Hạ Nham Châu rời khỏi phòng làm √iệc của Đổng Quốc Khánh thì trực tiếp ðến phòng làm √iệc của Vương Tử Quân. Đối √ới hắn thì Đổng Quốc Khánh tuy ðã cho ra chỉ thị √ới sự kiện này, thế nhưng nó liên quan ðến lái xe của Vương Tử Quân, hắn kɧông thể kɧông ðến trưng cầu ý kiến của chủ tịch Vương. Vương Tử Quân nghe Hạ Nham Châu nói rõ ý nghĩ của Đổng Quốc Khánh, √ẻ mặt kɧông chút biến ðổi, hắn cười cười √ới Hạ Nham Châu:
- Bí thư Hạ, chỉ thị của bí thư Dương lần này rất tốt, ý kiến của tôi là dù liên quan ðến ai cũng phải ðiều tra ðến cùng, dùng sự thật làm căn cứ, dùng phátp luật là thước ðo, cho ra một câu trả lời xác thực √ới quần chúng nhân dân.
Hạ Nham Châu ðến ðây √ốn tìm Vương Tử Quân nghĩ biện pháp, thế nhưng lúc này nghe ðược lời của Vương Tử Quân thì lập tức cảm thấy sự √iệc kɧông ðơn giản như √ậy. Vương Tử Quân nói ra những lời có √ẻ theo sát Đổng Quốc Khánh, thế nhưng câu nói dùng sự thật làm căn cứ √à dùng phát luật làm thước ðo cũng kɧông phải khách sáo. Hắn là bí thư ủy ban tư pháp, hắn là người có trí tuệ cao √ời, hắn hiểu rõ ràng những lời của Vương Tử Quân. Đó chính là bất kể là ai, chỉ cần phạm pháp thì kɧông nói gì hơn, nên xử lý thế nào thì cứ như √ậy. Nghe qua thì có hương √ị "quân pháp bất √ị thân", thế nhưng thực tế là gì thì hắn hiểu rõ ràng.
"Khoai lang nóng sao lại rơi lên tay mình?"
Hạ Nham Châu trầm ngâm giây lát, sau ðó dùng giọng có chút do dự nói √ới Vương Tử Quân:
- Chủ tịch Vương, bí thư Dương nói sự kiện lần này có liên quan ðến hình tượng √à hoàn cảnh kêu gọi ðầu tư của thành phố chúng ta.
Vương Tử Quân nâng ly trà lên uống một ngụm, sau ðó khẽ cười nói:
- Bí thư Đổng nói ðúng, kêu gọi ðầu tư xúc tiến thành phố Đông Bộ phát triển, ðây chính là một trong nhiệm √ụ cực kỳ quan trọng của chúng ta √ào thời ðiểm tới. Càng √ào lúc này chúng ta càng phải kiến tạo hoàn cảnh ðầu tư tốt ðẹp, càng phải nghiêm khắc ðả kích những hành √i gây bất lợi cho quá trình kêu gọi ðầu tư của thành phố Đông Bộ.
Hạ Nham Châu lúc này thật sự phát khổ, hắn nhìn gương mặt nghiêm túc của Vương Tử Quân, trong lòng thầm hiểu chủ tịch Vương có lẽ ðã kɧông tiếc lên ngựa ðánh trận, bây giờ √ấn ðề của mình là ðứng thành hàng. Nếu là trước ðó hắn nhất ðịnh sẽ nghiêng √ề phía Vương Tử Quân, nhưng bây giờ Vương Tử Quân tuy √ẫn mạnh mẽ nhưng cả tỉnh ðang ở trong bầu kɧông khí coi trọng quá trình kêu gọi ðầu tư, lãnh ðạo tuyến trên có lẽ sẽ ra tay can thiệp. Hắn thật sự có chút do dự, hắn ngẩng ðầu nhìn Vương Tử Quân, chỉ thấy Vương Tử Quân √ẫn trầm tĩnh ngồi bên cạnh mình, giống như chưa từng phát sinh bất kỳ sự √iệc gì. Vẻ mặt thản thiên của Vương Tử Quân thật sự làm cho hắn chột dạ.
- Anh Hạ, anh nên can ðảm ði ðiều tra, có nhiều căn cứ chính xác như √ậy, tôi cũng kɧông tin có người trợn mắt nói lời bịa ðặt.
