favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
  3. Chương 2815: "Ngay vào lúc này!"

Chương 2815: "Ngay vào lúc này!"

Sau một khắc.

Quyển Sách Của Đáy Biển tự động lật ra, nhanh chóng hiện ra từng hàng văn tự Nhân

Tộc:

"Từ giờ trở đi, ta sẽ lấy sức mạnh của Hồn khí thánh trụ, tự thân trấn thủ 'Hải Mệnh "

cho ngươi, cam đoan toàn bộ thuật sẽ không xảy ra vấn đề."

"Hiện tại, xin giao phó 'Hải Mệnh' cho thế giới A Tu La và Hoàng Tuyền Nhân Gian!"

"Nhớ kỹ, tổng cộng có thể giao phó hai loại thuộc tính mới."

Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại, lượt qua tất cả các chi tiết trong lòng mấy lần nữa, rốt

cuộc mở miệng nói:

"Thứ nhất, thế giới này, vạn vật, chúng sinh đều có được sự lưu trữ của nó, có thể tiến hành thay thế vào bất cứ lúc nào."

"Thứ hai, hết thảy quyền khống chế bản sao ấy do ta giao phó."

Tiếng nói của hắn vừa ra, Quyển Sách Của Đáy Biển lập tức lật đến một tờ giấy trống

không, ghi chép lại toàn bộ hai câu nói của hắn.

"Xong rồi!" Quyển Sách Của Đáy Biển hét lớn.

Cố Thanh Sơn cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy sau tấm thẻ bài dung hợp kia để lộ ra một

mảnh bóng râm, mà trong bóng râm, cất giấu một tấm thẻ bài khác.

Hắn rút tấm thẻ bài kia ra.

Từng hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi lập tức hiển hiện trước mắt hắn:

[Ảo Ảnh thẻ bài dung hợp Lục Đạo.]

[Tất cả thế giới, vạn vật, chúng sinh trong tấm thẻ này đều hoàn mỹ không thiếu, chân thực không giả, chờ đợi ngài giao phó quyền hạn khống chế tương ứng.]

[Chú ý: Những thứ cực kỳ hiếm có, mang tính duy nhất, không tồn tại bản sao trong

này.]

Thần niệm của Cố Thanh Sơn quét qua tấm thẻ bài.

Chỉ thấy bên trong toàn bộ thế giới, tất cả đều rơi vào trạng thái tạm dừng.

—— khi hắn giao phó ra quyền hạn khống chế toàn bộ thế giới, như vậy vạn vật,

chúng sinh đều sẽ lập tức sống lại.

Mạc nhìn vào tấm thẻ bài kia, sắc mặt dần dần trở nên ngơ ngác.

Hắn ta trải qua thời gian quá mức dài lâu, nắm giữ vô số tri thức, được chứng kiến qua tất cả những thế sự chưa từng được chứng kiến, đã mơ hồ đoán ra ý tưởng của Cố

Thanh Sơn.

Mạc thất thần nói: "Điên cuồng! Quá điên cuồng. . . Tôi không biết ai có thể làm được chuyện mà cậu kỳ vọng."

"Có một người có thể, hơn nữa tôi cũng có chút lòng tin đối với mình." Cố Thanh Sơn nói.

"Ai có thể làm được?" Mạc nhịn không được mà hỏi.

Trong ánh mắt Cố Thanh Sơn toát ra vẻ kiên định, mở miệng nói: "Chuyện này, chắc hẳn sư tôn của tôi làm là không thành vấn đề, ngoại trừ người ra thì chắc tôi cũng

được —— tóm lại thành bại dựa vào chuyện này cả."

Tiếng nói vừa dứt, quanh người hắn dâng lên từng trận sương trắng.

Chỉ trong chớp mắt tiếp theo.

Hắn biến mất.

Phía bên kia ——

Nhân Gian giới.

Mặt sau thế giới, Nhân Gian Mộ.

Phía trên Mộ Chung Cực ——

Xa tít trên bầu trời xuất hiện cái bóng của Quân Đoàn Tận Thế.

Cách tấm chắn của thế giới, có thể nhìn thấy bọn chúng đã càng ngày càng gần.

Bọn chúng sắp đột phá phong tỏa của thế giới văn minh thứ tư, đến được văn minh số

ba.

Bảy tên Quân Chủ Vong Giả canh giữ trước tấm chắn thế giới.

Tuân theo ý chí của Anna, bọn họ triệu hoán đại quân người chết vào bất cứ lúc nào,

chuẩn bị chặn đường Quân Đoàn Tận Thế.

Tạ Đạo Linh thì cầm Luân Hồi Thiên Thư trong tay, không ngừng phóng thích pháp

thuật.

—— Pháp thuật mà nàng phóng ra trực tiếp xuyên qua được tấm chắn thế giới, đánh

vào trên người vô số những tận thế phía bên kia.

