Cố Thanh Sơn nhìn vào cái bóng kia, nói khẽ:
“
“Anh chỉ có đẳng cấp luyện khí tầng năm.” Tạ Sương Nhan nói.
Cố Thanh Sơn nhìn vào nàng, nói: “Có lẽ cô không biết, từ lần đầu tiên tôi hoàn thành khép vòng, thời khắc tôi tỉnh lại trong hố người chết, tôi đã suy nghĩ làm sao mới có thể thay đổi mọi chuyện, trải qua thời gian chiến đấu quá dài lâu, thẳng đến khi tôi trở
thành Thánh Nhân Tinh Hà, thẳng đến tôi tìm thấy con đường của chính mình, thẳng
đến bên cạnh tôi đã có rất nhiều đồng bạn cường đại—— Vào mọi thời khắc tôi vẫn
luôn suy nghĩ, làm thế nào mới cứu vãn được những chuyện bi thảm đã qua, hiện tại
tôi rốt cuộc đã trở về thời đại này ——”
“Cô cảm thấy tôi sẽ để cho thời đại này cứ tiếp tục quay dựa theo quỹ đạo ban đầu
sai?”
“Thế nhưng sẽ càng ngày càng nhiều tận thế cường đại xuất hiện, đây là tình huống
thực tế, bọn chúng sẽ phá hủy tất cả mọi thứ.” Tạ Sương Nhan nói.
Cố Thanh Sơn lắc đầu, bước nhanh chân, đi theo hướng của cái bóng.
Trong sương mù truyền đến câu nói sau cùng của hắn:
“Bất kể là tận thế nào dám động vào thời đại này, tôi cũng sẽ khiến bọn chúng biết
mùi vị thật sự của Vĩnh Diệt.”
“—— Tôi cam đoan sẽ làm được chuyện này.”
…
Góc đường.
Trong quán bar quen thuộc kia.
Cố Thanh Sơn đang muốn cất bước đi vào, lại nghe thấy phía bên kia con phố truyền
đến một tiếng gào thét trầm thấp.
Cố Tô An nói: “Đó là Cật Nhân Quỷ vừa mới biến dị, bọn chúng tụ tập lại rồi cắn
nuốt lẫn nhau, chuẩn bị tiến hóa thành ——”
Cố Thanh Sơn rút đoản cung ra, trong nháy mắt đã bắn hết tận một ống mũi tên.
Tiếng kêu thảm thiết dày đặc vang lên.
Trên giao diện Chiến Thần lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ đom đóm:
[Ngài đã hoàn thành một lần Thương Giải.]
[Ngài giết chết quái vật tận thế: Cật Nhân Quỷ dạng dung hợp.]
[Ngài hoàn thành Thương Giải.]
[Sức mạnh đạt được từ lần Thương Giải này sẽ xuyên qua hạn chế của thời không, trả
về đến trên người của ngài đang bên trong hỗn độn, hóa thành sức mạnh tận thế chân
thực tương ứng.]
Cố Thanh Sơn nhanh chóng quét xong, sau đó nói: “Tô An, cô có biện pháp khống
chế những quái vật này lại không?”
“Bọn chúng vừa mới tân sinh, thực lực còn chưa trưởng thành, tôi có thể bắt cho ngài
một vài con đến đây ngay lập tức.” Cố Tô An nói.
“Vậy thì bắt một vài con tới đi.” Cố Thanh Sơn nói.
—— Chính mình đang ở bên trong hỗn độn, nhất định cần những sức mạnh tận thế
này.
“Vâng, các hạ.” Cố Tô An đáp lại.
Cố Thanh Sơn thu cung, đẩy cửa quán rượu ra đi vào.
Vừa đóng cửa lại, tất cả âm thanh bên ngoài đều bị im lặng thay thế.
Thứ âm nhạc dịu dàng vang lên.
Dưới ánh đèn lờ mờ có hai người đang ngồi.
Một tráng hán khôi ngô để mái tóc undercut vuốt ngược.
Một người phụ nữ mỹ lệ dáng người thon dài, để mái xõa vai màu đỏ rực.
Hai người nhìn về phía Cố Thanh Sơn, trên mặt đều mang theo nụ cười thân thiện.
—— Thật sự là cảnh tượng đã lâu không thấy.
Cố Thanh Sơn than nhỏ trong lòng, đi lên trước, hỏi: “Vừa rồi cái bóng của ta dẫn ta
đến nơi đây, ta đoán các ngươi có chuyện tìm ta?”
Mỹ nữ tóc đỏ đứng dậy, vươn tay, hào phóng mà nói: “Chào anh, tôi là trưởng công
chúa Anna của đế quốc Thánh Áo Lan Thẻ, là tôi đặc biệt tìm anh tới.”
