favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ác Ma Doanh Địa
  3. Chương 231: Bùng Nổ

Chương 231: Bùng Nổ

Tôi nhất định khiến cho anh biết Ngọc Sinh Yên tôi lợi hại đến mức nào! Để cho mọi người biết được người chơi nữ không phải là dễ chọc!

Vì thế nữ nhân điên cuồng Ngọc Sinh Yên này bị ánh mắt đồng cảm của Tiêu Phàm khiến cô bùng nổ. Lúc này Tiêu Phàm đã bỏ đi ý chí chiến đấu, lời xin lỗi trong lòng vẫn chưa kịp nói ra miệng…

…

Tương lai Ngọc Sinh Yên thật sự muốn quay lại võ đài tỉ thí PK “Tân sinh” nên cô sợ gì tốn một đoạn thời gian trong trận đấu này, cô luôn rất sẵn lòng.

Nếu như Ngọc Sinh Yên tương lai xuất hiện ở đây vào giờ phút này, cô nhất định sẽ ngăn cản bản thân bị tức giận làm ngu ngốc lúc này, bảo bản thân tuyệt đối không để cho trận đấu này tiếp tục diễn ra. Vì thời gian tỉnh mộng vẫn chưa đến, cơn ác mộng của cô vẫn sẽ tiếp tục diễn ra…

Ngọc Sinh Yên nhìn thấy Tiêu Phàm trước mặt mình tỏ ra thái độ thương hại, trong lòng cô điên cuồng gào thét…

Không thể tha thứ! Không thể tha thứ cho những hành động mà tên cặn bã này làm ra!

Không biết là do vừa rồi mới khóc hay là do cảm xúc tức giận lúc này mà hai mắt của Ngọc Sinh Yên đã đỏ bừng lên, lộ ra sát ý vô tận.

Theo cảm xúc bùng nổ của Ngọc Sinh Yên, thanh kiếm Tây Dương màu xanh lục trên đấu trường phi nhanh như bay về phía Tiêu Phàm, mang theo khí thế từ trước đến nay chưa từng có, giống như một ngôi sao xoẹt qua không trung, đập vỡ bầu trời…

…

Lúc Tiêu Phàm gần đến trước mặt Ngọc Sinh Yên đáng thương, đang muốn lên tiếng xin lỗi, không ngờ một kiếm bất ngờ đánh úp về phía bản thân. Hắn né tránh theo phản xạ có điều kiện.

Sau khí né tránh, Tiêu Phàm thuận thế cầm thanh kiếm Ảm Long Minh Viêm trên tay phải khua về phía Ngọc Sinh Yên. Kỳ thật trong lòng Tiêu Phàm cũng không hề có ý định tấn công Ngọc Sinh Yên, dù sao hắn cũng đã có ý định sẽ từ bỏ trận đấu này để tạ tội rồi.

Chỉ là bởi vì trong suốt trận đấu này Tiêu Phàm vẫn luôn giữ cách đánh vừa né vừa chiến đấu nên sau khi hắn vừa thoát khỏi đòn tấn công của Ngọc Sinh Yên thì liền thuận tay chém một kiếm về phía Ngọc Sinh Yên.

Tiêu Phàm nhìn dáng vẻ của Ngọc Sinh Yên lúc này, hắn biết cô ấy đang bị giận dữ chiếm đầy cảm xúc. Một “nữ thần game online” ngày thường luôn được mọi người tâng bốc, giờ lại gặp phải biến cố lớn như vậy trên đài thi đấu, có đánh mất lý trí cũng là chuyện dễ hiểu.

