favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
  3. Chương 2867: Nhân Gian Thánh và bí mật

Chương 2867: Nhân Gian Thánh và bí mật

Cố Thanh Sơn giải thích: "Tôi vốn định phát động quyền năng Thánh Trụ Thủy, bổ

sung hai loại thuộc tính cho Hoàng Tuyền, nhằm duy trì sự vận hành của Vong

Xuyên—— "

"Nhưng cuối cùng cậu lại từ bỏ." Mạc nói.

"Đúng vậy. . . Chung quy tôi cảm thấy làm như vậy có chút càn rỡ quá." Cố Thanh Sơn nói.

"Hoàng Tuyền khôi phục bình thường không phải chuyện tốt hay sao? Cậu đang lo

lắng cái gì vậy?" Mạc không hiểu mà hỏi.

"Thánh trụ Thủy đến từ hỗn độn, nó ẩn chứa quyền năng của hỗn độn, mà tôi lại rót quyền năng của nó vào Lục Đạo Luân Hồi —— Như vậy cũng không phải là thẻ bài

hóa, mà là bổ sung pháp tắc cho Lục Đạo Luân Hồi."

Nói đến đây, Cố Thanh Sơn rốt cuộc hiểu ra mình đang lo lắng cái gì.

"Tứ Thánh Trụ là sức mạnh thuần túy của hỗn độn, tôi không muốn lại để cho nó rót vào Lục Đạo —— dù sao hiện tại Lục Đạo cũng không đáng tin, tôi không thể làm

mất đi sức mạnh của Tứ Thánh Trụ." Hắn cuối cùng cũng nói ra.

"Vậy thì chỉ có một biện pháp." Mạc lên tiếng.

"Biện pháp gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Dùng Thiên Kiếm."

"Thiên Kiếm. . ."

Cố Thanh Sơn rút Thiên Kiếm ra, chỉ về hướng dòng sông Vong Xuyên.

"Kiếm pháp thời không này có thể làm cho Vong Xuyên khôi phục lại trạng thái lúc trước sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Không nên xem thường uy lực của Thiên Kiếm, dù chỉ dựa vào sức mạnh của một

mình nó, cũng có thể giúp Vong Xuyên trở lại trạng thái chừng nửa ngày trước đó."

Mạc nói.

"Nếu như lại tăng thêm sức mạnh của tôi thì sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Nhiều thêm năm phút đồng hồ." Mạc nhún vai nói.

Cố Thanh Sơn câm nín, sau đó bất mãn nói: "Năm phút đồng hồ? Có phải anh quá coi thường tôi hay không."

"Thiên Kiếm cần phải có pháp tắc ánh sáng gia trì, mà cậu thì không nắm giữ kiếm pháp thời không nào cả, lại không thông hiểu sâu về pháp tắc thời gian, cho nên năm

phút đồng hồ cũng là cực hạn của cậu rồi." Mạc giải thích.

"Được rồi, nhiêu đó cũng đã đủ rồi, chúng ta lập tức để tất cả người chết đi đầu thai đi." Cố Thanh Sơn nói.

—— Tất cả các người chết đi đầu thai rồi, vậy thì tà ma sẽ không cách nào phát động

thêm một Thuật Nhất Nhân Vạn Sinh để công kích Hoàng Tuyền.

Hắn cách không vung ra một kiếm.

Ánh kiếm khổng lồ bay thẳng lên trời cao, trực tiếp chém lên trên dòng sông Vong

Xuyên.

Dòng sông vốn như mảng nước đọng bắt đầu chầm chậm lưu động.

Mấy giây sau đó.

Làn nước Vong Xuyên hóa thành sóng cả cuồn cuộn, không ngừng tuôn trào lần nữa.

"Lãnh Thiên Trần có thể tin được, anh ở nơi này giúp bọn họ cùng giải quyết vấn đề

người chết, tôi đi tìm Cố Tô An, nhìn xem là tình huống như thế nào." Cố Thanh Sơn nói.

"Đánh xong một trận, cậu phải làm thêm cho tôi vài món thức ăn." Mạc khoanh tay nói.

"Đến lúc đó tôi mở tiệm ăn, mỗi ngày anh đến ăn chùa cũng không thành vấn đề." Cố

Thanh Sơn vỗ vỗ bờ vai của hắn ta.

"Tôi muốn dẫn Tiểu Vi cùng đến."

"Không thành vấn đề, đơn giản chỉ thêm một đôi đũa, tôi còn có thể uống với anh mấy ly."

"Hừ, vậy thì còn tạm được." Mạc hài lòng nói.

