Nhưng mà cô gửi lời mời kết bạn cho Tiêu Phàm một lúc lâu sau cũng không nhận được tin Tiêu Phàm đã chấp nhận, cô lại nhắn tin cho Hổ Nữu, đáng tiếc bên phía Hổ Nữu không biết đang bận việc gì, không trả lời tin nhắn của cô, cho nên cô có chút lo lắng.
Hiện tại trạng thái hoạt động của Tiêu Phàm là một màu xám mờ, đương nhiên sẽ không đi lên xem lời mời kết bạn của mình, mà hiện tại Hổ Nữu đang phấn kích như bà điên vậy, làm sao có thể để ý tới tin nhắn cá nhân.
Cho nên Hàn Tiểu Yêu nhất định là đợi không rồi.
“Không được, mình phải logout xem chị mình thế nào.”
Không đợi được lâu, Hàn Tiểu Yêu liền sốt ruột nói với Mị Hỏa một tiếng liền vội vàng logout.
“Haizz, thật là một em gái ngoan nhưng cô ấy một chút cũng không hiểu chị của mình.”
“Càng quan tâm như vậy, với cá tính của cô ấy nhất định sẽ cảm thấy nhục nhã, sau đó nóng giận lại càng khó bình tĩnh…” Mị Hỏa nhìn nơi Hàn Tiểu Yêu biến mấy, thở dài một hơi.
Đúng lúc đó, vị mỹ nữ Miêu tộc Vũ Tình nhắn tin đến, đây là người đầu tiên của công hội Diệp Tinh nhắn tin cho cô.
Công hội Diệp Tinh thì ra chẳng phải là công hội gì cả mà là một đám người chơi là hộ hoa sứ giả của công hội Hoa Nguyệt tập hợp lại.
Người chơi nữ trong trò chơi luôn có sức hấp dẫn đối với người chơi nam, cho nên hộ hoa sứ giả của công hội Hoa Nguyệt chậm rãi tăng lên ngafyy càng nhiều.
Bởi vì công hội Hoa Nguyệt không nhận người chơi nam cho nên công hội Diệp Tinh phụ thuộc vào công hội Hoa Nguyệt để sinh ra.
Mà Vũ Tình của công hội Diệp Tinh nhắn tin tới không phải để thảo luận làm thế nào để an ủi nữ thần Ngọc Sinh Yên của bọn họ mà là hỏi về Tiêu Phàm, bởi vì ID người chơi để lại cho Vũ Tình gọi là Khoa Đại Trịnh Y Kiện.
Khoa Đại Trịnh Y Kiện: Học tỷ, lúc chọn tuyển thủ thi đấu em không nói với chị, em thấy cái tên Mệnh Phàm kia nhìn thật là quen. Lúc hình ảnh của hắn xuất hiện trên màn hình lớn, em rốt cục đã nhớ ra hắn là ai rồi! Hắn chính là cao thủ Túy Quyền mà ngày trước em đã nhắc tới với chị đó, bởi vì trong hình ảnh kia em nhìn thấy có bóng dáng của Cơ Hạo Hạo.
Khoa Đại Trịnh Y Kiện chính là Trịnh Phàm câu lạc bộ võ thuật đại học khoa học kỹ thuật thành phố S, chính là người bị Tiêu Phàm cắn cho một cái rồi lại bị ông lão ăn xin làm cho choáng váng.
Mà người học tỷ Vũ Tình mà hắn gọi, chính là vị mỹ nữ thần bí kia của câu lạc bộ võ thuật của đại học khoa học kỹ thuật thành phố S.
Nhìn thấy tin nhắn này, hai mắt Vũ Tình liền sáng lên, Túy Quyền sao, nghe có vẻ trâu bò đấy.
Vũ Tình: A, trùng hợp vậy sao, trận đấu vừa nãy của hắn và Ngọc Sinh Yên chị có thấy hắn sử dụng đòn tấn công nào liên quan đến Tùy Quyền đâu?
