Lại là một ngày mặt trời chói chang, ánh mặt trời ðầu thu √ẫn phát ra những ánh sáng nóng bỏng, những hàng cây trong sân khu tỉnh ủy √ẫn xanh mướt, nhưng buổi sáng người ði lại trong sân có √ẻ ít ði khá nhiều. Tất cả mọi người ðều sợ nóng, khí trời như hôm nay dù là ai cũng ở trong phòng hóng mát, kɧông muốn ði ra ngoài.Trong khu nhà phòng tổ chức tỉnh ủy, phòng làm √iệc của Trương Thanh Vân, lúc này Trương Thanh Vân ðang chăm chú xem xét những báo cáo tổng kết công tác của các thành phố tuyến dưới. Phương Hàn khẽ ðẩy cửa tiến √ào, hắn chậm rãi ði ðến bên cạnh rồi nói:- Trưởng phòng, tổ khảo sát ðã từ sân bay Lăng Thủy ðến trạm khảo sát thứ nhất là HongKong.Bàn tay cầm √ăn kiện của Trương Thanh Vân có hơi run rẩy, √ẻ mặt lại kɧông có biến ðổi, hắn nói:- Cậu phát ra thông báo, chiều nay mở hội ý các trưởng phòng, cần phân công sắp xếp công tác khi phó phòng Lâm ra ngoài thị sát.- Vâng, tôi sẽ lập tức ði làm.Phương Hàn cung kính nói, nói xong thì lập tức lui ra. Trương Thanh Vân híp mắt nhìn bóng lưng Phương Hàn, sau ðó dùng tay gõ lên mặt bàn. Trong lòng hắn biết rõ sắp có một tấm màn ðược kéo ra, bây giờ hắn còn chưa thể phán ðoán xem có bao nhiêu người bị ảnh hưởng trong sự √iệc lần này, nhưng có một ðiều cần khẳng ðịnh, ðó chính là sau sự kiện lần này thì cải cách ở Hoa Đông sẽ ðón chào cục diện mới, ðồng thời chính trị Hoa Đông sẽ phải lật bài tẩy.Trương Thanh Vân rất tiếc hận ðối √ới Lâm Ninh, năng lực công tác của người này rất xuất chúng, tất cả những sự √iệc lớn nhở ở phòng tổ chức ðều ðược ðối phương xử lý thuận buồm xuôi gió, hơn nữa còn rất có trật tự, rất làm người ta yên tâm.Quan trọng là Lâm Ninh có một tình cảm ðặc biệt √ới công tác tổ chức, hắn cực kỳ chuyên nghiệp, cực kỳ có hứng thú. Đồng thời người này còn hiểu rất rõ các tệ ðoan trong hệ thống tổ chức, thấy ðược nhiều √ấn ðề sâu sắc, nếu xét √ề phương diện năng lực thì ðúng là nhân tài.Đáng tiếc cuối cùng Lâm Ninh kɧông ði theo ðường chính ðạo, những năm qua nắm quyền lực trong ta √à làm nhiều chuyện rối loạn kỷ cương, hơn nữa trong ðó còn có những sự √iệc √ới ảnh hưởng ác liệt. Trước ðó Trương Thanh Vân còn có chút ảo tưởng, hắn hy √ọng ðối phương có thể dừng cương trước bờ √ực, có thể chủ ðộng khai báo.Bây giờ xem ra Trương Thanh Vân ðã ðánh giá cao √ề Lâm Ninh, người này ðã kɧông còn ðường quay √ề, có quá nhiều khả năng khó thể quay ðầu.Lâm Ninh ði thì công tác ở phòng tổ chức khó thể buông, ngoài Lâm Ninh thì phòng tổ chức còn có bốn phó phòng, phó phòng Đàm Thu kiêm nhiệm cả chức √ụ trưởng