Nàng kể lại về tình hình cửa Quảng Dương, nói về vấn đề phân chia cảnh giới tu
hành, sau đó lại nói về thân phận của Tề Diễm, lúc nói đến nguy cơ của thế giới
Huyền Không, ngay cả Tạ Đạo Linh cũng hơi biến sắc.
“Thế giới của các ngươi bị một con quái vậy ăn sạch rồi?” Tạ Đạo Linh hỏi.
“Đúng vậy.” Tình Nhu nói.
Uyển Nhi xen lời: “Tề Diễm đánh bậy đánh bạ lại phát hiện ra thế giới Thần Võ, đang
âm thầm luyện hóa thế giới kia, nhưng sau đó lại phát hiện ra thế giới của các ngươi.”
Tình Nhu nói: “Sau đó hắn ta tự mình tới đây, sau khi tìm hiểu về nhiều phương diện
của thế giới tu hành thì lại dẫn dụ một vài người của các ngươi đầu quân cho hắn ta,
nhưng đúng lúc này lại bị người của các ngươi phát hiện, lập tức điều tra tới tận thế
giới Thần Võ.”
“Để bảo vệ bí mậ của thế giới Thần Võ, hắn ta bèn tự mình đốc xúc việc này, muốn
giết người của các ngươi để bịt miệng.
Tạ Đạo Linh rơi vào trầm tư.
Cố Thanh Sơn cũng chấn động.
Trong lòng hắn nhanh chóng suy tính, quả thực giống như vén mây nhìn thấy mặt trời,
lập tức hiểu ra tiền căn hậu quả tất cả mọi chuyện.
Kẻ truy sát Công Tôn Trí và Ninh Nguyệt Thiền chính là đại quân yêu ma!
Đám yêu ma này chính là vật thuộc danh sách của Tận Thế của các thế giới – Ma
Vương, mà Tề Diễm lại có thể chỉ huy bọn chúng truy sát Công Tôn Trí và Ninh
Nguyệt Thiền
Nói cách khác, Tề Diễm đang đứng trong danh sách Ma Vương!
Dựa theo lịch sử vốn có, danh sách này chính là vật mô phỏng của các đẳng đãi giả
Trật Tự, bị các đẳng đãi giả Hỗn Loạn động tay động chân
Nhưng lần này trở về, trên dòng thời gian bình thường lại xảy ra biến hóa mới.
Tề Diễn tà hóa rồi.
Nói cách khác, danh sách Ma Vương đã có sức mạnh tà ma, đã là danh sách tà ma!
Trong lòng Cố Thanh Sơn bỗng trở nên trống rỗng.
Nếu danh sách Ma Vương trở thành danh sách của tà ma
Vậy chúng sinh thì sao?
Chúng sinh sẽ không thể mang thêm bất cứ danh sách nào nữa.
Tất cả đã được định trước kết cục.
Giọng nói của Tạ Đạo Linh đột nhiên vang lên từ trên đài cao: “Xem ta lần này phải
đổi thành chúng ta đi giết người diệt khẩu, tuyệt đối không thể để cho người của Tề
Diễm truyền tin về tông môn của hắn ta.”
Vấn đề là, thực lực lẫn kinh nghiệm chiến đầu của những tu hành giả đó đều mạnh
hơn tu hành giả ở thế giới các ngươi không chỉ một bậc, các ngươi định giết bọn họ
bằng cách nào?” Uyển Nhi hỏi.
“Ta phát hiện bọn chúng không có pháp bảo hồng hoang.” Tạ Đạo Linh nói.
Tình Nhu nói: “Đúng thế, chúng ta cũng từng nghe nói tới uy lực của pháp bảo hồng
hoang, nhưng đây chỉ là truyền thuyết, cho đến khi chúng ta theo Tề Diễm đi tới thế
giới của các ngươi.”
Xung quanh bỗng trở nên yên tĩnh.
Tất cả rơi vào trạng thái đình trệ.
Trong không trung hiện lên dòng chữ nhỏ nhấp nháy:
[Thời gian dừng chân lần này đã kết thúc, sắp trở về thế giới nguyên sơ.]
[Toàn bộ trang bị được đưa vào túi trữ vật, lúc cần có thể lấy ra.]
[Bắt đầu trở về.]
Một màn sáng hiện lên.
Cố Thanh Sơn biến mất khỏi điện Bách Hoa.
Liên bang Tự Do.
Thủ đô.
Một quán rượu đã đóng cửa.
Màn sáng hiện lên, thân hình Cố Thanh Sơn xuất hiện.
Giọng nói của Von Holder vang lên từ phía sau: “Chúng tôi chờ cậu tròn một giờ, còn
chiến đấu mấy trận.”