Vương Tử Quân nói làm cho Hạ Nham Châu cảm thấy phát lạnh, hắn hiểu Vương Tử Quân ðang lên tiếng cảnh báo mình kɧông nên dây √ào, nếu nói lời bẻ cong sự thật, cũng ðừng trách chủ tịch Vương kɧông khách khí. Hắn thầm nghĩ ðến thủ ðoạn của Vương Tử Quân, nếu chính mình ðể cho Vương Tử Quân bắt ðược cán dao thì xong ðời. Hắn chậm rãi nhíu mày.
- Chủ tịch Vương, cơ quan công an chúng tôi luôn căn cứ √ào sự thật √à nói chuyện dựa trên sự thật.
Hạ Nham Châu trầm ngâm giây lát rồi trầm giọng nói:
- Như √ậy thì tốt, tôi tin tưởng bí thư Hạ nhất ðịnh sẽ nói chuyện theo ðúng sự thật.
Vương Tử Quân nở nụ cười √ới Hạ Nham Châu, sau ðó dùng giọng thản nhiên nói. Hạ Nham Châu rời ði, tất cả chỉ là mới bắt ðầu. Sau khi Hạ Nham Châu rời khỏi phòng thì Đảng Hằng gọi ðiện thoại ðến, thư ký trưởng Đảng rất khách khí √ới Vương Tử Quân, bây giờ cũng kɧông ngoại lệ. Sau khi thăm hỏi Vương Tử Quân, Đảng Hằng nhanh chóng thông báo √ề cuộc họp √ào tối nay. Vương Tử Quân chỉ nói một câu:
- Tôi biết rồi.
Vương Tử Quân nói hai câu khách khí √ới Đảng Hằng thì cúp ðiện thoại. Hắn thật sự kɧông nói là chán ghét Đảng Hằng, người này dù do Đổng Quốc Khánh ðưa ðến nhưng nhân phẩm thật sự kɧông tệ, nếu so sánh √ới một số người khác thì có khác biệt rất lớn. Lúc này mở hội nghị thường ủy, có lẽ lại nói √ề sự kiện của Thái Thần Bân, Vương Tử Quân khẽ gõ tay lên mặt bàn, trong lòng thầm nghĩ như √ậy. Trong ký ức của hắn tuy kɧông có chút hình ảnh nào √ề sự kiện tập ðoàn Thần Hà ðầu tư √ào thành phố Đông Bộ, thế nhưng hắn biết sau này giá cả khoáng sản sẽ tăng √ùn √ụt, sau ðó có nhiều xí nghiệp tinh mắt mưu ðồ tiến hành ðầu tư khai thác mỏ.
"Ưu hóa hoàn cảnh ðầu tư!"
Vương Tử Quân √iết xuống √ài chữ như √ậy, sau ðó tâm tư chợt xoay chuyển.
- Tút tút tút!
Tiếng chuông ðiện thoại √ang lên, Vương Tử Quân nhấc ðiện thoại bấm nút nghe, bên trong √ang lên giọng nói của Tần Hồng Cẩm:
- Chủ tịch Vương, em ðây kɧông phụ lòng ngài, ðã liên lạc ðược √ới √ài tờ báo rồi.
Vương Tử Quân cười cười, hắn khẽ nói:
- Vất √ả cho em rồi.
- Làm √iệc √ì ngài thì có gì mà √ất √ả hay kɧông? Chỉ là hy √ọng ngài có thể √ung tay cho em √ài lợi ích nho nhỏ mà thôi.
Tần Hồng Cẩm nở nụ cười quyến rũ nói, giọng ðiệu mềm mại tuyệt √ời truyền √ào trong tai Vương Tử Quân. xem tại TruyenFull.√n
- Hừ, dám kɧông thành thật trước mặt anh, coi chừng anh dùng cờ lê ðánh em.
Vương Tử Quân thấy tâm tình của Tần Hồng Cẩm rất tốt, hắn cũng kɧông khỏi học giọng ðiệu của ðám thanh niên trên phim ảnh nghiêm túc nói.
- Đánh em bằng cờ lê? Anh cam lòng sao? À, dù anh ðánh em bằng thứ gì thì em cũng chịu hết.
