Mạc cau mày, nói: “Thanh Sơn, cho ta mượn bộ áo giáp này của ngươi mặc hai ngày
được không? Để ta dạy cho nó nên làm một bộ chiến giáp như thế nào.”
Cố Thanh Sơn vội vàng nói: “Hiểu lầm rồi
chính là Thiên Đế tiền nhiệm, còn đây là Mạc, mọi người đều là người một nhà,
không cần nói mấy lời khó nghe?”
“Bộ giáp này là Thiên Đế?” Mạc không thể tin nổi.
Cố Thanh Sơn kể lại mọi chuyện từ đầu đến cuối.
Mạc không tức giận nữa, giải thích: “Hai vị, linh hồn khế ước Thánh giới nhắc nhở
ta
Thanh Sơn.”
Cố Thanh Sơn trầm ngâm một lát, nói: “Ngươi từng chuẩn bị ở thời đại tuyên cổ một
lần rồi, lần đó là vì để lại một vị trí cho người trong tương lai, để người đời sau trở lại thời đại tuyên cổ, cố định toàn bộ lịch sử, khiến nó không thể xảy ra biến động.”
“Đúng, lần đó là ngươi trở về quá khứ, trở thành Rod.” Mạc nói.
“Vậy lần này thì sao, ngươi chuẩn bị đường lui nào?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Ta còn chưa nhớ ra, nhưng trực giác của ta nói cho ta biết một khi nguy hiểm tới, ta phải tìm ngươi.” Mạc nói.
Cố Thanh Sơn nói: “Nguy hiểm
“Đúng, linh hồn Thánh giới của ta nói cho ta biết, nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc, ngoài ra bản thân ta cũng tự cảm nhận được.” Mạc nói.
Cố Thanh Sơn rơi vào trầm tư.
Sau vài hơi thở, hắn mở miệng nói: “Nếu ngươi đã chuẩn bị đường lui nào đó, đồng
thời đường lui này còn chuẩn bị trên người ta, như vậy nó hẳn là
Tâm ý Cố Thanh Sơn khẽ động.
Ở sau lưng hắn, hai thanh trường kiếm đột nhiên hiện lên.
Thiên Địa song kiếm.
Đúng vậy, đây là binh khí Mạc chuẩn bị trong thời đại quá khứ.
Mạc đã dâng hết mọi thứ cho Reneedol rồi, chỉ còn phương pháp chế tạo hai thanh
kiếm này là vẫn còn lưu truyền đến nhân gian, cuối cùng được Nhân tộc thượng cổ
chế tạo ra.
Cố Thanh Sơn một tay cầm Thiên kiếm, một tay cầm Địa kiếm, hỏi: “Bây giờ ngươi
có dự cảm gì mới hay không?”
Mạc nhìn chằm chằm vào thanh kiếm trong tay, thất thần nói: “Ta không chắc
Trong đầu ta xuất hiện một vài thức, có lẽ chúng ta có thể làm gì đó
chúng lên đi.”
Cố Thanh Sơn dựng thẳng song kiếm lên.
Mạc vươn tay, chộp lấy lưỡi hai thanh trường kiếm.
Một làn sóng vô hình từ trên người hắn tỏa ra, chỉ nghe hắn chầm chậm nói: “Thanh
Kiếm Rời Bỏ Vận Mệnh, sở dĩ nó có cái tên này là bởi vì vận mệnh mà ta khinh bỉ đã
được chúng chặt đứt. Từ đó về sau ta mới dung hợp làm một thể với Tận Thế Bí Mật
này, nhưng ta biết một ngày nào đó sự dung hợp này sẽ xảy ra vấn đề, bởi vì bản thân
thân thể Tận Thế này đã có vấn đề
“Có vấn đề?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Mạc thấp giọng nói: “Phong ấn do ta hóa thành đã biến mất, vào thời khắc then chốt
như thế này, thân thể kia đã càng ngày càng bất ổn
chế nó một lần nữa
Hắn vươn hai tay, cố sức nắm lưỡi Thiên Địa song kiếm.
Máu tươi chảy ào ạt theo thân kiếm, sau đó nhanh chóng nhập vào trong thân kiếm.
Một luồng khí từ trên song kiếm tỏa ra.