Khoa Đại Trịnh Y Kiện: chị không hiểu được hắn đâu, tên này rất đáng khinh, thích giả heo ăn thịt cọp, kỹ thuật diễn quá tốt, suốt ngày làm như yếu đuối lắm, lúc đó thiếu chút nữa em bị bộ dáng đó của hắn lừa, nhất định là hắn để Túy Quyền làm con áp chủ bài rồi.
Trịnh Phàm bắt đầu nhớ lại vẻ mặt sợ sệt của Tiêu Phàm lúc mới gặp nhau, còn cả bộ dạng khổ sở chạy mất dép của Tiêu Phàm nữa, nếu không phải bọn họ đã ép Tiêu Phàm đến ngõ cụt, có khi đến bây giờ cũng không biết người này là cao thủ Túy Quyền đâu.
Vũ Tình: Có thể nhìn ra, hắn thực sự rất bỉ ổi.
Đối với điểm này của Tiêu Phàm, Vũ Tình hoàn toàn đồng ý với cách nói của Khoa Đại Trịnh Y Kiện.
Khoa Đại Trịnh Y Kiện: Vậy chị định bao giờ thì dạy cho hắn một bài học, khiến cho hắn biết được sự lợi hại của câu lạc bộ võ thuật của đại học khoa học kỹ thuật thành phố S chúng ta.
Vũ Tình: A, sau hôm đó chị cũng quên mất không đi tìm Cơ Hạo Hạo rồi.
Khoa Đại Trịnh Y Kiện: Học tỷ, sao chị có thể như vậy chứ, bọn em đều đang chờ chị trút giận giúp bọn em đấy!
Vũ Tình: Trời ơi, biết rồi, ngày mai chị sẽ đi tìm Cơ Hạo Hạo, em thật là phiền!
…
Biệt thự Hàn gia tại khu nhà giàu thành phố S…
“Chị, chị không sao chứ?’ Hàn Thi Dao thân thiết hỏi thăm Hàn Thi Toàn.
“Chị thì làm sao chứ, tất nhiên là không có chuyện gì rồi, làm sao chị có thể sợ tên cặn bã kia được.” Hàn thi Toàn thở phì phì nói.
Lúc này trạng thái tinh thần của Hàn Thi Toàn đã được điều chỉnh lại nhưng nghĩ đến bản thân trên sàn thi đấu bị tên Mệnh Phàm kia làm cho thua cuộc, trong lòng lại bực mình, sau đó sự bực mình biến thành oán hận.
Tuy rằng khi nói chuyện với Hàn Thi Dạo, Hàn Thi Toàn rất bình thản nhưng đôi mắt đỏ bừng đã bán đứng cô, Hàn Thi Dao vừa nhìn thấy liền biến chị của mình vừa mới khóc rồi.
“Nhưng mà em thấy chị…Thực ra em cảm thấy chị và cái tên Mệnh Phàm kia nhất định là có hiểu lầm, em đã gặp tên Mệnh Phàm kia rồi, cũng cảm thấy không phải là người xấu gì.”
“Chết tiệt! Sao em cũng giống như người phụ nữ dã man Phỉ Phỉ bị tên cặn bã này dùng những lời lẽ hoa mỹ lừa gạt rồi, tên kia là người xấu, đồng ý với chị sau này đừng tiếp xúc với tên cặn bã đó nữa!”
Hàn Thi Dao phát hiện ra sau khi bản thân mình nhắc tới hai chữ “Mệnh Phàm”, Hàn Thi Toàn liền phát điên tóm lấy bả vai mình, biết hôm nay không thể hòa giải được việc này, đành thở dài từ bỏ: “Được rồi!”
Nhìn thấy em gái mình đã đồng ý với yêu cầu của bản thân, Hàn Thi Toàn mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, xoay người nói với chú Lý quản gia bên cạnh: “Chú Lý, chú giúp cháu chuẩn bị một thanh Trọng kiếm, cháu muốn tới võ quán luyện kiếm.”
