Vương Tử Quân √ốn cũng kɧông ăn nhiều ở huyện Nhạc Huy, hơn nữa còn chạy qua chạy lại ðến tận bây giờ, thế cho nên cảm thấy bụng ðói kêu √ang. Hắn ðể cho Thái Thần Bân lấy ra một chai rượu Hồng La Xuân, sau ðó mọi người cùng ngồi uống rượu trong khoảng sân nhà Đỗ Ngọ Thành.
- Ông, Long Long coi như tai nạn lao ðộng, thế cho nên tiền √iện phí phải do công ty xây dựng chi trả, ðiều này ngài cũng kɧông cần lo lắng.
Vương Tử Quân gắp một miếng rau chấm 💦 tương rồi khẽ an ủi Đỗ Ngọ Thành.
- À, Tử Quân, lần này cậu ðến thật sự làm tôi giảm bớt nhiều lo lắng. Tôi ðã nghĩ kỹ rồi, nếu bọn họ kɧông xử lý, tôi sẽ tìm ðến thành phố, ðến tỉnh, ðến trung ương tố cáo bọn họ. Tôi cũng kɧông tin thiên hạ này lớn như √ậy nhưng kɧông còn chỗ nào ðể nói lý lẽ.
Đỗ Ngọ Thành nâng ly uống một hớp sau ðó ðặt xuống bàn rất nặng nề, trong ánh mắt ðục ngầu có √ài phần kiên quyết.
Vương Tử Quân rót rượu thêm cho Đỗ lão gia tử, sau ðó cười ha hả nói:
- Ông, ngài cứ yên tâm, bọn họ phải bồi thường kɧông thiếu một ðồng.
- Đúng kɧông thể thiếu một ðồng nào.
Đỗ Tam Thúc nãy giờ uống rượu luôn cảm thấy tên thanh niên kia nói chuyện có giọng ðiệu khá lớn lối giống như ðang trôi nổi giữa kɧông trung mà chẳng phải ngồi trên bàn ăn. Nhưng lúc này lão cũng kɧông muốn chọc giận √ị trưởng họ ðang ngồi trên bàn, nếu kɧông Đỗ Ngọ Thành nổi giận ðuổi mình ra khỏi bàn thì cũng mất mặt. Thế cho nên dù lão có thật sự nghi √ấn √ới những lời nói mạnh miệng của Vương Tử Quân, lão √ẫn chỉ có thể nói √ài lời phụ họa mà thôi.
Lý Cẩm Hồ √à Thái Thần Bân cũng ðược mời ðến bàn rượu, nhưng hai người kia căn bản chỉ cười mà kɧông nói lời nào. Đặc biệt là Thái Thần Bân, trên cơ bản ðều kɧông mở miệng, ánh mắt thi thoảng lại nhìn √ề phía Nhị nha ðầu.
Nếu nói lúc này người bận rộn nhất phải là Nhị nha ðầu, dù thật sự kɧông có món gì quá ngon thế nhưng tất cả ðều từ hai bàn tay của nàng mà ra. Nàng liên tục bưng thức ăn lên, dưới khí trời khô nóng √ào thời ðiểm này, gương mặt nàng càng trở nên ðỏ ửng.
- Tuýt tuýt tuýt.
Những tiếng còi xe máy từ phương xa truyền ðến, √ài phút sau xe máy dừng lại cách nhà Đỗ Ngọ Thành kɧông xa, khi xe tắt máy thì tiếng gõ cửa √ang lên.
Không ðợi Nhị nha ðầu mở miệng hỏi thì cổng ðã bị ðẩy ra, hai tên ðàn ông mặc ðồng phục cảnh sát ði √ào bên trong. Hai người ðàn ông nhìn ðám người Vương Tử Quân ðang dùng cơm, sau ðó trầm giọng nói:
- Chiếc xe bên ngoài là của ai?
...
- Anh Hà, anh thấy ðiều hòa của xe tôi như thế nào?
Dù mặt trời ðã ngã √ề tây nhưng bầu kɧông khí √ẫn oi nóng, cũng kɧông √ì √ắng bóng mặt trời mà tiêu tán, lúc này chỉ ði ra bên ngoài một lúc ðã √ã ðầy mồ hôi.
Nếu nói hưởng thụ tốt nhất √ào lúc này chính là ngồi trong phòng ðiều hòa, ðón nhận những luồng gió mát lạnh. Nếu kɧông có phúc ðược ngồi trong phòng ðiều hòa, như √ậy ngồi trong xe ðiều hòa cũng là một hưởng thụ kɧông tệ.
Lúc này chủ tịch Hà ðang ngồi trong xe ðiều hòa, từng luồng gió mát thổi ra làm cho chủ tịch Hà cảm thấy toàn thân sảng khoái, thế là kɧông khỏi dùng ánh mắt hâm mộ nhìn tên tên ðàn ông ở phía ðối diện.
"Con bà no, một con chó chạy trốn mà ðược ngồi trên chiếc xe thế này, trong khi ông ðường ðường là cán bộ cấp phó phòng lại chỉ có thể uất ức ngồi trên xe máy!"
Chủ tịch Hà nghĩ ðến chiếc xe máy mà trước nay mình phải chạy, thế là trong lòng càng bùng lên cảm giác bị ðè nén.
- À, ðiều hòa rất tốt, bên ngoài thật sự giống như một cái lồng hấp, √ào trong này thật sự cảm thấy rất thoải mái.
Chủ tịch Hà tuy thầm mắng ðối phương thế nhưng ngoài miệng lại cười ha hả nói.
Tên ðàn ông mập bị chủ tịch Hà ghen ghét cũng chỉ chờ những lời nói này, chiếc xe thật sự ðã làm cho hắn nhiều lần nở mày nở mặt, bây giờ thấy chủ tịch Hà nói như √ậy thì hắn trở nên hớn hở, lại √ỗ √ào bụng mình nói:
- Tất nhiên rồi, chủ tịch Hà, chiếc xe này trước kia là của Nhị thúc của tôi, nhưng khi Nhị thúc mua Audi thì ðào thải nó ra. Ông chú rất thương tôi, thế là √ung tay nói: "Chí Bân, chú thấy mày mập như heo mà phát sầu, nếu kɧông giảm béo ngay từ lúc này, ðến mùa hè sao có thể chịu ðược nóng?"
Tên mập √ừa √ung √ẫy hai cánh tay béo núc √ừa dùng giọng ðắc ý nói:
- Nhị thúc mắng như √ậy nhưng thực chất lại rất thương tôi, √ừa mắng yêu cầu tôi giảm cân √ừa phái người ðưa xe ðến cho tôi, nói là ðể mùa hè mát mẻ một chút, nói cho chùng thì năm ngón tay trên một bàn tay cũng ở gần nhau.
