Chỉ chốc lát sau.
Một người đàn ông trung niên đi tới, ngồi xếp bằng phía trước huân hương, toàn thân
tỏa ra pháp lực hùng hồn.
—— Ông ta đang tìm hiểu đạo pháp.
Huân hương dâng lên từng tia từng tia sương mù, vây quanh ông ta, thật lâu cũng
không tiêu tan.
Người đàn ông trung niên đột nhiên lộ ra nụ cười quỷ dị, thấp giọng nói “Dựa vào
thực lực bây giờ của ta, có được mọi thứ đều là chuyện đương nhiên, nếu muốn tiến
thêm một bước, cần phải đánh vỡ quy tắc của Hồng Hoang, nghĩ chút biện pháp đi ra
khác.”
Cảnh tượng này chầm chậm tiêu tán.
“Bọn chúng rất có kiên nhẫn, hao tốn thời gian dài dằng dặc để thẩm thấu, thẳng đến
nắm giữ quyền chủ động, sau đó
Trong bóng tối, người đàn ông kia ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, tiếp tục nói “Hẳn
con phải biết, vào một vài thời khắc, thế giới tướng vị sẽ trùng lặp với chủ thế giới.”
“Mà trong một vài thời khắc ấy, thế giới tướng vị sẽ ảnh hưởng đến chuyện của chủ
thế giới, tỉ như dẫn dụ các thánh nhân sa đọa.”
Trên bầu trời, dần dần có vô số những Tà Ma xuất hiện chi chít.
Bọn chúng đều mang dáng vẻ của loài Rắn Mối, trên người đều có bốn móng vuốt.
“Nhìn đi, bọn chúng đều muốn đi đến chủ thế giới Tà Ma —— bọn chúng đang lặng
lẽ ăn mòn Điểm Thời Gian, muốn quang minh chính đại mà đi đến chủ thế giới, để
mọi chuyện phát triển dựa theo ý chí của bọn chúng.” Người đàn ông nói.
“Ăn mòn Điểm Thời Gian?” Cố Thanh Sơn bén nhạy hỏi lại.
“Đúng vậy, khi tướng vị giới ăn mòn Điểm Thời Gian nào đó
lặp với chủ thế giới.”
Tiếng nói vừa dứt, đã thấy người đàn ông khoanh tay lại, cũng không ra tay.
“Giờ khắc này, hỗn độn cũng không để lộ ra ý chí của nó, cho nên ta đại diện cho Tứ
Thánh Trụ cũng không thể tuỳ tiện nhúng tay.” Người đàn ông giải thích.
“Như vậy, cứ để mặc cho những Tà Ma này xâm lấn?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Không, con hãy nhìn xem ——thế giới tướng vị thuộc về Hồng Hoang muốn tới
chiến đấu.” Ông ta nói.
Sâu trong bầu trời ở phương xa, từng đợt ánh sao mờ mờ dần dần lấp lóe, tạo thành vô
số bóng dáng.
Anh linh ——
Là những kiếm tu kia!
Các kiếm tu đáp xuống, đón nhận những con Rắn Mối đó, trực tiếp tiến vào liều chết
mà chống trả.
Vô số Rắn Mối bị ngăn chặn.
Nhưng vẫn có một vài con Rắn Mối tránh qua, né thoát được các kiếm tu, thành công
tiến vào chủ thế giới.
Chủ thế giới.
Vạn Âm Tông.
—— Oanh!!!
Mặt đất đột nhiên chấn động.
Đứa bé ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy cả ngọn núi vỡ ra từ chính giữa.
Vô số con rắn đen phun trào ra từ trong núi.
Bọn chúng trôi nổi ở trên bầu trời, đồng loạt hóa thành con Rắn Mối có bốn chân, trải rộng chi chít cả ngọn núi ấy.
Một tiếng nói the thé truyền đến từ trên đỉnh núi “Ăn sạch tất cả mọi thứ!”
Tất cả Rắn Mối lập tức tản ra, bay lượn về bốn phương tám hướng.
Người đàn ông vươn tay, nhẹ nhàng phất một cái trong hư không.
Tất cả cảnh tượng biến mất.
“Chúng ta có một tin tốt ——”
“Kiếp trước con đại diện cho hỗn độn mà tham chiến, cũng tạo thành một kết quả —
— hỗn độn tự mình gia nhập cuộc chiến, mà chúng ta cũng có thể gia nhập vào bên
trong hỗn độn, đến đây trợ giúp.”