Cố Thanh Sơn cười cười, phía sau dâng lên một làn sương trắng, bọc lấy hắn biến mất

khỏi đỉnh núi Thiết Vi.

. . .

Nhân Gian giới.

Nhân Gian Mộ.

Cố Thanh Sơn đứng trước một cánh cửa sắt thép to lớn, gõ cửa nói: "Mở cửa, là tôi đây."

Chung quanh cánh cổng sắt thép lập tức xuất hiện vô số những thiết bị máy móc, tỏa

ra các loại tia sáng quét một lượt qua trên người Cố Thanh Sơn.

Ầm ầm ——

Cánh cửa nhanh chóng mở ra.

Cố Thanh Sơn đi vào, chỉ thấy vô số cánh tay máy đang nhanh chóng chế tạo cái gì

đó.

Cũng ngay lúc hắn dừng bước lại, món đồ kia đã được chế tạo xong xuôi.

—— Là một thiết bị nhảy vọt một người cỡ nhỏ.

Cố Thanh Sơn nhận lấy thiết bị nhảy vọt từ cánh tay máy, chỉ thấy tọa độ trên đó đã

được cố định, lại bị thiết lập trở thành không cách nào sửa đổi.

Hắn không chút do dự kích hoạt lên thiết bị nhảy vọt.

Chỉ trong chớp mắt tiếp theo.

Cố Thanh Sơn trực tiếp xuất hiện trong một vườn trái cây xanh biếc.

Một thiếu nữ đẹp đến không cách nào diễn ta đang ngồi trên nhánh cây, ngoắc hắn mà

nói: "Cố Thanh Sơn."

Chính là Nữ Thần Công Chính, Cố Tô An.

"Cố Tô An, nghi thức của cô đã hoàn thành đến mức nào rồi?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Tôi đã sớm hoàn thành nghi thức, chỉ là không dám đi ra ngoài." Thiếu nữ nói.

"Không dám? Vì sao chứ?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Khác với những thánh nhân khác. . . Tôi là Mộng Cảnh Long, sau khi thức tỉnh thì tự

nhiên tiếp nhận được toàn bộ Nhân Gian giới ——sâu trong lòng đất của nhân gian,

tôi thấy được rất nhiều vật phẩm tiền sử, đa số bọn chúng đã bị hủy diệt rồi, nhưng

cũng có một vài thứ còn chưa bị hủy diệt triệt để, cho nên tôi có thể khôi phục chúng, thấy được một vài văn hiến." Cố Tô An nói.

"Là nội dung như thế nào?" Cố Thanh Sơn cảm thấy hứng thú mà hỏi.

"Trước kia. . . Lục Đạo từng được gọi là thế giới Hồng Hoang." Cố Tô An nói.

"Đúng, trừ cái đó ra, còn gì nữa không?" Cố Thanh Sơn nói.

"Tôi phân tích đại lượng văn hiến và vật phẩm, trải qua vô số tính toán và sàng chọn, cuối cùng được đến một kết luận: Một khi Lục Đạo thành thuật, toàn bộ sức mạnh của

Lục Đạo Luân Hồi cũng sẽ bị một thứ chí tà đánh cắp."

Cố Tô An nói một hơi, trên gương mặt bình tĩnh thoáng lộ ra vẻ kháng cự.

Cố Thanh Sơn nhìn cô, tạm thời không nói chuyện.

—— phân tích của cô là chính xác.

Cái này hoàn toàn trùng hợp với những câu nói mà cha đã để lại, không sai lệch chút

nào.

"Cho nên cô đã trốn ở chỗ này, không nguyện ý ra ngoài?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Đúng vậy, tôi không muốn trở thành một bộ phận của bất cứ tà thuật nào, tôi cũng không nghĩ tới mọi chuyện nằm trong tính toán của người khác." Cố Tô An nói.

Cố Thanh Sơn nghĩ nghĩ, nói ra: "Mặc kệ tà ma tính toán thế nào, nhưng. . . Lục Đạo Luân Hồi là sức mạnh của hỗn độn, chúng ta phải đoạt nó lại."

"Có hi vọng sao?" Cố Tô An hỏi.

"Tôi vừa mới phong ấn một tà ma." Cố Thanh Sơn nói.

Thiếu nữ thở dài, trên mặt dần dần toát ra vẻ thấp thỏm, nói khẽ: "Cố Thanh Sơn ——

Tôi đã nhìn thấy quá nhiều văn minh và lịch sử, tôi không tin tưởng người nào ngoài

anh cả, cũng không có ý định đi hưởng ứng lời nói cùng hành vi của bọn họ, chuyện

này đối với tôi mà nói là lãng phí thời gian và năng lượng."

Chương trướcChương tiếp