favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
  3. Chương 2858: Chân Tướng Về Ma Hoàng

Chương 2858: Chân Tướng Về Ma Hoàng

Bên ngoài hư không.

Một vùng đất xa xôi không rõ là đâu.

Mây đen âm u dày đặc bao phủ khắp thế giới, suốt những năm tháng vô tận chưa một

lần tản ra.

Mặt đất không hề có sự sống.

Chỉ có gió tuyết.

Gió tuyết hòa lẫn vào cát bay mù mịt, không ngừng gào thét thê lương giữa trời đất.

Một khắc nào đó.

Một đốm sáng nhàn nhạt phá vỡ dải mây, rơi xuống mặt đất.

Mạc cúi đầu nhìn xuống mặt đất.

“Bên kia có một di tích tháp nhọn, có lẽ cũng là di tích duy nhất vẫn còn nguyên vẹn.”

Hắn nói.

Cố Thanh Sơn nói: “Đi xem xem.”

Hai người cùng nhau bay vút, chẳng mấy chốc đã đứng trước di tích tháp nhọn.

“Cánh cửa bằng đá này thật có khí thế, lần sau ta phải đòi các tín đồ trong nhân gian làm hai cái luôn.” Mạc hứng thú nói.

Cửa mở ra, để lộ một mùi màu tanh như có như không.

Thần niệm của Cố Thanh Sơn rà quét trong di tích, quan sát toàn bộ di tích một lần.

“Nơi sâu nhất có một tế đàn.”

“Đi.”

Hai người đi dọc theo cửa, nhanh chóng đến chỗ tế đàn.

Tế đàn được làm từ một tảng đá màu xám tro, cây cột thẳng đứng ở giữa trung tâm tế

đàn, bề mặt khắc một con mắt đang nhắm chặt.

Cố Thanh Sơn đưa tay xoa một cái trên tế đàn, gạt đi lớp bụi trên tảng đá, để lộ ra

những ký hiệu chằng chịt.

“Ký hiệu này thực sự tinh xảo, ẩn chứa bí mật vô cùng huyền ảo.” Mạc thở dài nói.

“Ngươi từng gặp rồi à?” Huyền Thiên Y hỏi.

“Chưa.” Mạc nói.

“Chưa nhìn thấy còn giả bộ học sâu hiểu rộng cái gì, nói cho ngươi biết, đây là chữ

viết của tà ma, ẩn chứa sức mạnh tà tính, nếu ngươi thật sự tu luyện pháp thuật của

bọn họ thì sẽ trở thành một thành viên trong chúng nó.” Huyền Thiên Y nói.

“Ngươi có thể nhìn ra ý nghĩa của những chữ viết này sao?” Mạc hỏi.

“Không thể.” Huyền Thiên Y ngập ngừng một chút.

“Không thể à? Không thể mà còn nói nhiều lời vô dụng như vậy? Thì ra Thiên Đế

cũng chỉ được đến nước này mà thôi.” Mạc thở dài khinh bỉ.

Cuối cùng cũng trút được cục tức này, thật thoải mái!

Cố Thanh Sơn nói: “Đừng nói nữa, thực ra những ký hiệu này tạo thành một hồ năng

lượng cực kỳ khổng lồ, dùng để tích lũy nguồn năng lượng riêng biệt nào đó.”

“Làm sao ngươi biết?” Mạc ngạc nhiên nói.

“Ta có sức mạnh của Quyển Sách Của Đáy Biển

này.” Cố Thanh Sơn nói.

Hắn đặt cả hai tay lên tế đàn.

Dần dần, tế đàn phát ra một loạt tiếng động nhỏ.

“Cách cách cách cách

Chỉ thấy tế đàn từ từ mở ra, hóa thành một cầu thang không ngừng kéo dài xuống

dưới.

Cố Thanh Sơn giải thích: “Cái này rất khó mở ra, phương pháp sai thì sẽ lập tức phá

hủy.”

“Ngươi mở ra như thế nào?” Mạc hỏi.

“Sức mạnh của thuật Nhất Nhân Vạn Sinh toàn là có lợi cho ta, luồng sức mạnh này

chính là bằng chứng.” Cố Thanh Sơn nói.

Hắn đi vào theo cầu thang, Mạc bám sát phía sau.

Một vùng tối đen.

Hai người không ngừng đi xuống dọc theo cầu thang, nhanh chóng đi tới chỗ sâu

trong lòng đất.