Cố Thanh Sơn bắt tay với cô, mở miệng nói:
“Hân hạnh được gặp.”
Đại bối đầu kính râm nam cũng đứng lên, cùng Cố Thanh Sơn nắm tay, mở miệng
nói:
“Chào cậu, tôi là Phùng Hoắc Đức, cậu có thể gọi tôi là Phùng, cũng có thể gọi tôi là Hoắc Đức.”
“Chào anh.”
Cố Thanh Sơn lên tiếng, đi đến đằng sau quầy bar, ngắm nghía những loại rượu được
trưng bày phía trên.
“Không nói những chuyện khác, chúng ta uống một ly trước đi.”
Hắn tìm lấy mấy loại rượu trong trí nhớ kia, không quay đầu lại mà nói.
Anna và Phùng Hoắc Đức nhìn nhau.
Phùng Hoắc Đức nhìn Cố Thanh Sơn một chút, lặng yên nói: “Bộ dáng của hắn có chút không đúng, chúng ta nên thuyết phục theo kế hoạch, hay là trực tiếp bắt đi?”
Anna nhìn chăm chú vào thiếu niên đối diện, lại nhìn những bình rượu kia một chút,
nhỏ giọng mà nói: “Đợi một chút, xem anh ta muốn làm gì.”
Cố Thanh Sơn yên lặng chọn rượu, nhưng trong lòng đột nhiên dâng lên một ý niệm.
Bành!
Hắn đặt bình rượu lên trên quầy bar, cao giọng mà hô: “Tô An!”
“Các hạ, chuyện gì?” Cố Tô An nói.
“Diệp Phi Ly
xem hắn ở đâu!” Cố Thanh Sơn nói.
“Tìm được, xin hãy lập tức nhìn màn hình hình chiếu một chút.”
Cố Thanh Sơn bày máy truyền tin lên trên bàn, máy truyền tin lập tức bắn ra một vệt
chắn ánh sáng, hiện ra một cảnh tượng cụ thể nào đó.
Chỉ thấy một người đàn ông đang thống khổ giãy dụa trên mặt đất, hai mắt đã hóa
thành màu đỏ như máu, ngón tay trở nên sắc bén như đao.
“Giết
Hắn ta nhìn chăm chú vào đám người đang chạy trốn quanh bốn phía, lên tiếng quát
ầm lên.
Chính là Diệp Phi Ly.
Sắc mặt Cố Thanh Sơn lập tức đanh lại, hắn nói: “Đưa tôi qua đó.”
“Chế tạo bước nhảy siêu tốc mini cần hai phút đồng hồ, sau đó sẽ lập tức đến vị trí
của ngài, các hạ.” Cố Tô An nói.
—— Cô ta cũng mới trở về từ tương lai không lâu, rất nhiều chuyện cũng chưa kịp đi
làm.
Ai biết lần quay lại từ đầu này, mọi thứ lại phát sinh nhanh như thế, căn bản không có cách nào đoán trước mảy may.
Hai phút đồng hồ
Cố Thanh Sơn nhìn về phía màn hình, chỉ thấy Diệp Phi Ly đã quay đầu, nhìn về phía
một góc khác trên quảng trường thương mại.
Nơi đó có không ít dân chúng, đang hoảng hốt nháo nhào mà trốn chạy.
“Chạy?”
Diệp Phi Ly nhe răng cười một tiếng,
Sau đó trực tiếp lao về hướng đám người.
—— Không còn kịp rồi!
Tiếng nói tiếc nuối của Cố Tô An vang lên: “Các hạ, sợ là chúng ta không kịp ngăn
cản hắn giết người rồi, chỉ có thể chờ đợi hai phút đồng hồ sau, lại đi kiềm chế hắn
lại.”
Cố Thanh Sơn khẽ giật mình, bỗng nhiên nhớ lại chuyện xảy ra trong thời đại hồng
hoang.
“Ngươi bảo vệ ta trên đường đi, truyền pháp vệ đạo, công đức đã nhiều, đời sau có
tâm nguyện gì?”
“Ta muốn làm cao thủ tuyệt thế vô song.”
“Dựa vào cố gắng của chính ngươi, phương hướng ngươi cố gắng, nhất định sẽ khiến
ngươi trở thành cao thủ hiếm thấy trong lĩnh vực đó.”
“Nếu ta lại nhập ma
“Lần này là do thực lực của ta còn không đủ, đời sau nếu như ngươi lại nhập ma, ta
nhất định sẽ dẫn ngươi trở lại đường ngay.”