Tay phải nữ sinh còn đang nắm tay một người, gương mặt mũm mĩm hồng hồng, đôi mắt trong veo như nước, ăn mặc theo phong cách Gothic (1), đầu tết tóc buộc thành cái đuôi ngựa.
(1)Phong cách Gothic: Đặc trưng của kiểu thời trang theo phong cách này là ăn mặc cực kỳ lập dị với tất cả các loại trang phục đều màu đen, tóc xù xì và dày cộm, móng tay để dài như móng vuốt và cũng được sơn màu đen, mắt môi đều kẻ màu tối đậm… Tất cả trang phục và phụ kiện này khi khoác lên người đều gây cho người đối diện một cảm giác hết sức rùng rợn và ma quái, thậm chí cực kỳ phản cảm.
Thấy được cô bé, trong lòng Tiêu Phàm liền cảm thán. A! Cái xã hội gì đây, người ta còn nhỏ như vậy, ngươi đã biến cô bé này thành kẻ tâm lý biến thái rồi sao!
Tiêu Phàm nhìn tiểu loli này liền cảm thấy lòng đồng tình ngập tràn tâm can.
Tiểu loli kia dường như phát hiện Tiêu Phàm đang nhìn cô bé, lập tức trốn ra phía sau lưng nữ sinh kia, ôm chặt lấy người cô ta, tỏ vẻ như rất sợ hãi Tiêu Phàm.
“Thật là không có phép tắc, đây là em họ của em, Miên Miên, từ nhỏ đã rất sợ người lạ, lại dễ dàng cảm thấy sợ hãi, đã từng đưa em ấy đi gặp rất nhiều bác sĩ tâm lý nhưng đều vô dụng, chỉ có thể hi vọng trong quá trình trưởng thành em ấy có thể chậm rãi chuyển biến trở nên tốt hơn.” Nữ sinh nhẹ nhàng xoa đầu Miên Miên, nói với Tiêu Phàm.
“Không sao đâu, tuổi còn nhỏ, sợ người lạ là chuyện rất bình thường.” Tiêu Phàm an ủi.
Thì ra tiểu muội muội bé bỏng này chỉ là dễ dàng bị dọa sợ, những phương diện tâm lý khác đều không có vấn đề, hắn có thể an tâm. Vậy muốn giải quyết sự tình chỉ còn lại vấn đề tâm lý của nữ sinh ở trước mắt này.
“Anh là đội trưởng của đội này. nếu em không ngại, có thể cho anh xem qua tư liệu cụ thể của em một chút được không? Chỉ là anh muốn hiểu rõ ràng tư liệu của các thành viên trong đội thật rõ ràng, khi vào làm phó bản có thể chỉ huy thật tốt.”
“Tất nhiên là không có vấn đề gì.” Nữ sinh kia hào phóng đưa tư liệu của mình cho Tiêu Phàm.
[Tên: Bán Trường Miên] (Tên ID của nữ sinh xinh đẹp này là Bán Trường Miên.)
[Đẳng cấp: 12] (wow, đẳng cấp còn cao hơn cả hắn, đúng là người thì không nên nhìn vẻ bề ngoài mà!)
[Chủng tộc: Ác Ma]
[Kĩ năng thiên phú: Hình thái Ác ma]
[Loại hình kỹ năng: Bị động]
[Hiệu quả: Nếu bị công kích, tự động chuyển đổi sang hình thái thứ hai]
[Ghi chú: Nỗi đau sẽ mang đến cuộc sống mới!]
Nói cái gì hoàn toàn không hiểu, giống cái kỹ năng Tửu Tinh Cuồng Ẩm của hắn đều là giới thiệu mơ hồ.
Cái kỹ năng thứ hai của Bán Trường Miên làm Tiêu Phàm cảm thấy có chút bị dọa sợ.
[Tên kỹ năng: Liên Mẫn]
[Loại hình kỹ năng: Chủ động]
[Phẩm chất: Sử thi]
[Hiệu quả: Khôi phục một lượng HP nhất định, thời gian phục hồi 10 giây.]
