Thực lực của Tiêu Phàm như thế nào, thân là một tình báo, Phong Ma Tiểu Xích Lang tương đối hiểu rõ. Sở dĩ hắn nói như vậy chỉ là để ứng phó với cục diện trước mắt.
Nhưng hắn ta không biết, đối với những người không hiểu rõ Tiêu Phàm, họ hoàn toàn tin những lời mà Phong Ma Tiểu Xích Lang bịa ra.
Đúng vậy, cho đến nay, chính bản thân bọn họ cũng biết được thực lực của Lich King Mệnh Phàm. Nhưng cẩn thận nghĩ lại, lại phát hiện dường như họ chưa hề được chứng kiến dáng vẻ ra tay nghiêm túc của Lich King Mệnh Phàm.
Bản lĩnh thật sự của Lich King Mệnh Phàm rốt cục là như thế nào?
Nghĩ tới đây, khán giả nhìn lại khối băng vẫn ngồi yên bất động kia, cách xa như vậy dường như cũng có thể cảm nhận được khí lạnh tỏa ra…
Tân Sinh không ngừng phát triển, các server trên thế giới cũng bước vào Chúng thần di tích chi chiến, giống như phục vụ quốc gia, chiến tranh bất bình đẳng nổi lên ở khắp các server.
Mà nơi đầu tiên nổi lên chiến tranh chính là server Hoa Kỳ, tình hình chiến đấu vô cùng kịch liệt.
John ngồi trên ghế salon xem chương trình chiếu trên TV, vô cùng thảnh thơi. Âm thanh nhai khoai tây chiên không ngừng phát ra.
“Rốt cục là anh thiết kế cái gì ở trong game thế?”
Arthur lao ra từ trong máy chơi game, cấp tốc chạy đến trước mặt John, đoạt lấy điều khiển từ xa trong tay hắn ta, thô bạo tắt TV.
“Này! Arthur cậu làm gì thế? Tôi đang xem đến đoạn gay cấn mà…”
John thấy Arthur chen ngang việc xem TV của mình thì vô cùng bực mình, hét lớn. Nhưng thấy sắc mặt âm trầm của Arthur thì giọng nói của hắn ta dần dần trở nên ngày càng nhỏ.
“Sao thế, bảo bối của tôi, bây giờ cậu không phải là đang tham gia Chúng thần di tích chi chiến trong Tân Sinh hay sao? Sao bây giờ lại xuất hiện ở đây, chẳng lẽ cậu thua rồi?”
“Không! Hiên giờ đang là giai đoạn gay cấn của trận chiến, sắp kết thúc rồi!”
“Thế sao trong giờ khắc mấu chốt này cậu còn rời khỏi trò chơi làm gì?” Nghe thấy Arthur giải thích, John có chút khó hiểu.
“Bởi vì tôi cần anh cho tôi một lời giải thích! Tôi thực sự không hiểu anh thiết kế cái gì trong game nữa.”
“Cậu đang nói đến Chúng thần di tích chi chiến à? Lần trước chẳng phải tôi đã nói với cậu, trận chiến này bên ngoài thì có vẻ là thiết kế để chèn ép đám người không bình thường của trận doanh Ác Ma, nhưng thực chất là để lập uy cho cậu tại server Hoa Kỳ. Cậu thử suy nghĩ mà xem, chỉ cần cậu dẫn dắt đám người của trận doanh Ác Ma ở server Hoa Kỳ lấy ít địch nhiều, dành được thắng lợi cuối cùng, như vậy về sau uy danh của cậu trong server Hoa Kỳ của Tân Sinh nhất định sẽ như mặt trời ban trưa!”
“Tôi không nói về cái này! Nhưng đối với lời giải thích của anh tôi cũng rất nghi ngờ!”
“Bảo bối, cậu nói vậy tôi sẽ rất đau lòng, nói thế nào thì tôi cũng là người thân duy nhất của cậu trong cái thế giới này mà! Sao thế? Bảo bối, cậu đừng có bày ra dáng vẻ ghét bỏ như vậy chứ? Người làm ba như ta thật dự đau lòng! Được rồi, được rồi, cậu mau nói tôi nghe, rốt cục là có chuyện gì?”
“Ánh sáng trong bóng đêm là cái gì?”
Nghe thấy cụm từ này, tròng mắt John hơi híp lại, ẩn chứa một chút giảo hoạt: “Sao thế? Cậu phát động nhiệm vụ này rồi?”
“Không!”
“Cũng đúng, cậu không thể nào phát động được nó. Tuy nhiên sao cậu lại biết chuyện này?”
“Bởi vì trong đội ngũ của chúng ta có người phát động được cái nhiệm vụ chết tiệt này!”
“Ồ? Cậu mau nói tôi nghe một chút!” John trở nên hưng phấn trong nháy mắt.
“Hắn phế bỏ! Phế bỏ hoàn toàn, mặc kệ là thực lực hay tinh thần…”
“Ừ, chính xác là phải làm như vậy.”
John yếu ớt thở dài, tựa như có chút tiếc hận.
“Anh lẽ nào không nên giải thích cho tôi một chút sao?”
“Trước đó không phải tôi đã nói, lúc ta thiết kế trận doanh Ác Ma trong Tân Sinh có để lại rất nhiều trứng màu hay sao, “Ánh sáng trong bóng đêm” chính là một trong số đó.”
“Anh cũng biết, điều tôi muốn nghe không phải là điều này!”
