favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ác Ma Doanh Địa
  3. Chương 213: Phụ Nữ Cãi Nhau, Đàn Ông Gặp Nạn (2)

Chương 213: Phụ Nữ Cãi Nhau, Đàn Ông Gặp Nạn (2)

Mọi người vô cùng ngạc nhiên phát hiện, “nữ thần võng du” mà mình sùng bái lại quen biết cô gái trên khán đài kia.

Tiêu Phàm cũng rất kinh ngạc, lúc này ý nghĩ trong đầu hắn cũng giống như mấy người khác, chỉ là trật tự chủ yếu và thứ yếu phải đảo lại một chút, dù sao Tiêu Phàm cũng đã quen Hổ Nữu lâu hơn một chút.

Hổ Nữu quen biết cái người này? Đây rốt cục là chuyện gì? Tiêu Phàm thầm thắc mắc.

Như vậy tình huống rốt cục là sao?

Thật ra chuyện cũng chẳng có gì…

Ngày mà đám người Tiêu Phàm vừa kéo đến thành Antequera, mọi người tự tản ra hành động một mình, mà Hổ Nữu có nhắn lại trên kênh chat…

Hổ Nữu: Tôi trở về rồi, hiện đang ở trận doanh Nhân Loại thành Antequera.

Hàn Tiểu Yêu: A! Phỉ Phỉ, mình cũng ở đó này.

Hổ Nữu: Trùng hợp thế! Vậy chúng ta gặp nhau đi. Dù sao thì đội ngũ của chúng tớ cũng đang hoạt động tự do, tớ ở một mình cũng chán.

Hàn Tiểu Yêu: Được được, vậy cậu đến tọa độ này đi xxx,xxx. Tớ ở đây đợi cậu.

Hổ Nữu: Lát nữa gặp.

Hàn Tiểu Yêu: Lát gặp.

Thế là Hổ Nữu hẹn bạn thân mình gặp mặt tại một nơi nào đó ở thành Antequera.

Không bao lâu sau, Hổ Nữu tới địa điểm hẹn gặp bạn thân của cô, mà vị tinh linh hoạt bát của Yêu tộc kia chờ đã lâu.

Nếu như Tiêu Phàm xuất hiện ở đây lúc này, nhìn thấy cô gái kia, chắc chắn sẽ rất ngạc nhiên, bởi vì….

“Thi Dao” Hổ Nữu thay đổi hình tượng trong quá khứ, vô cùng dịu dàng gọi tên cô gái vô cùng đáng yêu trước mặt.

“Phỉ Phỉ” Hàn Tiểu Yêu cũng thân thiết đáp lại, sau đó hai người ôm nhau vô cùng thân mật.

Không sai, người bạn thân của Hổ Nữu này chính là một trong những người dạy vũ đạo cho Tiêu Phàm, mỹ nữ của Học viên Nghệ thuật Hàn Thi Dao.

Tại sao lại nói đến chuyện này? Bởi vì sau khi học tập vũ đạo ở chỗ Hàn Thi Dao thì Tiêu Phàm lập tức tìm được người dạy vũ đạo giỏi hơn, bác Lý. Đây đều là chuyện ngoài lề.

Sau khi gặp mặt Hổ Nữu nhanh chóng hàn huyên cùng Hàn Tiểu Yêu, kể những chuyện thú vị bên trong trò chơi. Mà những chuyện lý thú trong trò chơi của Hổ Nữu thì đến bảy tám mươi phần trăm đều là chuyện xui xẻo mà Tiêu Phàm gặp phải. Tuy nhiên những chuyện mà Tiêu Phàm trải qua khi ở trận doanh Ác Ma quả thực rất thú vị, nhất thời chọc cho Hàn Tiểu Yêu cười liên tục.

Không lâu sau, lại có một vị tinh linh mỹ nữ nữa xuất hiện, cô ấy tên là Ngọc Sinh Yên.

“Ơ? Sao chị của cậu cũng ở đây? Theo tính tình của chị ấy, hẳn là phải đang luyện cấp khắc khổ trong trận doanh Tinh Linh chứ?” Hổ Nữu hoài nghi nhìn người đang đi về phía mình cùng Hàn Tiểu Yêu nói.

