“Bởi vậy trong giai đoạn này những người chơi nhàn tản tham chiến cùng với những công hội sức mạnh yếu kém đã báo danh chết trận rất nhiều. Mà giai đoạn này, kì thực trận doanh Ác Ma của chúng ta chiếm tiện lợi, bởi vì có sự tồn tại của “Huyết Tinh Ma Thuật Xã”
“…”
“Phần lớn những thành viên của Huyết Tinh Ma Thuật Xã đều là người chơi Pk đẳng cấp cao, đặc biệt am hiểu việc ám sát, hoàn cảnh chiến trường trong giai đoạn đầu quả thực là thiên đường của bọn họ. Vì thế bọn họ điên cuồng giết chóc, rất nhiều người chơi của phe địch bị thanh trừ rút lui ra ngoài.”
Nghe được tin chiến thắng này trong lòng Tiêu Phàm thấy vui mừng, quả nhiên là trời sập xuống còn có người cao hơn đỡ, căn bản không cần ta phải bận tâm nhiều!
“Đáng tiếc giai đoạn này cũng không kéo dài bao lâu, sau khi bắt đầu sử dụng thông tin thạch để liên hệ lẫn nhau, rất nhiều người chơi bắt đầu tụ tập cùng nhau, hình thành những tập thể cỡ nhỏ. Mà lúc này xu hướng rõ nhất chính là bang Hắc Long của trận doanh Ác Ma chúng ta.”
“Bang Hắc Long? Đây không phải là chuyện tốt hay sao? Nếu bọn họ có thể tập hợp thành một khối trước nhất, thì có thể càn quét đi không ít đoàn thể loại nhỏ ở chiến trường phía Bắc, vì thế ta sớm chiếm được những ưu thế trong lúc tranh chấp.”
“Hừ! Nếu như bọn họ hành động như vậy thì tốt rồi, đáng tiếc đám người đó đều là những thằng ngu!”
Nhìn vẻ mặt cực kì tức giận của Thời Vũ Hoàn, Tiêu Phàm bỗng nhiên cảm thấy có chút bất an, vội vàng mở miệng hỏi: “Sao vậy? Lẽ nào bọn họ không tập hợp theo kế hoạch hành động của chúng ta hay sao?”
“Tập hợp theo kế hoạch hành động của chúng ta? Anh nghĩ nhiều rồi, với tính tình kia của đám mãng phu bang Hác Long đó thì căn bản sẽ không phải là loại người nghe lời của người ta. Sauk ho bọn họ tụ tập, liền liều lĩnh tham chiến, đi ngược lại con đường cũ, thẳng theo hướng Đông mà đi!”
“Lẽ nào dọc đường bọn họ đi đã gặp phải chuyện gì bất trắc hay sao?”
“Cái này thì không có, trên đường đi bọn họ vẫn rất uy phong, những người chơi phe địch mà bọn họ gặp ven đường đều bị biến thành vong hồn dưới lưỡi đao. Cũng bởi vì vậy mà có một phần lớn người chơi bị chết ở trong quá trình đi về phía Đông của bang Hắc Long…”
Nếu bang Hắc Long không có việc gì, Huyết Tinh Ma Thuật Xã lại tiến triển thuận lợi, thì vì sao Thời Vũ Hoàn lại lộ ra dáng vẻ như vậy?
Tiêu Phàm vừa mới định tiếp tục hỏi thêm chút gì đó, không ngờ trong lúc đó lại có người cắt đứt cuộc trò chuyện của hắn và Thời Vũ Hoàn…
“Mệnh Phàm, cuối cùng anh cũng đến rồi!”
Ngữ khí của Bạch Y Công Tử có chút âm nhu, bạch y bay lên theo gió, quạt giấy không ngừng lay động, dường như muốn thổi bay sự buồn bực trong lòng hắn kia, nhưng làm thế nào cũng không quạt bay được làm cho ánh mắt của hắn ta khi nhìn về phía Tiêu Phàm có sự oán hận sâu sắc.
Tiêu Phàm ngẩng đầu lên.
Liền nhìn thấy “Hoàng Hạ Tứ Kiệt” lặng yên đứng trước người, cùng với một đám người chơi có tên màu đỏ đứng phía sau bọn họ.
Không đợi Tiêu Phàm trả lời, lại một tiếng hô vang lên: “Đội trưởng ca ca!”
Chỉ thấy Xà Cơ vội vàng chạy đến trước người của Tiêu Phàm rồi ngay lập tức nhào vào trong lòng hắn.
Tiêu Phàm vỗ vỗ vào sau lưng của Xà Cơ, cảm thấy biểu hiện của Xà Cơ hình như hơi khác lạ, ánh mắt nhìn về phía Xà Cơ vừa chạy ra tìm kiếm.
Hắn vừa nhìn liền thấy Bá Vương Hoa trong đội ngũ của Yêu Đạo cùng với Tiểu Khuyển Du Lục Hoa, duy chỉ có cái người có tạo hình đã đoạt danh tiếng của A Hoa Tỷ thì không thấy bóng dáng.
Xảy ra chuyện gì? Không phải lúc vừa bắt đầu Xà Cơ nói rằng cô ở cùng một chỗ của A Hoa Tỷ hay sao?
Vì sao Xà Cơ đã đến đây rồi mà A Hoa Tỷ lại không thấy xuất hiện bóng dáng vậy?
Trong lòng Tiêu Phàm có một chút suy đoán, lại nhìn biểu hiện của Yêu Đạo cùng với Tiểu Khuyển Du Lục Hoa, trong lòng cảm thấy vô cùng bất an, hắn cảm thấy mình nhất định phải nghe Yêu Đạo giải thích mới được.