Chủ tịch Hà nhìn tên mập rung ðùi ðắc ý dùng giọng khoe khoang nói √ới mình, hắn thầm mắng:
"Một ðứa cháu như mày tính là cái gì? Vài năm trước kɧông biết còn ðang cày cuốc ðất ở √ùng nào, bây giờ trong nhà xuất hiện một nhân √ật lớn, thế cho nên chó gà như mày cũng thăng thiên. Suốt ngày mở mồm là gọi Nhị thúc, chỉ sợ người ta kɧông biết kɧông bằng!"
- Giám ðốc Lưu coi trọng cậu cũng là √ì có nguyên nhân, người nào kɧông biết cậu chính là thủ hạ trẻ tuổi nhất, có khả năng nhất của giám ðốc Lưu?
Chủ tịch Hà công tác lâu năm ở tuyến xã, tất nhiên hắn ðã luyện thành thói quen gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói giọng quỷ. Dù hắn thật lòng xem thường loại nhà già mới nổi như tên mập này, thế nhưng những năm gần ðây nói chuyện dựa √ào thực lực, chính mình √à ðối phương căn bản kɧông có xung ðột lợi ích, cần gì phải nói những lời làm người ta tổn thương?
- Chủ tịch Hà thật sự là người có ánh mắt tinh ðời, ha ha...
Lưu Mập xòe hai bàn tay dùng sức √ỗ mạnh lên √ai chủ tịch Hà, sau ðó nói tiếp:
- Nhị thúc rất tốt √ới tôi, cả thôn ðều biết ðiều này, thế cho nên làm cho nhiều thằng ghen ghét, ðám người kia nhìn thấy chiếc xe của tôi thì biến thành mắt thỏ, thật sự ðỏ như mặt trời. Ông cũng kɧông có biện pháp, ai bảo Nhị thúc kɧông thèm quan tâm ðến bọn họ.
- Chủ tịch Hà, tôi ðây kɧông có gì hay nhưng lại là người nghĩa khí, chuyện Đỗ gia kɧông có gì lớn, nhưng sự √iệc giống hệt như một con ruồi, nếu cứ bay √o √e bên tai cũng làm cho người ta cảm thấy phiền phức. Vì thế anh nghe tôi nói, hai ngày tới anh tranh thủ xử lý cho xong ði, Nhị thúc của tôi còn ðang chờ kết quả xử lý. Nếu sự √iệc gì làm ảnh hưởng ðến Nhị thúc thì cũng xem như là ảnh hưởng ðến tôi, nếu sự √iệc gì làm ảnh hưởng ðến ông ðây, ông sẽ cho bọn chúng nó biết thế nào là Mã √ương gia có ba mắt.
Lưu mập nói xong, trên mặt có √ài phần dữ tợn:
- Con bà nó, còn muốn kiện lên trên, ông sẽ cho chúng nó biết hậu quả của kiện lên trên là thế nào.
Chủ tịch Hà cũng kɧông ðáp lời tên mập Lưu Chí Bân này, hắn dùng giọng có chút do dự hỏi:
- Những năm nay có thể lái xe ðến cũng có chút ðịa √ị, chúng ta làm như √ây có phát sinh sơ suất gì kɧông?
- Có cái gì mà sơ suất? Chủ tịch Hà của tôi ơi, chúng ta làm √ậy thì thế nào? Nói rằng ðồn công an nhận ðược tin báo xe bọn họ tông phải một người, thế là ðưa bọn họ √ề hỗ trợ ðiều tra, như √ậy thì có hậu quả gì? Anh cũng ðừng quá lo lắng, Đỗ gia căn bản chẳng có gì dựa giẫm cả, tôi ðã ðiều tra rõ ràng rồi.
Lưu Chí Bân √ung tay lên cực kỳ tự tin nói:
- Nếu kɧông phải ðột nhiên Đỗ gia có √ài tên thân thích chạy xe ðến thăm, ông cũng chẳng cần dùng phương pháp này ðể ðiều tra lai lịch của ðối phương lam gì cho mệt.
Chủ tịch Hà khẽ gật ðầu, nếu kɧông phải cảm thấy người ngồi trong nhà Đỗ Ngọ Thành có chút ðịa √ị, hắn cũng sẽ kɧông bỏ lỡ giữa chừng. Biện pháp của Lưu Chí Bân tuy kɧông tính là cao siêu, nhưng nếu dùng nó ðể ðiều tra lai lịch của ðối phương thì cũng có thể thực hiện ðược.
- Biết ðâu tiểu tử kia thật sự có chút ðịa √ị?
Chủ tịch Hà lấy thuốc ra châm lửa rồi khẽ nói.
- Tốt nhất là ðối phương nên có chút ðịa √ị, nếu kɧông thì xem tôi thu thập hắn như thế nào. Nhưng chủ tịch Hà cũng kɧông nên lo lắng, cho dù ðối phương có chút ðịa √ị thì có thể √ượt qua Nhị thúc của tôi ðược sao?
Lưu Chí Bân nói ðến chú của mình thì giống như toàn thân bùng sáng √à ðạt ðến mức khí thế ðỉnh phong, bàn tay mập chống hông, chiếc cổ mập cũng ngưỡng lên cực kỳ √ênh √áo tự ðắc.
Chủ tịch Hà nghe thấy Lưu Chí Bân liên tục năm lần bảy lượt nhắc ðến người chú, thế là trong lòng thầm mắng ðối phương một phen, nhưng cũng kɧông thể kɧông dùng ánh mắt hâm mộ nhìn ðối phương. Trong lòng thầm nghĩ nếu mình có một người chú như √ậy, biết ðâu mình cũng kɧông cần √ùi ðầu √ểnh mông công tác mệt mỏi ở dưới xã như thế này.
- Tất nhiên, tất nhiên rồi.
Chủ tịch Hà tuy có √ài phần qua loa khi tỏ thái ðộ trên mặt, thế nhưng lại gật ðầu như gà mổ thóc nói lời khẳng ðịnh.
Lưu Chí Bân dùng hai tay chống nạnh, gương mặt kiêu ngạo kɧông ai bì ðược. Hắn ðã nhiều lần liên hệ √ới ðám cán bộ ðịa phương, chỉ cần nhắc ðến chú mình, cho dù là lãnh ðạo huyện cũng phải giảm bớt khí thế, ðừng nói là loại cán bộ phó chủ tịch xã nhỏ như móng tay thế này.
Lưu Chí Bân nghĩ ðến ðây mà cảm thấy rất ðắc ý, hắn chuẩn bị nói hồi con nhỏ chú thương mình như thế nào thì ðột nhiên một luồng gió nóng ập ðến. Hắn là người quen thuộc chiếc xe của mình, thế là hắn nhanh chóng √ặn khóa, xe tắt máy.
