favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ác Ma Doanh Địa
  3. Chương 296: Cơ Hội Của Tuyết Dạ

Chương 296: Cơ Hội Của Tuyết Dạ

Chỉ có dạng kịch bản máu chó như vậy cuối cùng mới có thể làm đội trưởng cảm động, vớt vát hình tượng của mình trong lòng anh ta, sau đó đội trưởng nhìn ở hy sinh của mình đã cứu anh ta một mạng liền sẽ nhắm một mắt mở một mắt, để cho mình thông qua khảo hạch, như thế thì món thời trang kia liền là của mình rồi.

Tuyết dạ đối với bộ đồ thời trang kỷ niệm [Tinh Quang Thiểm Diệu] vô cùng chấp nhất, khiến cho trong lòng của cậu trở nên hơi bị tẩu hỏa nhập ma.

Mang tâm tư và ý nghĩ như vậy, Tuyết Dạ vô cùng chăm chú đứng sau lưng Tiêu Phàm, trong lòng yên lặng động viên Phù thủy tà ác, ngóng trông Boss cuối trong phó bản có thể có năng lực một chút, đừng giống như những cái a miêu a cẩu hồi nãy, mới vừa đối mặt liền bị đội trưởng một kiếm tiễn vong.

Chỉ cần boss lợi hại một chút, Tuyết Dạ cậu mới có cơ hội hoàn thành hành động vĩ đại xả thân cứu chủ, như vậy mới có thể cảm động đến vị đội trưởng lạnh lùng này, cho nên Tuyết Dạ chính là toàn tâm toàn ý cầu nguyện cho boss, đồng thời cũng ngóng trông Tiêu Phàm có thể xuất hiện sai lầm, rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm.

Phù thủy tà ác vẫn lướt qua lướt về bên trong phó bản, làn sương mù màu đen trên người hắn nồng đậm hơn những hung thú trước đó rất nhiều, khí thế của boss này khiến cho Tiêu Phàm không hiểu sao hơi rét lạnh, nhưng kỳ quái là cái trận gió âm này dường như là truyền tới từ phía sau lưng hắn…

Cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo bỗng nhiên ập tới, toàn thân Tiêu Phàm cũng bắt đầu có phần căng thẳng, bên trong hai con mắt hắn lóe lên ánh sáng đỏ tà dị…

Kỹ năng nhìn thấu suốt [Ác Ma Ngưng Thị] của Tiêu Phàm đã được triển khai. Bởi vì sau khi hắn luyện được chân khí nội lực, cảm giác của Tiêu Phàm trở nên vô cùng nhạy cảm, sắc bén, cảm giác lạnh lẽo vô cùng như thế này, quả thật đáng để Tiêu Phàm chú ý tới.

[Tên: Phù thủy tà ác]

[Cấp bậc: 35]

[Chủng tộc: Nhân loại]

[Lượng HP: 100%]

Kỹ năng

[Tên kỹ năng: Răng Độc]

[Loại kỹ năng: Chủ động]

[Tác dụng: Phóng ma pháp răng độc có thuộc tính tối về phía trước để làm kẻ địch bị thương, thời gian làm lạnh 1 giây.]

[Kỹ năng tiêu hao: 10 điểm giá trị pháp lực]

[Ghi chú: Pháp thuật cơ bản của Phù thủy tà ác]

[Tên kỹ năng: Giác Tiên]

[Loại kỹ năng: Chủ động]

[Tác dụng: Vung chiếc roi cho ma pháp thuộc tính ám ngưng tụ ma thành về một phạm vi nhất định phía trước để tấn công kẻ địch, thời gian làm lạnh 3 phút.]