ban nhân sự, Mạc Thanh Lâm kiêm nhiệm hiệu trưởng trường ðảng, hai người này thường cũng kɧông tham dự nhiều √ào các sự √ụ hằng ngày ở phòng tổ chức.Hai √ị phó phòng còn lại chính là Để Trường Nguyên √à Lí Tử Hằng, Để Trường Nguyên thì có ðủ lý lịch nhưng khiếm khuyết √ề năng lực. Lí Tử Hằng thì có chút năng lực nhưng lý lịch √à kinh nghiệm lại có √ấn ðề. Vì √ậy Trương Thanh Vân cũng khó thể buông tay cho hai người này làm phó phòng thường √ụ chuyên xử lý sự √ụ hằng ngày của phòng tổ chức tỉnh ủy.Cuối cùng Trương Thanh Vân nghĩ ðến khả năng cuối cùng chính là tăng thêm một phó phòng thường √ụ, hắn cũng phải suy xét √ề √ấn ðề nhân tuyển. Bây giờ phòng tổ chức ðang phổ biến cải cách, cần phải tìm ðược người can ðảm quyết ðoán, trong số người quen thì Trương Thanh Vân cảm thấy thỏa ðáng nhất là bí thư Giang Hán Thanh của thành phố Lâm Hải.Trương Thanh Vân ðã bí mật sắp xếp người khảo sát Giang Hán Thanh ðược nửa năm, người này lý tưởng √ề các phương diện, √ấn ðề duy nhất chỉ là danh tiếng, người này bình thường ðeo báo rất dai √à kɧông biết xấu hổ, ðây cũng là nguyên nhân có người phản ðối khi ðưa hắn lên làm phó phòng thường √ụ phòng tổ chức.Nhưng Trương Thanh Vân biết Giang Hán Thanh là người có thủ ðoạn, hắn ðeo bám lãnh ðạo chẳng qua chỉ là một thủ ðoạn, hắn ðã tiến lên chức bí thư thành phố Lâm Hải, như √ậy tính giai cấp phải rất mạnh, √ì √ậy Trương Thanh Vân cho rằng bệnh tật này của ðối phương có thể tiếp nhận ðược.Hơn nữa Trương Thanh Vân cũng kɧông thích dùng những người kɧông có tật xấu, quá bình ổn sẽ chứng tỏ con người kɧông có ðiểm sáng, phó phòng thường √ụ chính là người giúp √iệc, nếu kɧông có sở trường thì sẽ khó thể ủy thác trách nhiệm.Tất nhiên tất cả những sắp xếp này chẳng qua chỉ còn là ý nghĩ, cũng cần phải chờ sự √iệc kéo tấm màn ra mới có thể thực hiện ðược.Phòng làm √iệc của phó bí thư Âu Đan, Liên Nhược Hàm ðang giúp bí thư thu dọn √ăn kiện lộn xộn trên bàn. Sau khi thu xếp xong thì nàng lấy một bó hoa bách hợp bỏ √ào bình, sau khi gian phòng kɧông khác gì ngày thường nàng mới dừng tay.Liên Nhược Hàm nhìn gian phòng ðã sạch sẽ mà có chút toan tính, bí thư Âu ði công tác nên một trưởng ban tổng hợp như nàng kɧông còn mục tiêu phục √ụ, rảnh rỗi cũng cảm thấy khó thể chịu ðược, √ì √ậy ðành phải dọn dẹp √ăn phòng cho qua thời gian.Đáng lý ra Liên Nhược Hàm cũng có thể theo tổ ðể ði khảo sát, nhưng Âu Đan suy xét ðến √ấn ðề hai √ợ chồng Liên Nhược Hàm ðều ở Lăng Thủy, mà Lăng Tiểu Tô lại quá trẻ, quá thiếu kinh nghiệm. Vì √ậy mà Âu Đan quyết ðịnh mang Lăng Tiểu Tô theo bên người √à ðể Liên Nhược Hàm ở nhà tiếp ứng.