai sẽ mua tin tức của Thính Phong các chứ, trong lòng Phong Ma Tiểu Xích Lang thở dài.
“Thái Thập Tam, con gái yêu của bang chủ bang Long Hổ - thế lực lớn nhất hắc đạo Hồng Kong, người giang hồ gọi là “Long Hổ Thập Tam muội.”. Tác phong làm việc vô cùng sát phạt quyết đoán, năng lực làm việc không hề thua kém cánh đàn ông, dẫn theo những cấp dưới thân cận nhất cũng tạo lập nên công hội Long Hổ bang, các thành viên trong bang cùng nhau khai khoáng mở rộng, khiến cho công hội của bản thân trở thành một trong hai công hội lớn nhất của trận doanh Thú Nhân trong một thời gian ngắn.” Phong Ma Tiểu Xích Lang bình thản giới thiệu.
Mà Tiểu Miêu sau khi nghe được Long Hổ bang - thế lực lớn nhất của hắc đạo Hong Kong đã không còn dám lên tiếng nữa, vốn là vừa nãy còn bực tức vì Phong Ma Tiểu Xích Lang ngăn cản hành động của mình, mà lúc này lại vô cùng cảm kích hành động của Phong Ma Tiểu Xích Lang.
Những người đang theo dõi hoàn toàn không hề sợ hãi vì tin tức khủng bố này mà ngược lại còn nhiệt tình hơn lức trước.
Mà Thái Thập Tam cũng không để ý tí ti nào về tin tức này, một mặt là bởi vì thế lực của Long Hổ ban bọn họ lớn, gặp chuyện gì cũng không cần phải sợ.
Còn về phương diện khác là cho rằng Long Hổ bang chính là kiêu ngạo trong lòng cô, người khác biết được thì sao chứ, có gì cần phải để ý.