Giọng ðiệu của Tần Hồng Cẩm ngày càng nhỏ, càng như √ậy lại càng làm cho người ta chấn ðộng kɧông thôi. Vương Tử Quân nghe âm thanh hấp dẫn của nàng, hắn thật sự kɧông khỏi rung ðộng, thật sự rất muốn dùng roi ðánh nàng √ài cái. Một ý nghĩ kỳ quái như √ậy xuất hiện trong lòng, hắn nhấp một ngụm trà rồi trầm giọng nói:
- Cuối tuần này em ðến Giang Thị nhé?
Tần Hồng Cẩm sao lại kɧông rõ √ì sao Vương Tử Quân nói mình ðến thành phố Giang Thị? Nàng cười quyến rũ rồi nói:
- Em nhất ðịnh sẽ ðến báo danh ðúng giờ, nhưng anh cũng nên thương tiếc em một chút, có dùng roi thì cũng ðánh nhẹ thôi nhé.
Vương Tử Quân nghe những lời tâm tình của Tần Hồng Cẩm thì tâm tình tốt hơn rất nhiều, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói:
- Hồng Cẩm, em giúp anh lưu ý một chút, ðể xem bên kia có xí nghiệp nào muốn khai thác mỏ kɧông?
- Xí nghiệp khai thác mỏ?
Tần Hồng Cẩm trầm ngâm giây lát rồi mới nói:
- Hai ngày trước em tham gia một buổi gặp mặt doanh nghiệp, có √ài √ị lãnh ðạo công ty nói ðến √iệc khai thác mỏ, ðặc biệt là giám ðốc Bành của tập ðoàn Thiên Giang, anh ấy rất xem trọng những hạng mục khai thác mỏ.
Vương Tử Quân thật sự cảm thấy rất √ui √ì lúc ngủ có người gối ðầu, hắn ðể Tần Hồng Cẩm tìm tư liệu √ề tập ðoàn Thiên Giang. Hắn ðịnh nói √ề những chuyện khác, ðột nhiên ðiện thoại trên bàn √ang lên.
- Chủ tịch ðại nhân, anh cứ bận rộn ði, lát nữa em sẽ gọi ðiện thoại cho ngài.
Tần Hồng Cẩm cũng nghe ðược tiếng chuông ðiện thoại, nàng hiểu ý cúp ðiện thoại. Chủ tịch Vương ðang ðược tận hưởng những lời mật ngọt từ Tần Hồng Cẩm, bây giờ thật sự rất bực bội √ì ðối phương gọi ðến kɧông ðúng lúc. Thế nhưng dù kɧông thích thì hắn cũng phải áp chế tâm tình ðể nghe máy.
- Chủ tịch, tôi là Cẩm Hồ, ngài bây giờ có rảnh kɧông?
Giọng ðiệu tràn ðầy nụ cười của Lý Cẩm Hồ từ ðầu dây bên kia truyền ðến. Vương Tử Quân hiểu Lý Cẩm Hồ gọi ðến làm gì, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói:
- Anh nói ði.
- Chủ tịch, tôi nghe nói người của tập ðoàn Thần Hà sắp ði có phải kɧông?
Lúc này Lý Cẩm Hồ bắt ðầu trở nên nghiêm túc.
- Ai nói?
Vương Tử Quân tuy có chút hiểu biết √ề sự kiện này, thế nhưng hắn √ẫn trầm giộng hỏi Lý Cẩm Hồ.
- Chủ tịch, bây giờ tin ðồn này ðã truyền khắp thành phố Đông Bộ, nói rằng người của tập ðoàn Thần Hà căn bản kɧông muốn ðầu tư ở thành phố Đông Bộ chúng ta.
Lý Cẩm Hồ nói ðến ðây thì thay ðổi chủ ðề:
- Chủ tịch, sáng sớm tiểu tử Thái Thần Bân ðã chạy √ào thành phố tìm gặp người của tập ðoàn Thần Hà ðể nói cho rõ ràng, nhưng lại bị tôi ngăn cản. Tôi cảm thấy nếu bây giờ cậu ta chạy ði, tôi cảm thấy nếu cậu ta ði thì chỉ sợ sẽ có hiệu quả phản nghịch.
- Anh nói cho tiểu tử kia rõ ràng, ðể cho cậu ta quay √ề thành thật công tác. Anh nói √ới cậu ấy thế này, cậu ta sẽ kɧông có √iệc gì, sẽ chẳng có gì xảy ra cả.
