favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
  3. Chương 2937: “Người này quá kì quái, ngài thật sự muốn hợp tác với hắn sao?”

Chương 2937: “Người này quá kì quái, ngài thật sự muốn hợp tác với hắn sao?”

“Làm quen một chút, ta là Cố Thanh Sơn.”

“Cố

“Hội trưởng, hắn chính là cái tên bị xe đâm chết trong tin tức đó.” Đồng Đồng nói

nhỏ.

Bên trong gian phòng chỉ còn lại ba người bọn họ.

“Cố Thanh Sơn, ngươi biết ta là ai chứ?” Người đán ông thử dò xét.

Cố Thanh Sơn cười nói: “Ngươi là Trương Anh Hào, hội trưởng của hiệp hội Kẻ Săn

Thú.”

“Vậy còn ngươi? Ngươi lại là người nào?” Trương Anh Hào hỏi.

“Ta có thể là một kẻ quấy rối.” Cố Thanh Sơn nói.

“Quấy rối cái gì?”

“Tuyến vận mệnh cố định của cả thế giới này.”

Cố Thanh Sơn chậm rãi nói xong.

Hắn nhớ lại tình hình lần đầu tiên mình gặp mặt Trương Anh Hào, tiếp tục nói:

“Trương Anh Hào, ta đều nhìn qua sự tích lúc quá khứ của ngươi, ta tán đồng lý niệm

cùng hành vi của ngươi.”

“Hiện tại ta gửi một lời mới với ngươi, trở thành đồng bọn của ta, nếu như ngươi đồng ý, ta sẽ mang ngươi đã trải nghiệm một vài chuyện tuyệt đối bất đồng.”

“Hình như ngoại trừ giết người ra thì ta không có cái gì khác có thể giúp đỡ ngươi

cả.” Trương Anh Hào trực tiếp từ chối.

Cố Thanh Sơn mỉm cười, nói: “Ngươi nên biết, đi theo ta rất tốt, so với hai tên bỏ đi là Nhiếp gia và Bạch gia thì vẫn có điểm khác biệt.”

“Xin lắng tai nghe.” Trương Anh Hào nói.

“Nói như thế nào đây, cá nhân ta chia quý tộc ra thành hai loại.” Cố Thanh Sơn nói.

“Hai loại?” Trương Anh Hào lặp lại.

"Hừm, loại thứ nhất, phát hiện mình sinh ra đã có ưu việt vô thượng, bởi vậy phóng đại sự tồn tại của bản thân vô hạn, tiêu tiền như nước, ỷ thế hiếp người, không buồn

phát triển, bại hoại thanh danh quý tộc, hóa thành khối u ác tính của toàn bộ quốc

gia." Cố Thanh Sơn nói.

“Thú vị, loại thứ hai thì sao?” Trương Anh Hào nói.

“Loại thứ hai, là dạng như ngươi vậy, hoặc là nói, là người như bác hai của ngươi

vậy.” Cố Thanh Sơn nói.

Trương Anh Hào thả điếu xì gà xuống, ngồi thẳng người dậy.

Cố Thanh Sơn tiếp tục nói: “Không có thứ quyền lực bất biến vĩnh hằng, không có kết

cấu xã hội vĩnh viễn vững chắc, chỉ có làm bản thân lớn mạnh, để cho mình trở thành

cường giả không có gì sánh kịp, mới có thể dẫn dắt văn minh nhân loại đi tiếp mãi

trong bất cứ hoàn cảnh thuận lợi hay khó khăn nào.”

“Các ngươi mới thật sự là quý tộc, mặc dù thế hệ trước cũng không quá yêu mến dạng

người như bọn ngươi.”

Đồng Đồng đứng một bên lắng nghe, lúc này nhịn không được nhỏ giọng nói: “Con

mẹ nó

Trương Anh Hào cũng có chút thất thần, chần chờ nói: “Ngươi thật sự nghĩ như vậy?”

“Ngươi cũng thấy đấy, người của Cửu phủ muốn giết ta.” Cố Thanh Sơn nói.

“Như vậy, về lý niệm thì chúng ta thật sự đạt thành nhất trí

người đi theo kiếm cơm, chỉ có lý tưởng còn chưa đủ, ngươi có hạng mục thực tế nào

hay không?” Trương Anh Hào khó hiểu mà nói.