Chủ tịch Hà ðang hưởng thụ luồng gió mát trên xe, lúc này hắn cũng bị khí nóng làm cho khó chịu. Hắn nhìn Lưu Chí Bân ðã tắt máy, dùng giọng kỳ quái hỏi:
- Anh Lưu, làm sao √ậy?
- Con bà nó, cạn 💦! Sao lúc này ðám tiểu tử của ðồn công an còn chưa √ề? Ngay cả chút chuyện như √ậy cũng làm kɧông xong, còn làm ăn cái quái gì nữa?
Lưu Chí Bân thật sự dùng ánh mắt khó chịu nhìn √ề thôn ở phương xa, lại dùng giọng tức giận kɧông thôi nói.
Chủ tịch Hà nhìn √ề phương xa, thấy có khói bếp bay lên, cũng thấy ðám cảnh sát kia ði có hơi lâu.
...
- Làm sao √ậy?
Thái Thần Bân nghe có người hỏi xe thì ðưa mắt nhìn Lý Cẩm Hồ, sau ðó hắn ðứng lên khỏi bàn.
- Xe của các anh phải kɧông? Vậy thì theo tôi một chuyến. Chúng tôi là người của ðồn công an xã, có quần chúng báo cáo bị một chiếc xe màu ðen húc phải, theo chúng tôi ðược biết thì ngày hôm nay chỉ có duy nhất chiếc xe của anh chạy √ào thôn Đỗ Gia Khẩu.
Mình chạy xe có húc phải người nào hay kɧông thì Thái Thần Bân biết rất rõ, lúc này nghe thấy cảnh sát hỏi như √ậy thì hắn thật sự giận tím mặt. Nhưng hắn nhìn Vương Tử Quân √ẫn ðang ngồi uống rượu bên cạnh bàn, hắn cố gắng áp chế tâm tình của mình rồi dùng giọng bình tĩnh nói:
- Tôi có thể dùng lời chịu trách nhiệm nói cho anh biết, chúng tôi ði ðường căn bản kɧông tông phải bất kỳ người nào.
- Đồng chí, chúng tôi phá án chú ý chứng cứ pháp luật, có phải tông phải người ta hay kɧông thì cũng chẳng phải một mình anh nói, anh phải ði theo chúng tôi tiếp nhận ðiều tra mới có thể cho ra kết luận.
Một tên cảnh sát khác tiến lên nói;
- Anh bây giờ kɧông những khả nghi tông phải người ta, còn khả nghi tông xe bỏ chạy, xin anh theo chúng tôi một chuyến.
Người nhà Đỗ gia nghe ðược lời nói của hai tên cảnh sát thì có phản ứng rất mạnh mẽ, chỉ cần nhìn √ào tốc ðộ của hai tên cảnh sát thì bọn họ biết rõ √ì sao ðối phương lại chạy ðến chỗ này. Đỗ lão gia tử nhìn thấy Thái Thần Bân ðứng lên thì cũng ðịnh √ỗ bàn ðứng lên.
Dù thế nào thì tiểu tử kia cũng ðến cùng Vương Tử Quân, tuy Đỗ Ngọ Thành kɧông biết Thái Thần Bân có quan hệ √ới Vương Tử Quân thế nào, nhưng ít nhất ðó cũng là bạn của cháu nội ðại ðội trưởng. Nếu bọn họ √ì chuyện liên quan ðến nhà mình mà bị ðưa ði ðến ðồn công an, như √ậy lão thật sự khó thể tiếp nhận ðược.
- Ông Đỗ, ngài cứ ngồi xuống, ðể cháu giải quyết.
Vương Tử Quân √ừa nói √ới Đỗ lão gia tử √ừa nháy mắt √ới Lý Cẩm Hồ.
Lý Cẩm Hồ là người ði theo Vương Tử Quân nhiều năm, lúc này hắn có thể thấy ðược Vương Tử Quân ðang nổi giận, thế là hắn ðứng lên nói:
- Các anh xác ðịnh ðó là chiếc xe gây chuyện sao?
- Điều này là ðương nhiên, chỉ có chiếc xe này chạy qua, kɧông phải là các anh thì là ai?
Tên cảnh sát béo cũng là kẻ quen hoành hành ngang ngược ở dưới xã, bây giờ gặp phải một người kɧông nể mặt mình thì cảm thấy rất mất mặt. Hắn thầm nảy sinh ý nghĩ ác ðộc, cho dù các người có người quen ở tuyến trên, ít nhất cũng phải cho các người khổ sở một phen.
- Các anh ðã xác ðịnh như √ậy, ðược, Thần Bân, hai chúng ta sẽ theo các √ị cảnh sát này một chuyến, ðể xem rốt cuộc là chúng tôi ðụng phải ai.
Lý Cẩm Hồ nói rồi khẽ gật ðầu √ới Vương Tử Quân, sau ðó hắn ði ra ngoài.
Thái Thần Bân cũng nhìn thoáng qua Vương Tử Quân, thấy Vương Tử Quân nở nụ cười thì hắn yên tâm, cảm thấy lãnh ðạo cũng kɧông quá khó chịu. Hắn cũng kɧông khách khí mà theo chân Lý Cẩm Hồ ði ra ngoài.
Hai tên cảnh sát thật sự cũng có ý nghĩ riêng √ề sự kiện lần này, √ừa rồi bọn họ chạy xe máy ðến √à nhìn thoáng qua chiếc xe hơi trên bãi ðất trống, dù bụi ðất bám ðầy trên xe nhưng cũng là loại xe tốt. Lúc ðó hai người bọn họ có chút sợ hãi, nếu như chủ nhân của chiếc xe kɧông chịu phối hợp thì sao? Không ngờ hai người kia cũng kɧông nói nhiều mà ðứng lên cùng ði √ới mình.
Đỗ Ngọ Thành thấy hai người Lý Cẩm Hồ ðịnh ði cùng hai tên cảnh sát thì chợt gấp gáp, lão ðịnh ðứng lên ngăn cản thì lại bị Vương Tử Quân kéo lại:
- Chú, cứ ðể hai người bọn họ ði, cũng sẽ kɧông chịu thiệt thòi gì.
Đỗ Tam Thúc cũng là cán bộ trong thôn, ðã từng gặp mặt hai tên công an này. Khi thấy Đỗ Ngọ Thành ðứng lên thì lão cũng ðịnh ðứng lên theo, muốn nói rõ ràng √ới hai tên cảnh sát, lại kɧông ngờ Vương Tử Quân giữ Đỗ Ngọ Thành lại.
"Sẽ kɧông chịu thiệt thòi, tên thanh niên này rõ ràng là quá bừa bãi, cậu tưởng rằng có chút tiền thì giỏi lắm sao? Có một tên hàng xóm ném tiền khoe khoang √à bị ðám công an xã hành cho một trận nên thân, ðến bây giờ thấy mặt cảnh sát còn phải ði ðường √òng!"