Cố Thanh Sơn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hắn ta và Anna đang đứng trước quầy bar.
Dưới chân hai người, Diệp Phi Ly đã tỉnh lại, bị mấy sợi dây thừng có tính chất đặc
biệt trói chặt, nhúc nhích một chút cũng không được.
“Cậu ta đã không còn là nhân loại nữa rồi.” Von Holder căng thẳng nói.
“Đúng, nhưng không sao.” Cố Thanh Sơn vừa nói vừa ngồi xổm xuống, nhìn Diệp Phi
Ly và nói:
“Yên tâm, mẹ và bạn gái của cậu đều đã được cứu thoát.”
Diệp Phi Ly kinh ngạc đến mức quên cả giãy dụa, qua một lúc lâu vẫn chưa kịp hoàn
hồn.
Cố Thanh Sơn đứng lên, quan sát xung quanh.
Quán bar đã mất nóc.
Bốn bức tường đã sụp mất một bức, có thể nhìn ra cảnh tượng bên ngoài quán bar.
Từng sợi tơ màu đỏ như lửa liên tục xoay tròn xung quanh quán bar, cắt đám quỷ sát
nhân, quỷ ăn thịt người có ý đồ xông vào thành thi thể nát vụn khét lẹt.
Đây là sức mạnh của Anna.
Khắp nơi toàn là tiếng còi cảnh sát chói tai, vô số trực thăng bay tới bay lui, còn có âm thanh chiến giáp cơ động tác chiến vang vọng khắp trời đêm.
Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy những dòng nước phóng lên cao, cuốn những sinh
mệnh đang sống sờ sờ lên không trung, rơi vào đại sâu thẳm.
Tận Thế - Chôn Vùi.
Tận Thế - Dị Đoan.
Hai loại Tận Thế này đang tàn sát bừa bãi trong thế giới nguyên sơ.
Thế nhưng lần này không có danh sách tới đây.
Chúng sinh đã mất đi danh sách.
Cố Thanh Sơn xắn tay áo lên, đi tới trước quầy bar, bắt đầu chế rượu.
Anna lẳng lặng nhìn hắn chăm chú.
Von Holder nhìn ra ngoài quán bar, nói nhỏ: “Điện hạ, ở đây càng ngày càng nguy
hiểm.”
Anna làm như không nghe thấy.
Qua giây lát, một chén rượu đẹp đẽ màu đỏ tươi như máu được điều chế xong.
“Cho cô.”
“Đây là rượu gì?”
“Là máu.”
“Nói như vậy, anh thích bạo lực hả?”
“Khi bạo lực là cách giải quyết duy nhất thì tôi thích nó.”
Ầm
Bên ngoài truyền đến âm thanh chấn động kịch liệt, bầu trời đêm bị vô số ánh lửa
chiếu rọi, xen lẫn tiếng kêu gào sợ hãi của vô số người.
Gió lạnh mang theo mùi màu tanh gay mũi thổi tới quán bar.
Anna bưng ly rượu lên, uống cạn, thở dài nói: “Ta chưa bao giờ nghĩ trên thế giới có
người có thể điều chế loại rượu như vậy.”
Lúc này, bên ngoài quán bar dần dần xuất hiện một vài người mặc áo đen, bọn họ
nhanh chóng chiếm cứ mọi vị trí có lợi bên ngoài quán bar, bắt đầu ngắm bắn đám
quỷ ăn thịt người.
Một người đàn ông áo đen đi vào quán bar, ngồi xuống trước mặt Cố Thanh Sơn.
“Nữ Thần Công Chính nói cậu ở đây, tìm tôi có việc à?” Người đàn ông nói.
“Đúng, lát nữa chúng tôi sẽ bắt đầu, chờ thêm một lát.” Cố Thanh Sơn nói.
“Giết người?” Người đàn ông cười hỏi.
“Lợi hại hơn người.”
"Quái vật?"
“Lợi hại hơn quái vật.”
"
“Tôi đang chiêu mộ nhân thủ.”
“Lẽ nào công hội sát thủ của tôi còn chưa đủ?”
“Đương nhiên chưa đủ.”
Cố Thanh Sơn điều chế rượu xong, đưa cho Anna.
Anna nâng chén rượu lên nhìn một chút, chỉ thấy bên trong là một màu đen tuyền.
“Lửa Địa Ngục, mấy năm gần đây mới điều chế được.”
Cố Thanh Sơn nói.
Anna uống hết chén rượu, chép miệng nói: “Đủ mạnh, chén rượu này, thứ uống vào là
tâm trạng