“Ầy, được rồi. Trong mỗi trận doanh Ác Ma của từng server đều có nhiệm vụ truyền thuyết, thông qua đó thu hoạch vũ khí truyền thuyết, mà thanh vũ khí truyền thuyết này rất đặc biệt. Lấy bối cảnh của trò chơi mà nói thì đó chính là vũ khí của dị giới. Tuy nhiên nếu dùng nguyên lý thiết kế để giải thích thì bọn chúng chính là chìa khóa để mở nhiệm vụ “Ánh sáng trong bóng tối””.
Nói đến đây, ánh mắt John bỗng trở nên âm lãnh.
“Mặc dù nhiệm vụ này có tên là “Ánh sáng trong bóng tối”, nhưng nếu đối với người thiết kế như tôi mà nói, nhiệm vụ này chỉ toàn bóng tối, về phần ánh sáng, gần như là không tồn tại.”
“Lời này của anh là có ý gì?”
“Đầu tiên, để tôi giải thích cho cậu điều kiện để mở nhiệm vụ “Ánh sáng trong bóng tối”. Điều đầu tiên chính là phải hoàn thành đực nhiệm vụ truyền thuyết trong trận doanh Ác Ma, thu hoạch được vũ khí truyền thuyết tương ứng với dị giới. Điểm thứ hai chính là người sử dụng phải rơi vào một trang thái bất lực tuyệt vọng đến cùng cực.”
“Rơi vào trạng thái bất lực tuyệt vọng đến cùng cực? Tại sao lại phải như vậy?”
“Bởi vì Ánh sáng trong bóng tối không phải là nhiệm vụ gì đó, mà là một cái bẫy mê người, chỉ có người mang tâm tình tuyệt vọng bất lực mới chấp nhận sự dụ hoặc của khí linh, cam tâm tình nguyện tiếp nhận nhiệm vụ này. Đương nhiên, người thiết kế là tôi cũng hiểu rõ khí linh. Những người chơi ngu ngốc dễ bị lừa kia sẽ phải trả giá lớn khi tiếp nhận nhiệm vụ này!”
“Trả giá lớn? Tại sao lại phải như thế?”
“Bởi vì tôi muốn người chơi phải có tâm tình được ăn cả ngã về không, như vậy họ mới càng quyết tâm khiêu chiến.”
“Khiêu chiến?”
“Cũng chính là nội dung của nhiệm vụ. Nội dung của nhiệm vụ này không chỉ là chiến đấu bình thường mà là một loại tra tấn tinh thần. Người chơi tiếp nhận nhiệm vụ này sẽ phải trải qua những hồi ức thống khổ nhất trong cuộc đời mình, cho đến khi sụp đổ hoàn toàn mới thôi, Ừ, giống như Địa Ngục Vô Gian vậy, hì hì..”
“Hoàn toàn sụp đổ? Bảo sao lúc tôi chạy đến tên kia không còn chút sinh khí nào, linh hồn thì vẫn còn nhưng tâm đã chết. Tuy nhiên sụp đổ hoàn toàn thì là thất bại đúng không, thế thành công thì sao?”
“Thành công? Là cái gì thế?”
“Ý của anh là gì?”
“Arthur, cậu quên rồi sao? Trước đó tôi đã nói với cậu, tôi vừa chào đời đã không có tình cảm của nhân loại. Biểu hiện bây giờ cũng là do học tập dần dần mà có được, đến nay vẫn chưa hoàn toàn có được. Nội tâm bị tra tấn không ngừng, người chơi nên hoàn thành nhiệm vụ Ánh sáng trong bóng đêm này như thế nào, tôi cũng đang rất mong chờ…”
“Nói cách khác, anh hoàn toàn không thiết kế tiêu chuẩn thành công của nhiệm vụ? Vậy ban thưởng của nhiệm vụ và trừng phạt của nhiệm vụ là gì?”
“Là một người phụ trách thiết kế trò chơi, đương nhiên tôi có thiết kế tiêu chuẩn thành công của nhiệm vụ, chỉ là tôi không rõ điều kiện thành công là gì thôi. Còn về ban thưởng của nhiệm vụ? Nếu hắn có thể mang đến kinh hỉ cho tôi, phần thưởng tất nhiên không ít. Còn về trừng phạt của nhiệm vụ, nếu như thất bại, hắn còn cần phải tiếp nhận trừng phạt sao?”
John nói không sai, một khi “Ánh sáng trong bóng đêm” thất bại, tinh thần sẽ bị dày vò cho đến khi hoàn toàn sụp đổ, cũng chẳng cần thiết kế trừng phạt cho một tên đang thương như vậy.
“Vì sao?”
“Vì sao cái gì?”
“Tại sao lại thiết kế ra Ánh sáng trong bóng đêm?”
“Sở thích thôi”
“Không đúng, anh nhất định dấu tôi điều gì đó! Dựa theo kế hoạch ban đầu của chúng ta, thiết kế trận doanh Ác Ma vốn dĩ không cần những thứ này!”
“Chậc… có thể không nói được không? Tôi thiết kế cái này cũng chẳng ảnh hưởng gì đến kế hoạch của chúng ta, thật ra chỉ là hứng thú cá nhân của tôi thôi.”
“Anh biết, tôi không thích có điều gì đó mà mình không rõ ràng, bởi vì chúng sẽ ảnh hưởng đến sự tỉnh táo của tôi.”
John nhìn ánh mắt cố chấp của Arthur, cuối cùng cũng thở dài thỏa hiệp: “Được rồi, trước tiên cậu đi kết thúc Chúng thần di tích chi chiến ở server Hoa Kỳ đi, sau đó tôi sẽ nói hết những điều về trận doanh Ác Ma cho cậu, ai bảo cậu là con trai bảo bối của tôi cơ chứ…”