favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ác Ma Doanh Địa
  3. Chương 756: Miên Miên và Kẹo Que

Chương 756: Miên Miên và Kẹo Que

Sau đó, chỉ cần đâm một nhát thì trận chiến đấu này có thể kết thúc.

Nghĩ tới kết quả của trận chiến đấu này đã rõ ràng thì Ảnh Thứ hơi thả lỏng, trong bóng tối, dao găm sắc bén đã xuất hiện ánh sáng lạnh…

Đâm!

Một nhát đâm không phát ra chút âm thanh nào! Giống như là rắn độc khi bắt mồi vậy!

Chỉ trong chớp mắt thì lần giết chóc này có thể hoàn thành!

Thế nhưng sắc mặt của Ảnh Thứ lại biến thành ngạc nhiên…

Dao găm mà hắn ta đâm ra lại bị người mặc áo choàng kia tóm lấy, mà một cánh tay khác của người kia đã tóm chặt lấy đầu của hắn ta.

Hắn ta không thể hiểu nổi người kia làm sao mà làm được điều này, cũng không biết tại sao lại như thế này, bởi vì từ Dung Ảnh xuất hiện ám sát, tất cả quá trình đó còn chưa đủ một giây đồng hồ!

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy, hắn ta lại bị đối phương khống chế!

“Viêm Bạo Thuật!”

Đây là câu trả lời của người mặc áo choàng, đòn tấn công của hắn ta cũng không yên lặng như của Ảnh Thứ mà là có tiếng động rất rõ ràng.

Sau khi nói xong, tay phải của người mặc áo choàng đang đặt tại đầu của Ảnh Thứ, xuất hiện một luồng lửa cực nóng, phụt ra ngoài…

Viêm Bạo Thuật sao? Là kỹ năng của pháp sư loài người có thể học khi tới trung cấp? Thế nhưng hắn ta vừa mới dùng kiếm mà? Hơn nữa kỹ năng của pháp sư loài người chẳng phải là chỉ có loài người mới học được sao? Người này là sao đây? Chẳng lẽ người này không phải kẻ địch mà là đồng minh của mình? Thế nhưng tại sao…

Trong đầu của Ảnh Thứ xuất hiện rất nhiều câu hỏi, làm hắn ta không hiểu cái gì cả.

Thế nhưng hắn ta cũng đã ý thức được, chuyện này rất là kỳ lạ, có lẽ cuộc chiến tranh này cũng không dễ dàng như hội trưởng đã từng nói…

…

Game thủ chuyên nghiệp Ảnh Thứ, đáng nhẽ ra đã có thể ám sát rất nhiều kẻ địch có thực lực mạnh mẽ của trận doanh Ác Ma, thế nhưng lại dừng bước ở nơi này, để lại rất nhiều câu hỏi không có câu trả lời mà rời khỏi chiến trường.

Một bên khác, người mặc áo choàng có vẻ vừa làm một chuyện rất đơn giản, hơi thở dài: “Aiz, chỉ có thể đợi thêm năm phút thì trạng thái chiến đấu mới có thể biến mất, lúc đó mới có thể log out đi nghỉ ngơi, loại quy tắc này quá phiền phức rồi, rất muốn hủy nó đi nha…”

Khi Ảnh Thứ bị đẩy ra khỏi chiến trường thì hắn ta vẫn còn đang ngơ ngẩn.

Là một minh tinh ở trong công hội Tinh Thần mà sớm như vậy đã bị giết chết, làm cho hắn ta rất khó mà chấp nhận được.

Hắn còn muốn thể hiện tài năng của mình trong trận chiến tại di tích chúng thần này để danh tiếng tiếp tục tăng cao, thật sự không nghĩ tới cái mộng đẹp này lại vỡ nát nhanh tới như vậy…

Có người không thể tiếp nhận sự thật, cũng có người rất thản nhiên khi đối diện với sự thật.

Hào Đại Bàn đang ngồi trên khán đài mà nhìn tình hình chiến đấu ở trên màn hình được treo lơ lửng giữa trời kia mà cười khổ.

“Ha ha, thật sự là không may mà…”

Hào Đại Bàn thật sự là không may mắn.

Cậu ta được truyền tống tới phía tây của bản đồ, khi thấy được khu vực thảo nguyên quen thuộc thì lúc đầu cậu còn tưởng mình rất là may mắn nữa chứ.

Thế nhưng sau đó cậu lại thấy đồng đội của Tiêu Phàm, một cô gái đáng yêu có ID là Xà Cơ, cho nên, cậu cũng đã gặp được A Hoa tỷ…

Quá trình chiến đấu rất đơn giản, ngay cả Hào Đại Bàn là tanker khủng, máu trâu phòng cao thì cũng không thể ảnh hưởng kết quả của trận chiến này, dù sao thì khi đối mặt với A Hoa tỷ, máu trâu hơn nữa thì vẫn bị đập bẹp mà thôi.

Thế nhưng tiếng cười của Hào Đại Bàn cũng không chứa nhiều sự tiếc nuối, sắc mặt của cậu ta cũng rất dễ dàng, có vẻ còn rất thoải mái nữa.

Bởi vì cậu cũng không cần phải lựa chọn giữa Chiến Minh và Tiêu Phàm, muốn ủng hộ bên nào nữa rồi.

Ở ngoài quan sát chiến đấu luôn luôn dễ dàng hơn ở trong đó nha.

…

Nơi này là nơi trực tiếp của nhà phát hành, là một nơi được tạm thời thiết kế ra để cho những khán giả có thể cảm nhận được không khí của cuộc chiến đang diễn ra.

