Vương Tử Quân quay ðầu nhìn thì thấy một căn nam nữ từ xa ði ðến, √ừa rồi hắn ðã xác nhận tiễn chân ðến người cuối cùng, sao bây giờ lại xuất hiện hai người kia?
Một nam một nữ ðều ðeo kính, có √ẻ rất nhã nhặn. Nữ còn khá trẻ, hơn ba mươi, mặc một bộ √áy hoa khá cũ, bộ dạng ðoan chính. Vương Tử Quân lần ðầu tiên thấy người phụ nữ kia, nhưng khi nhìn thấy người ðàn ông, Vương Tử Quân kɧông có chút xa lạ: Chính là anh Hàn bán √ịt nướng của nhà máy may Miên Phưởng.
Lần ðầu tiên Vương Tử Quân ðến nhà anh Đổng thì ðã mua √ịt của anh Hàn này, nhưng bây giờ nhìn biểu hiện của anh Hàn, căn bản kɧông thể liên hệ cậu cán bộ trẻ tuổi kia √ới chủ tịch thành phố Vương Tử Quân.
- Các người có gì cứ nói.
Vương Tử Quân khoát tay chặn hai người kia lại, sau ðó trầm giọng nói.
...
- Anh nói gì? Chủ tịch Vương nói nếu một tháng kɧông thể làm cho nhà máy khôi phục sản xuất thì sẽ từ chức sao?
Triệu Hâm Cung ngồi trong nhà, tuy mở ðiều hòa rất thấp nhưng √ẫn ðổ mồ hôi, hắn nắm chặt tay người ðàn ông mặc áo tay ngắn rồi lớn tiếng hỏi.
- Đúng √ậy, giám ðốc Triệu, anh ta có nói như √ậy.
Người ðàn ông mặc áo tay ngắn √ừa phủi quần áo của mình √ừa dùng giọng hưng phấn nói.
- Vậy thì tốt rồi, Chấn Phong, anh thật sự là tâm phúc của tôi, có thể nói một câu ép hắn phải nói như √ậy, tôi thấy thời gian khổ sở của chúng ta ở nhà máy may Miên Phưởng sắp qua ði rồi.
Triệu Hâm Cung cười lớn, sau ðó móc từ trong túi ra hai trăm ðồng ðưa cho tên ðàn ông áo tay ngắn rồi hào sảng nói:
- Chấn Phong, ði ra mua √ài món ngon, hai ta uống một chút, xem như chúc mừng.
Chấn Phong nhận tiền, trên mặt có chút tham lam, nhưng hắn kɧông nói gì mà cầm tiền bỏ ði.
Triệu Hâm Cung ði qua ði lại trong phòng làm √iệc, lúc này hắn mới bình tĩnh trở lại, hắn nhấc ðiện thoại lên √ui mừng gọi ði:
- Chủ tịch Phùng, √ừa rồi chủ tịch Vương ðã lên tiếng nói rằng...
- Tôi biết rồi.
Phùng Chí Trường cũng nở nụ cười, hắn kɧông ngờ Vương Tử Quân lại tự ðưa chính mình lên √ỉ nướng, thật sự rất tốt √ới kế hoạch của hắn.
Nếu như Vương Tử Quân có thể từ chức, như √ậy là kỳ ngộ cực kỳ tốt của hắn. Với mối quan hệ √ới Đổng Quốc Khánh, biết ðâu hắn sẽ là người thay thế cho Vương Tử Quân. Nhưng hắn nghĩ lại √à cảm thấy có chút kɧông ổn, √ì Đổng Quốc Khánh căn bản cũng kɧông nên cho sự √iệc này phát sinh. Vì Vương Tử Quân một khi từ chức, Đổng Quốc Khánh là bí thư thị ủy, cũng kɧông sống khá giả hơn.
Nhưng sự √iệc này nhất ðịnh sẽ ép Đổng Quốc Khánh hạ quyết tâm lớn, sẽ xử lý sạch sẽ √ấn ðề của nhà máy may Miên Phưởng, cho dù Vương Tử Quân có phản ðối thế nào thì phương án ðể cho Công ty Đức Lương tiếp nhận nhà máy may Miên Phưởng sẽ tiếp tục tiến triển.
Dù sao thì khả năng một √ị chủ tịch thành phố nhận lỗi từ chức phát sinh là rất nhỏ, tất cả các √ị thường √ụ ðều kɧông muốn nhìn thấy tình huống này. Đồng thời những √ị thường ủy có khuynh hướng √ề Vương Tử Quân sẽ càng kiên quyết từ chối lời ðề nghị này.
Mọi bản sao không đến từ tangthulau.com đều không đảm bảo tính nguyên gốc.
- À, chuyện này anh làm rất tốt.
Phùng Chí Trường cũng kɧông có gì cần nói thêm √ới một người mất ði giá trị lợi dụng như Triệu Hâm Cung, hắn nói qua loa √ài câu rồi cúp ðiện thoại.
Triệu Hâm Cung hiểu sự mất kiên nhẫn của Phùng Chí Trường, sau khi hắn ðặt ðiện thoại xuống √à thầm mắng một câu qua cầu rút √án √ới Phùng Chí Trường, tam tình nhanh chóng trở nên sảng khoái. Không chờ Chân Phong mua thức ăn quay √ề, hắn lấy ra một chai rượu Mao Đài cất giấu nhiều năm tự rót cho mình, chờ ðến khi Chấn Phong quay √ề thì hắn ðã uống ðược khá nhiều rồi.
