Người chơi trong trận doanh Ác Ma và người chơi của trận doanh khác có sự khác nhau rất lớn, khác ở chỗ là không có chuyển chức chức nghiệp. Vì không có cách nói chuyển chức nghiệp nên thay vào đó sẽ là danh hiệu, mà sau khi nhận được danh hiệu, hệ thống sẽ cho người chơi một kỹ năng danh hiệu. Như mọi người có thể thấy, danh hiệu của tuyển thủ Tịch Dương chính là ‘Liệp Thủ Truy Phong’, danh hiệu này của Tịch Dương vô cùng thích hợp làm ‘Truy Phong Giả’.”
Phong Ma Tiểu Xích Lang thấy người ra sân là Tịch Dương thì vẫn chuyên nghiệp và tỉnh táo, không giống như Tiểu Miêu mê trai nhìn thấy trai đẹp liền mất lý trí, gã nói: “Tịch Dương thì tất cả mọi người đã hết sức quen thuộc rồi, ngôi sao mới nổi trong giới game online, thực lực cô cùng đáng gờm, cũng là người chơi duy nhất trong trận doanh Ác Ma có thể đấu lại được những người chơi cao thủ trong giới game online. Cho nên cuộc đọ sức của Tịch Dương và Nhược Sở lần này, có thể tính trận đấu của ngôi sao mới nổi và tiền bối trong giới game online. Chúng ta có thể tưởng tượng được, trận đấu tiếp theo sẽ trở nên rất đặc sắc, mọi người hãy rửa mắt chờ đợi đi nào.”
Lúc này, Tịch Dương cầm theo cung tên đẹp trai ngời ngợi, đã đứng trên đấu trường, mà ngay sau đó là một loạt những tiếng cổ vũ không ngừng vang lên…
“Tịch Dương cố lên! Tịch Dương đỉnh nhất! Tịch Dương em yêu anh!”
Những âm thanh cổ vũ này thật làm cho người ta khó chịu mà, Tiêu Phàm thầm nghĩ, bởi vì tất cả những người cổ vũ cho Tịch Dương đều là là nữ.
Sao tên đần này lại có nhiều fan nữ hâm mộ như vậy nhỉ! Chẳng phải là đẹp trai có chút xíu thôi sao!
Bất kể như thế nào, trong lòng Tiêu Phàm vẫn là ghen tỵ, bởi vì thời đại học cũng như vậy, cảm giác này thật mịa nó.
…
Có cùng cảm giác khó chịu này với Tiêu Phàm chính là Tây Qua Mạn Mạn, người con gái yêu anh trai quá đáng. Cô nàng nghe thấy âm thanh của ” lũ tình địch” vang lên xung quanh, ánh lửa trong mắt Mạn Mạn đã bùng cháy!
Làm cho Thời Vũ Hoàn đang ngồi bên cạnh vội vã lặng lẽ xê ra xa…
…
“Hừ, Truy Phong Giả, tên tuổi cũng to ghê, trước kia tôi cũng có một danh hiệu nổi tiếng lắm, không biết cậu đã từng nghe nói chưa?” Nhược Sở phát hiện đối thủ của mình lại nổi tiếng như thế thì trong lòng cảm thấy rất khó chịu, thế là hắn ta định vô sỉ dát vàng lên mặt mình.
Tịch Dương cũng không thèm để ý tới hắn, mà chỉ trông về phía khán đài như đang tìm cái gì đó.
Thấy ánh mắt Tịch Dương đảo qua chỗ mình, có không ít cô gái trẻ trên khán đài mặt đỏ tim run.
“Này, tôi đang nói chuyện với cậu! Cậu có nghe không đấy?”
“Cái gì?” Tịch Dương hơi bất đắc dĩ, quay đầu lại, nói với Nhược Sở.
“Trước kia ta cũng có một danh hiệu rất vang dội, nói ra là hù chết cậu luôn. Đó là ‘Võng Du Sát Thần’, sợ chưa!”
Đúng vậy, Nhược Sở đúng thật là có một danh hiệu ngầu lòi như vậy, chỉ có điều đó là do hắn tự xưng, phần lớn người ta đều thích gọi hắn “Sát Thần Ảo Tưởng Sức Mạnh”, bởi vì hắn ấy hả, thực sự quá ngu.