A Tu La Vương cũng rút ra một thanh trường cung, không ngừng bắn tên vào một

hướng khác phía bên kia tấm chắn.

Đã có tận thế bị hai người trực tiếp làm nổ tan xác.

Xét thấy tình thế thế này, Quân Đoàn Tận Thế phá vây càng cẩn thận e dè hơn.

—— Cũng càng hao tốn nhiều thời gian hơn.

Ngay vào lúc này, một luồng sương trắng xuất hiện bên người Tạ Đạo Linh.

Cố Thanh Sơn đã trở về.

Tạ Đạo Linh thả ra một đạo pháp thuật, lúc này mới quay đầu dò xét hắn.

"Ừm? Con đã triệt để hấp thu sức mạnh của thuật kia sao? Rất tốt!" Tạ Đạo Linh vui mừng nói.

"Sư tôn, con có chuyện hỏi người." Cố Thanh Sơn nói.

"Cái gì?" Tạ Đạo Linh nghiêm nghị mà nói.

"Ngày xưa người hóa thân ngàn vạn, hóa thành những nhân vật khác biệt, sao người có thể làm được chuyện đồng thời đóng vai thành nhiều người khác nhau như vậy?"

Cố Thanh Sơn hỏi.

Tạ Đạo Linh không ngờ hắn lại có câu hỏi này, lộ ra vẻ ngoài ý muốn.

Trước mắt đại chiến sắp bắt đầu, Cố Thanh Sơn lại hỏi một vấn đề râu ria thế này —

—

Tạ Đạo Linh quay đầu sang, cẩn thận quan sát Cố Thanh Sơn, hình như muốn nhìn rõ

suy nghĩ của hắn.

"Sư tôn, chuyện này rất quan trọng, người phải nói cho con biết, con mới có phán đoán chính xác được." Cố Thanh Sơn nói nhấn mạnh.

Tạ Đạo Linh thấy hắn trịnh trọng như vậy thì lập tức giải thích: "Đây là thiên phú cá nhân của ta, ta vốn có thể một người hóa thành vô số người, nắm giữ tính cách cùng

đặc điểm của mỗi người —— cho nên ta mới có thể phát hiện thần thông hóa thân

ngàn vạn."

Cố Thanh Sơn khẽ gật đầu, nói khẽ: "Sư tôn quả nhiên lợi hại, rốt cuộc con cũng có một chút lòng tin."

"Thanh Sơn, rốt cục con đang mưu đồ chuyện gì?" Tạ Đạo Linh không hiểu mà hỏi.

"Con có một kế hoạch —— chuyện này nhất định phải do sư tôn và con cùng hoàn

thành, người khác đều không được, nếu như kế hoạch thành công, chúng ta sẽ đuổi đi

được tận thế, hoặc là dò xét ra bí mật chân chính giữa tận thế và Lục Đạo Luân Hồi."

Cố Thanh Sơn nói.

"Con nói thật sao?" Tạ Đạo Linh rung động.

Cố Thanh Sơn gật gật đầu, lặng lẽ truyền âm chuyện Hải Mệnh qua cho sư tôn.

Tạ Đạo Linh lẳng lặng lắng nghe, đầu tiên trên mặt lộ ra vẻ cổ quái, lại suy nghĩ một hồi, thái độ dần dần trở nên nghiêm túc.

Nàng thấp giọng nói: "Cứ như vậy. . . Chí ít có thể kéo dài thời gian để Nhân Gian Thánh giáng lâm. . . Thanh Sơn, muốn để mọi chuyện được thực hiện dựa theo suy

nghĩ của con, nhất định phải nắm chặt giờ khắc này —— thừa dịp đám tận thế còn chưa đến đây."

"Sư tôn đồng ý?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Đồng ý! Bắt đầu đi!" Tạ Đạo Linh nói.

Cố Thanh Sơn phấn chấn tinh thần, rút tấm thẻ bài kia ra, nói: "Con cũng cần chuẩn bị

một lát, tốt nhất có thể giấu diếm được đám tận thế—— "

"Giao cho ta."

Tạ Đạo Linh nói xong, Luân Hồi Thiên Thư trong tay đã không thấy đâu, ngược lại

xuất hiện một cái roi thật dài.

Tay nàng cầm roi dài, thả ra khí thế toàn thân, hung hăng quất về phía tấm chắn thế

giới.

Chỉ thấy phía bên kia tấm chắn thế giới, tất cả hư không hóa thành vỡ nát, hiện ra

bóng tối hư vô.

"Ngay vào lúc này!"

Tạ Đạo Linh quát lên.

Cố Thanh Sơn lập tức ném tấm thẻ bài kia ra ngoài.

Thế giới dừng lại trong nháy mắt.

Hình như có cái gì đã xảy ra ——

Chương trướcChương tiếp