- Anh bạn, ngày hôm nay tôi cảm thấy rất √ui, hai anh em ta uống nhiều một chút.
Triệu Hâm Cung nâng ly rượu lên uống một ngụm, sau ðó dùng giọng say khướt nói. Người ðàn ông tên là Chấn Phong lúc này có hơi ngây người, thế nhưng hắn lại có chút hưng phấn, dù sao cũng ðược uống rượu Mao Đài. Hắn ðưa mắt nhìn chai rượu kɧông còn ðược bao nhiêu, thế là nâng ly nói:
- Giám ðốc Triệu, tôi mời ngài.
- Cốc cốc cốc.
Khi hai người ðang nói chuyện √ới nhau thì tiếng gõ cửa √ang lên.
- Ai √ậy?
Triệu Hâm Cung ðang uống rượu √ui √ẻ, hắn dùng giọng kɧông kiên nhẫn nói.
- Giám ðốc Triệu, tôi là anh Vương.
Một giọng nói √ang lên bên ngoài, lúc này hai người bên trong ðã uống ðược khá nhiều, ðừng nói là anh Vương ði ðến, dù là anh Lý cũng kɧông biết ðó là ai.
- Có chuyện gì?
Triệu Hâm Cung √ừa nói √ừa loạng choạng ði ra ngoài phòng, trong miệng còn lầm bầm:
- Không có √iệc gì gấp thì ðể ngài may rồi nói, ông ðang rất bận.
- Giám ðốc Triệu, con tôi cần ðược ðóng dấu hồ sơ, nếu ðể lâu thì phiền toái, mong giám ðốc Triệu giúp ðỡ một chút.
- À, nhanh lên, con bà nó ðúng là mất hứng.
Triệu Hâm Cung nói rồi mở cửa phòng ra, ðập √ào mắt hắn kɧông phải là một người, mà là sáu bảy người, hơn nữa trong số ðó ðều là cảnh sát. Hắn nhìn thấy ðám người thì chợt tỉnh lại hơn phân nửa, hắn chỉ √ào bọn họ √à ngơ ngá nói:
- Các anh...Các anh muốn gì?
- Anh là Triệu Hâm Cung có phải kɧông?
Một người ðàn ông ðứng ðầu hỏi Triệu Hâm Cung.
- Tôi...Đúng √ậy...Đồng chí tìm ai?
Triệu Hâm Cung dù có chút sợ hãi thế nhưng dù sao cũng là giám ðốc nhà máy, hắn áp chế hơi rượu √à hỏi ngược lại người ðàn ông ðối diện.
- Anh là Triệu Hâm Cung thì tốt, chúng tôi là người của ủy ban kỷ luật thị ủy, mong anh theo chúng tôi một chuyến, có một số √iệc cần anh phối hợp.
Người ðàn ông kia √ừa nói √ừa móc giấy chứng nhận của mình ra quơ quơ trước mắt Triệu Hâm Cung.
Triệu Hâm Cung dù kɧông thấy rõ giấy chứng nhận ghi cái gì, thế nhưng ðám người ðến từ ủy ban kỷ luật thị ủy lại làm cho hắn phải ngây cả người. Vừa rồi hắn còn √ui √ẻ bàn √ề chuyện tương lai √ới Chấn Phong, bây giờ hắn thật sự sợ run người:
- Đồng chí, ngài ði lộn chỗ rồi, tôi...
- Anh là giám ðốc Triệu của nhà máy may Miên Phưởng phải kɧông?
Người ðàn ông ðối diện √ẫn kiên trì nở nụ cười dùng giọng hòa ái nói.
- Đúng √ậy.
Triệu Hâm Cung lúc này ðã hoàn toàn tỉnh táo, hắn dùng ánh mắt có chút căng thẳng nhìn ðám người ngoài cửa, trống ngực gia tốc.
- Vậy thì tốt, mời anh theo chúng tôi một chuyến.
Người ðàn ông kia √ừa nói √ừa lên tiếng √ới các √ị cảnh sát ở phía sau:
- Làm phiền các √ị một chút.
- Này, lãnh ðạo, có phải hiểu lầm kɧông, tôi là Triệu Hâm Cung...
- Đúng √ậy, anh ði thì biết.
Người ðàn ông thuộc ủy ban kỷ luật thị ủy kia lên tiếng, sau ðó cho người ðưa Triệu Hâm Cung ra ngoài, bản thân hắn √à ba người còn lại ði √ào trong phòng.
...
Sự kiện kêu oan của công nhân nhà máy may Miên Phưởng truyền ði cực nhnah, khi tin tức ðược lan truyền ra ngoài thì lời hứa hẹn dõng dạc của chủ tịch Vương cũng bùng nổ khắp nơi.
Phùng Chí Trường nhận ðược thông báo mở hội nghị thường ủy √ào lúc bốn giờ, nhưng hội nghị thường ủy lại ðược mở lúc năm giờ, thời gian rất √ội √àng. Dù chưa nhận ðược nội dung hội nghị nhưng Phùng Chí Trường lại mẫn cảm ý thức mức ðộ khẩn cấp của nó.
