favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
  3. Chương 2920: Trả đòn

Chương 2920: Trả đòn

Ở bên khác

Vẫn là Bộ nghiên cứu Robot chiến tranh Trường Ninh.

Căn phòng của Cố Thanh Sơn.

Một màn hình bỗng phát sáng lên.

Từng hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện:

"Ta đã thành công tới nơi, sắp kề vai chiến đấu cùng với Cố Thanh Sơn."

"Các vị, xin mời trở về."

Trong hư không, có tồn tại nào đó đang lay động.

Từng luồng sáng hư ảo xuất hiện, tạo thành hình dáng của những người cá.

Những người cá này vẫy đuôi, bơi nhanh về một phương hướng nào đó, rồi biến mất

trong hư không, đi nơi nào không rõ.

"Cố huynh đệ, không nghĩ tới ngươi lại lợi hại như vậy."

Triệu Lục tặc lưỡi, nói.

Cố Thanh Sơn nhớ lại quá khứ, trả lời: "Đừng nói nhảm, trở về lấy dụng cụ ra, chúng ta vận chuyển xác yêu thú về quân doanh."

Bóng đen dữ tợn phía sau áp sát sau lưng của hắn, nhìn chằm chằm vào hắn, quan sát mỗi tiếng nói cử động của hắn.

Triệu Lục lớn gan lên, liếc nhìn xác yêu thú rồi nói với vẻ vui mừng: "Mẹ nó, lớn như

vậy, đủ cho chúng ta ăn uống một tháng rồi."

Cố Thanh Sơn gật đầu đồng ý.

Triệu Lục vội vàng trở lại quân doanh, đi vào trong nhà bếp chuẩn bị một chiếc túi

lớn, dây thừng dài, dao róc xương,

Cố Thanh Sơn đứng yên tại chỗ chờ đợi.

Bóng mờ của Tà Ma cũng đứng yên bất động, thỉnh thoảng nó duỗi ra một chiếc xúc

tu thật dài, tỏa ra về bốn hướng.

Nó đang điều tra tình huống của Triệu Lục sao?

Hay là đang thăm dò tình hình chiến tranh của thế giới này?

Cố Thanh Sơn yên lặng suy nghĩ.

Bỗng nhiên.

Tà Ma nhận ra điều gì đó, đẩy ra dòng nước hư vô xung quanh, lặn về một phương

hướng nào đó.

Nó rời đi.

Chuyện gì đã xảy ra?

Cố Thanh Sơn suy tư.

Một giây sau, từ trong hư không lại xuất hiện một dòng nước thời gian càng táo bạo

hơn trước.

Cố Thanh Sơn làm như không nhìn thấy, sắc mặt không thay đổi, yên lặng chờ đợi

Triệu Lục lấy xong dụng cụ, chuẩn bị đi xử lý thi thể của yêu thú kia.

Dòng nước động.

Một người cá có hình dáng thon dài xuất hiện.

Phi Ảnh.

Sắc mặt nàng rất lo lắng.

"Cố Thanh Sơn, toàn bộ dòng sông thời gian đều bị đám Tà Ma giám thị, đây đã là

một cục diện vô giải." Phi Ảnh nói.

Còn không đợi Cố Thanh Sơn nói lại, nàng tiếp tục nói: "Vừa rồi đám Lưu Lân đã dẫn Tà Ma rời đi, thừa dịp này ta mới tới đây hỏi ý kiến của ngươi

chúng ta chuẩn bị khai chiến với đám Tà Ma ở trong dòng sông thời gian, vừa đánh

vừa trốn, mong là có thể giúp ngươi giảm bớt chút áp lực."

Cố Thanh Sơn vẫn không nhìn nàng.

Ánh mắt của hắn liếc nhìn phía dưới, nhìn về phía cổ tay của mình.

Trên cổ tay hắn xuất hiện một sợi tơ màu đen, sợi tơ này yên lặng bay ra ngoài, vượt

qua lá chắn thế giới, quấn lấy cánh tay của Phi Ảnh.

Đó là sợi dây kết nối vận mệnh rất bình thường.

Nói cách khác

Phi Ảnh này thực sự là Phi Nguyệt, mà không phải thứ gì đóng giả cả.

Lúc này, Cố Thanh Sơn mới nói: "Các ngươi không nên khai chiến."

Phi Ảnh hơi giật mình, hỏi: "Ngươi đã bị giám thị rất sát sao, nếu tộc chúng ta không ra tay, chẳng lẽ trơ mắt nhìn ngươi

Cố Thanh Sơn ngắt lời nàng: "Chuyện ta muốn làm khi trở lại thời đại này là gì?"

