“Không biết là do Att có tình cảm với con dao mổ lợn này hay là nguyên nhân gì khác, gã đã cầm con dao mổ lợn này đến cửa hàng rèn đúc mấy chục lần, bây giờ con dao mổ lợn trong tay gã đã là thành phẩm được rèn đúc thành công hai mươi lần, chất lượng có thể sánh vai với Thần khí luôn! Att có thực lực không tệ lại phối hợp với cái hung khí này, chắc chắn sẽ là một nhân vật đáng sợ.”
“Mà ba người này lại hợp lại với nhau, tạo thành nam đoàn của Bang Hắc Long, “Biều Phong Đặc”, tên tiếng anh là nam đoàn Beautiful, là một đoàn đội tinh anh khá là thời thượng, hơn nữa họ còn mạnh mẽ và đáng tin cậy nữa ~”
Nói tới đây, Phong Ma Tiểu Xích Lang nở nụ cười lần thứ hai, nụ cười này mang ý vị rất khác biệt.
“Đúng rồi, trong Bang Hắc Long còn có một người không thể không đề cập đến, đó chính là người nằm rạp trên người Phục Địa Chu Ma với vẻ âm trầm. Bây giờ nhìn sơ qua thì cô ta rất giống Phục Địa Chu Ma, thế nhưng mọi người cũng đừng có hiểu lầm, cô ta là người chơi nữ đó, tuy rằng hành vi hơi quái dị một chút nhưng cũng là một kẻ đáng sợ…”
Lời nói của Phong Ma Tiểu Xích Lang bỗng nhiên dừng lại, bởi vì một nhân vật có máu mặt trong giới võng du bỗng nhiên đứng cản trước mặt đại quân của Bang Hắc Long, xem ra đã có trò hay để nhìn rồi…
…
“Tại hạ Nhược Sở, chính là Sát Thần của Tinh Thần. Đám thất phu kia, gặp được bản tôn sao còn không mau bó tay chịu trói!”
Phong Lang nhìn tên Nhược Sở mũi to một mình xuất hiện trước mặt mọi người rồi tuyên bố lời tuyên ngôn trắng trợn như vậy, vẻ mặt của gã không khỏi mang vẻ quái dị: “Tên này có phải kẻ ngốc không vậy?”
“Hắc Long nho nhỏ, chớ có làm càn!”
Nhược Sở ra vẻ giận dữ, cái mũi lại càng lớn hơn.
Vốn Phong Lang còn muốn trêu chọc cái tên ảo tưởng sức mạnh như Nhược Sở một phen, thế nhưng một tiếng cười cợt vừa vang lên, Phong Lang vô thức run người rồi câm như hến.
“Hì hì hì, Sát Thần Nhược Sở của Tinh Thần? Thú vị ~ nghe nói trong công hội Tinh Thần thì cậu vẫn còn một người bạn tốt là Khiếu Khiếu mà, sao vậy, lần này cậu ta không đến đây tham chiến với cậu sao?”
Vừa nhắc đến Khiếu Khiếu thì sắc mặt của Nhược Sở lập tức thay đổi.
Hắn ta và Khiếu Khiếu đều là người chơi chuyên nghiệp thuộc thế hệ trước, đã qua khỏi thời kì đỉnh cao từ lâu. Bây giờ thực lực của Khiếu Khiếu đã giảm sút rất nhiều, thậm chí ngay cả hệ thống sàng lọc của Chúng thần di tích chi chiến mà Khiếu Khiếu cũng không qua nổi, đương nhiên Khiếu Khiếu sẽ không thể xuất hiện ở đây rồi.
Thế nhưng hắn ta cũng không thể nói thật như vậy được, nói như vậy sẽ làm mất mặt bạn tốt của mình: “Đầu của Khiếu Khiếu không có tóc, tự biết có duyên với Phật nên muốn bỏ việc sát sinh, không tiện dính líu đến chuyện này, với lại còn có Nhược Sở tôi ở đây, một mình tôi cũng đã đủ để ứng phó rồi!”
Nói xong, Nhược Sở lấy cây pháp trượng của mình ra, đứng trước mặt đám người của Bang Hắc Long có vẻ uy phong lẫm liệt.
“Tiền bối Nhược Sở, đợi tôi, tôi đến giúp anh một tay!”
Một tiếng hô to vang lên, một kẻ cơ bắp đột nhiên xuất hiện, gã nhanh chân lao đến bên cạnh Nhược Sở.
“Là cậu, Vasili!”
“Đúng vậy, “Vũ khí đại sư” của công hội Tinh Thần, Vasili đến đây giúp đỡ!”
“Như vậy rất tốt, như vậy rất tốt!”
“Hai ta đồng loạt liên thủ, tiêu diệt kẻ địch!”
…
Nhược Sở và Vasili hai người anh một lời tôi một lời, có vẻ cực kỳ hòa hợp, thế nhưng ánh mắt của đám người Bang Hắc Long nhìn về phía bọn họ lại mang theo sự đồng tình.
Trong lòng họ lại nghi hoặc, tại sao công hội Tinh Thần lại nhận hai tên ngớ ngẩn này vào chứ…
“Ác Long, anh dẫn những người này lên đường trước đi, đừng có mất thời gian vì hai cái tên ngớ ngẩn này, một mình tôi ở lại chơi đùa cùng bọn họ một chút là được rồi, hì hì ~”
Ở bên trong Bang Hắc Long, có thể gọi thẳng tên của Ác Long chỉ có một người, đó chính là Nhện Độc.
“Ừ, làm đi, đừng có đùa quá trớn là được.”