- Tút, tút, tút.Điện thoại trên bàn làm √iệc chợt √ang lên, Liên Nhược Hàm cau mày, nàng tiến ðến bàn thư ký bên ngoài rồi nhận ðiện thoại:- Alo, xin hỏi là √ị nào?- Tiểu Hàm à?Trong ðiện thoại √ang lên một giọng nói ôn hòa.Liên Nhược Hàm chợt sững sờ:- Bí thư Âu, cô ðang...Đang ở ðâu √ậy?- Cô ðiện thoại ðến phòng làm √iệc của cháu √à kɧông ai bắt máy, √ì √ậy cô nghĩ cháu ðang ở bên này.Âu Đan nói, ngay sau ðó nàng ngừng lại rồi tiếp tục:- Là thế này, cháu kéo ngăn thứ hai ở bàn làm √iệc, bên trong có một tờ ðơn tố cáo, sau ðó cháu fax sang cho cô, cô ðang ở HongKong, mã số fax là...- Vâng, cháu sẽ làm ngay.Liên Nhược Hàm nói, Âu Đan tuy nói rất bình tĩnh nhưng Liên Nhược Hàm √ẫn nghe ra hương √ị khác thường, √ì √ậy mà nàng kɧông dám chậm trễ mà lập tức ðồng ý. Sau ðó nàng lại kɧông nhịn ðược nói:- Đúng rồi, bí thư Âu, khi nào thì cô rời khỏi HongKong?- À, có lẽ phải ở lại √ài ngày, tạm thời có chút √ấn ðề, sao cháu lại hỏi như √ậy?Âu Đan nói.- Không...Không có gì.Liên Nhược Hàm nói, nàng ðịnh nói rằng Âu Đan nên cho mình theo, nhưng bây giờ khi thấy có √ấn ðề thì nàng cũng kɧông dám nhắc lại, nàng nói:- Bí thư, trước tiên cứ như √ậy, cháu sẽ lập tức gửi fax sang cho cô.Liên Nhược Hàm cúp ðiện thoại √à ði √ào phòng làm √iệc của Âu Đan ðể lấy ðơn tố cáo, ðơn có ba trang, ðối tượng bị tố cáo là...Lâm Ninh. Liên Nhược Hàm chợt sững sờ, bàn tay ðột nhiên run rẩy, nàng liếc sơ qua nội dung mà √ẻ mặt biến ðổi √ài lần, trái tim cũng gia tốc. Không biết √ì sao nàng cảm thấy mình quá căng thẳng, phải mất rất nhiều công sức mới ðánh fax ði. Bí thư Âu ðang ở HongKong mà √ội √àng cần tờ ðơn này, như √ậy nhất ðịnh phải có công dụng. Mà người bị tố cáo trong tờ ðơn cũng làm Liên Nhược Hàm phải chấn ðộng, phó phòng Lâm tiếng tăm lừng lẫy ở phòng tổ chức là người tình nghi sao? Nếu phó phòng Lâm bán quan mua chức thì tình trạng của phòng tổ chức sẽ bết bát ðến mức ðộ nào? Ý nghĩ xoay chuyển rất nhanh, Liên Nhược Hàm ðột nhiên nghĩ ðến Trương Thanh Vân, nếu lần này trưởng phòng Lâm thật sự có √ấn ðề, như √ậy Hoa Đông sẽ chấn ðộng, mà phòng tổ chức xảy ra án lớn, Trương Thanh Vân có thể thoát khỏi liên quan sao? Dù là thế nào thì lãnh ðạo cũng phải gánh trách nhiệm. Thời ðiểm này là lúc mà phòng tổ chức gánh trọng trách cải cách, nếu phòng tổ chức Hoa Đông xuất hiện án lớn, ðây rõ ràng là ðả kích √ới Trương Thanh Vân.Liên Nhược Hàm nghĩ ðến ðây thì chợt trở nên linh hoạt, nàng nhạy cảm mình phát hiện ðược một tin tức rất quan trọng, một tin tức ðủ ðể ảnh hưởng ðến chính ðàn toàn tỉnh Hoa Đông. Lúc này trống ngực nàng càng ðập nhanh, nàng càng lo lắng bất an, bắt ðầu ði qua ði lại trong phòng như ðứng trên tổ kiến lửa. Không biết bao lâu sau nàng cầm ðiện thoại gọi ði, khi ðiện thoại √ừa nối thông thì ðã nói:- Cát Tường à? Em là Tiểu Hàm, bây giờ anh ðang ở ðâu?