favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ác Ma Doanh Địa
  3. Chương 758: Tà Giáo Phát Triển

Chương 758: Tà Giáo Phát Triển

Crimson Rose cũng rất không thân thiện, ánh mắt xuất hiện sự chán ghét, khiển trách một cách nghiêm nghị: “Cũng không biết loại người này tại sao lại có thể trở thành anh trai của chị Phàm Tử được chứ, thực sự là quá kém!”

Hai nữ MC này không chịu giải thích tình hình chiến đấu nhưng khán giả lại không cảm thấy kinh ngạc mà lại rất đồng ý, bởi vì bọn họ cảm thấy giọng điệu như vậy mới xứng với danh tiếng hiện tại của “Lich King” Mệnh Phàm.

Mà sau khi nghe được lời nói của Tiểu Miêu và Crimson Rose thì mọi người càng chắc chắn hơn về ý nghĩ của mình.

Chỉ thấy sắc mặt của Tiêu Phàm trong màn hình thay đổi liên tục, giống như là đang nghĩ cách lừa gạt nào vậy, thế nhưng theo bước chân chậm rãi của hắn thì khoảng cách giữa hắn và cô bé kia càng ngày càng gần.

Sự lo lắng của mọi người càng ngày càng nhiều, càng nhiều người âm thầm cầu nguyện cho Miên Miên.

Khi mọi người đang lo lắng cho Miên Miên thì cô bé vẫn rất ngây thơ nói chuyện với Tiêu Phàm, lại không đề phòng cái tên trước mắt chút nào, hai người càng ngày càng trở nên thân thiết hơn.

“Tiêu rồi! Kể cả một cô gái trưởng thành cũng không thể chống lại được yêu thuật của Lich King Mệnh Phàm, đứa bé kia còn nhỏ như vậy làm sao có thể tránh thoát được đây?”

“Tại sao Mệnh Phàm lại có thể ra tay với một đứa bé như vậy chứ? Hắn không cảm thấy bứt rứt lương tâm hay sao?”

“Ha ha, người anh em, lời nói của anh rất buồn cười, Lich King Mệnh Phàm mà có lương tâm thì có còn là Lich King Mệnh Phàm nữa hay không?”

…

Người xem bên ngoài đều không thể hiểu được tình hình thực tế ở trong chiến trường, cho nên họ chỉ có thể bàn tán mà thôi.

Thế nhưng khi thấy Tiêu Phàm cách càng ngày càng gần Miên Miên thì khán giả bắt đầu lo lắng.

Mặc dù họ không quen biết Miên Miên, thế nhưng họ lại biết “Lich King” Mệnh Phàm nha!

Khi “Lich King” Mệnh Phàm mà tới gần một cô gái nào thì làm gì có chuyện tốt nào xảy ra với cô gái đó chứ.

Lúc này, Crimson Rose đang ngồi trên đài chủ trì nghiến răng nghiến lợi mà lẩm bẩm: “Ít nhất ba năm, cao nhất tử hình!”

Từng chữ từng chữ nói ra giống như đang cảnh cáo, thế nhưng càng giống nguyền rủa hơn.

Mà sau lưng Crimson Rose lại xuất hiện một tầng mây đen dày đặc, âm u tới đáng sợ.

…

Không cần biết là cầu nguyện hay là chửi mắng đều không thể truyền tới trên chiến trường được, chuyện này vẫn phát triển như cũ, không thay đổi chút nào.

Miên Miên hơi kiễng chân, đôi mắt nhắm lại, chu miệng, thơm lên má của Tiêu Phàm…

Toàn trường yên lặng, đám người đang bàn tán cũng dừng lại, chỉ có Tiêu Phàm trên màn hình, vẫn đang cười khúc khích, trong mắt tất cả khán giả đang có mặt tại nơi này thì nụ cười đó cực kỳ tà ác…

Trời ạ, ta vừa thấy cái gì?

Đứa nhỏ kia vậy mà chủ động dâng nụ hôn cho “Lich King” Mệnh Phàm?

Cô bé này là trúng yêu thuật của Mệnh Phàm rồi sao?

Chuyện đang diễn ra trên màn hình làm cho các khán giả rất khiếp sợ.

Phần khiếp sợ này làm cho hiện trường dừng lại, yên tĩnh tới mức đáng sợ.

Sau khi yên tĩnh kết thúc thì chắc chắn sẽ là vỡ òa toàn trường!

Thế nhưng những tiếng chửi rủa cũng không phải là những âm thanh truyền ra đầu tiên mà có những tiếng reo hò truyền tới trước.

“Ba năm kiếm lời, tử hình cũng không lỗ! Ngô vương vạn tuế!”

Một đám đàn ông hèn mọn mặc áo choàng xuất hiện ở trên khán đài, sự hào hứng tăng vọt khi thấy cảnh tượng trên màn hình.

“Sói lẳng lơ, sói lẳng lơ bùng cháy! Ngô vương, ngô vương vô địch!”

Dạng even sôi nổi như cuộc chiến tại di tích chúng thần như này thì làm sao có thể thiếu bọn họ được chứ!

Quân đoàn sói lẳng lơ quyết định rời núi, chân thành cổ vũ cho người mở đường cho nhóm “thân sĩ”, chính là Lich King Mệnh Phàm.

Một đám người lớn như vậy lại cổ vũ cho Lich King Mệnh Phàm, cũng là lần đầu tiên xuất hiện tại “Tân Sinh”, thậm chí mọi người đều chuyển lực chú ý từ màn hình sang người bọn họ.

Phóng viên tự do ở trong đám người đã mang theo microphone chạy tới, hi vọng có thể phỏng vấn những người này, mong muốn có được tin tức nào đó thật nóng.