[Điều kiện sử dụng: Hình thái Bright Gemini]
[Kỹ năng tiêu hao: Tiêu hao 50 điểm giá trị pháp lực]
[Điều kiện học tập: Truyền lại từ trận doanh Ác ma chòm Song Tử]
[Ghi chú: Với lòng thương xót từ chòm Song Tử tươi sáng, an ủi linh hồn bị tổn thương]
Đều cùng ở trong trận doanh Ác Ma với kỹ năng truyền thừa từ mười hai vị ma tướng, tại vì sao mà lại có sự đãi ngộ khác biệt lớn như vậy! Kỹ năng của Bán Trường Miên chỉ cần tiêu hao giá trị pháp lực bình thường liền có thể sử dụng, mà Tiêu Phàm vì giá trị mị lực sở trường thân sĩ mà thiếu chút nữa bị tra tấn đến xuất hiện chứng bệnh u buồn.
Tiêu Phàm vẫn cho là đội ngũ nhân vật kiểu vú em này trong trận doanh Ác Ma đã bị tuyệt chủng, không ngờ rằng chúng tụ tập lại cùng một chỗ, còn có kiểu nhân vật nhân từ tồn tại. Đây thật sự là sự thay đổi hiếm có trong trận doanh Ác ma.
“Xin phép cho anh nói thẳng, kiểu người giống Bán Trường Miên em đây, chắc hẳn có nhiều đội muốn đoạt lấy mới đúng, vậy tại sao lại muốn gia nhập đội của bọn anh.” Tiêu Phàm xem không hiểu kỹ năng thiên phú của đối phương là biểu hiện cho cái gì, vẫn là không quá yên tâm, đành tiếp tục dùng lời nói xã giao, có chút thăm dò nói.
“Cứ đơn giản gọi em là Trường Miên cũng được, bởi vì em muốn dẫn em họ Miên Miên của em đi chơi đùa một chút, nếu em gia nhập không phải cũng có thêm cả một đứa bé sao, phần lớn các đội ngũ đều cảm thấy đó là gánh nặng. Nếu như đội trưởng là anh thấy dẫn theo bọn em không tiện cũng không sao, bọn em cũng không bắt buộc.”
“Không phải như vậy, anh chỉ là muốn hỏi một chút. Anh cũng có kỹ năng truyền thừa, nhưng vẫn là không thể lợi hại bằng của em, đấy cũng là NPC bên trong Tân Thủ thôn cho sao?”
“Đúng vậy, bà lão trong Tân Thủ thôn chúng em nói em phù hợp với điều kiện truyền nhân của bà, thế là bà liền đem kỹ năng truyền thừa cho em.”
Đúng là không có so sánh thì không có tổn thương mà, Tiêu Phàm chịu muôn vàn khổ nhục đi lấy lòng một con cừu đực, mới nhận được một kỹ năng truyền thừa vô cùng khó dùng, còn thôn của hai người Bán Trường Miên lại là trực tiếp cho.
“Em thật là may mắn, chỉ có kỹ năng phụ trợ thôi mà vẫn có thể luyện đến cấp 12.” Tiêu Phàm muốn mượn lúc này để biết thêm tin tức của kỹ năng thiên phú, nhưng Bán Trường Miên nhất định làm hắn phải thất vọng.
“Em cũng không biết làm sao mà có thể lên cấp nhanh như vậy?”
“Em nói như vậy thì làm sao để người chơi cấp 10 như anh chịu nổi đây?”
“Em không có ý như vậy, em có chứng bệnh hay nhớ sai, sẽ không nhớ rõ bản thân mình đã trải qua hay đã làm những gì. Cái bệnh này khiến cuộc sống sinh hoạt của em thật phiền phức.” Bán Trường Miên ngại ngùng nói.
Hóa ra là chứng mất trí nhớ sao, hại mình lo lắng lâu như vậy.
Một thiếu nữ xinh đẹp dịu dàng bị chứng mất trí nhớ, một tiểu loli đáng yêu có chứng sợ hãi cực độ, vậy mình còn phải sợ cái gì?
Tổ đội lên xe, xuất phát!