“Nhưng Ma Hoàng đã mất đi tất cả sức mạnh, đã không còn bất cứ giá trị nào, cho dù
ngươi có biết được đáp án nào đó từ trên người nó thì có thể gây ảnh hưởng gì tới cục diện trước mắt?” Huyền Thiên Y nói với vẻ khó hiểu.
“Ta đang lo lắng một chuyện khác.” Cố Thanh Sơn nói.
“Chuyện gì?” Huyền Thiên Y nói.
“Từ những năm tháng xa xôi về trước, ba thuật pháp đã được phân công một cách bí
mật
Huyền Thiên Y suy nghĩ một chút, mở miệng nói: “Theo ký ức của Trùng Vương đời
trước, nó đã giết chết rất nhiều chúng sinh Lục Đạo cực kỳ có thiên phú, khiến những
thiên chi kiêu tử này vụt tắt trước khi kịp tỏa sáng.”
Cố Thanh Sơn gật đầu nói: “Đây là nhiệm vụ của thuật Vạn Linh Mông Muội, như
vậy những chuyện Long Thần và Ma Hoàng làm có thể đem lại những gì cho tà ma?”
Hắn đứng tại chỗ, vắt óc suy nghĩ.
Qua vài hơi thở.
“Thật ra ta đã nghĩ ra một vài manh mối
gì không?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Huyền Thiên Y hừ một tiếng, nói: “Chuyện như này ngươi nghĩ là đủ rồi, ngươi cho
rằng đầu óc người khác không cần nghỉ ngơi hay sao?”
Cố Thanh Sơn bất đắc dĩ nói: “Nhưng mà chuyện này có liên quan tới ngươi.”
“Tới ta?” Huyền Thiên Y ngạc nhiên nói.
“Thời điểm ngươi chết, tất cả sức mạnh bị rút đi
Hoàng chịu trách nhiệm làm cái gì?” Cố Thanh Sơn nói.
Huyền Thiên Y tức khắc rơi vào trầm tư.
Đúng vậy.
Ma Hoàng.
Nó chịu trách nhiệm dùng thuật Nhất Nhân Vạn Sinh rít đi hết thảy sức mạnh của
chúng sinh.
Đây là cùng một việc!
“Kinh khủng như vậy
lẩm bẩm.
“Ma Hoàng kiên trì liên tục tiến vào hư không, còn tìm đến ta cướp đoạt loại sức
mạnh này
hiện có chỗ nào đặc biệt.” Cố Thanh Sơn nói với vẻ suy tư.
Huyền Thiên Y nói: “Mọi thứ của Long Thần đã quy về Vĩnh Diệt, cho dù nó muốn
làm cái gì thì cũng đã thất bại, chúng ta không thể biết được điều gì
dẫn ngươi đi tới nơi phong ấn của Ma Hoàng nhìn xem, biết đâu có thể tìm ra đáp án.”
“Ngươi biết lai lịch của nó?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Đúng, ở thế giới Cao Duy, dựa vào sức mạnh của món thần khí này, ta có thể kích
phát một thuật pháp mà ta đã từng dùng để ngươi và ta cùng nhau đi xem chân tướng
sự việc.” Huyền Thiên Y nói.
Huyền Thiên Y đã mất đi tất cả sức mạnh, mà sức mạnh Cố Thanh Sơn chiếm được
lại có điều khả nghi, vừa lúc đều cảm thấy hứng thú với chuyện của Ma Hoàng.
Lúc này đại chiến sắp tới, giành trước thu thập một chút tin tức về tà ma cũng là một chuyện cần thiết.
Cố Thanh Sơn đang định đồng ý thì lại đột nhiên nhớ ra một chuyện.
“Thời gian sắp tới rồi, chờ ta cứu chúng sinh Thú Vương đạo trước rồi hẵng nói
Hắn đột nhiên hóa thành một luồng sương trắng, lần nữa biến mất khỏi hư không.
Thế giới Thú Vương.
Cố Thanh Sơn vừa mới xuất hiện đã lập tức ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy lá chắn trên bầu trời càng lúc càng mỏng, gần như sắp bị đám Tận Thế phá
hủy.
Hắn ngồi xuống, trong lòng hơi thấp thỏm không yên, đưa tay ấn lên mặt đất.
Một luồng sức mạnh lập tức từ trên người hắn tỏa ra.
