favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
  3. Chương 2928: Chẳng lẽ thật sự bị mình hố chết rồi sao?

Chương 2928: Chẳng lẽ thật sự bị mình hố chết rồi sao?

Đúng lúc này, bên trên giao diện Chiến Thần bỗng nhiên xuất hiện một cái khung

chat.

“Kê gia?” Cố Thanh Sơn chào hỏi.

“Là ta —— Đợi một chút, ngươi làm cái gì vậy? Tại sao ta không thấy được một mặt

bình thường trong đoạn lịch sử này nữa rồi?” Tiếng nói của Kê gia vang lên.

“Thời gian tựa như một đồng tiền xu, trước đó ta ý đồ duy trì sự nhất trí của hai mặt, dùng chuyện này để lừa gạt Tà Ma, nhưng Tà Ma đã bắt đầu giám sát toàn bộ dòng

chảy thời gian, như vậy ta sẽ khiến cho tất cả thời khắc đều trở nên khác biệt với quá khứ, đến bước này ——”

Cố Thanh Sơn tiếp tục nói: “Ta đã có thể ẩn giấu đi mặt còn lại của đồng tiền xu, chỉ

làm cho Tà Ma nhìn thấy mặt phía bên này của ta.”

“Chỉ thấy ngươi

chân thực, vậy nhất định không cách nào tìm được ngươi rồi.” Kê gia thở dài.

“Đúng, trong chuyện trì hoãn thời gian, ta đã phân chia thắng bại với bọn chúng được

rồi —— trừ phi bọn chúng còn có thể tung ra được thủ đoạn mới gì đấy.” Cố Thanh

Sơn thản nhiên nói.

“Một ngươi khác nhờ ta chuyển giao một câu.” Kê gia nói.

“Cái gì?”

“Mau chóng giết nhiều yêu ma, hắn cần sức mạnh tận thế chân thực.”

“

Kê gia không nói gì nữa, hiển nhiên đã kết thúc cuộc nói chuyện.

Cố Thanh Sơn ngồi xổm xuống vũng bùn, yên lặng nhìn về phía con quái vật đang ăn

ngấu nghiến bên ngoài trại lính kia.

—— Gã khổng lồ vô diện.

Mình thì chỉ có cảnh giới Luyện Khí tầng hai, giết con quái vật này là chuyện không

thể nào.

Nhưng bên trên Điểm Thời Gian này, kỳ thật còn có càng nhiều quái vật có thể giết

chết.

Một “chính mình” khác xâm nhập vào bên trong hỗn độn, tìm kiếm Kỷ Nguyên Quá

Khứ, lại đột nhiên tiện thể nhắn muốn càng nhiều sức mạnh của tận thế.

——chính mình kia đang nằm trong trạng thái mạnh nhất, trong tay có Thần Kiếm

Định Giới, chiến giáp có Huyền Thiên Y và Chân Cổ Ma Vương giáp, kiếm pháp đã

đi lên đến Thuật Cô Hồng Phi Tiên.

Hơn nữa trên người mình còn có giao diện Chiến Thần hỗn độn, chỉ cần đi về phía

trước từng bước một, thì sẽ tiếp tục mạnh lên.

Nhưng chính mình này lại muốn lập tức thu hoạch được càng nhiều sức mạnh.

Hắn phát hiện cái gì bên trong mảnh đất Hỗn Độn?

Từng dòng suy nghĩ hiện lên trong lòng Cố Thanh Sơn.

Hắn vừa suy tư, vừa không để lại dấu vết mà nhìn thoáng qua sau lưng.

—— Tà Ma vẫn chưa về.

“Kỷ Nguyên Quá Khứ

Chỉ chốc lát sau.

Tiếng nhai ngấu nghiến trong tầng mây dừng lại, máu đen như mưa cũng dần dần biến

mất.

Đông! Đông! Đông! Đông!

Mặt đất run lên không ngừng.

Hai cái chân to mở rộng bước chân, rầm rập đi về hướng phương xa, chỉ mấy bước

thôi mà đã đi ra khỏi tầm mắt của Cố Thanh Sơn và Triệu Lục.

Gã khổng lồ vô diện rời đi.

Cố Thanh Sơn đứng tại chỗ đợi một hồi, sau đó mới đánh tỉnh Triệu Lục.

Triệu Lục đứng lên từ trên mặt đất, lung la lung lay chạy đến cửa quân doanh, nhìn lại hố người chết nằm ở phía ngoài.

