favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
  3. Chương 2965: Danh hiệu mới!

Chương 2965: Danh hiệu mới!

"Sau khi trang bị danh hiệu: Thị Kiếm Đồng Tử, ngài sẽ nhận được kỹ năng danh hiệu như sau."

"Cáo Mượn Oai Hùm (bị động)."

"Thuyết minh: Khi ngài trang bị danh hiệu này, tự động thu nhận trạng thái 'Thân thiện cấp cao', bất cứ người tu hành nào đều nể mặt ngài mấy phần."

"Đó cũng là dựa vào danh vọng của Thánh nhân."

Cố Thanh Sơn: "

Rất

Sau khi mình trở về, đã thu được danh hiệu với tốc độ nhanh như vậy.

Còn có thể cáo mượn oai hùm.

"Sư tôn

"Bởi vì con vẫn là thân đồng tử mà." Tạ Đạo Linh nói với vẻ qua loa.

Cố Thanh Sơn cứng lại, thế nhưng vẫn kiên trì nói tiếp: "Thế nhưng chẳng mấy chốc con sẽ trở nên mạnh hơn, cái danh đồng tử này thật sự là

Tạ Đạo Linh cắt ngang lời hắn: "Nếu như con có thể tăng cao tu vi với tốc độ cực nhanh, đạt được yêu cầu của ta thì lúc đó đương nhiên ta sẽ lại tặng cho con một danh hiệu khác."

"Là danh hiệu gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Bão Kiếm (Ôm kiếm) Đồng Tử."

"

"Hình như là vậy, như vậy tới lúc đó rồi nói sau."

"Đúng rồi, sư tôn, nhanh nhanh đi cứu Ninh Nguyệt Thiền với Công Tôn Trí đi!"

"Thời gian cũng không xê xích gì nhiều, cũng nên đi cứu bọn họ

Tạ Đạo Linh xua tay, từng luồng sáng xung quanh phun trào, hóa thành một tấm

gương khổng lồ.

Trong gương có rất nhiều cảnh tượng đang chuyển động, rất nhanh đã tới quân doanh

mà Cố Thanh Sơn đã từng ở khi trước.

Bên trong quân doanh, quầng sáng của pháp trận lượn lờ liên tục.

Công Tôn Trí lấy ra vài viên linh thạch mới, khảm nạm vào tòa pháp trận ở trong

quân doanh khi trước.

Thái Thượng Cảm Ứng Lâm Đấu Tru Tà đại trận.

Ninh Nguyệt Thiền thì lại đang chém giết với yêu ma ở bên ngoài trại lính, mấy giây

sau mới trở về bên trong doanh trại.

"Xong chưa?" Nàng thở gấp, hỏi.

"Được rồi!" Công Tôn Trí phủi tay, nói.

Trong trận pháp dâng lên từng vầng sáng, hội tụ thành vô số phù văn.

Bên ngoài quân doanh, những yêu ma ở đó thấy những phù văn này liền điên cuồng

mà lùi về phía sau.

Chỉ có Vô Diện Cự Nhân là vẫn lao tới, ngăn cản phía trước cho đám yêu ma, chuẩn

bị ngăn cản những đòn tấn công khủng bố của pháp trận.

"Trận pháp này không tệ, nhìn là biết chính là chính phẩm được truyền thừa từ thời đại Hồng Hoang

"Đúng vậy." Cố Thanh Sơn trả lời.

"Con học được pháp trận này ở nơi nào?" Tạ Đạo Linh hỏi tiếp.

"Gia truyền." Cố Thanh Sơn nói.

Tạ Đạo Linh thở dài, nói: "Thì ra là thế, may mắn như vậy."

Lần này lại là Cố Thanh Sơn tò mò, hỏi: "Sư tôn không cảm thấy kỳ lạ sao?"

Tạ Đạo Linh nói với giọng bình tĩnh: "Tuổi của con cũng không lớn lắm, có thể không biết một vài chuyện, trạng thái trước mắt của hai người kia cũng khá tốt, cho nên ta sẽ

nói cho con một vài kiến thức."

"Mời sư tôn nói." Cố Thanh Sơn nói.

"Trong những năm tháng xa xôi trước, Hồng Hoang loạn lạc, vạn ma xuất thế, sinh

linh đồ thán, cũng may là những kiến thức trong thời đại Hồng Hoang còn truyền thừa

xuống

thế nhưng không chỉ có lục nghệ và pháp quyết tu hành được truyền thừa xuống, mà

còn có vô số pháp bảo thời Hồng Hoang có uy lực khủng bố, thậm chí thế giới Tướng

Vị, tất cả đều ở cạnh chúng sinh, để đảm bảo chúng sinh không bị vạn ma tiêu diệt,

cho tới ngày nay." Tạ Đạo Linh nói một cách chậm rãi.