Huyền Thiên Y vốn đang lẳng lặng quan sát, lúc này đột nhiên quát khẽ: “Kim Mộc
Thủy Hỏa Thổ, Cửu Thiên Tỏa Tà, Trấn!”
Từng kí hiệu hiện lên giữa hư không, vây quanh Cố Thanh Sơn và Mạc, hóa thành
một thế giới hư huyễn.
Hai người bị vây trong thế giới này, hết thảy khí tức đều không hề để lộ ra ngoài.
“Cảm ơn.” Cố Thanh Sơn gật đầu nói.
“Hắn đang mở ra ký ức, kế tiếp có thể sẽ xảy ra một vài chuyện
tốt, nhất định phải cẩn thận một chút.” Huyền Thiên Y nghiêm túc nói.
Trong lòng Cố Thanh Sơn khẽ run, nhìn về phía Mạc.
Chỉ thấy Mạc đã nhắm chặt hai mắt, mặt mày đau đớn.
“Song kiếm
mạnh của hai thanh kiếm này vô cùng thuần túy, cũng không có nhiều thần thông như
vậy. Chúng nó đã chặt đứt vận mệnh trở thành phong ấn của ta.”
Theo lời hắn nói, chỉ thấy trên Thiên Địa song kiếm sáng lên vô số hoa văn, những
hoa văn này liên tục lập lòe nhấp nháy, cuối cùng vỡ nát triệt trể, hóa thành ký hiệu hoàn toàn mới.
Mạc nhìn song kiếm, quát lên:
“Thiên kiếm, Thần Thông Quy Lưu, duy nhất trên đời.”
“Địa kiếm, Thần Thông Trảm Diệt, duy nhất trên đời.”
“Cố Thanh Sơn, tiếp theo nhờ vào ngươi.”
Nói xong, Mạc buông lỏng tay, nhắm hai mắt, đứng bất động một chỗ.
Bên tai Cố Thanh Sơn truyền đến hai giọng nói gấp gáp.
“Nghe này, Cố Thanh Sơn, tất cả sức mạnh của ta đã bị ngưng tụ, hóa thành Thần Thông Quy Lưu, có thể khiến cho tất cả sự vật trở về một thời khắc nào đó trong quá
khứ
“Cố Thanh Sơn, ta có thể chém chết tất cả kẻ địch, không cần hồn lực, chỉ cần ngươi
dùng ta gây thương tích cho kẻ địch là được
nói.
“Chú ý!” Lạc Băng Ly nói nhanh: “Đây là hai loại sức mạnh của Mạc với tư cách là
một phong ấn, hiện tại sức mạnh phong ấn đã hoàn toàn được rót vào trên thân của ta
và Địa kiếm, sợ rằng thể dung hợp của Mạc và Tận Thế sẽ lập tức xuất hiện biến cố!”
Cố Thanh Sơn bỗng nhiên nhìn về phía Mạc, chỉ thấy hắn vẫn nhắm chặt hai mắt, thân
thể lại đang không ngừng run rẩy.
“Xảy ra chuyện gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Mạc khó nhọc nói: “Có người
ta
Sau một cái chớp mắt.
Ngũ quan trên mặt hắn đột nhiên vặn vẹo hết cỡ, toàn bộ co rúm lại, hóa thành biều
cảm cực kỳ quái dị.
Chỉ nghe hắn phát ra âm thanh chói tai.
“Hì hì, cuối cùng cũng tìm được, thân thể Tận Thế của ta lại trở về rồi
Giọng nói đầy tà tính này không phải của Mạc.
“Hắn sắp bị ăn sạch rồi!” Huyền Thiên Y nói với vẻ nghiêm trọng.
Cố Thanh Sơn không nói một lời, thân hình lao vút về phía trước.
“Phập
Âm thanh trường kiếm đâm vào máu thịt vang lên.
“Tách ra!”
Cố Thanh Sơn quát lên.
Trên trường kiếm tức khắc phát ra một sức mạnh kỳ dị.
Quy Lưu!
Trong chớp nhoáng, chỉ thấy thân thể Mạc nhanh chóng phình lên, hóa thành một
người khổng lồ băng sương.
Một luồng ánh sáng nhấp nháy bay ra khỏi người khổng lồ băng sương
Luồng ánh sáng này do vô số ký hiệu thần bí tạo thành, sức mạnh dồi dào vô hạn,
giống như một hằng tinh mới ra đời.