Trong thính phòng rộng lớn này, khán giả được thưởng thức rất nhiều đồ ăn và đồ uống miễn phí, đương nhiên đó chỉ là đồ trong game, mà bàn chủ trì cũng được lắp đặt tại nơi này.

Trên không trung của thính phòng có rất nhiều màn hình lơ lửng tại đó, làm cho mọi người có thể thấy được tình hình chiến đấu đang diễn ra kịch liệt như thế nào.

Thế nhưng, người chơi ở trong chiến trường rất nhiều, mặc dù có rất nhiều màn hình nhưng không thể chiếu hết tất cả cảnh tượng chiến đấu được, cho nên trên màn hình chỉ chiếu tình hình chiến đấu của những người nổi danh ở trong “Tân Sinh” mà thôi.

Bởi vì khi trước người mặc áo choàng kia cũng không nổi danh, mà Ảnh Thứ mặc dù rất nổi tiếng thế nhưng luôn ở trong trạng thái ẩn thân nên khó bị quay tới, đương nhiên sẽ không có ống kính nào chuyển qua đó, cho nên cảnh tượng vừa rồi vẫn không có ai biết cả.

Có rất nhiều màn hình trôi nổi trên không cho nên chúng đều không có âm lượng, để tránh ảnh hưởng lẫn nhau.

Mà trong rất nhiều màn hình, một màn hình gần bàn chủ trì nhất, cũng là một màn hình lớn nhất và dễ thấy nhất.

Nội dung mà nó chiếu đương nhiên sẽ được mọi người chú ý nhất.

“Tân Sinh” hiện tại rất hot, rất nhiều nhân tài nổi bật thi nhau xuất hiện, thế nhưng người được chú ý nhất vẫn là người luôn chiếm lĩnh đầu đề trên diễn đàn game, cũng lộ ra bản tính hung tàn của mình tại thành Freya tại trận doanh Tinh Linh trong thời gian gần đây, “Lich King” Mệnh Phàm.

Cho nên bên nhà phát hành cũng rất biết cách làm người, dùng màn hình lớn nhất kia để quay lại cảnh nhân vật chính của chúng ta, Tiêu Phàm…

Tiểu Miêu và Crimson Rose nhìn chằm chằm vào màn hình lớn nhất kia, sắc mặt rất là kỳ lạ.

Tiêu Phàm cũng không phải là đang chiến đấu, theo lý thuyết thì bình luận viên phải nói cái gì đó để không khí hiện trường được sinh động, thế nhưng hai cô gái lúc này lại cau mày, yên lặng không nói gì cả.

Tiểu Miêu rất không vui, ngón tay vô thức giật giật góc áo của mình, nghiến răng nghiến lợi.

Crimson Rose cũng không thoải mái, lộ ra vẻ mặt khinh thường khi nhìn thấy hình ảnh trên màn hình.

Mà Phong Ma Tiểu Xích Lang lại đang cười, mà nụ cười có vẻ hơi kỳ lạ.

Rất nhiều khán giả đều bị những pha chiến đấu của các nơi khác hấp dẫn, thế nhưng có càng nhiều khán giả hơn lại đưa ánh mắt của mình tới màn hình đang chiếu Tiêu Phàm.

Chờ mong, hoặc tò mò xem chuyện gì sắp xảy ra.

…

Tên ngu ngốc kia?

Nghĩ tới lời cuối cùng của Bán Trường Miên thì Tiêu Phàm đoán được điều gì đó thế nhưng hắn vẫn không muốn tin tưởng điều này.

Hắn chầm chậm quay người lại, thật sự có một cô bé xuất hiện ở phía sau mình, đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm vào Tiêu Phàm, rất là đáng yêu, không phải Miên Miên thì còn có ai vào đây nữa?

Tiêu Phàm đưa bàn tay đang run rẩy ra, chỉ chỉ vào mặt mình, biểu lộ hơi cứng lại, hỏi: “Tên ngu ngốc kia?”

Miên Miên nhìn Tiêu Phàm, trong mắt xuất hiện sự khinh thường, có vẻ cảm thấy hơi phiền nên cũng không nói gì cả mà chỉ gật gật đầu.

Thế nhưng cái gật đầu này của Miên Miên làm Tiêu Phàm rất là đau lòng.

Trong lòng của Miên Miên, ta chỉ là một kẻ ngu ngốc thôi sao?

Tiêu Phàm thật sự rất khó có thể chấp nhận được điều này.

“Tại sao, Miên Miên? Anh không tốt với em sao? Tại sao em lại nói anh là ngu ngốc chứ?”

“Anh chính là một tên ngớ ngẩn mà!”

Khi nghe được câu hỏi của Tiêu Phàm thì Miên Miên cảm thấy khá hoang mang, câu hỏi này cần hỏi sao?

Thế nhưng sự chắc chắn về ngu ngốc trong mắt cô bé vẫn không thay đổi, làm Tiêu Phàm cảm thấy tim mình như bị kiếm đâm xuyên vậy.

Chẳng lẽ Miên Miên thay đổi từ loli yên tĩnh sang loli độc miệng? Sự thay đổi đột ngột này thật sự làm người ta khó mà chấp nhận được!

Thế nhưng điều càng làm Tiêu Phàm khó chấp nhận hơn sự thay đổi kia, đó chính là “thân phận” của mình ở trong lòng Miên Miên.

“Dù gì thì cũng cần lý do chứ, Miên Miên.” Ánh mắt của Tiêu Phàm xuất hiện sự cầu xin: “Anh lại không phải ngu ngốc, tại sao lại bảo anh là ngớ ngẩn chứ?”

Chương trướcChương tiếp