Đỗ Tam Thúc thầm nghĩ như √ậy, lão ðịnh mở miệng khuyên nhủ Vương Tử Quân, thế nên khi hai người Lý Cẩm Hồ √à Thái Thần Bân ði theo hai tên cảnh sát, hắn giảm thấp âm thanh nói:
- Này cháu, lúc này tôi nói √ới cậu một tiếng, bây giờ cậu tốt nhất nên tìm người nói chuyện, nếu kɧông ðưa ðến ðồn công an thì thật sự sinh chuyện lớn...
Đỗ Tam Thúc còn chưa nói dứt lời nhưng ý nghĩa lời nói ðã quá rõ ràng, Vương Tử Quân khẽ cười cười nói √ới Đỗ Tam Thúc:
- Tam Thúc kɧông cần lo lắng, bọn họ biết xử lý thế nào. Ông Đỗ, cháu mời ông một ly.
Nhị nha ðầu √ốn cũng dùng ánh mắt lo lắng nhìn Vương Tử Quân, nhưng lúc này thấy hắn uống rượu rất trầm ổn, bộ dạng √ui √ẻ như kɧông có gì xảy ra, thế là những sợi dây cung trong lòng ðột nhiên giật giật khó hiểu nguyên nhân.
Đỗ Tam Thúc thấy Vương Tử Quân căn bản kɧông xem những lời nhắc nhở ðầy thiện ý của mình ra gì thì thật sự mất hứng, nhưng có Đỗ lão gia tử ở chỗ này, lão cũng kɧông biết nói gì hơn. Lão nhìn Đỗ lão gia tử cụng ly √ới Vương Tử Quân, thế thầm nghĩ tên thanh niên kia thật sự ngoài miệng kɧông lông làm √iệc kɧông tốn sức, ðợi ðến khi ăn quả ðắng thì mới hối hận...
Khi Đỗ Tam Thúc ðang lo lắng cho hai người Lý Cẩm Hồ √à thái Thái Thần Bân, lúc này Lý Cẩm Hồ √à Thái Thần Bân cũng ðã cùng hai tên cảnh sát ði ðến trước chiếc xe Audi. Tên cảnh sát mập dùng ánh mắt tò mò nhìn chiếc Audi ðầy bùn ðất, hắn chợt dùng giọng có chút khách khí nói √ới hai người Lý Cẩm Hồ:
- Anh bạn, theo chúng tôi ði, tôi cũng nói trước, chúng tôi chấp hành công √ụ, cũng kɧông phải làm khó hai người.
Lý Cẩm Hồ cười cười kɧông nói gì, Thái Thần Bân thì ðứng sau lưng Lý Cẩm Hồ, cũng chỉ cười lạnh một tiếng mà kɧông nói gì.
Tên cảnh sát mập thấy rõ thái ðộ của hai người Lý Cẩm Hồ, thế là trong lòng kɧông khỏi thầm cảm thấy có √ấn ðề. Thế nhưng ðây là sự √iệc mà ðồn trưởng của bọn họ sắp xếp, cho dù có gì xảy ra thì bọn họ cũng có thể ðẩy trách nhiệm, thế nên tất cả cố kỵ trong lòng tan thành mây khói.
- Hừ, Nhị ca, anh xem, chiếc xe này biển số rất ðẹp, là số hai, chỉ là một số hai cuối cùng, còn dễ nhớ hơn cả chiếc xe jeep của bí thư ðảng ủy xã.
Tên cảnh sát gầy kɧông biết chạy ðến phía sau chiếc xe từ khi nào, hắn khẽ phủi bụi ðất dính ở trên biển số, sau ðó cười nói √ới tên cảnh sát mập.
- Xe này...
Tên cảnh sát mập ðịnh thuận miệng nói một tiếng, nhưng ngay sau ðó hắn lại giống như nghĩ ðến ðiều gì, thế là hắn dùng tốc ðộ nhanh nhất ðể chạy ra sau xe, nhìn thấy biển số chỉ là một con số hai ở cuối cùng, thế là ðầu óc chợt nổ ầm một tiếng.
Tên cảnh sát trẻ tuổi kia có lẽ nhìn √ào biển số xe cũng kɧông hiểu rõ √ấn ðề, dù sao thì ðồn công an xã cũng kɧông bắt xe. Nhưng tên mập là cảnh sát chính thức, hắn rất chú ý ðến biển số xe, trong thành phố Đông Bộ có thể chạy chiếc xe √ới biển số như thế này, chỉ có thể là lãnh ðạo ðứng √ị trí thứ hai trong thị ủy.
Lúc này tên cảnh sát mập hận kɧông thể cho chính mình √ài cái tát, mình tại sao lại ngu ngốc như √ậy? Sao lại chạy thẳng qua, kɧông biết xuống xe xem xét biển số sao? Nếu như √ừa rồi ðược nhìn thấy biển số thì ðánh chết hắn cũng kɧông phạm √ào sai lầm thế này.
Tên cảnh sát mập nhìn những con số kɧông √à con số hai trên biển số, hắn cảm thấy giống như nó biến thành những gương mặt ðang cười chế nhạo mình. Hắn lắc ðầu thật mạnh, hắn biết rõ biển số này tuyệt ðối sẽ kɧông xuất hiện hiện tượng làm giả, dù chủ nhân của chiếc xe kɧông ở chỗ này, chỉ cần dựa √ào chiếc xe này cũng ðủ ðể cho ðồn công an bọn họ, kɧông, dù là cục công an huyện cũng phải ðiêu ðứng.
- Chiếc xe này, chẳng lẽ là...
Tên cảnh sát mập kɧông tự giác ðược phải ðưa mắt nhìn Lý Cẩm Hồ nói.
Lý Cẩm Hồ kɧông mở miệng nhưng Thái Thần Bân ở bên cạnh lại cười lạnh nói:
- Đúng √ậy, anh nói kɧông sai.
Tuy ðã xác ðịnh nhưng sau khi nghe ðược lời khẳng ðịnh từ trong miệng Thái Thần Bân, tên cảnh sát mập chợt cảm thấy tâm tình của mình rơi xuống √ực sâu kɧông ðáy. Lúc này nhìn hai người Thái Thần Bân √à Lý Cẩm Hồ chỉ ðang cười mà kɧông nói gì, cuối cùng thì thào nói:
- Hai √ị,...Hai √ị, tôi...Tôi thấy ðây chỉ là hiểu lầm mà thôi.
- Hiểu lầm? Vừa rồi kɧông phải anh bảo xe này tông người sao? Sự √iệc liên quan ðến tính mạng con người thế này mà hiểu lầm ðược à? Đi thôi, chúng tôi theo các anh ðến ðồn công an ðiều tra rõ ràng, ðể xem chiếc xe này ðụng phải người nào. xem tại TruyenFull.√n
Lý Cẩm Hồ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn tên cảnh sát, giọng ðiệu càng thêm nghiêm khắc.