“Nhưng không phải tiểu thư luyện Hoa kiếm sao?” Chú Lý nghe lời nói của hàn Thi Dao có chút hoang mang.
“Hôm nay cháu muốn luyện Trọng kiếm, còn nữa chú Lý giúp cháu lên phòng đấu giá trong “Tân Sinh” mua trang bị tốc độ và kỹ năng.”
“Tôi biết rồi, đại tiểu thư.” Chú Lý nhìn bộ dáng nỏi giận đùng đùng của Hàn Thi Toàn, nhẹ giọng hỏi Hàn Thi Dao bên cạnh: “Đại tiểu thu hôm nay sao vậy?”
Hà Thi Dao chỉ có thể bất đắc dĩ khoát tay, bởi vì cô không biết phải trả lời câu hỏi của chú Lý như thế nào.
“Mệnh Phàm chết tiệt, cuối cùng cũng có một ngày tôi sẽ làm anh phải xấu hổ trước mặt mọi người.” Hàn Thi Dao đi ra ngoài hung tợn nói, lúc này hành động của cô rất giống với cái người gọi là Tịch Dương kia…
Vào thời điểm giải đấu PK biểu diễn “Tân sinh” trở nên vô cùng ồn áo thì có một người vẫn giữ nguyên vẻ mặt bình tĩnh trong suốt cả quá trình. Không ai biết hắn ta đang nghĩ gì, hắn chính là người chơi Uy Khiếu nổi danh của công hội Tinh Thần.
Đứng cạnh hắn là Nhược Sở vẫn đang há hốc mồm từ lúc Ngọc Sinh Yên bất ngờ bị Tiêu Phàm đánh bại.
Mà Bang Long Hổ đang ngồi trên ghế người chơi bên kia cũng đang há hốc mồm giống như đám thuộc hạ của Uy Khiếu vậy, chỉ là bọn họ không giống với đám người Uy Khiếu chỉ kinh ngạc thôi, mà vẻ mặt còn vô cùng hung ác, thậm chí còn có cả khí thế giết người. Dáng vẻ đúng chuẩn của những người xuất thân từ hắc đạo của Hồng Kong.
Nhưng mà trên mặt Uy Khiếu hoàn toàn không có bất kỳ cảm xúc nào, dường như gương mặt đó đã hoàn toàn “tê liệt”.
Mà trong nhóm người Long Hổ đang tỏ ra vô cùng hung ác này thì có một cô nhóc cả người quấn đầy dây ngực cũng tỏ ra vô cùng bất ngờ.
Lúc này ánh mắt của Thái Thập Tam nhìn về phía Tiêu Phàm đang tiến về ghế ngồi dành riêng cho người chơi, cặp mắt cô ta hung ác giống như một con dã thú đi săn vậy, dáng vẻ dường như vô cùng hưng phấn.
Mà đàn em của Bang Long Hổ đứng cạnh Thái Thập Tam nhìn dáng vẻ của cô ta lúc này, từng giọt mồ hôi lặng lẽ chảy xuống từ trên trán, hắn ta nuốt nước bọt, vì hắn ta nhận ra có người sắp gặp xui xẻo rồi…
…
Ở một nơi khác, trên ghế hạng nhất của Truy Phong Liệp Đoàn, Thời Vũ Hoàn nhìn quá trình thi đấu của Tiêu Phàm thì sắc mặt trở nên hơi kỳ quái.
Tịch Dương nhìn vẻ mặt của Thời Vũ Hoàn, thì bình tĩnh giải thích cho cậu ta: “Anh cũng thấy rồi đấy, đây chính là cách chiến đấu của Phàm ca.”
Giọng nói của Tịch Dương vô cùng nghiêm túc.
Trước đây, Thời Vũ Hoàn vẫn luôn cảm thấy không phục đối với việc Tịch Dương sùng bái Tiêu Phàm, cậu ta cho rằng khả năng thu thập và chỉnh sửa thông tin rồi đưa ra kế hoạch tác chiến của cậu ta đương nhiên sẽ lợi hại hơn Tiêu Phàm.