favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
  3. Chương 2822: Vạn giới, Cao Duy và hư không!

Chương 2822: Vạn giới, Cao Duy và hư không!

"Cố Thanh Sơn, ngươi đột nhiên kêu chúng ta đến, là có chuyện gì vậy?" Điện Chủ

Anh Linh hỏi.

Cố Thanh Sơn trầm ngâm mấy giây, mở miệng nói: "Ta muốn biết, Thánh Giới rốt

cục là một nơi như thế nào."

Điện Chủ Anh Linh cười nói: "Vì sao ngươi muốn biết chuyện này?"

"Bởi vì trong kế hoạch của ta, chỉ có nó còn không thể khống chế, ta phải làm rõ chuyện này." Cố Thanh Sơn nói.

"Thánh Giới. . . Là một mảnh đất Thần Thánh, cho dù là bên ngoài hư không thì cũng như thế." Điện Chủ Anh Linh nói.

Cố Thanh Sơn chờ câu nói kế tiếp của nàng.

Nhưng Điện Chủ Anh Linh lại nói: "Bây giờ sức mạnh của ta đã hoàn toàn biến mất, không có tư cách nói đến chuyện của Thánh Giới, sao ngươi không trực tiếp đến hỏi

linh Thánh Giới mà ngươi đã khế ước?"

"Một khi linh Thánh Giới xuất hiện, động tĩnh quá lớn, ta sợ sẽ ảnh hưởng đến chuyện của Nhân Gian giới." Cố Thanh Sơn chần chờ nói.

Điện Chủ Anh Linh đầy ngụ ý mà nói: "Ngươi suy nghĩ kỹ một chút, xuất hiện qua

tình huống như vậy sao? Chẳng lẽ mỗi một lần không phải nó muốn kinh động đến ai,

mới có người bị kinh động hay sao?"

Cố Thanh Sơn khẽ giật mình.

Đúng thế.

Lúc Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới xuất hiện luôn lặng lẽ âm thầm đến, ăn xong rồi lại

lặng lẽ âm thầm bỏ chạy.

Chỉ cần nó không muốn, vậy thì sẽ không gây náo động gì lớn cả!

"Hơn nữa. . . Chỉ khi ngươi kêu gọi nó, nó mới có thể tới." Điện Chủ Anh Linh nói.

"Ta hiểu rồi, ta phải lập tức nói chuyện với nó một chút." Cố Thanh Sơn nghiêm nghị

nói.

Điện Chủ Anh Linh gật đầu nói: "Vậy mới đúng, ta và chủ nhân của Sinh Hà tránh

mặt một chút —— thuận tiện ta cũng dạy cho hắn ta, nên liên hệ với Linh Thánh Giới

như thế nào."

"Ta cũng có thể sao?" Mạc mừng lớn nói.

"Đúng, Sinh Tử Hà là Vòng Xoay của Thánh Giới, ngươi làm chủ nhân của Sinh Hà,

tự nhiên có tư cách ký kết khế ước với một vị Linh Thánh Giới. . . Đi theo ta."

Điện Chủ Anh Linh nói xong thì đi về hướng phương xa.

Mạc vội vàng đuổi theo.

Ở chỗ này chỉ còn lại một mình Cố Thanh Sơn.

Cố Thanh Sơn lặng lẽ mấy giây, mở miệng khẽ gọi: "Ta kêu gọi ngươi, kẻ đến từ

Thánh Giới —— Chân Cổ Chi Ma - Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới!"

Chỉ một thoáng, dòng sông trước mặt hắn triệt để hóa thành màu máu.

Một cây trụ lớn màu máu nối liền đất trời huyễn hóa ra, hiện ra một bóng dáng dữ tợn

biến hóa không ngừng nào đó.

"Ngươi đang kêu gọi ta sao?" Cái bóng kia hỏi.

—— Là Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới!

Nó đến rồi!

"Đúng vậy, hiện tại chiến tranh Lục Đạo đã tiến vào thời khắc quan trọng nhất, ta muốn biết Thánh Giới có thái độ như thế nào." Cố Thanh Sơn nói gọn gàng dứt khoát.

Cây trụ lớn màu máu đã không thấy đâu nữa.

Nước sông khôi phục màu sắc bình thường.

Mọi dị tượng đều đã biến mất.

Cái bóng kia giấu trong hư không, phát ra tiếng cười trầm thấp.