Sau khi Tiêu Phàm né được đòn tấn công của Ngọc Sinh Yên, hắn vừa muốn lên tiếng ngăn cản hành vị của Ngọc Sinh Yên lúc này, nhưng không ngờ rằng một kích thuận tay vừa rồi của Tiêu Phàm lại sinh ra biến cố mới trên sàn thi đấu…

“A!” Ngọc Sinh Yên thảm thiết kêu lên một tiếng, sau đó nước mắt của Ngọc Sinh Yên lại tiếp tục tràn ra…

Suốt từ lúc trận đấu này diễn ra cho đến bây giờ, cho dù hắn có gặp phải bất cứ “sự kiện sỗ sàng” khiến người khác hâm mộ nào thì hắn vẫn luôn kiềm chế được cảm xúc cuả bản thân, giữ vững hình tượng người tốt. Thế nhưng trong một giây này, cuối cùng Tiêu Phàm cũng không nhìn được mà phun máu mũi ra.

“Nicebody của Ngọc Sinh Yên!” Trong đầu của Tiêu Phàm lúc này chỉ có ý nghĩ như vậy bay lượn…

Mà tiếng hét của khán gia trên khán đài đấu trường cũng vang dội chưa từng có!

…

Thanh kiếm Ảm Long Minh Viêm này là trang bị mà Tiêu Phàm đoạt được từ trong tay Ác Long.

Nó có một năng lực đặc biệt tên là Ảm Diệt. Nó có thể thông qua việc không ngừng va chạm trong quá trình tấn công dần dần ăn mòn tính bền của vũ khí hoặc trang bị phòng ngự của đối phương.

Ảm Diệt là một kỹ năng đặc hiệu khá có ích của vũ khí này. Trong quá trình Tiêu Phàm giao chiến với vượn lông vàng, Tiêu Phàm đã từng sử dụng nó để đập nát “Ngụy thần khí” của vượn lông vàng.

Mà ngày hôm nay, hiệu quả đặc biệt của thanh kiếm Ảm Long Minh Viêm lại một lần nữa phát ra uy lực trong tay Tiêu Phàm. Lần này trang bị bị nó đạp nát là [Bộ đồ phía trên Nhu Phong]…

…

Đúng vậy, Tiêu Phàm vừa mới tiện tay vung kiếm một cái, trong khoảnh khắc mũi kiếm tiếp xúc với áo của Ngọc Sinh Yên, thanh kiếm Ảm Long Minh Viêm trong tay Tiêu Phàm cực kỳ mạnh mẽ hủy diệt hoàn toàn trang bị [Bộ đồ phía trên Nhu Phong]…

Sau khi một kiếm của Tiêu Phàm nhẹ nhàng lướt qua, [Bộ đồ phía trên Nhu Phong] cũng nhẹ nhàng bay trong gió, cuối cùng biến mất giữa không trung…

Bởi vì trang bị mà Ngọc Sinh Yên lựa chọn là loại trang bị lộ ra bên ngoài, cho nên sau khi [Bộ đồ phía trên Nhu Phong] bị Tiêu Phàm đánh bay đi, da thịt trắng nõn nà của Ngọc Sinh Yên cùng với dáng người gợi cảm mê người của cô bị lộ ra trong mắt mọi người. Còn có cả bộ [Áo ngực nữ thần Victoria] kia nữa, chúng ta lại được gặp mặt rồi…

…

Lúc này Ngọc Sinh Yên cảm thấy “beater” mạnh mẽ nhất trong mười câu chuyện kỳ quái của giới game online thật sự quá đáng sợ. Hắn quả thật là quái vật!

Mới vừa rồi bản thân không hiểu tại sao bị hắn đánh rớt nội y, hiện tại ngay cả áo khoác của mình cũng bị hắn đánh rớt rồi. Sao hắn có thể làm mấy chuyện khiến người khác không tưởng tượng nổi như này ở trong trò chơi cơ chứ. Hơn nữa mấy chuyện hắn làm này thật sự quá mức vô liêm sỉ, sao hắn lại phải đối xử như vậy với mình chứ? U u….

Tiêu Phàm nhìn vào thân thể mê người hoàn mỹ như viên ngọc không tỳ vết cứ hiện ra không che chắn trước mắt mình như vậy, hắn không những không cảm thấy bản thân may mắn mà chính xác là xui xéo.