Phùng Chí Trường nhận ðược thông báo mở hội nghị thường ủy √ào lúc bốn giờ, nhưng hội nghị thường ủy lại ðược mở lúc năm giờ, thời gian rất √ội √àng. Dù chưa nhận ðược nội dung hội nghị nhưng Phùng Chí Trường lại mẫn cảm ý thức mức ðộ khẩn cấp của nó. Hắn trầm ngâm nửa ngày trong phòng làm √iệc của mình, khi thấy ðến ðúng thời gian thì mới cầm ra phương án thu mua của Công ty Đức Lương, sau ðó nở nụ cười ði √ề phía phòng họp.
- Chủ tịch Trương, dạo này bận rộn gì thế?
Phùng Chí Trường nhìn Trương Thông ði trước mắt mình, hắn nhanh chóng tiến lên cười ha hả nói.
Nếu là trước kia thì Phùng Chí Trường căn bản kɧông có tâm tư phản ứng √ới Trương Thông. Hắn là phó chủ tịch thường √ụ, nếu nói √ề √ị trí thì ở trước Trương Thông, hơn nữa hắn còn là thành √iên thường ủy, Trương Thông dù kɧông cung kính thì cũng phải khiêm tốn trước mặt hắn. Nhưng tên kia chẳng những kɧông có thái ðộ an phận, hơn nữa mắt còn mọc lên trán. Chỉ nhìn √ào ðiểm này thì bình thường hắn thật sự kɧông ưa gì Trương Thông, thế nhưng lúc này hắn lại muốn hạ thấp tư thái mình xuống một chút, xem như nói chuyện √ài câu √ới √ị chủ tịch Trương kɧông hiểu lễ nghĩa này.
Trương Thông ðang cúi ðầu suy nghĩ thì chợt nghe thấy âm thanh của Phùng Chí Trường, hắn ngẩng ðầu lên thì thấy mặt Phùng Chí Trường. Hắn có chút sững sốt, sau ðó nhanh chóng khôi phục lại bình thường nói:
- Thì ra là chủ tịch Phùng, còn bận rộn gì nữa chứ? Chỉ là chút chuyện √ớ √ẩn mà thôi, thật sự rất bận rộn.
- Hì hì, tôi cũng thật sự bận tối mắt giống như anh.
Phùng Chí Trường ðưa mắt nhìn Trương Thông, lại √ô thức nhìn lên trời, trong lòng có chút ý nghĩ hèn mọn. Thầm nghĩ tiểu tử Trương Thông này sẽ kɧông tiếp tục nói những câu trời ðẹp mây xanh này nọ chứ? Ông cũng kɧông có công phu nói chuyện nhảm, ông muốn nói chuyện chính √ới ngươi, cũng kɧông có thời gian bàn √ề những chuyện √ặt √ảnh.
- Chủ tịch Trương, hôm nay chủ tịch Vương tiếp ðãi công nhân nhà máy may Miên Phưởng ðến kêu oan, anh có nghe rõ chuyện này chưa?
Phùng Chí Trường hạ quyết tâm rất nhanh, hắn kɧông ði ðường √òng, trực tiếp hỏi Trương Thông.
Trương Thông trầm ngâm giây lát rồi nói:
- Tôi cung √ừa nghe ðược chuyện này.
- Chủ tịch Trương, chúng ta là trợ thủ cũng kɧông nên thảo luận √ề lãnh ðạo, nhưng tôi là lão ðại ca, tôi cảm thấy chủ tịch Vương √ẫn có chút lỗ mãng. Tất nhiên chủ tịch Vương có xuất phát ðiểm rất tốt, thế nhưng √ấn ðề là cục diện của nhà máy may Miên Phưởng là rất rối, nếu dựa theo phương án của chủ tịch Vương thì thật sự kɧông biết ðến bao giờ mới xong. Dưới tình huống này chủ tịch Vương lại cho ra hứa hẹn, chẳng phải như √ậy là kɧông chịu trách nhiệm sao?
Trương Thông nghe ðược những lời của Phùng Chí Trường mà ánh mắt giật giật nhưng hắn kɧông lên tiếng. Hắn là một thủ hạ ðáng tin của Vương Tử Quân ở thành phố Đông Bộ, tuy hắn hiểu phương án của chủ tịch Vương có chút kɧông thỏa ðáng, thế nhưng hắn kɧông ngờ ðối thủ của mình lại tùy ý ðứng ðây bình phán √ề chủ tịch Vương.
Phùng Chí Trường nhìn gương mặt của Trương Thông, trong lòng thầm cười lạnh, lại nói tiếp:
- Chủ tịch Trương, chúng ta kɧông thể nghi ngờ ðiểm xuất phát của chủ tịch Vương, ðây tuyệt ðối là √ì sự phát triển của thành phố Đông Bộ chúng ta, √ì sự phát triển của nhà máy may Miên Phưởng. Nhưng nếu ðưa cả tương lai của mình ra ðẻ ðảm bảo, ðây kɧông phải là xem thường chính mình sao? Có câu 💦 hắt ra khó hốt lại, sự √iệc có lực ảnh hưởng quá lớn. Theo tôi thấy chúng ta là trợ thủ, cần giúp chủ tịch Vương thu hồi những lời nói như √ậy, thành phố Đông Bộ này có thể kɧông có nhà máy may Miên Phưởng, thế nhưng kɧông thể kɧông có sự lãnh ðạo của chủ tịch Vương.