Mà vào lúc này, Tịch Dương cũng trở về đến nơi, Hổ Nữu và Bán Trường Miên đi ở phía sau hắn ta, bước chân hai người có vẻ mệt mỏi, kéo theo trên mặt đất một chút bụi bẩn.
Tiêu Phàm thả Xà Cơ trong lòng ra, nhìn về phía Hổ Nữu, thấy nàng bình yên vô sự thì trong lòng thoáng dễ chịu hơn một chút.
Hổ Nữu tất nhiên cũng nhìn thấy Tiêu Phàm, cô không nói gì, ngay lập tức nhìn sang chỗ khác, thở dài một hơi, có vẻ càng ủ rũ.
Chờ đến khi tầm mắt của Tiêu Phàm dừng lại trên người của Bán Trường Miên thì cực kì kinh ngạc, bởi vì cô đang mặc một bộ đồ đen, rơi vào trong mắt Tiêu Phàm thực sự có chút chói mắt.
Có điều biểu hiện của Bán Trường Miên lúc này cũng không giống với ngày thường, đầu cúi thấp, thần thái ảm đạm , dường như mới vừa bị cái gì đó đả kích vậy, ngay cả khi Tiêu Phàm mang Miên Miên đi đến bên cạnh cô mà cô vẫn không hề phát hiện.
“Chị họ?”
Miên Miên duỗi bàn tay nhỏ của mình ra, quơ quơ trước mặt của Bán Trường Miên.
Nghe giọng nói quen thuộc vang lên, Bán Trường Miên mới từ trạng thái hồn bay phách lạc khôi phục tinh thần lại, đoạt lấy Miên Miên đang cưỡi trên vai của Tiêu Phàm lại, thần thái sa sút bên trong ánh mắt hiếm khi thấy lại thay đổi.
Tay nhỏ của Miên Miên ngoặc ra sau, hướng về phía Tiêu Phàm vẫy vẫy, tựa hồ còn có chút nhớ tư vị khi cưỡi ở trên vai Tiêu Phàm, nhưng nhìn thấy dáng vẻ của chị họ mình như vậy, rất hiểu chuyện mà thu tay về một lần nữa, cả người dựa vào trong lồng ngực của Bán Trường Miên.
“Cô làm sao vậy?”
Tiêu Phàm nhìn dáng vẻ của Bán Trường Miên lúc này, trong lòng cảm thấy kì lạ, chị em gặp nhau cũng khá là vui mừng, nhưng biểu hiện của cô vẫn quá mức dịu dàng.
Mà phần dịu dàng này cũng không phải là biểu hiện nên có của cô sau khi hắc hóa.
“Bởi vì thua…” Hổ Nữu thấp giọng trả lời.
“Thua?”
Hồi tưởng lại cái hố khủng bố chứa đầy lửa đen kịt trong trí nhớ kia, Tiêu Phàm vẫn còn cảm thấy có chút không hiểu.
“Ừ, là thua…”
Hổ Nữu xác nhận một lần nữa, toàn bộ không hiểu trong lòng của Tiêu Phàm đều hóa thành ngơ ngác…
Thua?
Thực lực hắc hóa biến thái tàn bạo vậy mà Bán Trường Miên lại thua?
Mãi cho đến tận lúc này Tiêu Phàm vẫn cảm thấy khó tin.
“Gặp phải một người đàn ông mặc áo xanh vác theo bảo kiếm, kiếm thuật của hắn ta rất mạnh, bất luận Bán Trường Miên tấn công như thế nào cũng đều không bị chút nào thương tổn. Nhìn thấy Bán Trường Miên đánh nhau đã lâu mà vẫn không xong, tôi liền cho gọi sủng vật Bạch Hổ Megatron [Uy Chấn Thiên] ra hỗ trợ cô, mà lúc này Bán Trường Miên cũng gọi sủng vật hình người của mình là Thiên Sứ Sa Đọa Lucifer ra. Thế nhưng các sủng vật vừa mới xuấ hiện đã bị hắn ta dùng một chiêu kiếm chém thành hai nửa. Bán Trường Miên nhất thời tức giận, công kích trở nên càng mãnh liệt hơn, thế nhưng tình hình trận chiến vẫn không có bất kì thay đổi nào mới. Cuối cùng người đàn ông áo xanh bị Bán Trường Miên làm cho bấc đắc dĩ không nhịn được mà một lần nữa rút bảo kiếm trên lưng mình ra. Chỉ một chiêu kiếm mà thanh đao có phẩm chất hi hữu lúc trước anh cho cô đã bị chặt đứt thành hai nửa.”
“Cô có đùa tôi không vậy? Có người có thể ở dưới sự tấn công hắc hóa mãnh liệt của Bán Trường Miên mà ung dung đối phó, hơn nữa còn có thể thừa cơ mà phản kích, một chiêu kiếm cắt đôi vũ khí của Bán Trường Miên?”
Nghe Hổ Nữu miêu tả xong, trong đầu Tiêu Phàm hoàn toàn không có cách nào tưởng tượng được tình hình chiến đấy ngay lúc đó, cảm giác này giống như là Ultraman mình vẫn xem trọng bị người ngoài hành tinh không biết từ đâu đến đánh đập.
“Hừ! Tôi lừa anh mà làm gì! Lúc đó tôi cũng kinh ngạc không nói nên lời, ngược lại người đàn ông kia dáng vẻ lại giống như là gió thoảng mây bay, còn nói cái gì mà nếu như chúng ta có thể kiên trì đến cuối cùng trong cuộc chiến đấu này thì nhất định sẽ gặp lại hắn ta một lần nữa.”
“Mẹ kiếp! Hắn ta nói như vậy hả? Hắn ta lại dùng kiểu câu như đại boss cuối cùng mới nói, xem ra cái tên này không hề đơn giản!”