"Cố Thanh Sơn, ngươi quá cẩn thận, mặc dù đây là chuyện tốt. . . Nhưng ta phải nói cho ngươi biết, Lục Đạo Luân Hồi và Thánh Giới không có chút xíu quan hệ nào cả,

nếu như cố gắng kiếm ra chút dính líu thì đó chính là các ngươi đã dung hợp Sinh Tử

Hà và nó lại với nhau, để cho ta giáng lâm dễ dàng hơn một chút, chỉ thế thôi." Nó lên tiếng.

"Bên trong Lục Đạo Luân Hồi, không có lợi ích của Thánh Giới sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Trong chư giới, chuyện phiền toái có nhiều lắm —— trong vô số hệ thống thế giới, mỗi ngày đều có tầng tầng lớp lớp âm mưu, tranh đoạt, chiến tranh, giết chóc, nhưng

chúng ta thường nói, mặt trời vẫn dâng lên như thường lệ, ngươi hiểu câu nói này

không?" Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới nói.

Cố Thanh Sơn nói: "Câu này ta hiểu, nhưng đến cùng thì Thánh Giới lấy thái độ gì —

— "

Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới xen vào lời hắn: "Thánh Giới chính là mặt trời dâng lên như

thường lệ kia."

Cố Thanh Sơn dừng lại.

Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới thở dài một tiếng, thấp giọng mà nói: "Cố Thanh Sơn,

ngươi là người ký khế ước với ta, cho nên ta mới có thể giáng lâm đến chỗ của ngươi,

nếu không ta sẽ không đến bất cứ thế giới nào —— đây là quy tắc của Thánh Giới!

Chính vì vậy, ta mới luôn luôn đói khát như thế."

"A, ngại quá, không chuẩn bị đồ cho ngươi ăn, lần sau ta nhất định chuẩn bị một bữa ăn thật phong phú!" Cố Thanh Sơn vội vàng nói.

Ừng ực!

Một tiếng nuốt nước miếng vang dội vang lên trong hư không.

Bầu không khí lạnh lẽo tịch liêu trước đó không còn sót lại chút nào.

Im lặng kéo dài tận bốn, năm giây, tiếng nói của Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới mới vang

lên lần nữa:

"Ngươi kêu gọi ta đến, phải chăng còn có chuyện gì khác?"

Cố Thanh Sơn nói: "Những tận thế kia —— ta biết trong đó có một vài tên đến từ nơi Cao Duy —— bọn chúng dựa vào cái gì có thể tùy tiện giáng lâm vào bên trong Lục

Đạo?"

"Tùy tiện?"

Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới cười lên lần nữa.

"Chẳng lẽ không đúng sao? Mộ tên mà ta đã đánh bại, cư nhiên vừa quay đầu đã hóa thành tận thế, xuất hiện trong quân đoàn tận thế." Cố Thanh Sơn thở dài nói.

Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới nói: "Đó là vì nó đến từ thế giới Cao Duy, mới có thể làm như vậy."

Cố Thanh Sơn nói: "Thế giới Cao Duy có đặc quyền như vậy sao?"

Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới nói: "Không, đây không phải đặc quyền —— nói như thế

nào đây, thôi được, ngươi sinh trưởng bên trong hư không, ta phải nói cho ngươi biết

chuyện của thế giới Cao Duy trước, nhưng cái này muốn nói cho rõ cũng rất khó

khăn."

"Xin hãy cứ nói một chút đi, ta hoàn toàn không biết gì về thế giới Cao Duy cả." Cố

Thanh Sơn nói.

Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới trầm ngâm nửa ngày, mới lên tiếng: "Ngươi xem chung

quanh của mình một chút trước —— ngươi thấy được cái gì?"

Cố Thanh Sơn có chút không hiểu, ngắm nhìn bốn phía rồi nói: "Dòng sông."

"Còn có gì nữa?"

"Ngọn núi."

"Còn có gì nữa?"

"Dòng sông sông núi bình nguyên bãi cỏ rừng rậm đất đai chim muôn dã thú, thậm chí tất cả mọi thứ."

"Nhưng ngươi nói thiếu một thứ."

"Ta nói thiếu cái gì?"

"Hư không."

". . . Hư. . . Không. . ."

"Đúng, " Tiếng nói của Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới chầm chậm vang lên, "Hư không là cằn cỗi như thế, so sánh với thế giới Cao Duy, nó không có cái gì cả —— đây chính

là chân tướng của hư không, nó là nơi của vĩnh diệt và hư vô."

Chương trướcChương tiếp