favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ác Ma Doanh Địa
  3. Chương 238: Thái Thập Tam VS Tịch Dương

Chương 238: Thái Thập Tam VS Tịch Dương

Nhìn bang Long Hổ dẫu có giống lưu manh cỡ nào chăng nữa, bọn họ vẫn kính trọng gọi Thái Thập Tam một tiếng “đại tỷ”.

Thế nên lúc này, mấy tên đàn em của Thái Thập Tam đang bưng cả thái độ trong hắc bang ra đây, lớn tiếng uy hiếp Tịch Dương một trận, hy vọng khiến Tịch Dương ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh của Thái Thập Tam.

Thái Thập Tam ở trong bang Long Hổ chính là một tiểu tổ tông có tính cách ngang bướng, nếu không phải thì sao lại có cái danh xưng “Thái Thượng Hoàng” này chứ.

Phong Ma Tiểu Xích Lang bảo cô mang theo một đám đàn em trong trận doanh Thú Nhân đi bành trướng lãnh thổ nhưng thật ra bởi vì thành viên bang Hắc Long ngoài đời thực vốn đã có tư chất hắc bang, trong phương diện chiến đấu này đã có ưu thế trời sinh nên mới có thể thuận lợi đến vậy.

Đám người này, tất cả các thành viên dù lớn dù bé đều cẩn thận cung phụng tiểu tổ tông Thái Thập Tam này từng li từng tí, chỉ cần cô muốn thứ gì thì đám đàn em trong bang Long Hổ đều sẽ trăm phương ngàn kế nghĩ cách dâng đến tận tay cô.

Vậy mà lúc này Tịch Dương lại dám không nghe lời cô, tất nhiên điều này đã đã chọc Thái Thập Tam nổi cơn tam bành.

Lúc này, Tiêu Phàm đương nhiên cũng nhận ra, cái cô nàng Thái Thập Tam này rõ ràng là một đại tiểu thư được nuông chiều từ bé.

Về những tiểu tổ tông vẫn luôn được người khác cung phụng này, công bằng mà nói, thực lực cũng chẳng đến đâu, xem ra trận đấu này cũng không khiến Tịch Dương phải nhọc công là bao.

Đúng vào lúc này, Thái Thập Tam lại mạnh mẽ vung ống thép đánh bay hai mũi tên Tịch Dương vừa phóng tới, sau đó phóng ra một kĩ năng cơ bản của chức nghiệp kiếm sĩ-đâm, xông về phía trước một đoạn, để người mình có thể gần Tịch Dương hơn một chút.

Tiêu Phàm thấy cảnh tượng trước mắt, hầm nghĩ muốn nuốt lại mấy lời vừa nói, xem ra cô nàng Thái Thập Tam tự mình có thể lên chức hội trưởng bang Long Hổ cũng có chút bản lĩnh. Chỉ đáng tiếc, đối thủ của trận đấu này là Tịch Dương, nói cho cùng, cái danh hiệu “Truy Phong Giả” cũng chẳng phải hư danh, theo Tiêu Phàm, chừng ấy thủ đoạn của Thái Thập Tam vẫn chưa đủ để đối phó với Tịch Dương.

Nhìn thấy Thái Thập Tam càng tới gần mình thêm một chút nữa, Tịch Dương vẫn hoàn toàn không bối rối chút nào, vẫn cẩn thận tiếp tục làm lại các bước vừa di chuyển vừa bắn công kích, dựa vào sức ép của một loạt mũi tên bắn ra liên tiếp mà một lần nữa làm chậm tốc độ Thái Thập Tam tiến về phía mình, dễ dàng kéo ra một khoảng cách nhất định với cô ta.

Sau khi thấy kỹ năng Đâm mà mình tung ra chỉ tổ hao công tốn sức, lòng Thái Thập Tam càng lúc càng nóng nảy, bất an hơn.

Thế là, cô cũng không kiêng dè những mũi tên mà Tịch Dương đến nữa, cứ như vậy lao thẳng về phía phía Tịch Dương, trực diện hứng lấy, không chút né tránh loạt mũi tên đó.

Thấy hành động này của Thái Thập Tam, Tiêu Phàm thầm tán thưởng một câu, caon cái xuất thân từ hắc đạo quả nhiên bản tính hung hãn, thế mà lại không thèm tránh không thèm né đánh thẳng về phía đối thủ mới ghê chứ, đáng tiếc hành động thế này vẫn quá là lỗ mãng rồi.

Tiêu Phàm nhìn tình hình chiến đấu trước mắt mà không nén nổi một tiếng thở dài, hắn biết trận đấu này sắp kết thúc rồi. Dù cho ngoài đời Thái Thập Tam có thân phận đến cỡ nào thì xét cho cùng cô vẫn chỉ là một cô gái trẻ tuổi, cách chiến đấu non nớt này làm sao có thể thắng nổi một “Truy Phong giả” Tịch Dương kinh nghiệm đầy mình.