Không sai, chị của Hàn Thi Dao chính là “nữ thần võng du” Ngọc Sinh Yên, mà tên thật của Ngọc Sinh Yên chính là Hàn Thi Toàn.

Hàn Thi Dao và Hàn Thi Toàn là chị em sinh đôi.

Theo lý thuyết thì hai người họ phải rất giống nhau mới đúng, nhưng Hổ Nữu cảm thấy hai người họ không hề giống nhau, bởi vì Hổ Nữu có thể phân biệt giữa họ ai là chị ai là em rất nhanh.

Lý do chính là hai chị em này có khí chất rất khác nhau. Hàn Thi Dao dịu dàng nhàn thục, Hàn Thi Toàn lại khí khái anh hùng. Hàn Thi Dao như ánh nắng mặt trời ấm áp, Hàn Thi Toàn lại vô cùng chói mắt. Vì vậy Hổ Nữu rất thích Hàn Thi Dao, lại không quá ưa Hàn Thi Toàn.

“Bởi vì hom nay sau khi liên thông địa vực, chị ấy sẽ dẫn tớ qua trận doanh Nhân Loại đi dạo, vừa rồi chị ấy chỉ offline chút thôi.” Hàn Tiểu Yêu giải thích với Hổ Nữu.

Ngọc Sinh Yên trong thấy em gái mình đang ngồi cùng một người nữa, đến gần thì nhận ra là Hổ Nữu: “Phỉ Phỉ, sao cô cũng ở đây?”

“Hôm nay liên thông địa vực nên tôi đến trận doanh Nhân Loại chơi, đúng lúc Thi Dao cũng ở đây nên tôi đến tìm cậu ấy.

“Cô bây giờ đã ở trong công hội nào chưa? Nếu không thì gia nhập Hoa Nguyệt công hội của chúng tôi đi, như vậy sau này có thể chăm sóc lẫn nhau.”

“Không, hiện giờ tôi đang ở trong một đội ngũ rất thú vị.”

Hổ Nữu hiểu rõ tác phong làm việc của Ngọc Sinh Yên, đoán chừng sau khi mình gia nhập Hoa Nguyệt công hội, Ngọc Sinh Yên này sẽ lôi kéo mình cả ngày chỉ có đi luyện cấp, không có Phàm muội muội, cả ngày ở cùng với người cuồng luyện cấp nhàm chán này thực sự rất thống khổ. Vì thế Hổ Nữu không chút đắn đo, dứt khoát từ chối lời đề nghị của Ngọc Sinh Yên.

“Chị, Phỉ Phỉ cậu ấy đang ở trong một đội ngũ vô cùng thú vị đấy, đội trưởng của đội ngũ ấy chính là người được ban tổ chức giải thi đấu PK biểu diễn Tân Sing nâng lên làm tuyển thủ dự thi – Mệnh Phàm…” Trong lúc lơ đãng Hàn Tiểu Yêu xen vào một câu, trong phút chốc, không khí liền thay đổi…

“Mệnh Phàm? Phỉ Phỉ, sao cô lại chơi cùng với loại người như vậy, mau rời khỏi cái đội ngũ ấy đến Hoa Nguyệt công hội cùng chúng ta đi.” Ngọc Sinh Yên nghe thấy Hổ Nữu hiện đang ở cùng một đội ngũ với cái tên Mệnh Phàm khốn nạn ấy thì vô cùng lo lắng.

“Ơ? Vì sao tôi nhất định phải rời đội ngũ đó đến Hoa Nguyệt công hội chứ?” Hổ Nữu liền buồn bực, cái người này có chuyện gì thế? Sao cứ nhất quyết yêu cầu mình rời xa Tiêu Phàm đến công hội của họ?

“Tôi chỉ muốn tốt cho cô thôi, mấy người trong đội ngũ đó chẳng phải là người tốt lành gì, mà Hoa Nguyệt công hội của chúng ta cũng rất mạnh, cô xem bây giờ chị cũng đã đến cấp 30. Cứ coi như không so cùng tôi, tôi dẫn Thi Dao đi luyện cấp, bây giờ cấp của cô ấy cũng cao hơn cô.” Ngọc Sinh Yên tận tình khuyên bảo Hổ Nữu.