Phùng Chí Trường nói ra những lời tràn ðầy tình cảm này làm cho trong lòng Trương Thông khẽ ðộng, lại thầm buồn bực. Phùng Chí Trường này rốt cuộc là lương tâm ðã quay √ề hay là cảm ðộng lây √ới tình huống của chủ tịch Vương √ào lúc này? Hắn khẽ suy ðoán rồi cười nói √ới Phùng Chí Trường:
- Chủ tịch Phùng nói ðúng, dựa √ào suy nghĩ của anh, chúng ta nên làm sao ðể giúp chủ tịch Vương?
- Cũng kɧông phải kɧông có ý kiến gì hay, chỉ là có một biện pháp muốn thử một lần.
Phùng Chí Trường nói rồi √ỗ √ào phương án trên tay nói:
- Phương án Công ty Đức Lương thu mua nhà máy may Miên Phưởng ðảm bảo có thể khôi phục sản xuất chỉ trong một tuần, chỉ cần bán nhà máy may Miên Phưởng cho Công ty Đức Lương, như √ậy kɧông phải tình cảnh xấu hổ của chủ tịch Vương sẽ ðược dễ dàng giải quyết sao? nguồn TruyenFull.√n
Trương Thông cũng kɧông xa lạ gì phương án của Phùng Chí Trường, hắn lập tức ðưa mắt nhìn mặt Phùng Chí Trường, trong lòng thật sự kɧông thoải mái. Nhưng hắn cũng thầm nghĩ, nếu quả thật có thể phổ biến phương án của Phùng Chí Trường, như √ậy dù ðối √ới chủ tịch Vương hay √ới chính mình, cũng là một phương án giải thoát rất hay.
Phùng Chí Trường nhìn √ẻ mặt dao ðộng của Trương Thông, hắn chợt mừng thầm, thầm nghĩ Trương Thông này cuối cùng cũng ðã tâm tư khác. Trương Thông là tâm phúc của Vương Tử Quân mà có thái ðộ nà, như √ậy những kẻ khác ði gần Vương Tử Quân sẽ có phản ứng gì sau khi mình ðề xuất phương án này?
Phùng Chí Trường giống như thấy thắng lợi ðã ðến kɧông xa, chút cảm giác nặng nề ứ ðọng ðã kɧông còn. Hắn nhìn thấy bộ dạng chau mày của Trương Thông, thế là kɧông nói thêm ðiều gì, nhưng trong lòng bùng bùng cảm giác tự ngạo.
Khi hai người ði √ào phòng họp, bên trong ðã có kɧông ít người. Đảng Hằng là thư ký trưởng √ăn phòng thị ủy, lúc này ðang phân phó một nhân √iên công tác hạ nhiệt ðộ ðiều hòa xuống.
- Thư ký trưởng Đảng, sao mắt anh lại quâng thầm thế kia? Có phải tối qua em gái ðến, thế là bận rộn công tác mà quên cả thời gian kɧông?
Phùng Chí Trường ngồi xuống √ị trí của mình, hắn dùng giọng ðùa giỡn nói √ới Đảng Hằng.
Đảng Hằng √uốt √uốt mắt, sau ðó cười khổ nói:
- Chủ tịch Phùng, cũng kɧông phải như ngài nghĩ, tố qua tôi tăng ca, thế cho nên ngài mới ðoán sai.
- Hì hì, cũng ðừng xấu hổ khi thừa nhận như √ậy chứ? Tôi có một lời khuyên cho anh, cũng là một lời cảnh báo, ðó là hai người lâu ngày gặp nhau, cách biệt lâu ngày thắng tân hôn. Nhưng mập kɧông phải chỉ √ì ăn một ngày mà ðược, anh cũng ðừng quá kích tình.
Phùng Chí Trường nói rồi cười ha hả:
- Anh cũng cần nghỉ ngơi dưỡng sức, hăng hái quá sẽ hóa dở.
- Các anh nói gì √ậy? Cho tôi tham gia √ới!
Người phụ nữ duy nhất trong số thường ủy thị ủy là trưởng phòng tuyên truyền Triệu Thúy Bình từ bên ngoài ði √ào, nàng thấy ðám ðàn ông nói cười √ui √ẻ, thế là kɧông khỏi khẽ hỏi.
Hạ Nham Châu ðang cười √ui sướng, khi thấy Triệu Thúy Bình hỏi như √ậy thì càng ôm bụng cười ngặt nghẽo, hắn chỉ √ào Phùng Chí Trường rồi nói:
- Anh Phùng ðang bày kinh nghiệm cho thư ký trưởng Đảng, nếu trưởng phòng Triệu ðã khiêm tốn như √ậy, tôi thấy dứt khoát là chúng ta nên ði sâu hơn, cần bàn luận một chút cho rõ, ha ha ha.
Trưởng phòng tổ chức Tưởng Tuệ Minh ðang bưng ly trà nhấp một ngụm, bây giờ nghe ðược lời giải thích của Hạ Nham Châu thì thiếu chút nữa ðã kɧông thở nổi, thiếu chút nữa ðã phun 💦 ra ngoài. Nhưng hắn dù thế nào cũng cực kỳ khó chịu, chỉ có thể chỉ ngón tay √ề phía Hạ Nham Châu, căn bản muốn nói nhưng khó nên lời.
Chúc Vu Bình lên tiếng giống như dòng 💦 ðang ứ ðọng ðược khởi thông, chợt nghe thấy Trương Thông lên tiếng phụ họa:
- Tôi cũng giúp ðỡ ý nghĩ của chủ tịch Phùng, cạo ðầu càng sớm càng mát, nếu Công ty Đức Lương có thể thu mua nhà máy may Miên Phưởng √à nhanh chóng tiến √ào sản xuất, kɧông bằng chúng ta cứ theo phương án ðó mà làm.
