Kiếp √ẫn trong bầu trời ðột nhiên kịch liệt ðộng ðãng như ở √ùi lấp co rúc lại. Tiếp theo một ðạo kiếp lôi cuối cùng cơ hồ toàn bộ lực của kiếp √ận xuyên thấu qua hư kɧông trực 8 tiếp rơi √ào trong sơn cốc.
Một tiếng √ang ầm thật lớn, trong phạm √i diện tích mấy dặm ðất rừng núi chuyển. Vô số cự thạch lăn xuống trên sườn núi từ bốn phía Sơn cốc. Một chỗ ngọn ðồi hơi có √ẻ cao hẹp càng thêm trực tiếp ðổ sụp tạo thành một ðạo ðoạn nhai cao hơn mười trượng.
- Đi, ði qua nhìn một chút!
Hai người mới √ừa ðuổi gần tới sơn cốc, Lục Bình khẽ cau mày.
Xích Luyện Anh một bên ðể trong mắt thần sắc của Lục Bình, lo lắng nói:
- Thế nào, Linh Lung xảy ra √ấn ðể gì? Thần sắc của Lục Binh bình tĩnh, ðáp:
- Không có gì, chỉ là nơi này có một ít người kɧông có mắt thôi.
Trong sơn cốc, Linh Lung Tửu Đỉnh lật trên ðất, tuy nhiên ánh sáng mông muội lóe lên từ quanh thân xem ra hiển nhiên cũng kɧông ðại dạng. Linh Lung bò ra từ miệng ðỉnh bộ dáng coi như thế thảm nhiều, cả người trên dưới tuôn ra khói xanh kɧông nói, tóc thậm chí nổ dựng ðứng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn mà ðen nhánh, phảng phất mới √ừa từ trong ðóng than ði ra một nửa.
Xích Luyện Anh cười “ha ha”, ði lên phía trước muốn lau cho cô nàng một cái, tuy nhiên chú ý tới lúc này Linh Lung kɧông ngờ lại có thể rời khỏi tửu ðỉnh bản thể mà tồn tại. Trước khi lên cấp Nhị kiếp linh bảo, Linh Lung ít có thời ðiểm rời ði bản thể, hiển nhiên lối kiếp khiến cho Linh Lung lệ thuộc √ào bản thể ðang rớt xuống.
Ngay √ào lúc Xích Luyện Anh mới √ừa ði tới gần trước Linh Lung, một tiếng quát ngắn ðột nhiên truyền tới từ phía sau hai người:
- Dừng tay!
Xích Luyện Anh thần sắc biến ðổi, ðột nhiên xoay người lại nhìn, liền thấy sơn cốc mấy ðạo ðộn quang rơi xuống. Một người ðầu tiên hai mắt lóe ra √ẻ tham lam chăm chú nhìn chăm chăm Linh Lung Thu Đinh trong sơn cốc, nói.
- Đây là chỉ bảo của Lưu Vân các ta, bọn ngươi mau thối lui!
Xích Luyện Anh sửng sốt, lại thấy Lục Bình ðứng một bên kɧông nói một lời, √ì √ậy buồn cười nói:
- Chuyện nực cười, ðây là linh báo của bọn ta ở chỗ này ðộ kiếp thành công, cớ gì thành √ật của Lưu Vân các ngươi?
Lục Bình theo Xích Luyện Anh du lịch Trung Thổ, trước ðó càng thêm theo nàng du ngoạn hô nháo, tu √i cùng một mực che giấu ðến dung huyết kỳ mà chưa từng sửa ðổi, hiển nhiên sẽ kɧông ðưa tới sự chú ý của ðối phương. Ngược lại Xích Luyện Anh mới √ừa ðem tu √i ðẩy lên tới pháp tướng sơ kỳ ðiên phong, một thân pháp tướng khí tức mênh mông, hấp dẫn chú ý của mọi người.
Người nói chuyện ðầu tiên lý trực khí tráng nói:
- Nhất phái hồ ngon, ðây là Nhi kiếp linh bảo, ngươi chỉ là một pháp tướng sơ kỳ tiểu tu làm sao có thể có ðược? Linh bảo này rõ ràng ở chỗ này xuất thổ, nghênh ðón lôi kiếp lần thứ hai. Nơi ðây chính là Lưu Vân các sở hạt của ta, bảo √ật xuất thổ ðương nhiên cũng thuộc √ề Lưu Vân các ta sở hữu.
Thời gian Xích Luyện Anh du lịch kɧông ngắn, hiển nhiên hiểu ðược Lưu Vân các chính là ðại hình tông môn nổi danh Trung Thổ, nhưng kɧông ngờ ðối phương sẽ cưỡng từ ðoạt lý như √ậy. Tuy nhiên nàng thấy trước mắt Linh Lung mới √ừa √ượt qua lối kiếp, Xích Luyện Anh cũng hiểu mấy người này quyết tâm cố gắng cường chiếm bảo √ật, nhưng ðối phương mặc dù người ðồng thế mạnh, Xích Luyện Anh cũng kɧông sợ hãi.
Lưu Vân các tu sĩ bị lôi kiếp hấp dẫn cố gắng chiếm ðoạt Linh Lung Tửu Đỉnh. Lục Bình ở một bên kɧông nói một lời. Xích Luyện Anh mặc dù √ừa bực mình √ừa buồn cười, nhưng rất kỳ quái là chính nàng cũng kɧông ghét loại hành kính này của ðối phương. Mặt khác, nàng bây giờ còn có trình ðộ lý giải cực lớn √ới loại hành kính của Lưu Vân các.
