Tiêu Phàm còn nhớ được hình dạng của con chó địa ngục ba đầu khi bị mũi tên hoàng kim này bắn trúng, chó địa ngục ba đầu người ta là boss cấp 35, Nhược Sở anh chỉ là một pháp sư nhỏ bé cấp 30, không còn [Thuật Thế Thân] và kỹ năng tự nghĩ ra [Nguyên Thiểm Kiếp] thì sao có thể tránh khỏi kiếp nạn này chứ. (không còn: đang trong thời gian hồi chiêu)
“Rầm!”
Một trận đạn pháo nổ vang lên ở giữa sân, Nhược Sở quả thực đã bị nổ tung trong nháy mắt, không còn sót lại một chút gì.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lúc nãy không phải tuyển thủ Tịch Dương đã trúng Địa Hỏa Oanh Kích của tuyển thủ Nhược Sở ư, tại sao Tịch Dương chỉ bị thương nhẹ. Có điều lần đánh lén này của Nhược Sở đã làm tuyển thủ Tịch Dương rất tức giận, đúng vào lúc tuyển thủ Nhược Sở vô cùng đắc ý thì tuyển thủ Tịch Dương lại phóng ra một đòn tức giận từ trong màn khói!” Tiểu Miêu hưng phấn nói.
“Hệ thống đã đưa ra quyết định thắng thua của cuộc thi đấu này, lượng HP của tuyển thủ Nhược Sở, thành viên của công hội Tinh Thần thuộc trận doanh Tinh Linh, đã bị đòn đánh của tuyển thủ Tịch Dương làm cho hết sạch, vì vậy người thắng của trận đấu lần này là, Tịch Dương!” Tiểu Miêu vui sướng la lên, bởi vì trận đấu lần này thật sự rất chấn động lòng người, có điều người thắng cuối cùng vẫn là Tịch Dương, thần tượng mà cô ta thích.
Bởi vì chiêu Địa Hỏa Oanh Kích làm bụi mù bay khắp nơi, che lại tầm mắt của khán giả, thế nên rất nhiều người không biết Tịch Dương đã né tránh tuyệt chiêu của Nhược Sở thế nào.
Ngay cả người thua cuộc là Nhược Sở cũng không rõ lắm, tại sao Tịch Dương lại né tránh được chiêu Địa Hỏa Oanh Kích của hắn ta, rõ ràng hắn ta đã phóng Địa Hỏa Oanh Kích ở dưới chân của Tịch Dương, thời gian phản ứng và tốc độ di chuyển của người bình thường tuyệt đối sẽ trúng chiêu Địa Hỏa Oanh Kích này, chỉ cần trúng thì dựa vào mức thương tổn của chiêu này, bất kì ai cũng phải chết, thế nhưng nhìn lượng HP của Tịch Dương thì có vẻ hắn ta chỉ bị trầy xước một chút.
Mọi người không hiểu vì sao, thế nhưng Tiêu Phàm không giống vậy.
Bởi vì Tiêu Phàm rất hiểu Tịch Dương, hắn biết Tịch Dương tuyệt đối sẽ né được chiêu Địa Hỏa Oanh Kích lần này.
Đầu tiên là trong hiện thực thì Tịch Dương có được một thể lực xuất sắc, là vận động viên cấp một của quốc gia.
Tiếp theo Tiêu Phàm biết cái tên Tịch Dương này có một thiên phú rất đáng sợ, hoặc cũng có thể nói là một tính chất đặc biệt.
Người bình thường cho dù có Tiêu Phàm dẫn theo, cũng không thể nào trở thành “Truy Phong Giả” mà người người trong giới võng du đều biết trong vòng mấy năm ngắn ngủi được.
Tịch Dương có thể có một danh hiệu trâu bò như vậy, chắc chắn sẽ có chỗ hơn người.
Mà Tiêu Phàm gọi chỗ hơn người của Tịch Dương chính là dã tính!