[Kỹ năng tiêu hao: 100 điểm giá trị pháp lực]

[Ghi chú: Pháp thuật cơ bản của Phù thủy tà ác]

[Tên kỹ năng: Trận]

[Loại kỹ năng: Chủ động]

[Loại kỹ năng: 1 giây sau khi Phù thủy tà ác niệm xong thần chú, một ma pháp trận màu đen sẽ xuất hiện dưới chân kẻ địch, tạo thành hiệu quả hỗn loạn cho kẻ địch liên tục trong 2.5 giây, thời gian làm lạnh 5 phút]

[Kỹ năng tiêu hao: 200 điểm giá trị pháp lực]

[Ghi chú: Phù thủy tà ác có thể tư duy được cách bài trí trận pháp để khống chế dã thú.]

[Tên kỹ năng: Ngày Yên Nghỉ]

[Loại kỹ năng: Bị động]

[Tác dụng: Sau khi Phù thủy tà ác chết, pháp lực trong cơ thể sẽ hội tụ thành một đợt són xung kích áo thuật mạnh mẽ, tự động đuổi theo kẻ địch đã tấn công khi Phù thủy tà ác còn sống, làn sóng xung kích áo thuật này khi đụng trúng mục tiêu kẻ địch sẽ tạo thành thương tổn rất lớn.]

[Ghi chú: Khi còn sống Phù thủy tà ác không thể sử dụng kỹ năng này, đây cũng là kỹ năng mà hắn ta không muốn dùng nhất cuộc đời.]

Sau khi thông tin về Phù thủy tà ác được phản hồi lại, Tiêu Phàm cảm thấy rất nghi hoặc.

Phù thủy tà ác là boss của phó bản, hắn ta có ươợc những kỹ năng tấn công riêng biệt, một cái là kỹ năng tấn công phạm vị, một cái là kỹ năng hạn chế có thời gian làm lạnh rất lâu, còn một kỹ năng tấn công tạo ra lực công kích cực mạnh sau khi chết. Nhưng kỹ năng này kết hợp với nhau có thể coi là rất hợp lý, nhưng ngoại trừ kỹ năng [Ngày Yên Nghỉ] chỉ có tác dụng sau khi Phù thủy tà ác chết kia, Tiêu Phàm hoàn toàn không biết kỹ năng nào của tên Phù thủy tà ác đang đứng trước mặt mình mới là uy hiếp lớn nhất đối với hắn, vậy tại sao mình lại có cảm giác âm u kinh khủng thế này nhỉ?

Tiêu Phàm cảm thấy cảm giác bỗng nhiên ập tới này quá sức kỳ lạ nên hắn hít sau rồi hạ quyết tâm, tập trung cảm nhận xem sự bất an này rốt cuộc là từ đâu đến?

Khi Tiêu Phàm bắt đầu tập trung tiếp vào trạng thái, cảm giác của hắn tựa như một đợt sóng lấy bản thân hắn làm trung tâm mà khuếch tán ra bốn phía…

Phía sau?

Chẳng lẽ trong phó bản vẫn còn có quái vật trốn ở sau lưng mình?

Tuyết Dạ vẫn còn đang đứng sau lưng mình, cô ấy chính là một tay gà mờ trong game, không có kỹ thuật và thực lực như mình, không thể phản ứng kịp thời với nguy hiểm như mình, nếu quái vật ở phía sau lưng tập kích cô ấy mà mình không kịp đến cứu thì phải sao đây?

Vì thế Tiêu Phàm nhanh chóng xoay người nhìn về hướng mà mình cảm thấy có sự nguy hiểm, chỉ là Tiêu Phàm vừa xoay người nhìn thấy hình ảnh trước mắt, biểu cảm của hắn liền run rẩy. Hắn thấy dáng vẻ Tuyết Dạ đang tập trung tinh thần đứng ở đằng kia, miệng cô lầm bầm gì đó khe khẽ, tay như đang đẩy thứ gì đó về phía trước, từng bước từng bước lén lút tự đẩy bản thân mình lên.