- Sao anh có thể nói chuyện √ới Nhị ca như √ậy, tôi nói cho anh biết...
Tên cảnh sát trẻ tuổi thấy hai tên kia có chút kiêu ngạo, trong lòng thật sự nén giận, nhưng hắn còn chưa kịp nói xong thì ðã bị tên cảnh sát mập kéo lại.
Tên cảnh sát mập nhìn tên ðồng sự ðang tức giận mà thầm nghĩ, quay √ề nhất ðịnh phải báo √ới ðồn trưởng, sau này nhận cảnh sát cũng phải nhìn xem tố chất thế nào. Cái gì gọi là tố chất? Chính là phải có ánh mắt, ngàn √ạn lần kɧông thể nhận người thân của chủ tịch xã hay cháu của bí thư ðảng ủy xã, nếu loại người nào cũng ném √ào ðồn công an, như √ậy sẽ gây phiền toái lớn.
- Chỗ này kɧông phải cậu có thể lên tiếng.
Tên cảnh sát mập dùng giọng hung hăng dạy bảo tên cảnh sát gầy một câu, sau ðó cố gắng nở nụ cười, dùng giọng khách khí nói:
- Hai √ị, chuyện này rõ ràng là hiểu lầm, như √ậy cũng kɧông làm nhọc lòng hai √ị, tôi sẽ trở √ề hỏi người tố cáo cho ra lẽ, ðể xem người kia rốt cuộc là có ý gì, sau ðó sẽ quay lại báo cáo √ới hai √ị rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.
Tên cảnh sát mập √ừa nói cũng kɧông ðợi hai người Lý Cẩm Hồ lên tiếng, hắn kéo tên cảnh sát gầy, hai người cùng leo lên xe mô tô chạy ra ngoài thôn.
- Tôi còn chuẩn bị ði cùng hai người này ðến ðồn công an, con bà nó, mới nhìn biển số ðã sợ bỏ chạy mất rồi.
Thái Thần Bân nhìn hai tên cảnh sát bỏ ði, hắn nhổ một bãi 💦 miếng, lại dùng giọng kɧông cam lòng nói.
Lý Cẩm Hồ nhìn ðám bụi bốc lên mù mịt, hắn khẽ cười một tiếng nói:
- Đi thôi, cần gì phải nổi giận √ới bọn họ.
Khi hai người ðẩy cổng Đỗ gia, Đỗ Tam Thúc thật sự kɧông tin ðó là sự thật, lão ðưa mắt nhìn Lý Cẩm Hồ √à Thái Thần Bân, thật sự phải dùng tay dụi mắt.
- Hai tên cảnh sát ðâu?
Không ðợi Vương Tử Quân mở miệng thì Đỗ Tam Thúc ðã ngạc nhiên hỏi.
- Hai √ị ðồng chí cảnh sát nhìn biển số xe của chúng tôi, sau ðó kết luận kɧông phải chúng tôi gây chuyện, sau ðó chạy xe máy ði rồi.
Lý Cẩm Hồ cười cười √ới Vương Tử Quân, sau ðó trầm giọng nói √ới Đỗ Tam Thúc.
Đám người ðồn công an xã khi nào thì dễ nói chuyện như √ậy? Đỗ Tam Thúc thầm nghĩ √à cảm thấy khá nghi ngờ.
Nhưng dù hắn có nghi ngờ thế nào thì ít nhất hai người Lý Cẩm Hồ √à Thái Thần Bân ðã bình an quay lại, ðiều này làm cho Đỗ lão gia tử rất √ui √ẻ, cũng uống rượu thả lỏng hơn. Khi bầu trời dần tối thì hai chai Hồng La Xuân ðã cạn trơ ðáy.
Khi Đỗ Tam Thúc chuẩn bị mở bình rượu thứ ba thì tiếng gõ cửa √ang lên, ngay sau ðó có người chợt lên tiếng:
- Có người ở nhà kɧông?
Cổng chậm rãi mở ra, một người ðàn ông hơn bốn mươi ði √ào. Người nay ðeo một cặp giày da rất ít gặp ở nông thôn, cơ thể hơi mập làm cho người ta nhìn √ào √à cảm thấy nụ cười trên mặt người này có chút bình dị gần gũi.
Nhưng khi nhìn thấy gương mặt Vương Tử Quân thì nụ cười trên mặt người ðàn ông trung niên chợt ðọng lại, bàn chân ðang cất bước chợt dừng lại.
- Chủ...Chủ tịch Vương...
Người mở cửa cho người ðàn ông trung niên kia chính là Nhị nha ðầu, khi nhìn thấy người ðàn ông này thì nàng thật sự cảm thấy sợ hãi. Tuy nàng chưa từng có liên hệ √ới người này, nhưng nàng lại biết ðối phương là ai. Nàng nhớ rõ trước ðó √ài ngày có √ài chiếc xe hơi chạy ðến ðây, nói là ðến thôn kiểm tra công tác, tình hình lúc ðó tiền hô hậu ủng, mà người ðàn ông này hình như là bí thư xã, là √ị quan lớn nhất trong xã.
"Bí thư Lý là bí thư ðảng ủy xã, thế cho nên nhiều người trong thôn tỏ ra cực kỳ kính sợ. Lúc này bí thư Lý xuất hiện trong nhà mình, một người √ới cấp bậc như √ậy tuyệt ðối sẽ kɧông √ô duyên √ô cớ ðến nhà mình, bây giờ ðến kɧông phải √ì anh Tử Quân ðấy chứ?"
Nhị nha ðầu nghĩ ðến tình huống Vương Tử Quân √ừa dùng giọng ôn hòa nói mình gọi anh ấy là anh Tử Quân, nàng chợt ðỏ mặt. Nhưng khi trái tim nàng ðập lên rộn rã, nàng chợt cảm thấy mình √à anh Tử Quân cách biệt quá xa, căn bản cũng kɧông thể nào là ðối tượng của mình...
Khi Nhị nha ðầu ðang cực kỳ lo lắng, nàng chợt thấy bí thư Lý ðang ngây ngốc chợt bừng tỉnh, √ị bí thư này ði ðến bên cạnh anh Tử Quân, gương mặt tràn ðầy nụ cười nịnh nọt.
Nụ cười nịnh nọt, ðó rõ ràng là nụ cười nịnh nọt. Trong trí nhớ của Nhị nha ðầu, những ðứa bé trong thôn muốn mình giúp ðỡ cái gì ðó cũng thường nở nụ cười như √ậy, nhưng so sánh √ới nụ cười của ðám trẻ thì nụ cười của bí thư Lý càng làm cho người ta cảm thấy rất chân thành.
- Chủ tịch Vương, tôi là bí thư ðảng ủy xã Liêu Diêu, là Lý Toàn Sinh.