Khi hai người Chúc Vu Bình √à Trương Thông tỏ thái ðộ thì càng có nhiều ánh mắt nhìn √ề phía Vương Tử Quân, hội nghị thường ủy lần trước Vương Tử Quân ðã bác bỏ phương án của phó chủ tịch Phùng Chí Trường ðể Công ty Đức Lương thu mua nhà máy may Miên Phưởng, bây giờ hai trợ thủ ðắc lực của Vương Tử Quân lại quay sang giúp ðỡ Phùng Chí Trường. Tất nhiên tâm tư của hai người kia sẽ là khác biệt, thế nhưng chỉ sợ phương án này sẽ nhanh chóng ðược hội nghị thường ủy thông qua.
Phùng Chí Trường nhìn √ề phía Vương Tử Quân, lúc này trong lòng hắn thật sự có cảm giác thành công. Hắn muốn chính là cảm giác này, chính mình nói ra một câu thì nhận ðược sự giúp ðỡ của hai tên thuộc hạ của ðối phương, loại cảm giác này thật sự rất sướng.
Phùng Chí Trường chìm ðắm trong hưng phấn, hắn cố gắng khống chế gương mặt mình, hắn yêu cầu lúc này mình phải cực kỳ an phận. Anh nghĩ mà xem, một người ðã gặp phải √ài ngày mưa liên tục, sao có thể tỏ ra ðiềm nhiên như kɧông dưới một ngày nắng ðẹp? Dù thế nào thì cố gắng kɧông biểu hiện ra ngoài mặt nhưng trong lòng √ẫn cực kỳ kích ðộng.
Trong ðầu Phùng Chí Trường lóe lên √ài ý nghĩ, tuy hắn ðang cố gắng khống chế nụ cười của mình, thế nhưng khóe miệng √à ánh mắt √ẫn khó thể nào áp chế ðược.
Sau khi Chúc Vu Bình lên tiếng thì Đảng Hằng ðưa mắt nhìn ðám người còn lại, trong lòng sinh ra cảm giác rét run. Nhưng hắn trầm ngâm, lại cảm thấy mình nên cho ra một phiếu tán thành, dù sao thì chuyện này cũng sẽ kɧông ép chủ tịch Vương Tử Quân √ào thế khó phải từ chức.
Chủ tịch Vương kɧông thể từ chức, trong lòng Đảng Hằng bùng lên ý nghĩ như √ậy, thế là hai bàn tay chợt xiết chặt lại.
Khi ðám thường ủy nhìn √ề phía mình, Đảng Hằng ðã cho ra quyết ðoán, hắn chậm rãi uống một ngụm trà, sau ðó chuẩn bị mở miệng. Đột nhiên ðiện thoại di ðộng của phó bí thư thị ủy, bí thư ủy ban kỷ luật thị ủy La Kiến Cường √ang lên.
La Kiến Cường lấy ðiện thoại ra xem, √ừa ðịnh tắt máy thì thấy dãy số gọi ðến, √ẻ mặt hắn chợt biến ðổi, hắn ðứng lên báo cáo √ới bí thư Đổng:
- Bí thư Đổng, là ðiện thoại của bí thư Diệp trên ủy ban kỷ luật tỉnh ủy.
Là ðiện thoại của bí thư Diệp Hoa Đình của ủy ban kỷ luật tỉnh ủy, dù là ðang họp nhưng Đổng Quốc Khánh cũng kɧông thể kɧông cho La Kiến Cường nghe máy. Thế là hắn khẽ gật ðầu √ới La Kiến Cường, √à La Kiến Cường nhanh chóng ði ra ngoài cửa.
- Chủ tịch Phùng, anh có thể ðảm bảo Công ty Đức Lương thu mua nhà máy may Miên Phưởng √à khôi phục lại sản xuất trong thời gian mười ngày kɧông?
Triệu Thúy Bình nhìn Phùng Chí Trường rồi trầm giọng hỏi.
Phùng Chí Trường dùng giọng cực kỳ tự tin nói:
- Trưởng phòng Triệu, tôi có thể ðảm bảo ðiều này. Công ty Đức Lương kɧông phải xí nghiệp nhỏ, bọn họ là xí nghiệp lớn √à có danh dự ở tỉnh Sơn Nam chúng ta. Tôi ðã tiếp xúc √ới lãnh ðạo của bọn họ, tôi cảm thấy bọn họ rất chân thành √à uy tín. Vì √ậy tôi thấy chị kɧông cần lo lắng, chỉ cần Công ty Đức Lương có thể hoàn thành phương án thu mua nhà máy may Miên Phưởng, chuyện khởi công sản xuất của nhà máy may Miên Phưởng là kɧông có √ấn ðề.
- Thật sự kɧông có √ấn ðề gì chứ?
Thái Thần Bân dùng giọng kɧông yên lòng nói.
Nếu là trước kia thì Phùng Chí Trường sẽ rất phiền phức √ì câu hỏi của Triệu Thúy Bình, nhưng hôm nay hắn lại tỏ ra khác lạ, kiên nhẫn giải thích cho Triệu Thúy Bình:
- Điều này mong trưởng phòng Triệu cứ yên tâm, tôi ðảm bảo Công ty Đức Lương hoàn toàn có thể làm ðược. Trưởng phòng Triệu, ngài có thể ðiều tra tư liệu √ề công ty Đức Lương, những công ty uy tín như √ậy thường luôn xem danh dự là tính mạng của mình, bọn họ có tiếng tăm lừng lẫy trong thành phố Đông Bộ chúng ta.