Cảm giác này tựa như Tuyết Dạ đang làm một nghi thức của tà giáo nào đó, thậm chí Tiêu Phàm còn thấy dường như trên người cô đang tỏa ra làn sương khói màu tím đen, trong lòng hắn kinh ngạc lên tiếng, boss của phó bản này sẽ không ngược đời như vậy chứ? Bối cảnh của phó bản này là Phù thủy tà ác có thể dùng vu thuật của bản thân mình để khống chế thú dữ trong rừng rậm, chẳng lẽ nó còn có thể khống chế được người chơi đồng đội trong đội ngũ hay sao? Nhưng mà [Ác Ma Ngưng Thị] của mình lại hoàn toàn không nhìn thấy được các kỹ năng liên quan đến khống chế tâm linh của Phù thủy tà ác. Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?

Có điều nghi vấn trong lòng Tiêu Phàm không được bao lâu đã biến mất, bởi vì Tuyết Dạ đã lập tức khôi phục lại dáng vẻ bình thường.

Tuyết Dạ nhìn thấy Tiêu Phàm bỗng nhiên xoay người liền giật mình một cái, trời ạ, chẳng lẽ đội trường vừa nhìn thấy mình nguyền anh ấy? Làm sao bây giờ đây? Thôi rồi, xong rồi, mình đi đời rồi, hu hu hu…

Đúng vậy, Tuyết Dạ bị Tiêu Phàm vứt sang một bên không có gì để làm, cô trở thành người chơi đầu tiên trong “Tân Sinh” nguyền rủa đồng đội cổ vũ cho boss, vừa rồi Tuyết Dạ đang vô cùng tập trung vận công để nguyền rủa Tiêu Phàm phạm phải sai lầm, những thứ mà cô lẩm bẩm than thở rất nhẹ ở trong miệng chính là…

“Thiên linh linh, địa linh linh, sơ suất của đội trưởng mau hiển linh, lời nguyển rủa của tôi đừng không linh.”

…

Tiêu Phàm phát hiện Tuyết Dạ đã khôi phục lại bình thường, cảm giác như tất cả những gì vừa xảy ra rất khó nói nên lời.

Cái quỷ gì thế? Cái gì vừa xảy ra vậy?

Đây là lần đầu tiên Tiêu Phàm gặp phải chuyện không thể hiểu nổi như thế này trong trò chơi, nhưng đã không nghĩ ra được gì thì Tiêu Phàm cũng mặc kệ, dù sao thì hơi thở lạnh lẽo vừa rồi cũng đã biến mất.

Vì thế Tiêu Phàm xoay người lại đối mặt với boss của phó bản Phù thủy tà ác, có điều Tiêu Phàm có phần để ý được cảm giác vừa rồi của mình, bởi vì ngay khi hắn vừa mới hạ quyết tâm lại cảm nhận được một hơi thở cường đại ở sau lưng mình, mà hơi thở đó phát ra từ nơi mà Tuyết Dạ vừa đứng.

Chẳng lẽ hơi thở này tỏa ra từ Tuyết Dạ?

Rõ ràng Tuyết Dạ cũng chỉ là một tay mơ trong trò chơi mà thôi, làm sao có thể tỏa ra được một khí tràng như vậy? Vừa rồi nhất định là ảo giác, nhất định là ảo giác!

…

Tiêu Phàm vứt bỏ tạp niệm, quay lại đối mặt với boss phỏ bản với hình tường ngoại trừ tỏa ra khói thì cũng chẳng khác nào một tên ăn mày.

Có điều Tuyết Dạ đứng phía sau Tiêu Phàm lúc này bắt đầu cảm thấy bồn chồn…

Đối với boss phù thủy có hình người, đây cũng là lần đầu tiên Tiêu Phàm gặp phải loại đó trong “Tân Sinh”, có điều từ trước đến nay đã phải trải qua nhiều trận đấu như vậu rồi, hắn cũng đã thành thục hơn Tiêu Phàm khi mới bước vào “Tân Sinh” không ít.

Chương trướcChương tiếp