“Xin chào, chúng tôi là phóng viên chính thức, có vẻ anh là thủ lĩnh của mọi người, tôi có thể phỏng vấn anh một chút được không?”

Mặc dù lời nói mang ý hỏi thăm, thế nhưng microphone đã đưa tới trước người của Hoàng Ma Tử rồi.

“Chúng tôi là ‘Quân đoàn sói lẳng lơ’, là tổ chức ủng hộ cho Lich King - Mệnh Phàm!”

Dưới mũ trùm đầu, Hoàng Ma Tử còn đeo một chiếc mặt nạ dạ hội có thể che được nửa khuôn mặt, thế nhưng chiếc mặt nạ này cũng không thể che giấu được sự tự hào và sự lẳng lơ của gã được.

“Hiện tại, mọi người đều công khai lên án Lich King Mệnh Phàm, tại sao các anh lại có thể đi ngược với ý kiến mọi người, ủng hộ Mệnh Phàm chứ?”

Khi được Hoàng Ma Tử chứng thực thì phóng viên càng hưng phấn hơn.

” ‘Lich King’ Mệnh Phàm chính là tín ngưỡng của chúng tôi, người chính là người mở đường dẫn lối, vượt mọi chông gai, chúng tôi ở phía sau cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được! Mặc dù không thể kính dâng chút sức mọn thế nhưng chúng tôi vẫn có thể lên tiếng ủng hộ!”

Nói xong, Hoàng Ma Tử xoay người sang chỗ khác, ra hiệu cho đám người phía sau, sau đó tiếng hét đinh tai lại vang lên: “Sói lẳng lơ, sói lẳng lơ bùng cháy! Ngô vương, ngô vương vô địch!”

Cảm nhận được sự cuồng nhiệt của Quân đoàn sói lẳng lơ nhưng phóng viên lại rất kinh ngạc, thế là dời chủ đề: “Cuộc chiến tại di tích chúng thần chính là một chiến trường cỡ lớn mà nhà phát hành tổ chức, vậy anh cảm thấy trong trận chiến này, bên nào sẽ dành được chiến thắng?”

“Trận doanh Ác Ma!” Hoàng Ma Tử trả lời rất nhanh chóng, ngọn lửa trong mắt bắt đầu cháy rừng rực.

“Tại sao anh lại đoán như vậy? Như mọi người đã biết, số lượng người chơi của trận doanh Ác Ma rất ít, lực lượng mạnh nhất cũng chỉ là một cái công hội lớn. Mà những trận doanh khác lại có rất nhiều thế lực, bên trận doanh Tinh Linh lại còn có cả công hội mạnh nhất trong ‘Tân Sinh’ là công hội Tinh Thần, dù gì thì liên minh ba trận doanh Nhân Loại, Tinh Linh và Thú Nhân vẫn có cơ hội thắng nhiều hơn…”

Hoàng Ma Tử cười, nụ cười có vẻ hơi khinh miệt: “Những công hội cô vừa nói, đứng trước mặt ngô vương thì chỉ là muỗi mà thôi, mà Quân đoàn sói lẳng lơ chúng tôi có niềm tin chiến thắng lớn như vậy chỉ có một nguyên nhân, đó chính là trận doanh Ác Ma có ngô vương! Công hội Tinh Thần mà cô nói có vẻ khá mạnh, thế nhưng đại bản doanh của họ cũng đã bị ngô vương bắn một pháo hủy diệt hoàn toàn đúng không? Như vậy thì đứng trước mặt ngô vương, bọn họ có điều gì có thể kiêu ngạo nữa?”

Phóng viên rất muốn giải thích cho công hội Tinh Thần nhưng lại không biết nói từ đâu, bởi vì Tiêu Phàm hủy diệt đại bản doanh của công hội Tinh Thần chính là một sự kiện gây chấn động toàn bộ “Tân Sinh”.

Hoàng Ma Tử cũng không để ý tới người phóng viên này nữa mà giơ hai tay lên cao, ánh mắt rất thần thánh, tư thế có vẻ giống với cha xứ đang cầu nguyện với Thượng Đế ở trong giáo đường, thế nhưng kết hợp với sự hèn mọn của gã thì càng giống với sứ đồ cuồng nhiệt trong tà giáo hơn.

“Bỉ ổi, chính là lực lượng vô tận! Ngô vương, đã vô địch!”

Biểu hiện của Tiêu Phàm ở trong thành Freya tại trận doanh Tinh Linh đã cho Hoàng Ma Tử lực lượng vô tận, mà những lực lượng này dần dần biến thành tín ngưỡng, si mê tới mức làm cho người điên cuồng!

Phóng viên nhìn bộ dạng tà dị của Quân đoàn sói lẳng lơ thì vô thức lùi về sau mấy bước, bởi vì cô cảm thấy những người mặc áo choàng này có vẻ đã trúng tà, đặc biệt là nụ cười mỉm khi họ nhìn tới cô bé ở trong màn hình thì càng làm cô khủng hoảng.

…

“Hừ! Quá buồn nôn!”

Crimson Rose rất tức giận vì biểu hiện của Quân đoàn sói lẳng lơ, hừ lạnh nói: “Tại sao tôi lại cảm thấy các anh hơi quen nhỉ? Có phải là các người thường xuất hiện tại công hội Hoa Nguyệt nằm vùng, đúng không?”

“Không phải! Chắc chắn là không phải! Người đẹp, cô nhận lầm rồi!”

Hoàng Ma Tử đương nhiên sẽ không thừa nhận, nếu như gã dám thừa nhận trước mặt Crimson Rose thì về sau làm sao có thể tới trước cửa công hội Hoa Nguyệt được?

Chương trướcChương tiếp