“Ồ…”
“Này, tên nhãi cậu có biết tôn trọng bậc đàn anh không hả, mặc dù người mới cậu rất lợi hại, nhưng cũng đừng có kiêu ngạo quá, chờ đi, tôi sẽ chỉnh đốn cậu, để cậu biết cái gì là thực lực của thế hệ trước!” Nhược Sở thấy Tịch Dương vẫn bình thản, cũng không phản ứng ngạc nhiên hay gì thì cảm giác mình bị khinh bỉ, hắn vô cùng không hài lòng.
…
“Được rồi, nếu hai tuyển thủ đều đã lên sân, vậy thì chúng ta hãy nhanh chóng bắt đầu trận tranh tài thứ hai đi nào, trước khi trận tranh tài bắt đầu, mọi người có thể đặc cược cho tuyển thủ mình ủng hộ thông qua chức năng cộng đồng của trò chơi.” Tiểu Miêu nhiệt tình giải thích.
Cái việc đặt cược này, mặc dù, Tiêu Phàm biết Tịch Dương rất lợi hại nhưng thực lực của cái tên Nhược Sở này ra sao, Tiêu Phàm cũng không phải là hiểu quá rõ, cho nên trận đấu này, Tiêu Phàm không có ý định làm càn.
Thế nhưng, Hổ Nữu là không như vậy, cô nàng vô cùng nhiệt tình đối với chuyện này, dù sao Hổ Nữu cũng là con nhà giàu coi tiền như cỏ rác, chỉ cần mình vui là được: “Tịch Dương là anh em của anh, vậy trận này tôi đặt hắn thắng ha.”
“Cô nói ai là anh em với cái tên đần đấy đấy!”
“Đều là bạn cùng phòng đại học nhiều năm cả mà, không phải anh em thì là cái gì. Nhưng tôi thật sự rất tò mò nha, giữa các anh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Đừng nhắc tới mấy cái chuyện tầm phào nữa, tên kia chính là thằng đần!”
Hổ Nữu thấy dáng vẻ im lặng không nói của Tiêu Phàm, cô càng cảm thấy hứng thú đối với chuyện này…
Vậy thì, hiện tại tôi tuyên bố giải PK thi đấu “Tân Sinh” lần thứ hai chính thức bắt đầu!” Lúc này Tiểu Miêu lên tiếng ra lệnh.
“Đợi đã!” Nhược Sở nghe được lệnh của Tiểu Miêu, liền sốt rượt lên tiếng: “Tôi còn có một việc chưa làm.”
Lại cái gì nữa đây, thật không muốn trận thứ hai lại có vấn đề gì nữa, Tiêu Phàm có chút không kiên nhẫn được nữa, nhưng hắn lại cực kì mong chờ đám tuyển thủ đánh chém lẫn nhau.
“Tôi muốn chụp một bức ảnh với tuyển thủ Tịch Dương, đăng lên Weibo …” Nhược Sở lúng túng nói.
Người này thật phiền phức!
Nghe được yêu cầu của Nhược Sở, trong lòng khán giả đồng thời sinh ra một ý nghĩ như vậy.
Nhưng Nhược Sở lại không chút để ý, kéo Tịch Dương lại tự chụp, sau đó mở cộng đồng “Tân Sinh” rồi đăng tấm ảnh lên Weibo của mình, hoàn toàn lại giống như trước nhận được trận cười lạnh của đám fan hâm mộ.
…
Sau khi tâm nguyện của Nhược Sở được hoàn thành, hai vị tuyển thủ rốt cuộc cũng bắt đầu vào vị trí.
Mà người chủ trì kiêm bình luận trận đấu Tiểu Miêu rốt cuộc cũng có thể kiếm sống, trước đó bị Phong Ma Tiểu Xích Lang là nhân viên tình báo chuyên nghiệp đoạt đi không ít danh tiếng, lần này Tiểu Miêu dự định cố gắng biểu hiện tốt một chút, dù sao đối với việc bình luận trận đấu, cô ta vẫn có tự tin!