Ở đây chỉ có một tảng đá nhiễm đầy vết máu.

Tảng đá lơ lửng giữa không trung, bốn phía đều là vách đá vạn trượng.

Thân hình Cố Thanh Sơn bay ra ngoài, dạo một vòng trong bóng tối rồi lại bay trở về.

Hắn lắc đầu với Mạc, ra hiệu không thu hoạch được gì.

“Còn tưởng rằng có cái gì vui

“Chắc chắn trước đây có vật gì đó

phiền phức

Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút, rút Định Giới Thần Sơn kiếm ra, chỉ vào hư không.

Thần Thông, Chiếu Rõ.

“Trình chiếu hết thảy, cho thấy tất cả những việc đã xảy ra trên vùng đất này, hết thảy những bí mật của hư không.”

Sức mạnh vô hình tỏa ra từ trên trường kiếm.

Bốn phía đen kịt dần dần có ánh sáng hiện lên.

Toàn bộ ánh sáng nhưng kết lại cùng một chỗ, hiện ra một hình ảnh về một thời khắc

trong quá khứ.

Ma Hoàng xuất hiện trong hình ảnh.

Nó quỳ gối trước tảng đá kia, cầu xin khẩn thiết.

Trên hòn đá kia là một pho tượng màu đen đứng thẳng, toàn bộ pho tượng chỉ có thể

loáng thoáng nhìn ra vài phần dáng vẻ hình người, nhưng vô cùng gồ ghề, căn bản

không thể nhìn rõ cái gì.

Trong pho tượng truyền đến âm thanh: “Thời gian ước định càng lúc càng gần, nhưng

một phần nguyên lực ngươi nên cống hiến lại để mất

Ma Hoàng nơm nớp lo sợ, cắn răng nói: “Tiếp tục nhẫn nhịn, ta chỉ có thể trở về tạm

lánh một chút rồi sẽ lập tức đi vào trong hư không, tiếp tục tìm kiếm kẻ đã trộm đi tất cả sức mạnh.”

Pho tượng rên rỉ: “Đói

Ma Hoàng đứng lên, nói: “Vậy ta đi đây.”

Nó vừa định đi, pho tượng lại đột nhiên nói: “Chờ một chút!”

“Sao thế?” Ma Hoàng hỏi.

“Vừa rồi

Pho tượng đọc lên một đoạn chú ngữ quỷ dị.

Ma Hoàng nghe thấy chú ngữ này, đi từng bước tới trước pho tượng, quỳ trên mặt đất.

“May là chúng ta đã chuẩn bị kế hoạch, các loại sức mạnh đều có phương pháp thu

hoạch thay thế

Pho tượng vươn tay, đặt lên đỉnh đầu Ma Hoàng, cố sức đè xuống.

Ma Hoàng tức khắc hóa thành một đống máu thịt liều mạng giãy giụa, bị pho tượng

kia triệt để hút vào bên trong cơ thể.

Trên tảng đá chỉ còn lại một vũng máu.

“Cuối cùng vẫn phải dâng hiến cho ta.”

Pho tượng nói.

Nó xoay người, đi từng bước về phía bóng tối.

Bóng tối tách ra hai bên, để lộ cảnh tượng của thế giới kia.

Đó là một thế giới có vô số quan tài.

Vô số quan tài đã bật nắp.

Các loại ma vật tà tính nhận thấy sự xuất hiện của pho tượng, đều quỳ rạp dưới đất.

Không lâu sau, toàn bộ thế giới tà ma đều bị kinh động.

Chúng nó im lặng quỳ gối trước quan tài, chào đón pho tượng trở về.

Cố Thanh Sơn vừa nhìn đã thấy cái tên cực kỳ quái dị kia

mặt côn trùng!

Không còn nghi ngờ gì nữa, đây nhất định là chủ nhân của thuật Vạn Linh Mông

Muội!

Thế nhưng

Nó cũng quỳ trên mặt đất, trên chín gương mặt hiện lên biểu cảm vặn vẹo điên cuồng.

Pho tượng nhìn vào cảnh tượng trước mặt, nhẹ giọng nói: “Cuối cùng cũng sắp đến

thời khắc thu hoạch

“Thế giới Cao Duy đều phải quỳ rạp dưới chân ta

như vậy!”

Nó từ từ đi vào Nơi Vô Chuyển.

Chương trướcChương tiếp