“Cũng có một tin xấu.”
“Tà Ma sáng tạo ra thế giới tướng vị, âm thầm ăn mòn chúng sinh Hồng Hoang——
bọn chúng đã làm chuyện này trong những năm tháng dài đằng đẵng, quá nhiều thánh
nhân trên Điểm Thời Gian quan trọng thuộc về bọn chúng, đã bị Tà Ma dụ dỗ và
chuyển hóa rồi.”
Điểm Thời Gian.
Lại là Điểm Thời Gian, Cố Thanh Sơn không khỏi lâm vào trầm tư.
Người đàn ông đưa ra kết luận “Cho nên Hồng Hoang không thể cứu được —— cho
dù là Lục Thánh cường đại hơn thánh nhân bình thường gấp trăm lần, nhưng thời gian
bọn họ ra đời quá ngắn ngủi, lại lấy được sức mạnh quá đột ngột, không cách nào đối
kháng được với toàn bộ kỷ nguyên Tà Ma.”
“
“Vậy con nên làm cái gì?” Cố Thanh Sơn không khỏi hỏi.
“Con cảm thấy vấn đề của bọn Tà Ma nằm ở đâu?” Người đàn ông lại hỏi ngược lại.
Cố Thanh Sơn hồi tưởng lại mỗi một sự kiện trước đó, trầm giọng mà nói “Tùy ý động tay động chân vào thời gian sẽ xảy ra vấn đề —— Các Tà Ma không sợ tạo
thành hỗn loạn về thời gian, gây ảnh hưởng đến chính bọn chúng hay sao?”
“Không hổ là con trai của ta,” Người đàn ông tán thưởng mà thở ra một hơi, hạ giọng
nói “Ta thấy được một chút tình huống của con, nghe này ——”
“Một kỷ nguyên muốn thay thế một kỷ nguyên khác, cần hoàn hoàn chiến thắng được
đối phương.”
“Con đã chia Hồng Hoang thành sáu phần, chính là một chủ ý tuyệt diệu.”
“Về phần thời gian
gần như đã chiến thắng thời đại hồng hoang, cho nên cũng tạo thành một nhân quả.”
“Bọn chúng lợi dụng thời gian quá nhiều, sinh ra một chút lỗ hỏng, nếu như không
cách nào bù đắp được tất cả lỗ thủng, vậy sẽ không cách nào trở thành kỷ nguyên căn
bản chân chính.”
Người đàn ông nhìn về phía Cố Thanh Sơn, trầm giọng nói “Thanh Sơn, bên trong
Lục Đạo Luân Hồi
con, hiện tại con cần ngăn chặn đám Tà Ma, tiếp tục tranh thủ một chút thời gian.”
Cố Thanh Sơn hỏi “Con nên làm thế nào?”
Người đàn ông lắc đầu nói “Không thể nói, đây là bí mật chung cực của thời gian, nói
ra sẽ dẫn động những ảnh hưởng khổng lồ lên toàn bộ tuyến thời gian
thể ám chỉ cho con xem.”
Ông ta đặt một đồng tiền xu ở giữa ngón tay, biểu hiện ra trước mặt Cố Thanh Sơn.
“Còn nhớ ba đồng tiền này hay không?” Ông ta hỏi.
“Nhớ, bọn chúng có thể xuyên qua thời gian.” Cố Thanh Sơn nói.
Người đàn ông lật ra một mặt tiền xu, biểu hiện ra cho hắn xem lần nữa.
“Thời gian
Người đàn ông vô cùng thận trọng mà nói ra.
Sau đó ông cất đồng tiền lại, thân hình chậm rãi thối lui về phía về sau.
“Bất kể con đã hiểu hay không hiểu, ta cũng sẽ không trách con, bởi vì đây là một chuyện quá mức khó khăn, ta cũng không biết con có hoàn thành qua sự kiện kia hay
không
“Kỳ thật con làm một cao thủ bình thường cũng được, cha mẹ sẽ không trách con.”
“Nếu như con muốn liều mạng cố gắng, muốn đi làm chuyện mà không ai làm được
kia, cũng tùy vào bản thân con —— kỳ thật cha mẹ có rất nhiều thủ đoạn tranh đấu
khác, không nhất định phải bắt con tham gia cuộc chiến.”
“Đừng quá áp lực, đi làm chuyện mà muốn làm đi.”