Đáng tiếc, vận khí hôm nay của Tiểu Miêu không tốt đến vậy.
Bởi vì cái việc bình luận trận đấu như nào cũng không cần đến cô ta, ở hiện trường đã có một tuyển thủ tự mình giải thích…
“Tịch Dương Tịch Dương, cậu lấy đâu ra tự tin cơ chứ! Một Tịch Dương nhỏ bé mà dám xem thường tôi, ai mà không biết cậu là dê, tôi mới là sói chứ, nhìn đây, hàng rào phòng hộ siêu cấp, đao thương bất nhập, hoàn! thành! phòng! hộ!
Ngay từ đầu trận đấu, tuyển thủ Nhược Sở đã trang bị cho mình cái áo choàng pháp sư bảo hộ bình thường nhất, có thể ngăn cản một chút tổn thương từ kẻ địch, sau đó cực kì khoa trương mà mạnh mẽ kêu lên cả đoạn diễn văn.
Cái gì mà hàng rào phòng hộ siêu cấp, đao thương bất nhập, hoàn thành phòng hộ, tất cả thực chất chỉ là [Áo Choàng Phòng Hộ] pháp thuật phòng ngự sơ cấp của pháp sư mà thôi.
Tịch Dương nhìn Nhược Sở trước mặt thì có chút đau đầu, vô cùng đơn giản mà tự mình tìm hiểu, kéo cung bắn tên.
Mũi tên lóng lánh nhàn nhạt ánh kim vọt tới hướng Nhược Sở. Mặc dù Nhược Sở không có tốc độ di chuyển như pháp sư cao cấp, nhưng là một game thủ chuyên nghiệp, đối với loại công kích này của Tịch Dương Nhược Sở vẫn là còn có thể tùy tiện mà ứng phó.
Chỉ thấy Nhược Sở cất bước nhanh chóng chạy, áo choàng vì gió mà hơi cuộn lên, mũi tên của Tịch Dương cứ như vậy mà thất bại.
“Tôi tùy ý mà tránh đi đã thoát được một kích trí mạng, Tịch Dương Tịch Dương, cậu quá mức chủ quan, không biết thực lực của Nhược Sở tôi. Lăng Ba Vi Bộ! Hoàn! Thành! Thiểm! Tị!
Rõ ràng là Tịch Dương chỉ đơn giản bắn ra một tên để thăm dò một chút, kết quả lại bị Nhược Sở nói như vậy, dường như bầu không khí trở nên hoàn toàn khác biệt.
Tịch Dương không nói chuyện, nhưng thực sự rất muốn cho Nhược Sở ngậm miệng lại.
Tiêu Phàm cảm thấy nghi hoặc, cái người Nhược Sở này tại sao lại ở trận doanh Tinh Linh, chứ không phải trận doanh Ác Ma chứ?
“Cậu có thể ngừng nói một chút không?” Tịch Dương cười khổ.
“Tịch Dương nhỏ bé, cậu có điều không biết, tôi đang rất muốn chém giết, làm sao bình tĩnh được! Nhìn tôi tàn sát tất cả đây! Cậu liền phải đi!” Nhược Sở quát to một tiếng, phát ra một cái [Thuật Hỏa Cầu] bình thường.
Hỏa cầu nóng bỏng phi tốc đến gần Tịch Dương, có điều cái “Tàn sát tất cả” này đối với Tịch Dương thì không phải là chuyện gì to tát.
Nhanh chóng dời sang bên cạnh, giương cung bắn tên, một mạch động tác mà thành!
Mũi tên này so với mùi tên trước thì nhanh hơn nhiều, mà sau khi Tịch Dương tránh đi, trong thời gian ngắn như vậy đã có thể ra đòn phản kích.
Nhược Sở nhìn thấy bỗng nhiên có mũi tên đang đánh tới hướng mình, hoàn toàn cảm thấy kinh ngạc, nhưng lúc này đã không thể kịp né tránh.
Vèo!
Mũi tên xuyên qua cơ thể Nhược Sở, nhưng lại không gây cho Nhược Sở bất kì thương tổn gì.
…