Cùng với hành động vọt về trước vô cùng liều lĩnh của Thái Thập Tam, từng mũi tên vàng nhạt lần lượt đâm vào người Thái Thập Tam, HP của Thái Thập Tam theo đó cũng giảm xuống rất nhanh.

Ngay lúc HP của Thái Thập Tam hạ xuống còn 30%, cô rốt cuộc cũng đến gần được Tịch Dương như mong muốn.

Ánh mắt Thái Thập Tam lóe lên tia sáng khát máu, cô vung ống thép trong tay lên đập về phía Tịch Dương, miệng thì hét lớn: “Đậu má nó,

Bà đây bảo mày dừng thằng cháu hỗn láo nhà mày ngừng mà mày dám không ngừng, mở to mắt ra nhìn bà đây hôm nay có đập chết mày hay không!”

Ác mộng của người chơi viễn chiến không gì khác ngoài bị người chơi cận chiến áp sát, tình huống Tịch Dương gặp phải lúc này chính là như vậy. Giây phút này, hắn ta đã bị kiếm sĩ liều mạng Thái Thập Tam này ép đến ngày càng gần.

Hầu hết người xem lúc này cũng đều có cùng suy nghĩ như thế, tình hình của Tịch Dương lúc này không hề có một chút khả quan nào. Dù cho có may mắn sống sót cũng không tránh khỏi một phen tróc vảy trầy da.

Nhưng Tiêu Phàm lại hoàn toàn không nghĩ như vậy, bởi vì hắn biết rất rõ thực lực của người bạn gay Tịch Dương này của mình.

Ống thép sáng bóng kia của Thái Thập Tam phản chiếu lấy hai con ngươi đen nhánh của Tịch Dương, mà trong giờ khắc này, ánh mắt Tịch Dương vẫn trong veo như trước, trời yên biển lặng.

Khoảnh khắc ống thép dáng bóng kia vung xuống, bóng dáng Tịch Dương nhanh chóng biến mất, thay vào đó là vẻ kinh ngạc hiện lên trên mặt Thái Thập Tam.

Một đòn vô cùng hung mãnh của Thái Thập mà lại để Tịch Dương dễ dàng tránh được, Tịch Dương cũng không hề ngừng lại một giây mà tiếp tục phóng một mũi tên trúng vào người Thái Thập Tam đang gần trong gang tấc, HP vốn không còn bao nhiêu của Thái Thập Tam lại tụt xuống một đoạn.

Thái Thập Tam không ngờ đến đòn tấn công của mình sẽ thất bại, trong lòng cô vô cùng kinh ngạc.

Bởi vì trong bang Long Hổ, số người bị tiểu tổ tông là cô đây không một ngàn thì cũng có đến mấy trăm, thế nên cô rất có kinh nghiệm trong việc này, đối với cách nện người thế này, góc độ thế nào, sức lực ra sao, đánh vào vị trí nào cô đều đã nghiên cứu qua hết.

Cũng vì thế, hệ thống còn thưởng cho cô một kỹ năng bị động mang tên【 Toái Cốt 】, vào thời điểm Thái Thập Tam tấn công vị trí mấu chốt của kẻ địch có xác suất tạo ra hiệu quả tàn phế. Thế nhưng cô không ngờ được một đòn cứ nghĩ là ăn chắc này của cô lại thất bại ngay lúc này!

Nếu như lúc này Tiêu Phàm mà biết cô đang hoang mang thì nhất định hắn sẽ nói cho cô biết, thật ra một đòn này của cô thất bại cũng là chuyện hết sức bình thường, bởi vì linh cảm sắc bén trong chiến đấu của Tịch Dương tuyệt đối không thể xem thường.

Đối lập với sự kinh ngạc của Thái Thập Tam, Tịch Dương không hề để ý gì mấy với việc mình vừa tránh né thành công đòn công kích này của Thái Thập Tam, vì theo bản năng hắn ta đã dự đoán được nới mà Thái Thập Tam sẽ tấn công vào, thế nên cũng nhanh chóng né tránh được.

Tiếp theo đó, Tịch Dương phải nhanh chóng đánh bại đối thủ trước mắt này, vì mục tiêu đến đây của Tịch Dương cũng không phải là Thái Thập Tam mà chính là Tiêu Phàm đang ngồi ở hàng ghế đặc biệt, quan sát cuộc tranh tài lúc này.

Sau một đòn thất bại, Thái Thập Tam lập tức lui trở về, tiện thể tránh được một đòn tấn công không có gì ghê gớm. Đợi lát nữa mà xem, tôi nhất định phải đập tên rùa rụt cổ Tịch Dương này nát như tương.

Bởi vì vừa công kích thất bại nên Thái Thập Tam có hơi tức giận, sau đó lại vung ống thép lên một lần nữa, đập về phía mặt của Tịch Dương.

Cảm nhận ống thép của Thái Thập Tam xé gió lao đến, Tịch Dương vẫn vô cùng bình tĩnh như trước, dấu chân đạp trên mặt đất cũng bắt đầu thay đổi tần số, cơ thể cũng do sự di chuyển của đôi chân mà lắc lư theo, chuyển động theo đường chữ z!

Chương trướcChương tiếp