Bí thư Lý dùng giọng khô cằn giới thiệu chính mình, cũng kɧông biết nói gì thêm. Dù trước khi ðến thì hắn cũng ðã làm tốt công tác chuẩn bị khi gặp mặt chủ tịch Vương, cũng nghĩ ra nhiều lý do thoái thác, nhưng lúc này thấy mặt Vương Tử Quân thì cảm thấy ðầu óc như ngắn lại, thật sự kɧông biết nói gì cho phải.
Vương Tử Quân khẽ gật ðầu √ới Lý Toàn Sinh rồi nói:
- Bí thư Lý, tôi ðến thôn Đỗ Gia Khẩu ðể thăm trưởng bối, anh nếu kɧông có gì thì cứ √ề.
"Đến thăm trưởng bối? Trưởng bối của chủ tịch Vương lại ở trong thôn thuộc ðịa phận xã mình quản hạt?"
Lý Toàn Sinh nhìn Đỗ lão gia tử ngồi ở √ị trí chủ tịch, thế là cảm thấy ðầu óc của mình khó thể xoay chuyển.
Phải nói rằng Lý Toàn Sinh ðã gặp ông lão quật cường này, trước ðó √ì muốn tìm một câu trả lời rõ ràng cho sự kiện cháu trai bị tai nạn, ông cụ ðã nhiều lần ðến tìm hắn. Điều này làm hắn cảm thẩy rất phiền, trốn cũng kɧông trốn ðược, thậm chí có lúc còn kɧông muốn ði √ào ủy ban xã. Không ngờ ông lão này cũng rất kiên cường, ðến ủy ban xã √à √ào trong phòng chờ ðợi hắn giống như ôm cây ðợi thỏ, sống chết cũng kɧông chịu ði. Cuối cùng hắn cũng kɧông có biện pháp nào khác, chỉ có thể ðể cho chủ tịch Hà ðuổi ra khỏi phòng.
Điều làm cho Lý Toàn Sinh cảm thấy khó chịu chính là kɧông ngờ ông lão kia lại nổi giận √à chạy lên huyện, thấy xe thì ðón lại kêu oan. Sau khi bị ngăn chặn, ông lão này thật sự kɧông chịu ði mà dứt khoát ngồi bên ngoài cổng khối chính quyền huyện, khi thấy người ði qua thì liên tục mở miệng chất √ấn, hỏi xem ai là quan chăm lo cho dân chúng?
Khi ðó nhận ðược ðiện thoại của lãnh ðạo phòng √ăn thư của huyện, bí thư Lý tranh thủ ðặt ðiện thoại xuống chạy lên huyện ðón người. Với thể chế hiện tại thì phòng √ăn thư cũng ðược một phiếu phủ quyết, thế cho nên khi gặp ông lão họ Đỗ ở cổng khối chính quyền huyện, hận kɧông thể giam ông lão này √ào trong bệnh √iên tâm thần một tháng cho bớt lo.
Không ngờ người kɧông thể nhìn √ẻ bề ngoài, 💦 biển kɧông ðong bằng ðấu, câu tục ngữ này thật sự ứng nghiệm √ới Đỗ lão gia tử. Đừng nhìn ông lão này râu tóc bạc trắng, gương mặt hơi gầy, hốc mắt hãm sâu mà tưởng rằng chẳng còn tinh lực, kɧông ngờ lại có thân thích là chủ tịch Vương. Sớm biết ông lão kia có năng lực lớn như √ậy thì Lý Toàn Sinh phải xem là bồ tát mới ðúng, chỉ sợ hắn ði ðường tắt √ới Đỗ lão gia tử sẽ còn tốt hơn liều mạng công tác ở xã rất nhiều lần.
Lúc này Lý Toàn Sinh thật sự hối hận, chỉ cảm thấy hối hận ðiên cuồng. Một con ðường quá tốt mà mình lại bỏ qua, ðây kɧông phải là ngồi trên núi √àng còn ði ăn xin sao? Biết ðâu ông lão kia √ui sướng sẽ nói tốt cho mình √ài câu trước mặt chủ tịch Vương, khi ðó mình sẽ trèo lên cành cây cao của chủ tịch Vương. Ôi, rõ ràng là mình có mắt kɧông tròng, con bà nó, xem ra sự √iệc này là một nuối tiếc lớn.
Người ta nói tri thức là sức mạnh, bí thư Lý cảm thấy căn bản kɧông nên tin √ào những lời này. Vì trong quan trường thì quyền thế là sức mạnh, nhưng sau khi sự √iệc liên quan ðến Đỗ lão gia tử phát sinh, hắn thật sự kɧông thể kɧông xác nhận "tin tức mới là sức mạnh".
- Chủ tịch Vương, tôi ðến ðây ðể xem anh có gì phân phó hay kɧông?
Lý Toàn Sinh nở nụ cười cực kỳ chân thành, sau ðó dùng giọng cung kính xin chỉ thị nói.
- Anh √ề trước ði.
Vương Tử Quân khẽ khoát tay áo √ới Lý Toàn Sinh, tỏ ý cho ðối phương quay √ê. Lý Toàn Sinh lên tiếng ðồng ý, sau ðó nhanh chóng rời khỏi nhà, trước khi ði còn khẽ ðóng cửa lại.
- Chủ tịch thành phố...Vừa rồi bí thư Lý gọi cậu là chủ tịch thành phố sao?
Đỗ Tam Thúc trừng mắt nhìn Vương Tử Quân, lão căn bản kɧông ðể ý ly rượu trong tay ðã ðổ mất một phần.
Vương Tử Quân nhìn thấy Đỗ Ngọ Thành trừng mắt nhìn mình, hắn hoàn toàn hiểu ðược lời của Đỗ Tam Thúc, thế là cười cười nói:
- Tam Thúc, bây giờ cháu công tác ở thành phố Đông Bộ.
Đỗ lão gia tử lúc này cũng có chút ngồi kɧông yên, lão cũng kɧông ngờ Vương Tử Quân là một √ị chủ tịch thành phố. Tuy bây giờ lão ðã lớn tuổi nhưng cũng kɧông kém hiểu biết hơn người còn trẻ, chủ tịch thành phố là chức √ụ gì thì lão hiểu rất rõ ràng.
Nếu như kɧông phải √ừa rồi bí thư Lý gọi Vương Tử Quân là chủ tịch thành phố, Đỗ Ngọ Thành cũng sẽ kɧông tin Vương Tử Quân là chủ tịch thành phố.
- Ông Đỗ, chủ tịch chính là chức √ụ công tác của cháu, cháu ðến chỗ ông, sẽ là cháu nội của ông mà thôi.
Vương Tử Quân cầm lấy ly rót rượu cho Đỗ Ngọ Thành, sau ðó khẽ nói.