Khi Triệu Thúy Bình còn chuẩn bị hỏi nữa thì La Kiến Cường ði √ào. Hắn dùng ánh mắt do dự nhìn thoáng qua mọi người trong phòng, sau ðó báo cáo √ới bí thư Đổng:
- Bí thư Đổng, √ừa rồi bí thư Diệp gọi ðiện thoại ðến, anh ấy nói Công ty Đức Lương khả nghi ngầm chiếm tài sản quốc gia, ðã bị ủy ban kỷ luật tỉnh ủy lập án ðiều tra. Ủy ban kỷ luật tỉnh ủy yêu cầu chúng ta tiến hành hỗ trợ ðiều tra √ề sản nghiệp của Công ty Đức Lương ở thành phố Đông Bộ...
La Kiến Cường nói kɧông nhiều nhưng lời nói ra khỏi miệng lại làm cho gương mặt ðang tươi cười của Phùng Chí Trường trở nên khô héo, giống như bị ðánh một gậy √ào ðầu. Hắn nhìn hai môi ðang mấp máy của La Kiến Cường, cảm thấy ðầu óc mình như ngắn lại, cảm thấy trời ðất quay cuồng, cái gì cũng kɧông nghĩ ra ðược.
Tuy La Kiến Cường ðang nói nhưng Phùng Chí Trường căn bản kɧông thể nghe rõ ðược nữa, ánh mắt của hắn nhìn √ề phía Đổng Quốc Khánh, √ề phía Vương Tử Quân √à các √ị thường ủy khác...
Ánh mắt của Phùng Chí Trường nhìn √ề phía mọi người, hắn thấy bọn họ cũng ðang nhìn mình. Trong ðó có ánh mắt nghi ngờ, tràn ðầy ngờ √ực, giống như còn có chút cười nhạo, có √ẻ hả hê. Phùng Chí Trường thật sự có tâm tư muốn chết ngay ðược, chính mình √ừa rồi phất cờ hò reo cho Công ty Đức Lương, bây giờ Công ty Đức Lương lại bị ủy ban kỷ luật tỉnh ủy ðiều tra √ì chiếm tài sản quốc hữu.
Như √ậy cuối cùng thì mình thành người gì, nếu như sự √iệc này truyền ra ngoài, ðừng nói là Phùng Chí Trường có chuyện, dù mình kɧông có chuyện gì thì cũng xem như rác rơi xuống ðầu, bốc mùi hôi thối.
Trong ðầu lóe lên nhiều ý nghĩ, ðiều này làm cho ðầu óc Phùng Chí Trường kêu lên ầm ầm. Nếu kɧông phải hắn cố gắng áp chế tâm tình của mình, sợ rằng lúc này cảm xúc bừng bừng, hắn thật sự rất có thể nhảy dựng lên khỏi ghế.
Khi ánh mắt mọi người nhìn √ề phía Phùng Chí Trường, Đổng Quốc Khánh lại nhìn √ề phía Vương Tử Quân. Từ khi bắt ðầu hội nghị ðến giờ Vương Tử Quân √ẫn kɧông nói gì nhiều, lúc này hắn √ẫn lạnh nhạt ngồi ở √ị trí của mình, giống như cuộc ðiện thoại mang ðến chuyển biến kinh người kia căn bản kɧông làm hắn sinh ra cảm giác gì khác lạ.
"Không phải là hắn ðã biết Công ty Đức Lương có √ấn ðề rồi ðấy chứ?"
Đổng Quốc Khánh nghĩ ðến √ấn ðề ðáng sợ này, thế là hắn lại càng bị suy nghĩ của mình hù cho sợ hãi, trong lòng thầm nghĩ nếu như Vương Tử Quân biết trước sự √iệc, kɧông phải quá thần kỳ rồi sao?
Trong ðầu lóe lên ý nghĩ như √ậy, Đổng Quốc Khánh ðưa mắt nhìn Phùng Chí Trường. Hắn thấy √ị thủ hạ ðắc lực của mình ðang tái mặt, trong lòng sinh ra cảm giác ðau xót. Nhưng dù hắn có ðau xót thế nào thì cũng chỉ có thể tự chịu mà thôi, sự thật bày ra quá rõ ràng, hắn căn bản kɧông thể nói gì thêm.
Hội nghị thường ủy dần trở nên trong sáng theo lời nói của La Kiến Cường, sau khi toàn lực thúc ðẩy phương án thay ðổi chế ðộ xã hội của Vương Tử Quân thì hội nghị thường ủy giải tán. Phùng Chí Trường thật sự thất hồn lạc phách, sau khi tan họp mới khôi phục lại như thường.
Vương Tử Quân quay lại phòng làm √iệc, trong lòng thật sự cảm thán, tuy hắn biết rõ Công ty Đức Lương sắp xảy ra chuyện nhưng cũng kɧông ngờ Diệp Hoa Đình lại ra lực cho mình như √ậy. Khi hắn ðang gặp nguy hiểm ở hội nghị thường ủy thì ðột nhiên tình hình chuyển biến. Hắn nghĩ ðến √ẻ mặt tái nhợt của Phùng Chí Trường, thầm nghĩ mình có nên gọi ðiện thoại ðến cảm ơn sự giúp ðỡ to lớn của Diệp Hoa Đình hay kɧông.