Thần kinh phản ứng xuất sắc, độ nhạy cảm với sự biến hóa của thế cục chiến đấu, chuẩn xác nắm giữ tình thế, hơn nữa còn có cả sự bùng nổ mãnh liệt trong nháy mắt nữa. Tiêu Phàm cảm thấy những thứ đó chính là dã tính, chính là thiên phú trò chơi mạnh nhất mà ông trời tặng cho Tịch Dương.
Kết hợp với thể chất cường tráng hơn người thường của Tịch Dương, vì vậy sự xuất hiện của “Truy Phong Giả” là một điều tất nhiên.
Còn việc tránh khỏi Địa Hỏa Oanh Kích thế nào, vậy thì đơn giản hơn nhiều.
Trực giác báo trước với nguy hiểm, tốc độ phản ứng nhanh hơn người bình thường, khả năng di chuyển xuất sắc, phán đoán chính xác, tất cả những điều đó đã đủ để Tịch Dương thoát khỏi nguy hiểm bị KO của chiêu Địa Hỏa Oanh Kích rồi.
Hơn nữa Tịch Dương còn có kỹ năng gia tốc lẩn tránh [Lay Động Hình Z], chỉ cần hắn ta có thể rời khỏi trung tâm của địa hỏa trước khi nó nổ tung thì tuyệt đối không thể nào chết được.
Cho nên chỉ cần Tịch Dương có được “dã tính”, đối với Tiêu Phàm mà nói thì Tịch Dương đã là một kẻ địch vô cùng đáng sợ rồi.
Tiếp theo, Tiêu Phàm đã được chứng kiến uy lực mạnh mẽ của kỹ năng truyền thừa của xạ thủ [Hoàng Kim Tiễn] lần thứ hai, lần này Tiêu Phàm phải cân nhắc đến việc nếu mình và Tịch Dương gặp nhau trên sàn đấu, hắn nên làm thể nào để ngăn cản Tịch Dương thi triển kỹ năng này.
Bởi vì một khi mũi tên hoàng kim được tích lũy mức thương tổn cao nhất, tuyệt đối chỉ có KO mà thôi.
…
“Tuyển thủ Tịch Dương, anh hãy phát biểu cảm nghĩ về thắng lợi của mình nhé!” Giờ phút này thì đôi mắt của Tiểu Miêu mê trai đã biến thành hình trái tim, đoạn cảm nghĩ khi thắng lợi của tuyển thủ chỉ là do cô ta muốn tán gẫu lâu hơn một chút với Tịch Dương.
Tịch Dương cũng không hề khách sáo, hắn ta trực tiếp tuyên bố với mọi người: “Tôi tham gia cuộc thi đấu lần này, thứ hạng gì đó đều không quan trọng, mục đích trong cuộc thi đấu lần này của tôi là muốn đánh bại một vị tuyển thủ khác, người đó là ai thì hẳn là người đó đã tự biết! Anh hãy nói cho em, anh tuyệt đối sẽ không thua trước khi chúng ta gặp nhau!”
Theo lời nói của Tịch Dương, trên sân vang lên những tiếng hét điên cuồng, đương nhiên những tiếng hét này đều bắt nguồn từ các fan nữ không rụt rè của Tịch Dương.
Mà lúc này thì các thành viên của công hội Ác Ma đều nhìn về phía Tiêu Phàm.
“Nhìn anh làm gì?”
“Hình như Tịch Dương vẫn luôn cố chấp muốn gây phiền phức cho anh đấy, rốt cuộc thì anh đã làm gì cậu ta thế hả?” Lúc này thì Hổ Nữu thật sự cảm thấy vô cùng hứng thú với chuyện này.
“Đầu óc của cậu ta có vấn đề, tam quan* không đúng!”
(*tam quan: nhân sinh quan, giá trị quan, thế giới quan)
“Tôi cảm thấy cậu ta không giống người như vậy, hơn nữa cậu ta còn đẹp trai hơn anh nữa, không lẽ anh cướp bạn gái hay vợ của cậu ta ư?”
“Sao có thể chứ! Tôi đã nói cậu ta là một kẻ biến thái rồi, cô cũng biết nếu cậu ta được sinh ra trong trận doanh Ác Ma, vậy thì cậu ta tuyệt đối không thể nào “sạch sẽ” được!”
