Mình sẽ thu hoạch được cơ hội thở dốc và trưởng thành, chờ thực lực của mình không
ngừng tăng cường, đến trạng thái mạnh nhất, đến lúc đó, thắng bại còn chưa xác định
được.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn hơi tối đi, nói khẽ “Thánh nhân Phong Vũ, ngươi hóa thân
thành Nhân Tộc của Lục Đạo, vẫn luôn chờ đợi ta trong năm tháng dài đằng đẵng
Đến cùng là vì cái gì?”
Thánh nhân Phong Vũ điều chỉnh lại biểu cảm của mình, mở miệng nói “Ta đại diện
cho tộc Thời Gian đến đây chứng kiến sự lựa chọn của hỗn độn.”
Cố Thanh Sơn không lên tiếng.
Thánh nhân Phong Vũ nói tiếp “Kỷ nguyên Tà Ma chính là kỷ nguyên cuối cùng, nếu
như hỗn độn không đếm xỉa đến chuyện này, như vậy bọn ta chỉ có thể tự nghĩ biện
pháp thôi.”
Cố Thanh Sơn cúi đầu nhìn đứa trẻ trong lồng ngực của mình một cái.
—— Đây là một bé gái.
Nàng là cô gái vận mệnh trời sinh, là người thừa kế kỷ nguyên còn sót lại sau khi kỷ
nguyên thời không kết thúc.
Cố Thanh Sơn trả bé gái lại cho thánh nhân Phong Vũ, quay đầu, nhìn về phía Tà Ma
kia.
“Vốn thế giới như thế này không đáng cho hỗn độn đi cứu vớt nữa.”
“Ta làm một người dẫn đạo tuân theo ý chí của hỗn độn, cũng nên từ bỏ thời đại này,
vĩnh viễn quay về bên trong hỗn độn, không quan tâm tất cả những chuyện phàm trần
này nữa.”
Sau lưng của hắn vang lên tiếng kêu khẽ văng vẳng.
Từng chuôi phi kiếm lặng yên hiển hiện, phát ra tiếng kêu to tràn ngập cảm giác thỉnh cầu.
Cố Thanh Sơn mở miệng nói “Nhưng trước thời khắc ta đi, lại phát hiện chúng sinh
vẫn đáng giá cứu vớt.”
Trên người hắn đột nhiên tỏa ra kim quang vô tận.
Ánh kim quang này chọc tan bầu trời, như ánh sáng lao nhanh qua mười vạn dặm,
trong nháy mắt đã đâm thẳng vào núi Bất Chu.
Núi Bất Chu đứt đoạn!
Toàn bộ thế giới phát ra rung động dữ dội.
Một luồng khí tức hủy diệt không ngừng hiển hiện từ bên trong hư không.
“Đây là
Thánh nhân Phong Vũ không thể tin được mà nói.
Trong chốn viễn không, có gió to ập tới.
Cơn gió này u ám mà trộn lẫn với sương mù, khiến cho mọi thứ nó chạm vào hóa
thành vỡ nát, lại không còn chút dấu vết nào lưu lại trong thế giới.
“Cuồng Phong Vĩnh Kiếp! Đây là một trong những tận thế bên trong hỗn độn, Cuồng
Phong Vĩnh Kiếp!” Thánh nhân Phong Vũ nhịn không được lớn tiếng nói.
Tà Ma quát “Đều xông lên, đi ngăn cản luồng gió kia!”
Các thánh nhân nghe lệnh mà xông lên, đánh về hướng viễn không.
Nhưng mà trận cuồng phong lại phảng phất có được sinh mệnh, tránh đi các thánh
nhân, trực tiếp chui vào sâu trong lòng đất.
—— Cuồng Phong Vĩnh Kiếp bắt đầu cắt chém toàn bộ thế giới.
Cố Thanh Sơn nhìn về phía Tà Ma, thản nhiên nói “Ta giáng lâm ở dưới chân núi Bất
Chu, lại có duyên cớ đấy.”
“Ngươi đang hủy đi kỷ nguyên của chính mình?” Tà Ma khó hiểu nói.
Cố Thanh Sơn đưa tay đè lên giữa hư không, thì thầm “Tuân theo ý chí của hỗn độn,
lấy mạng của ta hóa thành thanh âm triệu hoán thuần túy, dẫn dắt Vĩnh Diệt vô tận,
khiến cho Hồng Hoang vỡ vụn, phong tuyệt thành sáu ——”
“Thứ nhất là Thiên Giới,”
“Thứ hai là A Tu La,”
“Thứ ba là nhân gian,”
“Thứ tư là ác quỷ,”
“Thứ năm là Thú Vương,”
“Thứ sáu là Hoàng Tuyền.”