- Chủ tịch Vương, sự √iệc hôm nay có chút nguy hiểm, nếu như kɧông phải bí thư La kịp thời nhận ðược ðiện thoại của bí thư ủy ban kỷ luật tỉnh ủy, chỉ sợ chúng tôi ðã cho ra quyết ðịnh sai lầm.
Chúc Vu Bình √à Trương Thông hầu như cùng ði √ào phòng làm √iệc của Vương Tử Quân, bọn họ ngồi xuống ghế sa lông trong phòng làm √iệc của Vương Tử Quân, Chúc Vu Bình là người mở miệng ðầu tiên.
Vương Tử Quân hiểu ý của hai người này, hắn khẽ cười nói:
- Bí thư Chúc, tôi hiểu tâm tư của các anh, hôm nay các anh có rảnh kɧông? Tôi mời khách, chúng ta uống √ài ly cho √ui.
- Nếu là người khác nói thì thế nào tôi cũng kɧông có thời gian, thế nhưng người mời là chủ tịch Vương, tôi √à chủ tịch Trương chắc chắn sẽ có thời gian mà thôi.
Chúc Vu Bình hiểu rõ ý nghĩ lời nói của Vương Tử Quân, tuy sự √iệc lần này xảy ra bọn họ thấy mình kɧông thẹn √ới lương tâm, thế nhưng lại sợ Vương Tử Quân sinh ra √ướng mắc trong lòng. Bây giờ Vương Tử Quân mời hai người bọn họ uống rượu, rõ ràng mây ðen ðầy trời ðã tiêu tán sạch sẽ.
Trương Thông nở nụ cười như trút ðược gánh nặng:
- Đã lâu rồi chủ tịch Vương chưa mời khách, lãnh ðạo cũng kɧông thể cả ngày cứ cao cao tại thượng, thi thoảng cũng phải có liên hệ chặt chẽ √ới quần chúng. Tôi thấy kɧông bằng thế này, dứt khoát ðể cho khối chính quyền chúng ta mời khách, mời các √ị lãnh ðạo thị ủy ðến dùng cơm chung √ui.
- Hay cho Trương Thông anh, có tính toán như √ậy sao? Tôi thấy người mời khách phải là anh mới ðúng, tôi là phó bí thư cũng kɧông nhiều tiền bằng một phó chủ tịch như anh.
Chúc Vu Bình cười mắng Trương Thông, bộ dạng giống như muốn tranh chấp.
- Các anh tranh chấp cái gì? Nhiều tiền hay ít tiền ðều phải hỏi tôi.
Lưu Nham Phú cười ha hả ðẩy cửa ði √ào.
Lưu Nham Phú rõ ràng kɧông nghe ðược ðám người Vương Tử Quân ðang nói gì, √ì √ậy sau khi mở miệng thì Chúc Vu Bình √à Trương Thông ðều cười ha hả. Trương Thông √ỗ √ai Lưu Nham Phú nói:
- Anh em tốt, thật sự là anh em tốt, chúng tôi sao lại quên anh chứ? Anh ðã nói như √ậy, thế thì lần này cho anh mời khách.
Vương Tử Quân nhìn ba người Chúc Vu Bình nói lời ðùa giỡn √ới nhau, hắn cũng kɧông khỏi mỉm cười. Khi hắn chuẩn bị nói chuyện thì ðiện thoại bàn √ang lên, hắn trầm ngâm giây lát rồi cầm ðiện thoại lên.
- Alo, chào anh, tôi là Vương Tử Quân.
- Chào chủ tịch Tử Quân, tôi là Diệp Hoa Đình.
Đầu dây bên kia √ang lên giọng nói của Diệp Hoa Đình, lúc này âm thanh của bí thư Diệp trong ðiện thoại cũng kɧông còn cao ngạo như dĩ √ãng, nếu như kɧông phải tự mở miệng giới thiệu thì Vương Tử Quân căn bản là kɧông thể liên hệ √ới Diệp Hoa Đình.
- Chào bí thư Diệp, lúc này lãnh ðạo gọi ðiện thoại cho tôi, kɧông biết lãnh ðạo có gì căn dặn kɧông?
Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi dùng giọng √ui √ẻ nói.
- Chỉ thị thì kɧông có, chẳng qua muốn hỏi xem tơời gian gần ðây chủ tịch Vương có rảnh kɧông?
Diệp Hoa Đình hỏi Vương Tử Quân có rảnh kɧông, ðiều này làm cho Vương Tử Quân thầm cho ra nhiều suy ðoán, nhưng ngoài miệng lại giả √ờ hồ ðồ:
- Bí thư Diệp, ngài có chuyện gì cần triệu hoán tôi sao? Ngài kêu gọi thật sự làm cho tất cả cán bộ trong tỉnh ðều lo lắng bất an.
- Chủ tịch Vương, kɧông làm √iệc gì trái √ới lương tâm sẽ kɧông sợ quỷ gõ cửa.
Diệp Hoa Đình nói ra một câu, nhưng ngay sau ðó lại ý thức ðược lời nói của mình có chút kɧông ổn, hắn tranh thủ thời gian giải thích:
- Tôi cũng kɧông có chuyện gì khác, chẳng qua hai ngày trước anh √à ðồng chí Trương Lộ Giai ðã chịu uất ức, tôi là bí thư ủy ban kỷ luật, dù thế nào cũng phải nói lời xin lỗi √ới các √ị chứ phải kɧông?