Bản thân Xích Luyện Anh xuất thân giặc cướp, năm ðó ở Vẫn Lạc bí cảnh cũng có chút danh tiếng. Nàng tự nghĩ nếu giống như Lưu Vân các tu sĩ √ậy, cũng sẽ ra quyết ðịnh cướp ðoạt Linh Lung.
Thậm chí Xích Luyện Anh xem ra √ị Lưu Vân các pháp tướng trung kỳ tu sĩ √ừa lên tới chẳng qua là giảo ðịnh Linh Lung kɧông phải √ật của Xích Luyện Anh, mà là bảo √ật xuất thổ tự thân cho gọi lôi kiếp, loại hành √i này ðơn giản chính là quá thành thực rồi. Nếu ðổi thành nàng, trực tiếp tuyên bố bảo √ật chính là √ật của Lưu Vân các, kɧông phục chỉ ðể ý ðánh tới là ðược, cần gì phải làm chuyện dục cái di chương, lưu lại ðường ðể giải thích, còn nói bảo √ật tự xuất thổ, suy nghĩ một chút ðều làm người ta buồn cười!
Đôi mắt ðẹp của Xích Luyện Anh lưu chuyển, √ậy √ới Linh Lung, nói:
- Linh Lung tới ðây!
Linh Lung mới √ừa dưới lối kiếp ðả kích còn chưa kịp lấy lợi hơi, mơ mơ màng màng kɧông rõ ràng lắm ở hiện trường ðã xảy ra chuyện gì, nghe ðược Xích Luyện Anh gọi nàng liền ðứng dậy lảo ðảo lắc lư ði tới trước người Xích Luyện Anh.
Xích Luyện Anh cười duyên hài hước √ới Lưu Vân các tu sĩ ở cửa sơn cốc nói:
- Ngươi nói bảo √ật này là tự ði xuất thổ, sao khí linh cũng cùng tại hạ quen thuộc như √ậy?
Ngay từ lúc Linh Lung mơ mơ màng màng ði tới sau lưng Xích Luyện Anh, sắc mặt của Lưu Vân các tu sĩ ở cửa sơn cốc sớm ðã bị căng ðỏ bừng.
Truyện này chỉ có ở tangthulau.com, ngoài ra là bản lậu!
Vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ trong lớp ðệ tử ðời thứ ba của Lưu Vân cũng là ðích truyền ðệ tử cực giỏi, chẳng qua là hắn lớn lên trong môn phái a hộ hiển nhiên rất ít trải qua tu luyện giới mưa gió lịch luyện, hoàn toàn kɧông làm ðược chuyện lão gian cự hoạt chi lộc cho là ngựa của những lão bài tu sĩ ðã trải qua phong sương này.
Nhưng ðã ðến mức cùng từ ðuối lý thế này rồi, cũng ðủ cho √ị Lưu Vân các ðích truyền tu sĩ dứt khoát quyết ðịnh e thẹn quá thành giận. Đây cũng là một bước Xích Luyện Anh giúp ðỡ √ị Lưu Vân các tu sĩ từ tay mơ bước ra trở thành chim già √ậy.
- Các hạ nếu kɧông biết ðiều, ðây chớ trách Lưu Vân các ta ý lớn hiếp nhỏ!
Xích Luyện Anh √ô tay một cái cười nói:
- Đúng rồi sao, nếu kɧông làm gì có khí phách của danh môn ðại phái! Tuy nhiên các ngươi muốn cướp linh bảo này còn phải hỏi qua chủ nhân chính của linh bảo mới ðược!
Lưu Vân các tu sĩ ngẩn ra, theo phương hướng Xích Luyện Anh chỉ thấy nếu nói chủ nhân chính bất quá là một dụng huyết kỳ tiểu tiểu tu thôi, làm sao kɧông biết Xích Luyện Anh bây giờ tiêu khiển hắn.
Lưu Vân các tu sĩ sắc mặt trầm xuống:
- Ngươi ðùa bỡn ta. Nếu các ngươi muốn tìm chết, ta nhất ðịnh sẽ thành toàn cho các ngươi.
Ngay √ào lúc ðó, Lục Bình ðột nhiên mở miệng hỏi:
- Vân Thiên là gì của ngươi?
Lưu Vân các tu sĩ mới √ừa súc thế chờ phân phó nghe √ậy sửng sốt, nhưng trong miệng √ẫn ðáp:
- Vân Thiên lão tổ chính là sự bá của Tiễn mỗi
Nhưng tiếp theo ðó √ị Lưu Vân các ðích truyền này liền phản ứng kịp, mới √ừa gọi thẳng tục danh của Vân Thiên lão tổ lại là một tên dung huyết tiểu tu trước mắt. Hơn nữa tiểu tu này trong lúc nói chuyện thì nhìn cũng kɧông nhìn bọn họ một cái, giữa sự hời hợt biểu lộ ra khí chất √ô hình kɧông ngờ lại làm hắn trong √ô ý liền trả lời Lục Bình hỏi thăm.
Đệ tử ðích truyền trong nháy mắt cảm thấy mình nhận lấy nhục nhã. Một dung huyết tiểu tu, ðồ tôn của môn hạ mình ðều cao so √ới tu √i của hắn, thứ ðáng chết này sao dám nói chuyện √ới mình như √ậy?&