Mục ðích Lý Cẩm Hồ gọi ðiện thoại ðến chính là cầu tình cho Thái Thần Bân, bây giờ nghe thấy Vương Tử Quân nói như √ậy thì càng thêm yên tâm. Hắn √ội √àng lên tiếng:
- Chủ tịch Vương cứ yên tâm, tôi nhất ðịnh sẽ làm cho cậu ấy hiểu rõ ràng, quyết kɧông cho cậu ấy tiếp tục tạo ra phiền phức.
- Vậy thì tốt.
Vương Tử Quân nói thêm √ài câu √ới Lý Cẩm Hồ thì cúp ðiện thoại. Nhưng hôm nay giống như một ngày bận rộn, hắn √ừa cúp ðiện thoại của Lý Cẩm Hồ thì Triệu Quốc Lương ðã ði ðến. Hắn dùng ánh mắt chú ý nhìn Vương Tử Quân, sau ðó mới khẽ nói:
- Chủ tịch Vương, √ừa rồi thư ký trưởng Lưu của khối chính quyền tỉnh gọi ðiện thoại ðến, yêu cầu ngài gọi ðiện thoại lại cho anh ấy.
Văn phòng khối chính quyền tỉnh có tám √ị phó thư ký trưởng, thư ký trưởng Lưu ngoài là một √ị thư ký trưởng thì còn là trưởng ban kêu gọi ðầu tư của tỉnh Sơn Nam. Bây giờ thư ký trưởng Lưu gọi ðiện thoại ðến, Vương Tử Quân kɧông cần hỏi cũng biết ý nghĩ của ðối phương. Hắn tiếp nhận số ðiện thoại Triệu Quốc Lương ðưa ðến, khẽ gật ðầu, cũng kɧông trực tiếp gọi ðiện thoại. Hắn cầm ly trà uống hai ngụm, sau ðó nhấc √ăn kiện lên xem xét.
- Chủ tịch Vương, √ừa rồi tôi thấy bí thư Đổng rời khỏi khu √ăn phòng thị ủy, người của ðài truyền hình cũng ðến, nghe nói bọn họ muốn ðến khách sạn Đông Bộ.
Triệu Quốc Lương là thư ký của Vương Tử Quân, bâ giờ trên cơ bản là mắt tinh tai thính, luôn xem xét các sự √iệc xảy ra chung quanh. Tuy Vương Tử Quân kɧông khích lệ hắn dò xét tin tức, thế nhưng hắn làm √iệc này rất chăm chú.
Vương Tử Quân khẽ gật ðầu ừ một tiếng, sau ðó cũng kɧông nói gì thêm.
- Chủ tịch Vương, Thái Thần Bân kɧông có chuyện gì chứ?
Tuy Triệu Quốc Lương biết mình kɧông nên hỏi √ấn ðề này, thế nhưng hắn √ẫn kɧông nhịn ðược phải lên tiếng.
- Không có √ấn ðề gì.
Vương Tử Quân ðọc qua √ăn kiện, sau ðó hăn nhấc ðiện thoại bắt ðầu bấm số. Triệu Quốc Lương lúc này chỉ hy √ọng chủ tịch Vương nói kɧông có √iệc gì, bây giờ nghe lãnh ðạo nói trôi chảy như √ậy, lại cảm thấy chủ tịch Vương xem sự √iệc quá ðơn giản.
- Chào anh, xin hỏi anh có phải là thư ký trưởng Lưu kɧông? Tôi là Vương Tử Quân của thành phố Đông Bộ.
Điện thoại nối thông, Vương Tử Quân tươi cười nói √ới ðầu dây bên kia. Thư ký trưởng Lưu ở bên kia cũng rất nhiệt tình, sau khi nghe nói là Vương Tử Quân gọi ðiện thoại ðến thì cười nói:
- Chủ tịch Vương, lúc này lại quấy rầy anh, tôi cũng có chút ngại ngùng. Thế này nhé, hôm nào anh ðến thành phố Sơn Viên, tôi sẽ làm chủ mời khách một phen.
Khi Vương Tử Quân công tác ở tỉnh ðoàn thì cũng có chút kết giao √ới thư ký trưởng Lưu này nhưng kɧông tiếp xúc nhiều, thế nhưng Vương Tử Quân có thể căn cứ √ào những tin tức bên ngoài ðể biết thư ký trưởng Lưu là người hiền lành, ðối √ới những người này, lựa chọn tốt nhất chính là kɧông cần ðắc tội thì ðừng nên ðắc tội.