Hổ Nữu nghe Ngọc Sinh Yên nói xong liền không vui.

Cái gì mà người trong đội ngũ đó đều không phải người tốt, hơn nữa còn nói cô đẳng cấp thấp.

Cái tính nóng nảy của Hổ Nữu bị lời nói của Ngọc Sinh Yên chọc cho bùng nổ: “Cô cho rằng người người đều gọi chị là “nữ thần võng du” thì ghê gớm à, cô có tin lúc tranh tài đội trưởng Mệnh Phàm của tôi đánh bại chị dễ như trở bàn tay không? Cô là đồ bình hoa!”

Ngọc Sinh Yên ghét nhất người khác gọi cô là bình hoa, lại thêm tác phong làm việc của Ngọc Sinh Yên cũng thuộc vào loại vô cùng cứng cỏi, vì thế mâu thuẫn lần này không thể tránh khỏi…

“Cô là cái đồ bò sữa đáng xấu hổ!”

“Cô là cái đồ bình hoa vô dụng!”

“Bình hoa thối!”

“Bò sữa thối!”

“Bình hoa thối!”

“Bò sữa thối!”

“Cô đang ghen tị với tôi!”

“Cô cũng ghen tị với tôi chứ gì!”

Hổ Nữu nghe thấy Ngọc Sinh Yên mắng mình là bò sữa liên vô cùng tức giận, ưỡn bộ ngực mình vô cùng kiêu ngạo lên đụng vào Ngọc Sinh Yên!

Ngọc Sinh Yên không ngờ Hổ Nữu sẽ hành động dã man như vậy, suýt chút nữa bị bộ ngực lớn của Hổ Nữu chèn ngã sấp xuống. Đợi đến lúc đứng vững, thấy Hổ Nữu đứng trước mặt mình với dáng vẻ ưỡn ngực đắc ý, lại nhìn lại ngực của mình, Ngọc Sinh Yên không khỏi tức giận.

Thật ra dáng người của Ngọc Sinh Yên cũng không tệ, cũng có thể coi là đầy đặn, chẳng qua ngực của Hổ Nữu thực sự quá khủng…

“Được, cô đã nói đội trưởng Mệnh Phàm của các cô lợi hại như vậy, trong giải thi đấu lần này tôi sẽ đánh bại hắn cho cô xem, để cho cô thấy hắn chỉ là cái tên có vẻ hào nhoáng bên ngoài, cô bị lời ngon tiếng ngọt của tên khốn nạn đó lừa gạt, đến lúc đó Phỉ Phỉ cô ngoan ngoãn nhận lỗi cho tôi.” Ngọc Sinh Yên cũng không tiếp tục gây sự với Hổ Nữu, trực tiếp nói với cô.

“Chỉ dựa vào cái bình hoa thối như cô à? Đừng có đùa như vậy, hơn nữa, trong trò chơi đừng gọi tôi là Phỉ Phỉ, gọi là Hổ Nữu hoặc là chị Hổ, Ngọc Sinh Yên bạn học bình hoa!” Hổ Nữu trừng mắt nhìn Ngọc Sinh Yên nói.

“Cô…”

“Được rồi được rồi, hai người đừng cãi nhau nữa.” Hàn Tiểu Yêu giống như sắp khóc đến nơi, cô không biết rốt cục giữa Ngọc Sinh Yên và Hổ Nữu đã xảy ra chuyện gì, sao tự nhiên lại rùm beng lên thế.

“Hôm nay nể mặt Thi Dao tôi liền bỏ qua cho cô, hừ!”

“Là tôi bỏ qua cho cô, hừ!”

Vì thế trước lúc thi đấu Hổ Nữu đạp Tiêu Phàm một cước, càng làm tăng địch ý của Ngọc Sinh Yên đối với hắn. Đều chỉ vì một ngày trước ngày tranh tài, hai cô gái tính tình cứng cỏi không hiểu sao lại cãi nhau một trận, kết quả Tiêu Phàm đáng thương ở giữa phải chịu trận…

Chương trướcChương tiếp