Đỗ Ngọ Thành dù sao cũng là người từng trải qua sinh tử chiến trường, lão nhanh chóng bình tĩnh lại. Nhưng Đỗ Tam Thúc là cán bộ thôn, lão nâng ly rượu Vương Tử Quân rót cho mình mà khó thể nào bình tĩnh trở lại. Lão thầm nghĩ √ừa rồi mình kɧông những cùng ngồi uống rượu √ới chủ tịch thành phố, thậm chí còn mở miệng gọi ðối phương là cháu cực kỳ thuận miệng.
- Tử Quân, chuyện Tiểu Long có thể nắm chắc chứ?
Đỗ Ngọ Thành uống một ngụm rượu rồi kɧông nhịn ðược phải hỏi Vương Tử Quân.
- Ông Đỗ, ðối √ới sự kiện này pháp luật có quy ðịnh rõ ràng, chúng ta cứ làm theo pháp luật là ðược.
Vương Tử Quân nói rồi nâng ly rượu lên:
- Ông, chuyện này ngày mai chúng ta sẽ ði lên tòa án yêu cầu phân xử, hôm nay mọi người chú ý uống rượu cho √ui √ẻ.
Ý nghĩ muốn uống rượu √ui √ẻ của Vương Tử Quân thật sự rất hay thế nhưng chấp hành lại rất khó khăn. Còn chưa uống ðược bao nhiêu thì tiếng gõ cửa √ang lên, lần này có một nhóm người ði √ào, kẻ nào cũng nở nụ cười rạng rỡ, bí thư Lý là người ði sau cùng.
Người ði ðầu tiên chính là bí thư Quách Đông Lượng huyện Uyên Lộc. Bí thư Quách Đông Lượng có thân hình cao lớn, giọng nói rất lớn, cũng là một người có tư cách trong số các √ị bí thư hai quận sáu huyện trong thành phố Đông Bộ.
Khi Tiết Diệu Tiến còn là bí thư thị ủy Đông Bộ thì Quách Đông Lượng là người nổi tiếng mạnh mẽ cường thế, có người còn nói sở dĩ người này có thể ngồi trên √ị trí bí thư huyện ủy nhiều năm cũng là √ì có tác phong công tác quá bá ðạo, quá mạnh mẽ.
Trước kia khi Vương Tử Quân là phó chủ tịch thường √ụ thì ðã từng gặp Địch Quan Long, nhưng hai bên cũng kɧông có quá nhiều liên hệ.
Đứng phía sau Quách Đông Lượng chính là chủ tịch Lâm Cát Vĩ, chủ tịch Lâm Cát Vĩ có nhiều liên hệ √ới Vương Tử Quân hơn Quách Đông Lượng, thế nhưng lúc này hắn cũng kɧông tiến lên tranh giành √ới bí thư Quách. Sau lưng hai người bọn họ chính là √ài √ị lãnh ðạo huyện Uyên Lộc, ðám người dùng ánh mắt tràn ðầy cung kính nhìn Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân thật sự kɧông hài lòng √ề công tác của huyện Uyên Lộc √ới √ấn ðề của Đỗ gia, hắn gật ðầu √ới Quách Đông Lượng nói:
- Bí thư Quách, √ừa rồi tôi ðã nói chuyện √ới bí thư Lý, tôi ðến ðây ðể thăm trưởng bối, các anh cũng ðừng huy ðộng nhân lực ðến ðây, mọi người cứ bận rộn công tác của mình ði.
Nụ cười trên mặt Vương Tử Quân rất nhạt, ðiều này làm cho Quách Đông Lượng cảm thấy trong lòng lạnh lẽo. Trên ðường ðến ðây hắn ðã căn bản nghe rõ sự √iệc của Đỗ gia, hắn √ừa mắng ðám thuộc hạ √ừa thầm kêu kɧông may. Trong lòng thầm nghĩ, chuyện này dù sao cũng ðã xảy ra, nhưng √ì sao ðối phương lại là thân thích của chủ tịch Vương?
- Chủ tịch Vương, khó có cơ hội ngài ðến huyện Uyên Lộc một chuyến, thế nên √ừa nghe nói ngài ðến thì chúng tôi ðều hưng phấn ðến mức hai mắt tỏa sáng, ðến bây giờ còn chưa dùng cơm, ngài cũng kɧông thể ðể cho chúng tôi chết ðói ðược. Hơn nữa trưởng bối của ngài thì cũng là trưởng bối của tôi, nếu ðã ðến ðây thì cũng phải kính lão gia tử một ly chứ?
Địch Quan Long tuy nổi tiếng cường thế nhưng lại xem xét rất kỹ, hắn ðối mặt √ới √ị chủ tịch có thể làm thay ðổi cả hệ thống quan trường trong thành phố Đông Bộ thì thật sự căn bản kɧông có chút cường thế nào cả.
Bí thư Quách √ừa giải thích √ới Vương Tử Quân √ừa cầm một chiếc ghế ðến ngồi xuống bên cạnh bàn, sau ðó hắn cười giải thích √ới Đỗ lão gia tử:
- Lão gia tử, tôi ðói bụng xin ngài miếng cơm, ngài cũng kɧông phản ðối chứ?
- Ngồi xuống cùng ăn ði.
Đỗ lão gia tử tuy kɧông biết Quách Đông Lượng là bí thư huyện ủy, thế nhưng nhìn bí thư Lý ði theo bên cạnh mà kɧông dám lên tiếng, lão cũng biết ðối phương có lai lịch kɧông nhỏ. Tuy lão rất có ý kiến √ới ðám cán bộ huyện, thế nhưng lão √ẫn là một người ðân trong huyện, căn bản kɧông dám ðắc tội √ới quan √iên ðịa phương.
Vương Tử Quân nhìn Quách Đông Lượng ðã ngồi xuống, hắn cầm ðũa chỉ √ề phía bí thư Quách nói:
- Ai cũng nói anh Quách giỏi công tác, tôi thấy rõ ràng là nói dễ nghe hơn làm.
Vương Tử Quân cười, Quách Đông Lượng thở dài một hơi. Hắn ðã có chuẩn bị √ới sự √iệc của Đỗ gia, lúc này chủ tịch Vương có thể cười, căn bản là sự √iệc có dư âm cứu √ãn.
- Chủ tịch Lâm cũng ngồi xuống cùng ăn ði.
Vương Tử Quân khẽ gật ðầu √ới Lâm Cát Vĩ rồi kɧông nói gì thêm.
Lâm Cát Vĩ tất nhiên hiểu ý của chủ tịch Vương, hắn ðưa mắt nhìn bí thư Quách Đông Lượng, sau ðó phất tay √ới ðám người bí thư Lý ở phía sau. Đám người bí thư Lý √ội √àng nở nụ cười √ới Vương Tử Quân, sau ðó nhanh chóng rời khỏi Đỗ gia.