Đây là sức mạnh của Thánh Trụ Thủy!
Quả nhiên đúng như Danh Sách Tối Cao nói, sau khi bốn hồn khí biến mất thì sức
mạnh của bọn họ vẫn ở lại trên người mình!
Lúc này, toàn bộ Nhân Gian giới đã bị hủy diệt triệt để, Hải Mệnh có thể sử dụng
thêm lần nữa.
“Ngươi muốn thu thế giới này? Sao không đi chiến đấu với tận thế một trận rồi lại
tính?” Huyền Thiên Y hỏi.
“Vốn là muốn đánh
chúng nó lại trước đi, hơn nữa một mình ta cũng không thể đánh lại toàn bộ đội ngũ
tận thế.” Cố Thanh Sơn nói.
Thánh Trụ trên người hắn đột nhiên lan tỏa ra ngoài, mang theo toàn bộ thế giới.
[Hải Mệnh, sức mạnh chân thực của Tứ Thánh Trụ (duy nhất).]
[Duy tri duy thức, duy hải như mệnh, chúng sinh vạn vật, hết thảy hồi sinh.]
Sau một cái chớp mắt.
Toàn bộ Thú Vương giới biến mất.
Trong tay Cố Thanh Sơn xuất hiện một thẻ bài.
Chỉ cần dung hợp lá bài này vào tấm thẻ hiện có, bốn giới của Lục Đạo Luân Hồi bao gồm A Tu La, Hoàng Tuyền, Nhân Gian, Thú Vương sẽ dung hợp triệt để.
Chỉ còn lại hai giới luân hồi.
Thiên giới.
Ác Quỷ đạo.
Về phần Lục Thánh cũng chỉ còn lại một thánh mà thôi.
Thánh nhân Ác Quỷ đạo!
Cố Thanh Sơn nhớ tới chuyện xảy ra ở Hoàng Tuyền, rầu rĩ nói: “Quyết chiến càng
lúc càng gần mà chúng ta vẫn không biết rõ nguồn gốc của tà ma
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trong hư không tối tăm, đội ngũ Tận Thế mất đi mục
tiêu công kích, đang bay qua bay lại giữa không trung.
Một vài Tận Thế đã nhìn thấy Cố Thanh Sơn, lao về phía hắn.
Cố Thanh Sơn lùi lại vài bước, chuẩn bị thi triển sương mù phủ xuống.
Đột nhiên, một giọng nói vang lên trong lòng hắn: “Đừng đi
Cố Thanh Sơn cảm nhận được, quay đầu nhìn lại, chợt thấy xa xôi trong hư không có
một tia sáng đang lao tới vun vút!
Mạc!
Vậy mà hắn tới rồi!
Trong lòng Cố Thanh Sơn tức khắc căng thẳng.
Mạc vẫn luôn bình tĩnh, nhưng lần này lại có vẻ bối rối, thậm chí còn không để ý tận
thế giăng đầy trời mà đã lao tới đây như vậy.
Cố Thanh Sơn không do dự nữa, hóa thành một đường ánh kiếm xẹt ngang qua không
trung, xuất hiện bên cạnh Mạc.
“Đi trước rồi lại nói!”
Hắn khẽ quát một tiếng, trên người dâng lên sương trắng dày đặc, bao phủ cả hai người.
Tức khắc, bọn họ cùng nhau biến mất.
…
Trong một mảnh hư không tối tăm không người, sương trắng tách ra, Cố Thanh Sơn
và Mạc cùng nhau xuất hiện.
“Ngươi đang tìm ta? Xảy ra chuyện gì sao?” Cố Thanh Sơn hỏi trực tiếp.
“Đúng, ta triệu hoán tồn tại của Thánh giới, sau đó
Mạc nói.
"Manh mối gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
“Ta gặp nguy hiểm, phải ở bên cạnh ngươi.” Mạc nói.
Cố Thanh Sơn giật mình.
Sau lưng hắn đột nhiên vang lên một tiếng cười khinh thường.
“Ai?” Mạc quát lên.
Sau lưng Cố Thanh Sơn hiện lên một bộ giáp da, trên áo giáp nổi lên từng đốm sáng.
Chỉ nghe áo giáp phát ra âm thanh: “Ta biết ngươi, Chúa tể Nguyên lực vô tận trong
hư không, không ngờ ngươi lại cần nhờ Cố Thanh Sơn bảo vệ.”