“Sáu phần của Hồng Hoang, hình thành sáu thế giới khép kín, từ đây hễ là thánh nào
của chúng sinh, đều bị giam cầm ở trong đó, nếu như Tà Ma đến, cũng không ngoại
lệ.”
Toàn thân Tà Ma kia chấn động, hai tay hợp lại với nhau, quát lên “Mơ tưởng ——
Nơi Vô Chuyển vạn ma, mau tới!”
Trên người nó bùng lên huyết quang màu đen bao quanh, dùng hết toàn lực gọi về cái
gì đó.
Thân hình Cố Thanh Sơn lại dần dần trở nên mơ hồ.
Hắn quay đầu nhìn về Phong Vũ thánh nhân, nói “Hồng Hoang đã có sáu phần, nếu
như nó không thể dung hợp thành một thể lần nữa, như vậy cũng không coi là kỷ
nguyên mới chiến thắng Hồng Hoang, thời đại mới thuộc về Tà Ma cũng sẽ không
cách nào tiến đến.”
Thánh nhân Phong Vũ nhìn chăm chú vào hắn, thấp giọng nói “Ngươi
sứ giả hỗn độn của bản thân, biến thành một người bình thường.”
“Cái này có nhằm nhò gì chứ?” Cố Thanh Sơn không chút thay đổi mà nói.
“Ngươi sẽ rơi vào phàm trần, lưu lạc sinh tử, chịu đủ khổ sở của thế gian, không
ngừng luân hồi.” Thánh nhân Phong Vũ nói.
Quanh người Cố Thanh Sơn dâng lên một lớp sương mù mờ nhạt.
Hắn đứng trong sương mù, nói khẽ “Chúng sinh sẽ không ngừng mạnh lên trong luân
hồi vô tận, thậm chí hỗn độn cũng sẽ buông xuống tận thế, không ngừng bức bách
chúng sinh mạnh lên.”
“Thẳng đến có một ngày ——”
“Trong luân hồi có sáu vị thánh nhân được sinh ra, sự cường đại của bọn họ vượt qua
tất cả các thánh nhân khác, bọn họ tuân theo ý chí của hỗn độn, chiến đấu vì chúng
sinh.”
“Đến thời điểm đó, thế giới Lục Đạo sẽ lại dung hợp lần nữa, hóa thành Hồng
Hoang.”
“Lúc đó
“Chúng ta lại đến quyết chiến cùng Tà Ma.”
Sương mù sôi trào.
Cố Thanh Sơn hóa thành một linh hồn mờ nhạt, phiêu diêu rơi vào trong làn sương
mù, từ biến mất không còn trên đời nữa.
Bên trong hư không, chỉ còn lại câu nói sau cùng của hắn, “Đây là món quà mà ta đưa
cho tất cả các chúng sinh
một cơ hội để chiến đấu.”
Thánh nhân Phong Vũ lẳng lặng lắng nghe, nói không ra một câu.
Cách đó không xa.
Thân hình Tà Ma vỡ ra, hóa thành làn sương đen che khuất cả bầu trời, nó quát lên
“Tất cả các thánh nhân, đi theo ta đến Nơi Vô Chuyển vạn ma, ta cũng cần sức mạnh
của các ngươi!”
Bên trong hư không, một tòa cung điện màu đen đặc chiếu rọi trên bầu trời, dần dần
để lộ ra bóng ma nguy nga hùng tráng của nó.
“Luân hồi sẽ khiến cho các ngươi mất đi tất cả sức mạnh, đi theo ta!”
Tà Ma hét lớn một tiếng, xông thẳng lên bầu trời.
Những thánh nhân kia còn đang do dự.
Đột nhiên, một tia Cuồng Phong Vĩnh Kiếp xông lên bầu trời, trực tiếp quét sạch một
tên thánh nhân thành bụi phấn.
Linh hồn của hắn bị sương mù mờ nhạt chụp vào, lập tức hóa thành một ánh lưu
quang, lao vút về một phương hướng trên viễn không.
Có người hoảng sợ kêu lên “Đó là hướng núi Bất Chu —— nơi đó có càng ngày càng
nhiều khí tức của người chết—— chuyện này rốt cuộc là như thế nào!”
Đúng lúc này, vô số những cổ quan tài bị ném xuống từ cung điện trên trời, mở ra
trước mặt các thánh nhân đó.