Tiêu Phàm không biết phải hình dung những chuyện hắn gặp phải hôm nay như thế nào.

Sao nó lại kỳ lạ đến thế.

Tại sao hết lần này đến lần khác mấy chuyện này lại xảy ra do hiệu quả của thanh kiếm Ảm Long Minh Viêm gây ra đây?

Nói thử xem, nếu như nó có thể trực tiếp đánh bay thanh kiếm nhỏ trên tay của Ngọc Sinh Yên thì tốt rồi, tại sao nó lại có sở thích đánh bay quần áo của Ngọc Sinh Yên đây?

Còn cả lần trước cũng vậy, sao Long Phi Tham Vân Thủ lại có thể trộm lấy nội y của Ngọc Sinh Yên nữa?

Tiêu Phàm nghĩ đến nội y, lại không nhịn được mà thoáng nhìn qua [Áo ngực nữ thần Victoria] trước mắt kia, xoăng mũi hắn lại trở nên khô nóng hơn.

Tiêu Phàm nhỡ lại từng chuỗi sự kiện trùng hợp diễn ra trước sau từ khi trận đấu bắt đầu, sau đó xâu chuổi cũng lại với nhau. Dưới những tình huống như vậy diễn ra, xem ra hình tượng của bản thân trong mắt người khác thật sự không còn cách nào có thể cứu vãn nữa rồi.

Sớm biết như vậy bản thân đã không thuận tay vung một kiếm về phía cô ấy rồi, hoặc là cứ trực tiếp đứng yên đấy để cô ấy đâm chết là xong, đâu cần phải biến thành tình cảnh bối rối như bây giờ.

Trời ạ, trận đấu như thế này thật sự không thể tiếp tục được nữa rồi, mình phải nhanh chóng kết thúc trò cười này lại thôi!

Giờ phút này Tiêu Phàm liên tiếp trải qua những chuyện kỳ lạ, hắn bắt đầu nghi thần nghi quỷ, trong lòng chứa đầy cảm giác bất an.

Mà lúc này sau khi Ngọc Sinh Yên hiểu rõ chuyện gì vừa mới xảy ra, nhanh chóng thay một bộ trang bị phòng ngự bình thường khác giữa đấu trường đầy tiếng thở dài.

Cảnh xuân đẹp mắt trên sàn đấu trường nháy mắt biến mất không thấy, thế nhưng sức nóng ở trên khán đài vẫn tiếp tục diễn ra không thể dừng lại được…

Ôi trời ơi! Chúng ta vừa nhìn thấy cái gì vậy?

Cái người gọi là Mệnh Phàm này thế mà lại có thể tung ra thuật phá áo mãnh liệt “Thần kỹ thân sĩ” thất truyền đã lâu ở trong trận đấu này!

Hơn nữa hắn còn có thể đánh bay hoàn toàn quần áo của “nữ thần game online” Ngọc Sinh Yên trước mặt chúng ta! Nhất định phải tặng cho hắn phúc lợi!

Hơn nữa vừa rồi chúng ta còn được tận mắt nhìn thấy kiện y phục kia ở trên người Ngọc Sinh Yên, giống y như đồ vật mà Mệnh Phàm vừa mới cầm trên tay!

Điều này có nghĩa là thứ mà tên Mệnh Phàm này vừa trộm được chính là “onepiece” chân chính!

Người anh em, cậu quả thật là một tên cặn bã! À không, cậu thật sự rất quý ông!

Ân tình này giữa chúng ta nhất định cả đời sẽ không quên!

Sau khi nhìn thấy chuyện này, hầu hết khán giả nam đều có suy nghĩ như vậy, nhưng mà dù cho trong lòng họ có nghĩ thế thì ngoài miệng vẫn phải lật mặt nói…

“Mệnh Phàm, cậu là một tên cặn bã!”

“Mệnh Phàm, cậu là một tên khốn nạn!”

“Mệnh Phàm, cậu là một tên súc sinh!”

…

Chương trướcChương tiếp