“Bây giờ còn không phải lúc

nhưng ngươi cần chuẩn bị sẵn sàng, lần sau chúng ta gặp mặt thì phải làm chút chuyện

thực tế.” Cố Thanh Sơn nói.

Trương Anh Hào im lặng mấy giây.

—— Thần bí như vậy sao?

Rốt cục đối phương có lai lịch gì?

Tìm tới công hội sát thủ, rất rõ là muốn âm thầm ám sát một ít người trong bóng đêm,

trừ cái đó ra thì còn có thể có mục đích gì khác?

“Đầu tiên phải nói trước, tổ chức của ta không giết già yếu tàn tật bầu bì, không giết người bình thường, không giết người hướng thiện, tóm lại chính là không giết vô tội.”

Trương Anh Hào nói.

“Yên tâm, chính vì thế nên ta mới nguyện ý tới tìm ngươi.” Cố Thanh Sơn nói.

“Như vậy chúng ta lại đạt thành một nhận thức chung —— nhưng nếu ngươi không

phải người của Cửu phủ, vậy thì thuộc về tổ chức nào?” Trương Anh Hào thử dò xét

lần nữa.

“Còn chưa nghĩ ra.” Cố Thanh Sơn thản nhiên nói.

“

“Chúng ta cứ kêu là Còn Chưa Nghĩ Ra đi.”

“

“Có bản lĩnh thì ngươi nghĩ ra một cái tên.” Cố Thanh Sơn nhịn không được mà nói.

Trương Anh Hào khựng lại, cau mày.

Nếu như mình muốn đặt tên cho một tổ chức

—— Thế nhưng cuối cùng thì tổ chức này hoạt động về cái gì kia chứ?

Hắn ta hỏi Cố Thanh Sơn.

Cố Thanh Sơn nhún vai nói: “Cái này có liên quan đến thứ mà chúng ta muốn giết —

— chờ lần sau chúng ta gặp mặt, ta sẽ nói cho ngươi biết.”

Hắn đi tới trước cửa sổ, chuẩn bị rời đi, phía sau đột nhiên vang lên tiếng nói của

Trương Anh Hào:

“Chờ một chút!”

“Hả? Còn có chuyện gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.

“Tựa như lời mà ngươi nói, nếu thật sự muốn giết cái gì, ta phải an bài sẵn nhân lực

phía bên ta —— dù sao nhiều người như vậy đi theo ta kiếm cơm, dù sao ngươi cũng

phải cho chút tiền trợ cấp chứ.” Trương Anh Hào buông tay mà nói.

Cố Thanh Sơn nghe thế thì giật mình, sau đó cư nhiên gật đầu.

“—— Đưa tiền cho hắn ta.”

Hắn bỏ xuống câu nói này, trực tiếp bay lượn từ cửa sổ ra ngoài, mấy lần lên xuống

thì biến mất không thấy tung tích đâu nữa.

Sau khi hắn rời đi, Trương Anh Hào và Đồng Đồng cùng đứng ở phía trước cửa sổ.

Những chuyện vừa rồi thực sự quá ly kỳ.

“Ông chủ.”

“Ừm?”

“Người này quá kì quái, ngài thật sự muốn hợp tác với hắn sao?”

“Chúng ta là người làm ăn, mở cửa ra đón khách, nếu như hắn thật sự có một con

đường thật tốt

hắn cũng có thể tra tìm được mà.” Trương Anh Hào nói.

“Ông chủ, vừa rồi ta có mấy lần muốn ra tay, nhưng khi ánh mắt hắn thoáng nhìn tới

ta, ta cũng không dám nhúc nhích, cũng không biết vì cái gì.” Đồng Đồng nghi ngờ

mà nói.

“Loại tình huống này cực kỳ hiếm thấy, trên căn bản là vì ngươi dự cảm được mình vừa ra tay thì sẽ chết.” Trương Anh Hào thản nhiên nói.

Lúc này máy truyền tin của hắn truyền đến âm thanh nhắc nhở “Tích tích tích”.

Hắn ta cầm lấy máy truyền tin xem xét, cả người lập tức ngưng kết lại ngay tại chỗ

như một pho tượng.

“Hội trưởng, thế nào?” Đồng Đồng lập tức khẩn trương lên.

“Không có việc gì

“Ngài xem trên đầu của ngài toàn là mồ hôi, nhất định có chuyện gì rồi!”

Đồng Đồng lập tức nhìn lên máy truyền tin của hắn ta.

Chương trướcChương tiếp