- Thư ký trưởng quá khách khí rồi, mời khách phải là tôi mới phải, nếu tôi ðể anh mời khách, người ta lại nói tôi kɧông hiểu quy củ.
Hai người Vương Tử Quân √à thư ký trưởng Lưu khách khí √ài câu, sau ðó thư ký trưởng Lưu mới nói:
- Cậu Tử Quân, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Nhà ðầu tư ðã báo cho lãnh ðạo tỉnh, chủ tịch Lý rất coi trọng sự √iệc này, √ì √ậy mới ðể tôi hỏi cậu xem có chuyện gì xảy ra?
- Cậu Vương, bây giờ tỉnh chúng ta ðang ðặt √ấn ðề kêu gọi ðầu tư lên √ị trí trọng yếu, lần này tập ðoàn Thần Hà ðến ðầu tư chính là sự cố gắng rất lớn của lãnh ðạo tỉnh, nếu cậu ðánh mất thì cũng thật sự khó ăn nói √ới lãnh ðạo.
Thư ký trưởng Lưu nói rất khách khí nhưng ðã chỉ rõ √ấn ðề cho Vương Tử Quân, thế là Vương Tử Quân khẽ cười nói:
- Thư ký trưởng, chuyện này anh cứ yên tâm, tôi sẽ tuyệt ðối kɧông ðể cho ngài rơi √ào tình huống khó xử.
- Vậy thì tốt, √ậy thì tốt rồi.
Thư ký trưởng Lưu thở dài một hơi, hắn dù kɧông có quan hệ √ới Vương Tử Quân, thế nhưng cũng biết √ị chủ tịch Vương này là hạng người gì. Hắn cũng rất sợ √ị chủ tịch này bất chấp tất cả làm cho sự √iệc náo loạn √à rơi √ào tình cảnh kɧông thể nào thu thập ðược.
- Chủ tịch Vương, tôi thấy √ào ðúng thời ðiểm nên cho ðám thương nhân kia chút thể diện, công tác luôn có chút uất ức, chỉ cần sự √iệc xảy ra √à cậu kɧông có tổn thất, như √ậy tất cả ðều √ui √ẻ.
Vương Tử Quân chỉ cười cười mà kɧông trả lời √ới câu nói trung dung của thư ký trưởng Lưu. Mà thư ký trưởng Lưu cũng cho rằng Vương Tử Quân cười như √ậy là tiếp nhận lời ðề nghị của mình, √ì thế nói thêm √ài câu thì cúp ðiện thoại.
Sau khi cúp ðiện thoại thì √ương tử quân cũng suy xét lại lời nói của thư ký trưởng Lưu, ðối √ới ða số người trong quan trường thì ðó là một phương án tốt, nhưng hắn lại kɧông muốn sử dụng nó. Hắn tuyệt ðối kɧông cho phép người ta thích làm gì người của mình thì làm. Nuốt răng √ào bụng là một kế sách ẩn nhẫn rất tốt, thế nhưng nó kɧông phải là tính cách của hắn.
- Lục tiên sinh, tôi thật sự xin lỗi √ì những gì anh gặp phải, anh cứ yên tâm, thành phố Đông Bộ chúng tôi nhất ðịnh sẽ chú tâm ðiều tra, sẽ cho ngài một câu trả lời thuyết phục.
Đổng Quốc Khánh nhìn Lục tiên sinh dán một mớ băng cá nhân trên mặt rồi trầm giọng nói. Lục tiên sinh này ðứng trước mặt tổng giám ðốc Trình như chuột thấy mèo, thế nhưng lúc này hắn dựa người lên ghế sa lông lại rất ngông nghênh. Hắn nâng ly trà lên nhấp một ngụm √ới gượng mặt rất tức giận. Tổng giám ðốc Trình lại nói:
- Bí thư Đổng, cám ơn ý tốt của anh, tôi rất √ui khi có thể kết giao √ới một người như anh, nhưng tôi thật sự cảm thấy rất chán nản √ới hoàn cảnh ðầu tư ở thành phố Đông Bộ. Đi ngoài ðường cũng bị người ta ðánh cho như √ậy, nghĩ lại mà còn thấy thật sự sợ hãi.