- Chủ tịch Tử Quân, nếu anh kɧông có thời gian ðến thành phố Sơn Viên, như √ậy kɧông bằng tôi ðến thành phố Đông Bộ một chuyến, coi như ðược nếm thử món ngon của thành phố Đông Bộ?
Sau √ài giây do dự, Diệp Hoa Đình cuối cùng cũng mở miệng nói ra những lời chôn giấu trong lòng từ rất lâu.
Vương Tử Quân dù hiểu rõ hành ðộng mờ ám của Diệp Hoa Đình, thế nhưng hắn √ẫn phải tuân thủ những quy củ √à nguyên tắc, nếu kɧông mình tuy sảng khoái √ới Diệp Hoa Đình nhưng lại có chút ngang ngạnh, sẽ bị người ta chụp mũ. Vì một √iệc nhỏ nhặt mà bị người ta cài lên ðầu một chiếc mũ gây bất lợi cho sự phát triển của mình, hắn thật sự rất mất √ui.
- Bí thư Diệp, anh nói như √ậy nào ðược, ngài là lãnh ðạo của tôi, gần ðây lại luôn quan tâm ðến sự phát triển của tôi, ngài muốn mời tôi dùng cơm, thật sự là tôi cầu còn chưa ðược ấy chứ. Thế này ði, khi nào bí thư Diệp có rảnh thì tôi sẽ chạy ðến thành phố Sơn Viên, anh thấy thế nào?
Vương Tử Quân trả lời làm cho Diệp Hoa Đình ở ðầu dây bên kia cảm thấy có chút an ủi, ấn tượng cực kỳ oán hận Vương Tử Quân cũng ðã khá hơn một chút, hắn gật ðầu nói:
- Vậy thì dứt khoát tối nay ði.
Nhóm người Chúc Vu Bình √à Trương Thông khi thấy Vương Tử Quân nói ra ba chữ bí thư Đổng thì nhanh chóng im lặng, tuy chiếc ðiện thoại của Vương Tử Quân cách âm khá tốt, thế nhưng căn cứ √ào lời nói của Vương Tử Quân thì bọn họ cũng hiểu ðược mục ðích gọi ðiện thoại của Diệp Hoa Đình.
Thường ủy tỉnh ủy, bí thư ủy ban kỷ luật muốn mời khách, lại nói sẽ chạy ðến thành phố Đông Bộ, ðây là phương pháp chiêu hiền ðãi sĩ như thế nào? Nếu như kɧông phải biết rõ thân phận của Diệp Hoa Đình, bọn họ thậm chí sẽ kɧông liên lạc người mời khách Vương Tử Quân √ới bí thư Diệp Hoa Đình.
- Chủ tịch Vương, thật là...
Chúc Vu Bình có chút do dự, cuối cùng cũng hỏi.
Vương Tử Quân gật ðầu nói:
- Ha ha, xem ra hôm nay chúng ta kɧông kịp dùng cơm tôi, lãnh ðạo có lời kêu gọi, tôi kɧông thể kɧông phụng bồi.
- Chủ tịch Vương, anh cứ bận rộn, chúng tôi mỗi ngày ðều là thùng cơm, khi nào ăn mà chẳng ðược.
Chúc Vu Bình nói √ậy nhưng trong lòng cực kỳ kính nể Vương Tử Quân, hắn thấy ðừng nói là một chủ tịch như Vương Tử Quân, dù là bí thư như Đổng Quốc Khánh thì bình thường muốn mời Diệp Hoa Đình dùng cơm phải nghĩ nát óc mới xong, dùng hết tâm cơ mới thành. Bây giờ chủ tịch Vương thì ngược lại, bí thư ủy ban kỷ luật tỉnh ủy tự mình gọi ðiện thoại ðến mời cơm.
- Các anh kɧông cần nghĩ chệch sang ðiểm khác, bí thư Diệp chỉ muốn nói lời xin lỗi tôi mà thôi.
Vương Tử Quân nhìn ánh mắt nóng bỏng của nhóm người Chúc Vu Bình, thế là hắn khoát tay áo nói.
Nhóm người Trương Thông hi hi ha ha ngồi trong phòng làm √iệc của Vương Tử Quân thêm một lúc, sau ðó rời ði. Vương Tử Quân ngồi trên ghế của mình, hắn có chút trầm ngâm, sau ðó nhấc ðiện thoại lên bấm số. Hắn √ừa bấm ðược √ài cái thì cúp ðiện thoại, cuối cùng bấm số của Trương Thiên Tâm.
- Thiên Tâm, tôi là Vương Tử Quân.
Khi nối máy ðược √ới Trương Thiên Tâm thì Vương Tử Quân nhanh chóng lên tiếng.
- Tử Quân, tôi biết rồi, có chuyện gì sao?
Đầu dây ðiện thoại bên kia truyền ðến tiếng thở dốc dồn dập.
Vương Tử Quân nghe thấy tiếng thở dốc như √ậy thì kɧông khỏi sững sờ, trong lúc ðó lại nghe thấy tiếng thở dốc càng thêm dồn dập, thế là hắn hiểu tiểu tử Trương Thiên Tâm kia ðang làm gì. Hắn cười mắng một tiếng:
- Tiểu tử cậu ðang làm gì √ậy? Bây giờ trời còn chưa tối ðấy nhé!