“Vậy anh cũng không “sạch sẽ” rồi?”
“Tôi không giống vậy, tôi là người bình thường duy nhất trong trận doanh Ác Ma!”
“Nói đi mà, cũng đâu có chết đâu ~” Lúc này thế mà Hổ Nữu lại làm nũng.
“Tôi nói rồi, sau khi cô biết chuyện này thì chắc chắn sẽ hối hận, cho nên cô cũng đừng có hỏi nữa.” Lúc nói lời này, Tiêu Phàm rất chăm chú và nghiêm túc, khiến cho Hổ Nữu không tiện hỏi tiếp, có điều lòng hiếu kỳ của Hổ Nữu lại càng lúc càng lớn.
Ai da, không được, thực là khơi dậy hứng thú của người ta mà, lần này tôi nhất định sẽ tìm hiểu chuyện này rõ ràng!
Lúc này trong lòng Hổ Nữu thầm nói với mình…
…
“Wow! Tuyển thủ Tịch Dương thật sự rất đẹp trai đó, hơn nữa còn tiết lộ một thông tin gây sốc như vậy, theo như lời nói của Tịch Dương, người mà anh ấy muốn đánh bại chắc hẳn sẽ là một trong bốn người vẫn chưa ra sân, Long Ngạo Thiên, Ngọc Sinh Yên, A Hoa Tỷ, Mệnh Phàm, rốt cuộc là ai, Tiểu Miêu thực sự rất hiếu kỳ đó! Đáng tiếc lúc này tuyển thủ Tịch Dương đã rời khỏi sân thi đấu, bây giờ chúng ta chỉ có thể tiến hành trận đấu tiếp theo thôi!”
Lúc này trên màn hình đã xuất hiện tư liệu của tuyển thủ đầu tiên trong trận thi đấu thứ ba, người này chính là “đối thủ cũ” của Tiêu Phàm…
ID: Long Ngạo Thiên
Đẳng cấp: 31
Chủng tộc: Nhân loại
Nghề nghiệp: Kỵ sĩ
“Tuyển thủ tham gia cuộc tranh tài thứ ba là Long Ngạo Thiên, hội trưởng công hội Ngạo Thiên của Nhân loại trận doanh!” Tiểu Miêu lớn tiếng tuyên bố!
Sau đó Long Ngạo Thiên ăn mặc hoa lệ xuất hiện!
Gần đây “Tân sinh” đồn đại là…
Ngươi có biết cái gì là người chơi bỏ tiền hay không?
Nếu như không biết thì đi nhìn thử Long Ngạo Thiên hội trưởng công hội Ngạo Thiên của Nhân loại trận doanh đi.
Bất kể Long Ngạo Thiên ở thời đại nào, trên con đường võng du mà hắn đã đi qua chưa từng thay đổi quá nhiều.
Luyện cấp như thế nào?
Bỏ tiền!
Làm như thế nào vào phó bản?
Bỏ tiền!
Đánh boss như thế nào?
Bỏ tiền!
…
Bản chất của thủ đoạn tăng cường thực lực trong trò chơi là cái gì?
Long Ngạo Thiên sẽ nói cho ngươi biết rằng thực lực trong trò chơi tương đương với lượng tiền mà ngươi bỏ ra.
Tuy rằng trước đây khi chơi game võng du là “Thịnh thế” thì cũng gặp phiền phức mà không dùng tiền giải quyết được, nhưng mà cũng không quan trọng lắm, thủ đoạn của Long Ngạo Thiên là dùng tiền giải quyết trò chơi “Thịnh thế” này.
Cho nên đối với Long Ngạo Thiên mà nói thì tất cả mọi thứ trong trò chơi đều có thể được giải quyết bằng tiền, nếu như không thể giải quyết được, vậy thì chỉ là do ngươi không dùng đủ tiền mà thôi.
Mà Long Ngạo Thiên lại là đại thiếu gia của Long gia, thứ hắn có được nhiều nhất chính là tiền!
…