favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
  3. Chương 2931: Tận thế - Chôn vùi

Chương 2931: Tận thế - Chôn vùi

Đây là trận pháp tu hành tông môn lúc trước được truyền thừa bên trong Lục Đạo

Luân Hồi, đã sớm thất truyền trong thời đại bây giờ rồi.

Công Tôn Trí là bậc thầy về trận pháp.

Trận pháp này vừa xuất hiện, hắn ta dù có chết cũng phải bò đến đây xem cho bằng

được.

Cố Thanh Sơn buông Trường Kiếm ra, gắn từng viên từng viên linh thạch lên trên trận

bàn, sau đó nhẹ nhàng vỗ một cái.

Ông ——

Trên trận bàn tỏa ra một ánh hào quang linh động, phác họa ra vô số những phù văn

chi chít bên trong hư không, bỗng nhiên hóa thành một Bích Ảnh tiên quang xông lên

trời cao.

Dị tượng chỉ kéo dài mấy giây ngắn ngủi, sau đó thì tan biến không thấy gì nữa.

Nhưng sóng dao động mà nó phát tán ra sớm đã truyền ra khắp bốn phương tám

hướng.

“Sẽ dẫn yêu ma tới sao?

Cố Thanh Sơn nhỏ giọng mà nói.

Hắn nhắm mắt lại, cuộn hai đầu gối lại, tiến vào định cảnh thâm trầm.

Phải bắt đầu đột phá tu vi.

…

Hoàng hôn nặng nề buông xuống.

Triệu Lục bưng cơm tối, lặng lẽ nhìn sang rồi trở về nhà bếp.

—— Cố Thanh Sơn còn đang nhập định.

Tuyệt đối không thể quấy nhiễu người tu hành đang nhập định, chuyện này Triệu Lục

vẫn hiểu rõ trong lòng.

Mãi cho đến khi màn đêm buông xuống, trăng đã lên cao giữa trời, Cố Thanh Sơn mới

mở mắt ra.

Tu vi của hắn tăng lên tới luyện khí ba tầng.

Cố Thanh Sơn cảm ứng một chút, không khỏi thở dài một hơi.

—— Tốc độ thăng cấp như vậy cũng đã đủ nhanh, nhưng so sánh với cục diện hắn

phải đối mặt thì lại không đáng kể chút nào.

Nhưng cũng không còn cách nào.

Sức mạnh tận thế chân thực sinh ra do giết chóc trên giao diện Chiến Thần Hỗn độn,

phải để cho chính mình đang mang thân phận tận thế dùng.

Bây giờ mình chỉ có thể dựa vào tu hành để đề cao thực lực.

“Cố huynh đệ, ngươi kết thúc tu luyện rồi đúng không?” Triệu Lục chạy tới hỏi.

“Hình như —— Cơm tối đã làm xong rồi sao?”

“Đã sớm làm xong rồi.”

“Vậy chúng ta ăn cơm.”

Hai người tiến vào doanh trại, ngồi xuống trước bàn cơm.

Triệu Lục bưng một mâm món thịt lên, hai đĩa dưa muối, sau đó múc thêm một chén

cháo cho Cố Thanh Sơn nữa.

“Còn có thịt muối nữa sao?” Cố Thanh Sơn cười nói.

“Đây là chút thịt cuối cùng mà ta giấu đi đấy, Cố huynh đệ.” Triệu Lục nói.

Cố Thanh Sơn nghe ra hàm ý trong lời nói của hắn ta, hắn nói: “Pháp trận đã bắt đầu

vận chuyển, nhưng mà muốn truyền lại tin tức còn cần một chút thời gian, đại khái

ngày mai hoặc ngày mốt sẽ có tiếp viện chạy đến.”

Trên mặt Triệu Lục lộ ra nét mừng, vội nói: “Cố huynh đệ, ngươi ăn nhiều một chút

đi.”

Cố Thanh Sơn gật gật đầu, bắt đầu húp cháo dùng bữa.

—— Nào có tiếp viện gì kia chứ.

Toàn bộ khu vực của quân doanh đều đã đình trệ rồi, ngược lại là Công Tôn Trí và

Ninh Nguyệt Thiền rất có thể sẽ đến đây cầu cứu.

Nói như vậy cũng chỉ vì khiến trong lòng Triệu Lục an ổn thêm một chút, để tránh

hắn ta lại vội vội vàng vàng hô to gọi nhỏ, thậm chí vụng trộm đi cạy móc linh thạch

bên trên trận bàn xuống.

Xem tình hình hiện tại mà nói, chỉ cần mình còn sống thì Triệu Lục sẽ không chết

được.

Cố Thanh Sơn ăn xong cháo, vừa để đũa xuống thì lại đi khoanh chân tu hành.