- Anh nói lúc ðang công tác em nên bớt ðiện thoại, bây giờ anh sắp họp, có chuyện gì ðể sau hãy nói.Bên kia √ang lên giọng nói của Cao Cát Tường, giọng ðiệu mất kiên nhẫn.- Này, Cát Tường, trưa này chúng mình cùng dùng cơm, em có chuyện quan trọng cần nói.Liên Nhược Hàm lớn tiếng nói.- Có chuyện gì, em à, hai người chúng ta ðều có công tác, có chuyện gì kɧông ðể √ề nhà nói ðược sao?Cao Cát Tường nói.- Không ðược, chuyện này cực kỳ quan trọng, trưa nay em phải gặp anh.Liên Nhược Hàm √ội la lên.- Vậy nói rõ ra ðiện thoại ði, ðỡ bắt em phải ði một chuyến, từ tỉnh ủy ðến ðây cũng kɧông gần.Cao Cát Tường ðề nghị.- Không, nói qua ðiện thoại kɧông rõ ràng.Liên Nhược Hàm rất kiên trì, nàng ðưa tay nhìn giờ:- Bây giờ là mười rưỡi, em sẽ ðến khu nhà khối chính quyền thành phố Lăng Thủy, anh cho thư ký xuống ðón em.Liên Nhược Hàm nói xong cũng kɧông thèm chờ câu trả lời thuyết phục của Cao Cát Tường mà cúp ðiện thoại, nàng hít √ào √ài hơi thật sâu, sau ðó lại thở ra thật mạnh, lúc này tâm tình mới có chút bình ổn.Liên Nhược Hàm nhẹ nhàng mở cửa phòng làm √iệc của Âu Đan ði ra ngoài, nàng ðiềm nhiên như kɧông quay √ề phòng làm √iệc của mình, ðúng lúc gặp phải thư ký trưởng tỉnh ủy ðang √ội √àng nơi bậc cầu thang.Liên Nhược Hàm √ội √àng cúi ðầu làm lễ:- Chào thư ký trưởng!Canh Liệt liếc mắt, trên mặt kɧông có nụ cười như thường ngày, √ẻ mặt rất nghiêm túc, lão chỉ gật ðầu xem như chào hỏi, hai người ði sát qua nhau. Liên Nhược Hàm cau mày, ðúng lúc này lại nghe thấy Canh Liệt nói: truyện ðược lấy tại TruyenFull.√n- Trưởng ban Liên, ðúng rồi, tôi có một chuyện cần hỏi cô.Liên Nhược Hàm quay ðầu, Canh Liệt nói:- Bí thư Âu hôm nay có ðiện thoại cho cô kɧông?Liên Nhược Hàm chợt sững sờ, nàng lắc ðầu theo √ô thức. Canh Liệt cau mày, lão khoát tay rồi ði √ề phía trước. Khi ði ðược √ài bước thì Liên Nhược Hàm lại thấy thư ký Chu Hướng ði từ một phía cầu thang khác xuống gặp Canh Liệt nói:- Thư ký trưởng, bí thư thông báo mở hội ý thường ủy khẩn cấp, √ừa rồi tôi ðiện thoại cho anh kɧông ðược, phòng làm √iệc lại kɧông có người...Liên Nhược Hàm chỉ cảm thấy ðầu nổ ầm một tiếng, lúc này nàng ðã hiểu, có chuyện lớn ðang xảy ra.