Hố người chết trống rỗng, không thấy bất cứ thi thể nào, chỉ còn lại có dòng máu tươi chảy nửa cái hố.

“Quái vật

Triệu Lục thất thần lầm bầm, quay người chạy trở về, nắm chắc tay Cố Thanh Sơn mà

nói: “Không được, chúng ta phải mau chạy thôi.”

“Đúng, chờ sau khi chúng ta thu thập xong, thương thế của ta cũng triệt để khỏi hẳn,

chúng ta lập tức rời đi.” Cố Thanh Sơn đáp lại.

Triệu Lục lập tức kéo lấy ống tay áo của hắn, hét lớn: “Cố huynh đệ, không còn kịp

rồi, chúng ta không thể đợi thêm, nhất định phải lập tức trốn đi!”

Trên mặt Cố Thanh Sơn lộ ra vẻ kỳ quái.

Ở một mặt khác của thời gian, rõ ràng Triệu Lục lựa chọn lưu lại trong doanh địa.

Vì cái gì lần này lại xuất hiện biến hóa mới?

Đang nghĩ ngợi, chỉ thấy Triệu Lục đã buông lỏng tay ra, nhanh như chớp chạy về

một hướng bên trong doanh trại.

Cố Thanh Sơn xoay chuyển tâm tư, nhanh chân theo phía sau.

Chỉ thấy Triệu Lục đẩy ra cửa doanh trại, đi vào trước một cái trận bàn, lấy ra dao róc xương trên người rồi bắt đầu nạy linh thạch trên trận bàn ra.

Hắn ta giống như điên mà kêu lên: “Đây đều là của ta, hiện tại ta phải đi ——”

Cố Thanh Sơn nhanh chóng tiến lên, lập tức đè tay Triệu Lục lại.

“Không thể! Một khi pháp trận ẩn nấp mất linh, chúng ta sẽ chết ngay lập tức.” Cố

Thanh Sơn trầm giọng mà nói.

Biểu cảm trên mặt Triệu Lục biến hóa, không cam lòng mà nói: “Cố huynh đệ, ngươi

cũng muốn linh thạch của ta sao?”

Cố Thanh Sơn đang muốn giải thích, bỗng nhiên biến đổi vẻ mặt, đẩy cửa sổ ra quay

đầu nhìn ra bên ngoài trại lính.

Triệu Lục không hiểu ra sao, sau đó nhìn theo ánh mắt của hắn.

Chỉ thấy một con rắn u hỏa tà ma trên đầu mọc một cái sừng đang bò xuyên qua rừng,

thân thể uốn lượn bò về phía trước im hơi lặng tiếng trườn trên mặt đất, để lại một vết tích đốt cháy hừng hực.

Mà trên lưng của nó, có một quái vật con hình người đang ngồi, mặc trọng giáp màu

xám, tay chân đều là móng vuốt, trên mặt không có ngũ quan nào khác, chỉ có một cái

lỗ to đẫm máu, nó rách toạc kéo dài thẳng đến phần ót.

Ẩm Huyết Ma.

Từ sau khi con rắn u hỏa tà ma đầu tiên xuất hiện, càng nhiều con cũng theo nhau mà

tới, trên lưng mỗi một con rắn tà ma đều có Ẩm Huyết Ma đang ngồi.

Tổng cộng có hai mươi con.

Ma quân nhanh chóng lướt qua phía trước quân doanh, đuổi theo hướng gã khổng lồ

vô diện, biến mất trong rừng.

Trong toàn bộ quá trình, quân doanh vẫn không bị phát hiện.

Cố Thanh Sơn yên lặng nhìn về phía Triệu Lục, chỉ thấy mặt hắn ta đã bị dọa đến

trắng bệch.

“Nguy hiểm thật

lập tức sinh ra sóng hỗn loạn rất nhỏ, những quái vật kia nhất định sẽ phát giác quân doanh này.” Cố Thanh Sơn thấp giọng mà nói.

Mặc dù Triệu Lục nhát gan tham tài, nhưng cũng nhìn ra được tốt xấu.

Hắn ta thở dài một tiếng, nói: “Cố huynh đệ, sau này nghe lời ngươi.”

Cố Thanh Sơn gật gật đầu.

Kỳ quái ——

Tà Ma giám thị chính mình kia sao còn chưa trở lại?

Chẳng lẽ thật sự bị mình hố chết rồi sao?

Chương trướcChương tiếp