Phi Ảnh nói: "Vì kéo dài thời gian giúp chính ngươi bên kia."

"Đúng, coi như Tà Ma giám thị ta sát sao, chỉ cần ta đảm bảo vẫn đồng bộ hoàn toàn với chính ta tại mặt thời gian khác, thì đã có thể đạt tới mục đích kéo dài thời gian rồi." Cố Thanh Sơn nói.

Phi Ảnh nghĩ nghĩ cũng thấy có lý, suy nghĩ thêm thì mới thấy suy nghĩ của bản thân

khi trước đi vào ngõ cụt, trầm giọng nói: "Thế nhưng ngươi đã mất đi tất cả lực lượng, tình trạng như vậy vô cùng nguy hiểm, nếu như bị phát hiện thì sẽ bị giết chết bất cứ

lúc nào, thậm chí sẽ bị bọn chúng chuyển hóa thành Tà Ma

kỳ cách nào có thể cứu vớt được nữa!"

"Coi như là vậy thì cá ngươi cũng không nên tới hỗ trợ." Cố Thanh Sơn nói.

"Tại sao!" Phi Ảnh gần như muốn gào lên.

Cố Thanh Sơn nói với vẻ tỉnh táo: "Nếu như tộc Thời Gian xuất hiện vào khoảng thời gian này, thì cũng đã nói lên rằng nơi này không giống bình thường

ngươi là tộc quen thuộc dòng sông thời gian nhất, bởi vậy, Tà Ma sẽ càng chú ý tới

nơi mà các ngươi xuất hiện hơn, sau đó, bọn chúng sẽ càng giám sát từng tiếng nói cử

chỉ của ta hơn hẳn bây giờ."

Phi Ảnh ngẩn người.

"Đi mau!" Cố Thanh Sơn nói nhanh hơn: "Đi vào đoạn thời gian khác ẩn hiện vài lần, hãy để cho Tà Ma cảm thấy tộc Thời Gian chỉ muốn điều tra hành động của đám Tà

Ma bọn chúng, mà không phải là che giấu tình hình nơi này."

Phi Ảnh nói ngay: "Ta sẽ nói với Lưu Lân ngay lập tức

Nàng nhìn về phía Cố Thanh Sơn với ánh mắt lo lắng.

Cố Thanh Sơn cười cười, nói: "Phi Nguyệt, thời gian chúng ta quen biết cũng không tính là ngắn, đúng không?"

"Nếu tính từ khi gặp tại Thành Hư Không thì đúng là không ngắn." Phi Ảnh nói.

"Thế nhưng ngươi đã từng gặp ta mặc người chém giết mà không trả đòn bao giờ

chưa?" Cố Thanh Sơn hỏi.

Phi Ảnh im lặng, sau đó nói nhỏ: "Tà Ma đã chiến thắng tất cả cao thủ của thế giới chiều không gian cấp cao, chỉ còn lại Lục Đạo Luân Hồi và Kỷ Nguyên quá khứ đang

ngủ say trong Hỗn Độn

kéo dài thời gian, vẫn muốn trả đòn hay sao?"

Vào lúc này, Triệu Lục ôm một đống đồ từ trong phòng bếp đi ra, Cố Thanh Sơn gật

đầu cười cười với hắn ta.

"Đúng, cho chúng nó chút màu sắc xem chút, không thể để bọn chúng kiêu ngạo như

vậy." Hắn nói với vẻ từ tốn.

"Có chắc không?" Phi Ảnh hỏi.

"Chẳng lẽ ngươi không phát hiện hay sao?" Cố Thanh Sơn hỏi lại.

"Phát hiện gì?" Phi Ảnh hỏi.

"Quyền chủ động đã dần dần tới trên tay của chúng ta

không đi theo bước tiến của ta, khi chúng ta lợi dụng nhược điểm của bọn nó, sẽ làm

cho hành động hiện tại của bọn nó trở thành mua dây buộc mình

biến thành bước ngoặt của cả chiến dịch lần này." Cố Thanh Sơn nói.

"Thì ra là vậy, cuối cùng ta cũng hiểu."

Phi Ảnh bình tĩnh lại, rồi nói với vẻ thoải mái: "Ta đã hiểu, chúng ta sẽ rút lui, ngươi phải cẩn thận chút, đừng giết quá nhiều Tà Ma, coi chừng hăng quá hóa dở."

"Ok, yên tâm đi." Cố Thanh Sơn nói.

Chương trướcChương tiếp