Cố Thanh Sơn ngẩn người.

Thời đại Hồng Hoang

Tại sao mình chưa từng nghe nói qua về chuyện này chứ?

Người phương nào mới có thể làm được chuyện như vậy?

Bỗng nhiên, cảnh tượng vừa xảy ra không lâu lại xuất hiện trong đầu Cố Thanh Sơn.

"Có người đang giúp ngươi, Cố Thanh Sơn, người kia đã lật đổ tất cả mọi chuyện trên tuyến thời gian, làm cho Tà Ma không có cách nào tìm được ngươi." Thi thể khổng lồ

nói.

"Là ai

Làm cho tất cả mọi chuyện trong tuyến thời gian đều biến đổi

Chưa từng nghe nói qua ai có thể làm được chuyện này.

"Nguyên nhân chủ yếu của chuyện này là ngươi đã gây ra các sự kiện nhỏ trên toàn bộ

tuyến thời gian, đối phương mượn tình huống đó, mới có thể làm xuất hiện biểu hiện

giả là 'để mọi thứ đều thay đổi'."

Cố Thanh Sơn lấy lại tinh thần.

Nếu như nói khi trước loại hỗ trợ kia chỉ để trong tuyến thời gian của mình sinh ra các loại sự kiện nhỏ, như vậy, lần xâm nhập vào thời đại Hồng Hoang vỡ vụn này, làm

cho vô số pháp bảo, tri thức và thế giới Tướng Vị xuất hiện thực sự là một hành động

vượt quá sự tưởng tượng của mình.

Là người nào

Suy nghĩ Cố Thanh Sơn bay bổng, bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện.

Tại Hoàng Tuyền, lần đầu tiên nhìn thấy cha mẹ.

Cha đã từng nói

"Hành động của con, để những kỷ nguyên trong quá khứ đều chú ý tới, tất cả mọi

người đều chuẩn bị hành động."

"Kỷ nguyên trong quá khứ của Tứ Thánh đã hóa thành Thánh Trụ, xuất hiện tại Hồng Hoang."

Cố Thanh Sơn yên tĩnh một lát, cuối cùng cũng rõ.

Là những kỷ nguyên khác.

Những kỷ nguyên khác đã xuất hiện, bọn chúng đi tới dòng thời gian chính này, muốn

cùng mình đứng chung một chỗ, chuẩn bị cùng nhau chống lại Tà Ma!

Như vậy, mọi thứ đều có thể lý giải được.

Cố Thanh Sơn cảm thấy đầu óc mình bỗng rộng mở trong sáng.

Giọng nói của Tạ Đạo Linh lại truyền tới: "Đồ nhi, nếu như con tới tìm viện binh, hay là ta giao việc cứu bọn họ cho con đi, như thế nào?"

Cố Thanh Sơn ôm quyền, nói: "Sư tôn, thực lực của con còn thấp, làm cách nào mới có thể cứu bọn họ?"

Tạ Đạo Linh đưa tay ra nắm nhẹ về phía hư không, trên tay xuất hiện một hạt châu

màu trắng tản ra từng luồng khí lạnh.

"Đây là một pháp bảo thời đại Hồng Hoang mà ta có, hiện tại ta truyền cho con khẩu quyết, con hãy cầm hạt châu này đi cứu bọn họ."

Nàng nói xong, hạt châu lạnh lẽo kia bay tới trong tay Cố Thanh Sơn.

Ngay sau đó, một đoạn khẩu quyết cũng truyền vào tai Cố Thanh Sơn.

Cố Thanh Sơn cúi đầu nhìn hạt châu trong tay, từng nhóm chữ nhỏ liên tục xuất hiện:

"Ngài nhận được pháp bảo Hồng Hoang: Quảng Hàn châu."

"Khi ngài niệm khẩu quyết mà ngài có được, có thể kích hoạt thần kỹ thời Hồng

Hoang trên hạt châu này."

Cố Thanh Sơn ngẩn người.

Điều này

Hoàn toàn không khớp với khi trước!

Nếu như các kỷ nguyên đã đi tới chủ tuyến thời gian, như vậy thì Tà Ma đâu?

Không phải bọn chúng đều giáng lâm rồi sao?

Cố Thanh Sơn thu hạt châu lại, ôm quyền nói: "Vâng, sư tôn, con sẽ lên đường ngay."

Trên Vạn Hoa bảo tọa tuyền xuống giọng nói của Tạ Đạo Linh:

"Ngươi cứ việc đi cứu người, nếu như có Tà Ma xâm phạm, vi sư sẽ tự mình ra tay

diệt ma."

Chương trướcChương tiếp