Ác Long dặn dò Nhện Độc một tiếng, sau đó dẫn mọi người tiếp tục giết về phía đông.
Tuy rằng đám người Phong Lang có ý muốn ở lại đánh nhau với Nhược Sở và Vasili một phen, thế nhưng bọn họ không dám nghịch ý Ác Long và Nhện Độc. Cuối cùng thì bọn họ chỉ có thể mang vẻ đồng tình nhìn thoáng qua Nhược Sở và Vasili rồi tiếp tục cưỡi Phục Địa Chu Ma theo sát mọi người.
“Mấy người có ý gì hả! Có phải là đang khinh thường bọn tôi không!”
Lý do mà Vasili xuất hiện ở đây là vì gã muốn tiêu diệt đại ca của Bang Hắc Long - Ác Long - trong Chúng thần di tích chi chiến, làm lớn chuyện lên để tăng độ hot của mình, đi theo con đường của vị tiền bối Nhược Sở là Vua Microblogging.
Bây giờ Ác Long bỏ Vasili ở lại đây, nghênh ngang rời đi, sao Vasili có thể cam tâm cho được. Gã hô to lên với đám Phục Địa Chu Ma đang đi ngang qua, thậm chí còn xông lên phía trước để ngăn cản bước tiến của đám người Bang Hắc Long.
Bất đắc dĩ là cho dù gã có khổ luyện cơ bắp đến mấy thì cũng không thể ngăn cản các thành viên đang đi ngang qua của Bang Hắc Long được, nhìn đống bụi mù còn ở lại thì Vasili rất tức tối.
Nhược Sở lại rất thản nhiên, vốn hắn ta không hề nghĩ đến việc phải lấy một địch một trăm, Nhược Sở chỉ muốn tiến lên thể hiện dáng vẻ đường đường của mình mà thôi, nếu đối phương muốn giết hắn ta thì hắn ta sẽ chạy trốn.
Sau khi chạy thoát, hắn ta có thể trực tiếp ra khỏi trò chơi rồi lên weibo đăng bài viết: “Sát Thần của Tinh Thần, Nhược Sở không hề sợ hãi, lấy một địch một trăm nhưng mặt vẫn không hề biến sắc! Đáng tiếc một mình không đánh hết cả đám đông, thật là tiếc cả một đời!”
Cho dù bất lực bị giết, hắn ta cũng có thể đăng là: “Không sợ cường địch, ngay cả thiên cổ cũng phải ca tụng, Nhược Sở của Tinh Thần quả thực chính là Sát Thần!”
Mà bây giờ đối phương chỉ để lại một người tiến hành cuộc tranh tài 1vs1 với mình, nếu thắng, lúc hắn ta rời khỏi trò chơi đi đăng bài trên weibo còn quang vinh hơn nữa ~
Ngược lại cũng có thể gia tăng độ hot, chỉ mới nghĩ tới điều này thôi, hắn ta đã cảm thấy vô cùng đắc ý ở trong lòng rồi đó…
“Tại hạ Nhược Sở, không giết hạng người vô danh, xin hỏi người tới là người phương nào!”
Viết bài vẫn cần phải có tài liệu, Nhược Sở có danh xưng là Vua Microblogging đương nhiên sẽ không quên mất chuyện này.
Có điều khi Nhược Sở nhìn thấy Nhện Độc nhảy xuống khỏi người Phục Địa Chu Ma, trong lòng hắn ta càng thoải mái hơn.
Vốn hắn ta tưởng rằng mình còn phải chiến đấu một phen với thú cưng nhện này nữa, không nghĩ tới bây giờ hắn ta chỉ cần đánh bại người chơi trước mắt là được, thực sự là quá tuyệt mà!
“Hì hì, cái gì mà không giết kẻ vô danh chứ, hình như cậu vẫn chưa hiểu ra tình cảnh trước mắt của mình nhỉ? Cậu và tên to con đó đều là người chết mà! Vì vậy tôi cũng không cần phải tiết lộ tên của mình cho kẻ sắp chết đâu ~”
Âm thanh khàn khàn lại có chút âm u, khiến cho Vua Microblogging vẫn còn đang suy nghĩ sau khi logout phải tạo độ hot thế nào cũng phải cảm thấy rùng mình ớn lạnh.
“Cuồng Đồ! Thật là tức cười mà! Coi chừng Tử Vong Oanh Tạc của tôi sẽ đưa cô lên trời đấy!”
“Buồn cười thật đấy Còn vị đại ca bên kia, đừng nhìn nữa, bọn họ sẽ không quay lại đâu, nhanh chóng chạy đến đây để tôi đưa cậu và Nhược Sở cùng nhau xuống địa ngục nè, hì hì “
Vasili nhìn thấy cơ hội nổi tiếng của mình đã vụt mất, trong lòng đang buồn bực, bỗng nhiên nghe được có người dùng giọng điệu khó nghe nói với mình, nói muốn đưa mình xuống địa ngục, cả người Vasili lập tức trở nên vô cùng táo bạo.
“Cô muốn chết phải không!” Vasili mắng Nhện Độc một câu, sau đó quay đầu trưng cầu ý kiến của Nhược Sở đang ở một bên: “Kẻ không ra người không ra quỷ đang đứng kia, tiền bối Nhược Sở có thể để tôi xử lý cô ta hay không?”
“Chuyện này?”
Nhược Sở do dự.
Nếu kẻ địch trước mắt giết chết Vasili, chính mình lại giết chết cô ta, sau khi logout viết bài sẽ càng đặc sắc hơn một chút.