Hoàn toàn không dựa vào giao diện Chiến Thần hỗn độn ——

Kỳ thật tu hành như thế này cũng không làm khó được Cố Thanh Sơn, dù sao hắn đã

từng vượt qua cảnh giới Thánh Nhân Tinh Hà, thậm chí bước lên con đường của

chính mình.

Nhưng vấn đề là, quá trình trùng kích cảnh giới, vốn sẽ mang đến gánh nặng cho thân

thể.

Làm một người bình thường, thân thể của hắn có thể tiếp nhận những đợt trùng kích

do nhanh chóng đột phá liên tục hay không.

Cố Thanh Sơn tu hành chừng ba giờ, lúc nửa đêm lần nữa đột phá, đạt đến cảnh giới

luyện khí bốn tầng.

Hắn buông lỏng Đạo Quyết trên tay ra, tạm thời đình chỉ tu hành.

—— Trùng kích mà thân thể có thể chịu đựng đã đến cực hạn, lại tiếp tục nhất định sẽ

bị thương.

“Cố huynh đệ, ngươi muốn ăn tối không?” Tiếng nói của Triệu Lục vang lên.

“Không cần, ngươi đi nghỉ ngơi đi.” Cố Thanh Sơn nói.

“Cũng được

“Ừ.”

Triệu Lục đi ngủ.

Cố Thanh Sơn chậm rãi đi tới dọc theo nơi đóng quân, trong lòng cẩn thận suy tư cục

diện hiện nay.

“Giao diện Chiến Thần, rốt cục là cái gì vây khốn ta ở nơi đây?” Cố Thanh Sơn hỏi.

[Vào thời khắc mọi chuyện quay lại lần nữa, bản giao diện nhất định phải đảm bảo

vận hành dựa theo trạng thái lịch sử ban đầu, tình huống tương ứng cần bản thân ngài

thăm dò, về sau bản giao diện mới có thể cho ra thuyết minh tương ứng.] Giao diện

Chiến Thần nói.

“Tốt, vậy ngươi nói cho ta biết, vì cái gì lịch sử lại thay đổi?” Cố Thanh Sơn lại hỏi.

[Ý ngài chỉ cái gì?]

“Tỉ như Triệu Lục, lại như con chim ma mặt người kia —— bọn chúng đều hành

động không giống với trí nhớ của ta.]

[Chuyện tương tự lại phát sinh một lần, có lẽ người trong cuộc sẽ đưa ra lựa chọn

khác biệt —— đây cũng là điểm không thể nắm lấy của vận mệnh.” Giao diện Chiến

Thần nói.

Cố Thanh Sơn do dự nói: “Vận mệnh

Hắn dừng bước, dừng bước ở biên giới pháp trận.

Mình bị vây khốn ở chỗ này.

Đây là do không gian xảy ra vấn đề.

Hiện tại vận mệnh cũng xảy ra chuyện, trở nên hoàn toàn khác biệt với trước kia.

Sau đó thì sao?

Sẽ xảy ra chuyện gì?

Sắc mặt Cố Thanh Sơn bỗng nhiên cứng lại.

Chỉ thấy trong bóng tối bên ngoài trại lính, lại xuất hiện tung tích yêu ma lần nữa.

Nhưng mà lần này, các yêu ma cách quân doanh rất xa, hôn nữa bởi vì pháp trận ẩn

nấp mà bọn chúng cũng không tới gần.

Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng đè lại trận bàn trên tay, suy nghĩ mấy giây, cuối cùng buông

tay ra.

—— Hắn không kích hoạt Đại Trận Tru Tà Thái Thượng Cảm Ứng Lâm Đấu.

Nếu pháp trận này vận hành thì không thể gạt được bậc thầy trận pháp nhân loại, chỉ

cần duy trì tồn tại là đủ rồi.

Về phần chiến đấu

Vẫn là tạm thời không cần phát sinh thì tốt hơn.

Cố Thanh Sơn đưa ra quyết định, lập tức lẳng lặng quan sát những yêu ma kia đi xa.

Bỗng nhiên, trong bóng tối vang lên một tiếng nói:

“Vì sao không giết chết bọn chúng?”

Cố Thanh Sơn giật mình, mở miệng nói ra: “Nếu thật sự đánh chết yêu ma, sẽ lập tức

dẫn tới càng nhiều đại quân yêu ma, ngược lại không phải là chuyện tốt gì.”

“Pháp trận như thế này đủ để ứng phó đại bộ phận yêu ma.” Thanh âm kia nói.

“Nhưng linh thạch của ta không nhiều lắm, không cách nào chống đỡ để pháp trận vẫn

luôn vận chuyển tiếp.” Cố Thanh Sơn nói.

Chương trướcChương tiếp