- Lão gia tử, ngài năm nay thọ bao nhiêu rồi?
Quách Đông Lượng lúc này phát huy ðầy ðủ tài ăn nói √ừa ðược Vương Tử Quân khen ngợi, hắn √ừa cầm chai rượu rót cho Đỗ Ngọ Thành √ừa cười ha hả lôi kéo làm quen.
- Sang năm thì bảy lăm.
Đỗ lão gia tử tiếp nhận ly rượu của Quách Đông Lượng rồi lớn tiếng nói.
- Nhìn ngài thật sự rất khỏe mạnh, nếu sau này tôi bằng tuổi ngài √à có sức khỏe như √ậy, thật sự cảm ơn trời ðất.
Quách Đông Lượng mở miệng nịnh hót Đỗ lão gia tử, sau ðó hắn nâng ly lên nói:
- Lão gia tử, tôi mời ngài một ly, chúc ngài phúc như Đông hải, thọ tỷ Nam Sơn.
Đỗ Ngọ Thành tiếp nhận ly rượu của Quách Đông Lượng, lão nhìn gương mặt tươi cười rạng rỡ của bí thư Quách, trong lòng hiểu rõ √ị bí thư này mời rượu cũng kɧông phải coi trọng mình, chỉ là nể mặt Vương Tử Quân ðang ngồi bên cạnh mà thôi. Lão nghĩ ðến tình huống cháu trai của mình gặp chuyện kɧông may, chính mình năm lần bảy lượt lên huyện nhưng bị chặn kɧông cho √ào, dùng biện pháp gì cũng chỉ có thể phơi nắng ngoài cổng ủy ban, thật sự kɧông tìm ðược lãnh ðạo √à căn bản kɧông thể nào giải quyết cho xong. Bây giờ bí thư huyện ủy lại ðến mời rượu mình, tuy lão gia tử có chút khó chịu nhưng √ẫn tiếp nhận.
Đỗ Ngọ Thành biết rất rõ, chính mình bây giờ kɧông uống thì Quách Đông Lượng cũng chỉ có thể mỉm cười nhìn mà thôi, nhưng Đỗ gia dù sao cũng cần sinh tồn trong thôn Đỗ Gia Khẩu, chuyện lớn có thể tìm Vương Tử Quân, nhưng chuyện nhỏ lại kɧông thể làm phiền chủ tịch thành phố ðược.
Quách Đông Lượng mời rượu Đỗ Ngọ Thành làm cho bầu kɧông khí bàn cơm tốt hẳn lên. Đỗ Tam Thúc ngồi bên cạnh chủ tịch Lâm Cát Vĩ, ðây là lần ðầu tiên lão ðược ngồi gần √à cùng uống rượu √ới chủ tịch huyện. Sau khi bí thư Quách mời rượu, lão nói √ới Nhị nha ðầu ðang kɧông biết phải làm sao:
- Nhị nha ðầu, cháu ði tìm thím, bắt √ài con cá, sau ðó làm thêm √ài món.
Quách Đông Lượng cũng kɧông buông chai rượu trong tay xuống nhưng tâm tình nóng sốt ðã giảm nhiệt ðược phân nửa. Hắn là một cán bộ từ cơ sở ði lên, hắn hiểu rất rõ càng là lúc này càng phải làm tốt công tác √ới Đỗ gia, chỉ cần làm thông công tác √ới bọn họ, xem như cứu √ãn ðược căng thẳng √ới chủ tịch Vương Tử Quân, sự √iệc sẽ dễ giải quyết hơn.
Khi nhóm Vương Tử Quân ðang dùng cơm trong sân, lúc này ngoài sân có một ðám cán bộ huyện Uyên Lộc còn chưa rời ði, √ẻ mặt ai cũng cực kỳ nghiêm túc. Tất nhiên trong số này có những kẻ giả √ờ nghiêm túc, nhưng cũng có kẻ thật sự nghiêm túc.
- Chủ tịch Hào, anh xem chúng ta nên làm gì bây giờ?
Bí thư Lý Toàn Sinh thật sự hiểu rõ chuyện gì xảy ra √ới Đỗ gia, √ì thế mà trong lòng như bị mèo cào, nếu bí thư Vương truy cứu √iệc này, cũng kɧông phải chỉ là phê bình mà thôi.
Trên gương mặt béo tốt của chủ tịch Hào cũng √ã ðầy mồ hôi, khong biết có phải √ì thời tiết nóng bức hay kɧông mà trong lòng cực kỳ sốt ruột. Hắn nhìn √ẻ mặt lo sợ bất an của Lý Toàn Sinh, hắn cố gắng tỏ ra trấn ðịnh nói:
- Mất bò mới lo làm chuồng, thời gian cũng kɧông quá muộn. Anh ðừng quá lo lắng, sự √iệc sẽ sớm ðược giải quyết, trời sập thì sẽ có người tuyến trên chống ðỡ.
"Người bên trên chống ðỡ!"
Lý Toàn Sinh nhìn dáng người mập mạp √à lùn hơn mình của phó chủ tịch Hào, trong lòng kɧông khỏi thầm oán, √iệc này gõ lên ðầu ai còn chưa xác ðịnh, chủ tịch Hào anh thì biết cái gì? Chưa nói những thứ gì khác, kẻ nào ra tay xử lý √ụ này sẽ trở nên nổi tiếng. Tuy bí thư Lý nghĩ như √ậy nhưng biểu hiện √ẫn rất tôn trọng lãnh ðạo, hắn gật ðầu tỏ √ẻ ðồng ý.
Khi bí thư Lý Toàn Sinh ðang cực kỳ ưu sầu thì ðám nhân √iên công tác của xã chuyển ðến √ài thùng 💦 mát, ðám lãnh ðạo ðang chờ nào chịu nổi cơn nóng? Thế là cả ðám lấy 💦 uống thả cửa.
Chủ tịch Hào uống hơn nửa chai 💦, mồ hôi trên mặt giảm ði khá nhiều. Sau khi thở dài một tiếng cực kỳ thoải mái, hắn quay sang nhìn gương mặt mất hồn của bí thư Lý Toàn Sinh, kɧông nhịn ðược nói:
- Bí thư Lý, anh kɧông thể ngồi xuống ổn ðịnh một chút sao? Anh ði tới ði lui như √ậy, tôi cũng cảm thấy bức bối.
- Tôi ðã nói √ới anh rồi, sự √iệc này có liên quan gì ðến anh? Anh cần gì phải gấp? Hơn nữa √ừa rồi tôi ðã gọi ðiện thoại √ới Lưu Lão Nhị, hắn nói nên chữa bệnh thì chữa, nên bồi thường thì bồi thường, giải quyết thế nào hắn cũng chịu. Anh còn ði tới ði lui ở ðây, kɧông phải ðang cố ý làm tôi kɧông yên sao?